Chương: Điều kiện kết minh

Một thời gian sau, trong đình viện của Vân Khiếu Thiên, có hai người đang ngồi, chính là Lục Thiếu Du và Vân Khiếu Thiên.

- Lục Thiếu Du, hiện tại tất cả các điều kiện của ngươi đều đã xong rồi. Ngươi cũng không còn là đệ tử của Vân Dương Tông nữa, chúng ta nên thương lượng về việc kết minh giữa Vân Dương Tông và Phi Linh Môn của ngươi.

Trong đình viện, Vân Khiếu Thiên lên tiếng.

- Nhạc phụ mời nói.

Lục Thiếu Du cười, không hiểu vị nhạc phụ đại nhân này muốn kết minh với Phi Linh Môn với ý định gì.

- Phi Linh Môn kia, ngươi có khả năng làm chủ sao?

Chuyện chính sự, Vân Khiếu Thiên luôn nghiêm túc.

- Tiểu tế nói một là một, hai là hai, chuyện của Phi Linh Môn tiểu tế có thể làm chủ.

Lục Thiếu Du đáp.

Nhìn Lục Thiếu Du, Vân Khiếu Thiên nói:

- Vân Dương Tông ta và Phi Linh Môn kết minh, có ba điều. Thứ nhất, hai chúng ta đồng khí tương liên. Nếu một bên gặp khó khăn, bên còn lại nhất định phải toàn lực cứu viện.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, chuyện này có vẻ rất có lợi cho Phi Linh Môn của hắn.

- Thứ hai, hai phái chúng ta đồng khí tương liên, cùng chung mối thù. Nếu như sau này Phi Linh Môn ngươi phát triển trong Cổ Vực cần Vân Dương Tông ta trợ giúp, Vân Dương Tông có thể âm thầm trợ giúp ngươi. Tuy nhiên, Vân Dương Tông lại không thể xuất thủ không công, thực lực của Vân Dương Tông cũng sẽ bị ảnh hưởng. Vì vậy, về phần tốt, chúng ta sẽ dựa trên số lượng cường giả tham gia trong môn phái mà phân phối. Ngươi có ý kiến gì không?

Vân Khiếu Thiên cười nói.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, mục đích của Vân Khiếu Thiên cuối cùng cũng đã rõ. Hóa ra, hắn muốn kết minh với Phi Linh Môn nhằm để Phi Linh Môn hỗ trợ Vân Dương Tông âm thầm tiến vào Cổ Vực. Theo hiểu biết của Lục Thiếu Du, Tam Tông Tứ Môn vẫn luôn có cửu kiếm trong Cổ Vực, chỉ là không có cơ hội kéo thế lực vào đó. Những thế lực trong Cổ Vực cũng không phải ngồi không.

Hiện tại, mục đích của Vân Khiếu Thiên chính là thông qua Phi Linh Môn vốn có trong Cổ Vực này, sau đó từ từ tiến vào, cuối cùng đạt được mục đích.

- Cao nhân.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng rồi mỉm cười nói:

- Đương nhiên, dựa theo số cường giả trong mỗi môn phái mà phân phối lợi ích, cũng rất công bằng.

Thấy Lục Thiếu Du không có phản đối, Vân Khiếu Thiên lại cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Nhờ vào sự khôn khéo của Lục Thiếu Du, hắn chắc chắn phải có người mặc cả một phen thì mới đúng.

Vân Khiếu Thiên nào biết hiện tại Lục Thiếu Du nghĩ gì. Phi Linh Môn phát triển trong Cổ Vực có Vân Dương Tông âm thầm tương trợ, tuyệt đối là một chuyện tốt. Về phần phân phối lợi ích, Lục Thiếu Du cũng không sợ. Cổ Vực lớn như vậy, Phi Linh Môn muốn đặt chân cũng còn khó, chiếm độc quyền sao? Đến giờ Lục Thiếu Du cũng không dám nghĩ tới. Vì vậy, Vân Dương Tông trợ giúp Phi Linh Môn, mượn cơ hội này xâm nhập vào Cổ Vực; Phi Linh Môn mượn Vân Dương Tông ủng hộ, tận dụng cơ hội này không ngừng lớn mạnh và tìm kiếm chỗ đứng trong Cổ Vực, tùy theo nhu cầu, không ai phải chịu thiệt.

Vì vậy, Lục Thiếu Du cũng không chút do dự đáp ứng. Huống chi trong lòng Lục Thiếu Du còn có suy nghĩ khác. Trong Cổ Vực, nếu so sánh giữa Phi Linh Môn và Vân Dương Tông, chính là rắn độc và cường long. Tục ngữ nói cường long khó áp địa đầu xà, đến lúc đó lợi ích không biết ai sẽ đoạt được. Khó mà nói được.

- Thứ ba, nếu như tương lai Phi Linh Môn ngươi có thể quật khởi trong Cổ Vực, trong phạm vi thế lực của Phi Linh Môn, người của Vân Dương Tông có thể tự do tiến vào.

Vân Khiếu Thiên nói.

- Nhạc phụ, đây chính là ngươi tính kế ta nhé.

Lục Thiếu Du nhướn mày nói, điều thứ ba này cũng không dễ chấp nhận. Trong phạm vi thế lực của Phi Linh Môn, tùy ý để cho Vân Dương Tông tiến nhập, điều này tuyệt đối không được. Nếu như trên địa bàn Vân Dương Tông để cho những thế lực khác tự do tiến vào, Vân Dương Tông nhất định cũng không đồng ý.

- Có gì đâu, Vân Dương Tông và Phi Linh Môn kết minh, Phi Linh Môn ngươi chiếm không ít tiện nghi nhé. Chỉ sợ nếu như Vân Dương Tông ta tùy tiện tìm một thế lực không kém Phi Linh Môn kết minh, ba điều kiện này không biết bao nhiêu người sẽ lập tức gật đầu.

