Lục Bắc nhẹ nhàng thở dài, ngay lập tức quay sang nói với tiểu thư của mình:

- Mị Nhi, một thời gian ngắn nữa, Lục gia có khả năng sẽ có nhiều biến chuyển, con phải tự chiếu cố bản thân cho tốt.

- Cha, sao hôm nay những lời người nói đều có chút kỳ lạ vậy?

Lục Mị nhìn Lục Bắc đầy nghi hoặc rồi hỏi.

- Con à, con không nên hỏi quá nhiều, không lâu nữa con sẽ biết.

Lục Bắc nói.

Tại một khe sâu cách Lục gia vài trăm dặm, lúc này đang phát ra một luồng khí tức cuồng bạo, một cỗ uy áp như vua của muôn thú khuếch tán khiến cho các loài thú trong bán kính nghìn thước hoảng sợ.

Một tiếng gầm lớn vang vọng từ bầu trời, tiếp theo đó là một cỗ khí tức mạnh mẽ xuất hiện, mờ mịt tỏa ra sát khí. Theo tiếng gầm này vang vọng, uy áp nhanh chóng tăng cường, khiến cho những dã thú xung quanh lập tức chấn kinh, toàn thân chỉ biết nằm phục trên mặt đất không dám nhúc nhích.

Cỗ khí tức cuồng bạo nhanh chóng chấn động, cũng không biết khi nào mới có thể ổn định lại.

Trong động núi dưới khe sâu, thời gian chậm rãi trôi qua. Đến ngày thứ năm, cỗ huyết sắc quang mang bao phủ quanh thân thể Lục Thiếu Du trong sơn động đã thu nhỏ xuống chỉ còn một thước. Trong lúc này có thể cảm nhận rõ ràng, năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong huyết sắc quang mang dưới sự thôn phệ chậm rãi của Lục Thiếu Du đang nhanh chóng giảm bớt.

Huyết sắc quang mang mỗi ngày mỗi ít, vài canh giờ sau, khi tia huyết sắc quang mang cuối cùng bị Lục Thiếu Du thu vào trong cơ thể, khí tức trong sơn động âm thầm được kéo lên.

Và lúc này, Nam thúc đang điều tức, còn có Tiểu Long nhanh chóng phát hiện ra. Hầu như cùng một lúc, ánh mắt cả hai nhanh chóng nhìn về phía Lục Thiếu Du đang nhắm chặt mắt, khoanh chân ngồi giữa sơn động.

Trong nháy mắt ấy, quanh thân Lục Thiếu Du có quang mang chói mắt phun ra, ngay lập tức khí tức bàng bạc khuếch tán ra bốn phía, khí tức điên cuồng được kéo lên.

Khí tức cuồng bạo tuôn ra, không gian xung quanh sơn động gợn sóng, trong nháy mắt rung lắc:

- Lão đại bắt đầu đột phá rồi.

Trong mắt Tiểu Long hiện lên sự hưng phấn.

Khí tức mạnh mẽ bỗng nhiên từ trong cơ thể Lục Thiếu Du bạo phát ra, cỗ hơi thở này dẫn dắt năng lượng thiên địa vô hình, năng lượng trong thiên địa nhanh chóng hội tụ vào bên trong sơn động rồi tiến vào cơ thể Lục Thiếu Du. Theo sự tiến vào của năng lượng thiên địa, khí tức trên người Lục Thiếu Du lấy một tốc độ kinh người nhanh chóng tăng vọt.

Khí tức này kéo lên vô cùng khủng khiếp, hệt như cây tre dễ dàng bị chẻ đôi.

- Vũ Tướng nhị trọng...

- Vũ Tướng tam trọng.

- Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong.

Cảm giác khí tức quanh người Lục Thiếu Du gia tăng, sắc mặt Nam thúc càng ngày càng nặng nề.

- Tiểu tử, đừng có cố nữa. Thôn phệ càng nhiều năng lượng, hậu quả sau này đối với con càng lớn.

Nam thúc lẩm bẩm nói, trong lòng bắt đầu khẩn trương, dưới cơ hội đột phá nhanh chóng trước mắt, ai cũng khó có thể cưỡng lại cơn mê hoặc này. Hắn cũng biết việc ham muốn đột phá trước mắt sẽ ảnh hưởng đến căn cơ sau này, đối với con đường tu luyện sau này mà nói, có tác dụng phụ vô cùng lớn, khó mà tiếp tục đạt được.

Thế nhưng Nam thúc lo lắng có chút dư thừa, Lục Thiếu Du một đường đột phá đã gặp loại mê hoặc này rất nhiều lần, mỗi một lần đều mạnh mẽ áp chế xuống, bây giờ cũng không ngoại lệ.

Khi Lục Thiếu Du cảm thấy thực lực của mình trong nháy mắt tăng vọt tới Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong, việc đột phá của hắn đã đến cực hạn, nếu như đột phá nữa, hắn sẽ không thể kiểm soát được.

Trong khoảng khắc, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du đánh ra, đồng thời một tiếng trầm muộn từ trong đan điền Lục Thiếu Du vang lên.

Thình Thịch.

Năng lượng huyết sắc từ trong cơ thể Lục Thiếu Du khuếch tán ra. Cỗ năng lượng huyết sắc này khiến cho cả sơn động tràn ngập năng lượng cuồng bạo.

