Trong tầm mắt mọi người, có tổng cộng bảy cái đầu yêu thú khổng lồ. Đầu thu hút sự chú ý nhất trong số đó có hai chân và một chiếc mỏ vô cùng sắc bén. Áp lực từ đầu yêu thú dẫn đầu cũng rất mạnh mẽ, khi hai cánh nhẹ nhàng vẫy hoạ tiết không khí trong không gian, khiến không khí xung quanh khuếch tán ra. Đầu thứ hai có vẻ yếu hơn một chút.

Trên lưng của bảy đầu yêu thú này, ngoại trừ đầu yêu thú ở phía trước có năm đạo thân ảnh, thì những yêu thú phía sau đều có hai mươi đạo thân ảnh. Nhìn thấy cảnh tượng này, một người trong nhóm có chút nhãn lực đã nói:

- Trời ơi, đó là yêu thú ngũ giai. Còn có hai đầu yêu thú tứ giai và bốn đầu yêu thú tam giai. Những người này là ai vậy? Họ dường như đang hướng về phía chúng ta.

Tại trấn Thanh Vân, cũng có những người có chút nhãn lực, họ lập tức nhận ra đẳng cấp của yêu thú từ khi chúng khuếch tán ra không trung. Bảy đầu yêu thú nhanh chóng bay đến, và trên lưng đầu yêu thú dẫn đầu, ánh mắt từ năm đạo thân ảnh kia cũng hướng về phía trước, trong khi khí tức của một lão giả mặc hoàng bào đứng giữa cũng là mạnh mẽ nhất.

- Sắp đến Lục gia rồi.

Trong số năm người, một người đột nhiên lên tiếng. Anh ta mặc áo trắng, vóc dáng gầy gò, ánh mắt phát ra một tia sáng.

- Lần này cần phải trực tiếp hỏi bằng được bảo vật kia của Lục gia, cũng không cần phải vòng vo nữa. Thực tế, hai mươi năm trước, chúng ta nên làm như vậy rồi.

Một người đàn ông trung niên mặc áo xám nói.

- Các người đừng xem thường Lục gia, nếu bảo vật kia thực sự ở trong Lục gia, thì thực lực của Lục gia sẽ không đơn giản như bề ngoài. Cha ngươi cũng không bảo các ngươi chú ý đến những lão giả của Lục gia.

Lão giả mặc hoàng bào ở giữa nói thêm.

- Tam thúc, vị lão giả này của Lục gia không phải chỉ có thực lực Vũ Tướng như lời đồn sao? Dù có Vũ Tướng cửu trọng thì cũng không phải là đối thủ của ngươi.

Người trung niên đứng bên phải lập tức nói.

- Vũ Tướng? Ngươi thực sự quá xem thường Lục gia rồi. Nếu lão gia kia của Lục gia thực sự chỉ có thực lực Vũ Tướng, vậy thì bảo vật của Lục gia hai mươi năm trước, Triệu gia ta làm sao có thể bỏ qua?

Lão giả mặc hoàng bào lên tiếng.

- Tam thúc, ý của người là lão gia kia của Lục gia có tu vi ngang Vũ Sư sao?

Người đứng bên cạnh lại hỏi.

- Cũng không hẳn, nhưng chắc chắn Lục gia không đơn giản như biểu hiện bề ngoài. Lão gia kia có thể đã che giấu thực lực của mình.

Lão giả mặc hoàng bào cho biết.

- Dù thế nào, lúc này chúng ta nhất định phải thu lấy bảo vật của Lục gia. Nếu như Lục gia tự đưa ra thì tốt, không thì chúng ta sẽ san bằng Lục gia.

Người đàn ông mặc áo xám lạnh lùng nói.

Tại trấn Thanh Vân, trong Thiên Bảo Môn, có một đạo thân ảnh nhìn lên bầu trời, ánh mắt tỏa ra một tia sáng, lẩm bẩm nói:

- Triệu gia rốt cuộc không thể nhịn được nữa rồi.

Nếu như Lục Thiếu Du có mặt ở đây nhất định sẽ nhận ra người này. Đó chính là Vũ chấp sự trong Thiên Bảo Môn.

Tại hậu viện Lục gia, Nam thúc có chút suy yếu trong mắt lúc này hiện ra ánh sáng nhàn nhạt rồi lập tức thu liễm lại, khẽ lắc đầu lẩm bẩm nói:

- Hơn ba mươi năm ở một chỗ, xem ra Lục gia này cũng không thích hợp ở lại nữa rồi.

Trong đình viện Lục gia, Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng đang ăn sáng với mẫu thân, bỗng dưng trong tai hắn truyền tới thanh âm của Bạch Linh nói:

- Bọn chúng tới không hề ít, một đầu yêu thú ngũ giai, một Vũ Sư, còn có ba Vũ Tướng.

- Rốt cuộc cũng tới rồi sao?

Lục Thiếu Du nhíu mày, xem ra hôm nay Lục gia sẽ rất náo nhiệt.

Đong! Đong! Đong!

Bạch Linh vừa dứt lời chưa được bao lâu thì trong bầu trời Lục gia đột nhiên vang lên tiếng chuông gấp gáp. Lúc này trong Lục gia, sắc mặt tộc nhân và đám người hầu lập tức đại biến, tiếng chuông này bọn họ hiểu rất rõ nghĩa của nó. Không phải vào thời khắc nguy hiểm của Lục gia thì tiếng chuông này sẽ không vang lên.

- Nhanh, tập hợp!