Vân Khiếu Thiên nói.

- Nhưng không biết Vân Dương Tông liệu có thể tin tưởng mấy nơi? Nếu như thực sự tìm được, chỉ sợ Vân Dương Tông cũng không để ý tới Phi Linh Môn đâu.

Lục Thiếu Du mỉm cười. Vân Dương Tông muốn dần dần tiến vào Cổ Vực, muốn tìm những môn phái khác cũng không khó, thế nhưng vấn đề là Vân Dương Tông không thể tùy tiện tin tưởng được. Vạn nhất lại bị bán đi, đến lúc đó Vân Dương Tông sẽ bị đả kích nghiêm trọng, điều này trong lòng Lục Thiếu Du cũng vô cùng rõ ràng.

Nghe thấy Lục Thiếu Du nói như vậy, Vân Khiếu Thiên quả thực bất ngờ, hắn không nghĩ tới Lục Thiếu Du ngay cả điểm này cũng nghĩ tới. Hắn khẽ cười khổ một cái, tên con rể này của hắn quả thực đủ tâm cơ và khéo léo khiến cho hắn cực kỳ tán thưởng, thậm chí là thỏa mãn. Thế nhưng nếu như làm đối thủ đàm phán thì khiến hắn rất đau đầu. Hiện tại hắn có chút lo lắng, sợ rằng mình đi bước nào đó sẽ rơi vào trong hố của tiểu tử này, đến lúc đó thì thảm rồi.

- Lẽ nào Vân Dương Tông ta có thể tin tưởng Phi Linh Môn hoàn toàn sao?

Vân Khiếu Thiên nói.

- Trước không nói tới Phi Linh Môn và Vân Dương Tông. Người là nhạc phụ của con chẳng lẽ nhạc phụ lại không tin tưởng tiểu tế sao?

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

- Tiểu tử nhà ngươi.

Vân Khiếu Thiên sửng sốt rồi lập tức nói:

- Vậy ngươi cũng hoàn toàn tin tưởng nhạc phụ ngươi sao? Vân Dương Tông ta khi tiến vào địa bàn của Phi Linh Môn tuyệt đối sẽ không có tâm đảo khách thành chủ, ngươi cũng không cần phải lo lắng.

- Thân huynh đệ còn tàn sát nữa là. Tương lai nếu như thực sự Phi Linh Môn của con có thể quật khởi, Vân Dương Tông có thể tự do tiến vào địa bàn của Phi Linh Môn thế nhưng trước tiên phải tuân thủ quy củ của Phi Linh Môn.

Lục Thiếu Du một bước cũng không nhường, đây chính là đàm phán, hắn cũng không thể đồng ý qua loa có hại cho bản thân.

- Ngươi phải biết rằng, Vân Dương Tông và Phi Linh Môn kết minh, Phi Linh Môn của ngươi đã chiếm không ít chỗ tốt rồi. Ta cũng biết Phi Linh Môn ngươi có chút ẩn dấu, thế nhưng nếu không có Vân Dương Tông ta chống lưng thì Phi Linh Môn muốn quật khởi chỉ sợ cũng không hề dễ dàng.

Vân Khiếu Thiên nói, từng bước vô cùng chặt chẽ.

- Nhạc phụ đại nhân, nếu như ngươi hoài nghi thực lực Phi Linh Môn có ẩn dấu con cũng không sợ nói cho ngươi biết. Phi Linh Môn tuyệt đối không yếu như bề ngoài, không có Vân Dương Tông chống lưng, Phi Linh Môn cũng sẽ quật khởi nhưng chậm một chút mà thôi, con không thiếu thời gian.

Lục Thiếu Du nói, kiên quyết không thỏa hiệp.

- Ngươi phải biết rằng trong Cổ Vực có một ít thế lực thực lực không kém Tam Tông Tứ Môn, không đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi.

Vân Khiếu Thiên nói, lúc này khí thế vô cùng bức người.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Thiếu Du và Vân Khiếu Thiên thảo luận về việc kết minh giữa Vân Dương Tông và Phi Linh Môn. Vân Khiếu Thiên đưa ra ba điều kiện, bao gồm việc hỗ trợ nhau trong lúc gặp khó khăn, cùng chung mối thù và Vân Dương Tông có thể tự do vào địa bàn của Phi Linh Môn. Lục Thiếu Du tỏ ra khôn khéo, không dễ dàng chấp nhận mọi điều kiện mà vẫn giữ vững quan điểm của mình, đồng thời chỉ ra sự hoài nghi về việc Vân Dương Tông có thể tin tưởng hoàn toàn vào Phi Linh Môn. Cuộc đàm phán diễn ra căng thẳng nhưng cũng thể hiện sự thông minh và chiến lược của cả hai nhân vật.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Vân Khiếu Thiên công bố quyết định gây sốc về việc truất bỏ Lục Thiếu Du khỏi Vân Dương Tông, khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên. Điều này không chỉ phản ánh sức mạnh quyết định của tông chủ mà còn tạo ra nhiều tranh cãi trong tông môn. Tuy nhiên, Vân Khiếu Thiên ngay sau đó thông báo rằng Lục Thiếu Du sẽ đính hôn với Vân Hồng Lăng, mở ra hướng đi mới cho nhân vật chính. Sự thay đổi này đem lại nhiều bất ngờ cho các trưởng lão và hộ pháp có mặt, đồng thời nâng cao địa vị của Lục gia trong tông phái.

Nhân vật xuất hiện:

Lục Thiếu DuVân Khiếu Thiên