Mắt thấy một đạo chưởng ấn của Lục Thiếu Du đánh tới, trong lúc hoảng hốt, Lục Thiếu Hổ lập tức tập trung năng lượng thổ hệ, một chiếc hộ thuẫn xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du. Đây chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Đại Địa Cương Thuẫn của Vân Dương Tông.

Cạch.

Chưởng ấn của Lục Thiếu Du đánh xuống Đại Địa Cương Thuẫn của Lục Thiếu Hổ, chỉ trong chớp mắt, bề mặt của Đại Địa Cương Thuẫn đã nứt nẻ. Thực lực của hai bên chênh lệch quá lớn, Lục Thiếu Hổ căn bản không thể chống đỡ nổi một kích này.

Bằng mắt thường có thể thấy mặt đất trực tiếp nứt nẻ, năng lượng thổ hệ tán loạn, một đạo chưởng ấn đi qua, lập tức đánh thẳng vào người Lục Thiếu Hổ.

Khụ khụ.

Thân thể Lục Thiếu Hổ loạng choạng lùi lại, miệng phun ra một ngụm máu, giống như cánh diều đứt dây.

- Cha, cứu con, con không muốn chết. Cứu con!

Lục Thiếu Hổ ngã xuống đất, không quan tâm đến vết thương nặng, lập tức gượng dậy hét lớn với Lục Trung.

- Thiếu Du, dừng tay!

Lục Trung đã sớm chú ý toàn trường, Lục Thiếu Du xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Hổ, hắn cũng đã biết được tình hình nhưng không kịp ngăn cản. Trong lúc đó, thân ảnh Lục Trung lập tức phóng về phía Lục Thiếu Hổ.

Sưu!

Thế nhưng khoảng cách của Lục Thiếu Du đến hắn gần hơn nhiều, trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du đã tới trước Lục Thiếu Hổ, không để ý đến Lục Trung, tiếp tục ngưng tụ chân khí.

Khụ khụ.

Lục Thiếu Hổ lảo đảo nhưng cũng không đứng dậy được, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du lúc này vô cùng sợ hãi, toàn thân run rẩy, miệng lại phun ra một ngụm máu.

- Thiếu Du, đó là đệ đệ con, tốt xấu gì hai con cũng là huynh đệ.

Lục Trung cách đó không xa nhìn Lục Thiếu Du và Lục Thiếu Hổ, vẻ mặt ông bất đắc dĩ, biểu cảm thay đổi không ngừng, ánh mắt cầu xin nhìn về phía Lục Thiếu Du.

- Đệ đệ sao? Từ nhỏ đến lớn hắn có bao giờ ngừng tìm cách gây khó dễ cho ta? Từ nhỏ đến lớn, hắn đã khiến ta nhục nhã đến mức nào? Hắn đã muốn giết ta năm lần bảy lượt, nếu không phải ta mượn sức mà sống sót, thì hiện tại kẻ chết đã là ta rồi.

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nhìn Lục Trung nói, linh hồn của hắn đã sớm không còn là Lục Thiếu Du của trước đây, Lục Thiếu Hổ này cũng không phải là đệ đệ của hắn, cho nên cũng không có chuyện không hạ thủ.

- Thiếu Du, dù sao trong người các con cũng chảy cùng một dòng máu.

Lục Trung khẩn cầu nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Chảy cùng một dòng máu sao? Sao lại khác biệt lớn đến vậy?

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nhìn Lục Trung nói.

- Cha, cứu con, cứu con!

Lục Thiếu Hổ, miệng đầu đầy máu không ngừng cầu xin.

- Thiếu Du, ta cầu con, hai huynh đệ các con không thể tàn sát lẫn nhau như vậy.

Lục Trung nói.

- Huynh đệ tương tàn? Sai rồi, hắn không thể coi là huynh đệ của ta. Lục gia gặp nạn nhưng hắn lại đứng về phía Triệu gia, nếu như hiện giờ đổi lại ta rơi vào tay hắn, ngươi nghĩ hắn có bỏ qua cho ta không?

Lục Trung nhìn Lục Thiếu Du cũng không còn lời nào để nói.

- Lục Thiếu Hổ, từ trước tới nay ngươi chỉ là một con kiến trong mắt ta. Bất cứ lúc nào ta cũng có thể giết ngươi, vốn ta không muốn giết ngươi, thế nhưng ngươi năm lần bảy lượt lại muốn dồn ta vào chỗ chết, hiện tại đến phiên ngươi.

Nói xong, một đạo chưởng ấn từ trong tay Lục Thiếu Du phóng ra.

- Thiếu Du, không được.

Lục Trung hét lớn.

Sưu! Sưu!

Chưởng ấn đánh vào tiểu phúc của Lục Thiếu Hổ, cũng không xuất hiện một vết máu nào, cũng không có tiếng xương cốt gãy vụn. Thế nhưng ngay lập tức, trong tích tắc ánh mắt Lục Thiếu Du hiện lên một chút dị dạng.

Chỉ trong nháy mắt này, hai mắt vốn sợ hãi của Lục Thiếu Hổ lúc này biến thành vui vẻ, trên khuôn mặt nhẹ nở nụ cười.

Lục Thiếu Du khẽ thở dài, hắn không biết vì sao, có thể là bởi vì Lục Trung khẩn cầu, cuối cùng hắn lại không hạ thủ được.

Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng phá hủy đan điền của Lục Thiếu Hổ, hai khỏa vũ đan đã bị Lục Thiếu Du đánh nát, sau này Lục Thiếu Hổ sẽ trở thành một người bình thường, đan điền một khi bị phá nát không có cách nào có thể chữa trị được.

- Ta không giết hắn, ngươi vừa lòng chưa?

Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn Lục Trung, chân khí run lên, trong nháy mắt thân ảnh biến mất tại chỗ.

Vẻ mặt Lục Trung uể oải, vốn bản thân hắn cũng bị thương nặng, sắc mặt lúc này không khỏi tái nhợt thêm một chút. Nhìn Lục Thiếu Hổ trên mặt đất, vẻ mặt dại ra, ánh mắt mờ mịt, cuối cùng nở nụ cười ngốc nghếch không ngừng liếm vết máu trên người mình. Cảnh tượng này khiến cho Lục Trung không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng.

Thình thịch.

Ngoài Lục gia liên tiếp vang lên âm thanh bạo liệt, tiếng giao thủ kịch liệt tức thì thu hút đám người trên trấn Thanh Vân quan sát. Đại chiến cấp bậc này, người xuất thủ chính là Vũ Sư và Vũ Tướng, còn có yêu thú ngũ giai, cảnh tượng như vậy có thể nói là trăm năm khó gặp ở địa phương nhỏ như trấn Thanh Vân, có thể nói là hàng trăm năm cũng khó gặp.

Tất cả mọi người chấn động há hốc mồm, lúc này không ít đình viện phía bên ngoài của Lục gia đã bị khí kình phá hủy, người già, phụ nữ, trẻ em chỉ có thể vào những đình viện sâu bên trong, nhìn đại chiến bên ngoài xảy ra, lúc này đám người Lục gia không khỏi có chút kinh hãi, thấp thỏm.

Phanh! Phanh!

Trên mặt đất, thi thể bảy đầu yêu thú khổng lồ vương vãi rơi xuống trong hai mươi dặm. Bảy đầu yêu thú của Triệu gia không mất bao nhiêu khí lực của Thiên Sí Tuyết Sư và Nghịch Lân Yêu Bằng đều bị đánh chết.

Dát!

Thân thể to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng lúc này phối hợp với Khôi nhị vây công Triệu Huy, lân phiến đen kịt trên thân thể cao lớn kia phát ra từng đạo phong nhận phá vỡ không gian, mang theo lực lượng cường hãn bao phủ Triệu Huy.

Phanh!

Thiên Sí Tuyết Sư thì gia nhập phái đoàn toàn sát đám người Triệu gia, hai cánh của nó giống như đại đao trực tiếp đem một Vũ Phách của Triệu gia cắt thành hai nửa.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn quanh, lúc này chỉ có Lục Bắc không hề động thủ, ánh mắt vẫn nhìn kỹ phía dưới. Lục Thiếu Du nhướn mày, có lẽ Lục Bắc này đang đề phòng Lục gia.

Ánh mắt Lục Thiếu Du rơi vào một người đang giao thủ với Huyết Ngọc Yêu Hổ, người này mặc y phục trưởng lão Triệu gia, có thực lực Vũ Tướng ngũ trọng, khi nhìn thấy người này, hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du tức thì tăng lên.

Rống!

Huyết Ngọc Yêu Hổ vô cùng hung mãnh, lợi trảo xé rách không gian, miệng khe khẽ mở ra giống như một cơn lốc hung hăng đánh về phía Vũ Tướng ngũ trọng kia của Triệu gia.

Tên trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia cũng không phải kẻ yếu, trường kiếm trong tay tạo thành từng đạo tàn ảnh, đủ để cắt vỡ không gian, đang kịch liệt giao thủ với Huyết Ngọc Yêu Hổ mà không rơi xuống thế hạ phong, nếu không phải Huyết Ngọc Yêu Hổ có bản thể cường hãn thì có lẽ Huyết Ngọc Yêu Hổ đã rơi vào thế hạ phong rồi.

Rống!

Thân thể to lớn của Huyết Ngọc Yêu Hổ đột nhiên tung ra một đạo trảo ấn, đạo trảo ấn này trong nháy mắt xé rách không gian khiến cho không gian gấp khúc, hung hăng đánh xuống.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du tấn công Lục Thiếu Hổ khiến hắn bất tỉnh sau khi phá hủy đan điền của hắn, mặc cho sự cầu xin của Lục Trung. Cuộc chiến không chỉ dừng lại ở hai huynh đệ mà còn lan ra thành trận chiến quy mô lớn giữa Lục gia và Triệu gia, với sự xuất hiện của nhiều yêu thú nguy hiểm. Dù tình hình trở nên nghiêm trọng, Lục Bắc vẫn đứng nhìn mà không can thiệp, dẫn đến những phản ứng căng thẳng từ các bên liên quan.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện ghi lại cuộc chiến ác liệt giữa gia tộc Lục và gia tộc Triệu khi sáu yêu thú khổng lồ xuất hiện, làm cho cả hai gia tộc hoảng sợ. Lục Thiếu Du, với sức mạnh và tài năng đặc biệt, dẫn dắt yêu thú tấn công, trong khi những nhân vật chính như Triệu Vô Cực và Triệu Huy cố gắng phản kháng. Sát khí mạnh mẽ và chiến thuật tinh vi được triển khai, dẫn đến cái chết của nhiều nhân vật và sự phát triển mạnh mẽ của Lục Thiếu Du.