- Nhanh, những đệ tử Lục gia mau chóng tập hợp lại đi.

Lập tức, Lục gia loạn thành một đoàn, những tộc nhân đệ tử và người hầu của Lục gia nhanh chóng tụ tập lại, sắc mặt vô cùng kinh hoàng.

- Đây chính là tiếng chuông khẩn cấp của Lục gia. Kẻ địch mạnh đang đến.

Nghe thấy tiếng chuông này, sắc mặt của La La thị lập tức đại biến. Mỗi người trong Lục gia đều biết ý nghĩa của hồi chuông này, nàng cũng không ngoại lệ.

- Mẫu thân, người không cần phải gấp gáp, không có việc gì đâu, người cứ ăn sáng đi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói với La Lan thị, trên mặt không có chút lo lắng nào.

Ngoài Lục gia lúc này truyền đến tiếng yêu thú gào thét, bảy đầu yêu thú phi hành đã quay quanh bầu trời Lục gia, khí tức cực mạnh khuếch tán khiến cho bụi bậm bốc lên.

Kèn kẹt...

Cửa đại môn Lục gia mở ra, lúc này có vài trăm người vọt ra, phía trước chính là đệ tử Lục gia, có khoảng ba trăm người, đều là thanh niên. Phía sau đám thanh niên còn có một trăm người hầu, tất cả đều là nam, cũng không có phụ nữ hay trẻ em trong đó. Trong đám đệ tử Lục gia cũng có hơn mười nữ tử, thế nhưng bọn họ đều đã luyện qua vũ kỹ cũng không phải là phụ nữ và trẻ em bình thường.

Nhưng bốn trăm người này, ánh mắt nhìn vào bảy đầu yêu thú trong bầu trời, sắc mặt vô cùng kinh hãi.

- Ha ha.

Ngoài Lục gia, trên lưng đầu yêu thú khổng lồ nhất, một đại hán áo xám cười lớn, thanh âm mang theo chân khí xuyên thấu không gian, giống như tiếng sấm, nói:

- Thông gia tới chơi, trận thế này của Lục gia không khỏi quá lớn nhỉ.

- Hóa ra là thông gia tới chơi, ta lại tưởng rằng kẻ nào hung hãn như vậy tới Lục gia ta, quả thật là thất lễ.

Một thanh âm quanh quẩn trong không gian, thế nhưng thanh âm này chỉ tính riêng về khí thế thì so với thanh âm của hán tử áo xám kia yếu hơn không ít.

Nói xong, trong đại môn Lục gia có hơn hai mươi thân ảnh bước ra. Người đứng đầu chính là Lục Đông, bên cạnh hắn lần lượt là Lục Tây, Lục Vô Song, Hoàng Thị, Trần Thị, còn có Triệu Tuệ, Lục Thiếu Du, Lục Mị, bên người Lục Mị có một hán tử trung niên, khuôn mặt có vài phần tương tự với Lục Mị, đó chính là phụ thân của nàng, coi nuôi của lão gia chủ Lục gia - Lục Bắc. Tiếp theo còn có chúng trưởng lão Lục gia, có tám người, đều là Vũ Sư bát trọng, Vũ Phách không có lấy một người.

- Tam thúc, đại ca, nhị ca.

Trong Lục gia, Triệu Tuệ lúc này nhìn thấy những thân ảnh trên lưng yêu thú trên bầu trời không khỏi nở nụ cười.

- Tam ngoại công, đại cữu, nhị cữu.

Trong mắt Lục Thiếu Hổ lúc này hiện lên sự vui mừng, lập tức tiến lên phía trước cùng mẫu thân.

Sưu sưu.

Trên lưng bảy đầu yêu thú khổng lồ lúc này mọi người đáp xuống đất, một cổ hơi thở ba động, nhân số lúc này cũng tới một trăm hai mươi người. Thế nhưng một trăm hai mươi người này, khí tức trên người so với bốn trăm người của Lục gia mạnh hơn không ít, chí ít cũng không thể so sánh được với nhau.

Đệ tử Lục gia lúc này đều có thực lực Vũ Sĩ, Vũ Sư nhất trọng, nhị trọng cũng cực ít.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, bảy đầu yêu thú bay đến Lục gia, mang theo nhiều thân ảnh mạnh mẽ. Một nhóm người dẫn đầu, trong đó có lão giả mặc hoàng bào, bàn bạc về việc lấy bảo vật của Lục gia. Trong khi đó, Lục Thiếu Du và những người trong Lục gia nhận được tiếng chuông khẩn cấp, báo hiệu sự đến của kẻ thù mạnh. Bầu không khí trở nên căng thẳng khi các thành viên Lục gia nhanh chóng tập hợp để chuẩn bị đối phó với tình huống nguy hiểm đang cận kề.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Vân Hồng Lăng phát hiện ra rằng Lục Thiếu Du đã cướp thánh quả Vũ Linh từ các yêu thú cường hãn. Cuộc trò chuyện giữa họ tiết lộ mối quan hệ thân thiết giữa hai người, khi Vân Hồng Lăng cảm thấy hạnh phúc vì sự quan tâm của Lục Thiếu Du. Huyết Ngọc Yêu Hổ đột phá lên ngũ giai trung kỳ, thể hiện sức mạnh cường hãn khiến mọi người ngạc nhiên. Cuối chương, nhóm nhân vật chuẩn bị trở về Lục gia trong không gian thanh bình và yên tĩnh của trấn Thanh Vân, cùng với dự cảm về những sự kiện sắp diễn ra.