Theo những năng lượng này khuếch tán ra khỏi cơ thể, khí tức trong cơ thể Lục Thiếu Du cuối cùng cũng ngừng tăng lên, khí tức bắt đầu không ổn định, nửa canh giờ sau, lúc này cuối cùng khí tức của Lục Thiếu Du đã bình ổn trở lại.

- Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong.

Cảm nhận khí tức của Lục Thiếu Du lúc này, Nam thúc nhẹ lẩm bẩm, trong mắt hiện lên chút tiếu ý nói:

- Tiểu tử này, nghị lực không tồi.

Sau khi khí tức trên người Lục Thiếu Du bình ổn trở lại, hai mắt hắn đột nhiên mở ra, trong hai mắt bắn ra hai đạo tinh quang. Ánh mắt hắn lúc này càng thêm thâm thúy.

Phù.

Hơi thở ra một ngụm trọc khí từ trong đan điền, Lục Thiếu Du đứng lên, cảm giác chân khí tràn đầy trong cơ thể, một cảm giác sảng khoái từ trong cơ thể tuôn ra, xương cốt toàn thân nhẹ rung động vang lên tiếng răng rắc như pháo nổ.

- Thật thoải mái.

Lục Thiếu Du thầm nói một tiếng, chân khí di chuyển trong kinh mạch, y phục hơi rung lên. Một lần đột phá khiến cho khí tức của hắn mạnh thêm vài lần, khiến cho không gian xung quanh gợn sóng, những gợn sóng này lan tràn tới phía xa.

- Lão đại, huynh lại đột phá rồi.

Tiểu Long vui vẻ nói.

Lục Thiếu Du vặn thắt lưng một cái, đột phá tới Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong. So với thời gian còn là Vũ Tướng nhất trọng thực lực hoàn toàn là hai đẳng cấp khác biệt. Đến Vũ Tướng mỗi một trọng khi đột phá đều tăng trưởng thực lực kinh người.

- Cảm giác thế nào, sau khi dung hợp với Vũ linh khí?

Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du hỏi, trong mắt mang theo sự vui vẻ.

- Được.

Lục Thiếu Du nói, thủ ấn trong tay biến đổi, tay phải dương lên, nhất thời trong tay hắn xuất hiện một đạo hồng mang, một cỗ khí tức cuồng bạo khuếch tán.

Ngao.

Huyết quang thu liễm, thanh âm giống như long ngâm từ thân đao vang lên. Thanh âm xuyên thấu ra bên ngoài khe xấu khiến cho muông thú, phi cầm kinh hãi chạy ra xa.

Lục Thiếu Du vô cùng hưng phấn nhìn vào thanh đao trong tay, dài chừng hai thước ba, chuôi đao trong tay dài chừng hai mươi ly, giống như một con rắn xoay quanh, lưỡi đao sắc bén, sống đao dày cân xứng, tỏa ra từng đạo hàn mang, thân đao hình vòng cung giống như linh xà xuất động, vô cùng hoàn mỹ.

Trên thân đao, cả vạt thể tràn ngập màu huyết hồng, thi thoảng có huyết sắc quang mang lóe lên vô cùng quỷ dị, mờ mịt có một cỗ sát khí ngập trời tràn ra.

Mà trên thân đao, lúc này Lục Thiếu Du cũng đã nhìn thấy có mấy đạo bí văn màu vàng, trên bí văn này, mờ mịt có hỏa diễm màu vàng nhảy lên, khí tức từ trên người Tiểu Long từ đó truyền ra.

- Đao tốt.

Lục Thiếu Du nói, thanh đao này quả thực khiến cho Lục Thiếu Du chấn động, nhìn vào một cách vô cùng thích thú, giống như cây đao này là một phần của thân thể hắn vậy. Nếu so với nó, đại đao của Phách Đao Long Tam, chiến đao của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt cũng không thể so sánh được, chỉ xét về đao uy tràn ngập trên thân đao cũng không cùng một tầng thứ.

- Đao tốt.

Nam thúc cũng không nhịn được mà thốt lên, ánh mắt nhìn về phía cây đao trong tay Lục Thiếu Du rồi nói:

- Thanh đao này là dùng tinh huyết của ngươi luyện hóa ra, đao do người biến thành, đao này tràn ngập sát khí, xem ra trong xương cốt tiểu tử nhà ngươi không ngờ lại có nhiều sát khí như vậy.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Bắc cảnh báo Lục Mị về biến chuyển sắp tới của Lục gia. Ở một nơi khác, Lục Thiếu Du đang trong quá trình đột phá sức mạnh. Sau năm ngày, hắn thành công đạt được Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong, tạo ra khí tức mạnh mẽ khiến mọi dã thú xung quanh sợ hãi. Hắn cũng cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình sau khi dung hợp với Vũ linh khí, sở hữu một thanh đao mới đầy sát khí, chứng tỏ sức mạnh và tiềm năng lớn của mình.

Tóm tắt chương trước:

Chương này miêu tả quá trình Lục Thiếu Du hấp thụ năng lượng từ thanh đao huyết sắc, một vũ khí chứa sức mạnh khổng lồ. Dưới sự chỉ dẫn của Nam thúc, Lục Thiếu Du nhanh chóng rút máu để nhận quyền chủ và bắt đầu tu luyện. Đồng thời, trong gia tộc Lục, những nhân vật như Triệu Tuệ và Lục Thiếu Hổ lo ngại về sự tiến bộ của Lục Thiếu Du và đang bày mưu kế đối phó với hắn. Họ thảo luận về cường giả của gia tộc và những hỉ nộ ái ố liên quan đến vị trí của Lục Thiếu Du trong gia tộc.