Chế độ chết Vũ Suất. (2)

Trên bầu trời, chân khí của Lục Vũ giống như những đám mây mù, bao phủ toàn bộ thân thể, khiến không gian xung quanh nhẹ nhàng chấn động. Khí thế đó khiến Lục Thiếu Du nhíu mày. Lục Vũ có thực lực như vậy, cũng coi như rất mạnh. Từ trước đến nay, Lục gia luôn giấu kín thực lực, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ họ không muốn người khác biết. Bảo vật của Lục gia có lẽ vô cùng không đơn giản.

Ánh mắt Triệu Vô Quang lúc này tràn đầy vẻ lo lắng, người trong Triệu gia đều bị tàn sát, khiến đầu hắn nóng bừng, tất cả chuyện này vượt quá sự tưởng tượng ban đầu của hắn.

Sưu.

Một kích vừa chấm dứt, thân hình Lục Vũ bỗng nhiên nhẹ động, một đạo tàn ảnh xuất hiện. Thân hình của hắn cũng như quỷ mị đột nhiên xuất hiện trước mặt Triệu Vô Quang.

Lục Thiếu Du đứng xa nhìn mà cũng có chút hoa mắt. Hắn biết vị gia gia trên danh nghĩa này là vũ giả hệ mộc, công kích vốn vô cùng quỷ dị, tốc độ cực nhanh, lại thêm cường giả Vũ Suất đã nắm giữ một ít lực lượng không gian nên tốc độ càng nhanh hơn.

Thấy Lục Vũ đột nhiên xuất hiện, ánh mắt Triệu Vô Quang hơi co lại, cánh tay cũng không dám chậm trễ một chút nào, một đạo trưởng ấn trong nháy mắt được đánh ra. Sưu một tiếng, cắt ngang sự cách trở của không khí mang theo kinh khí cường mãnh hung hãn đập về phía Lục Vũ.

Lúc này Lục Vũ cũng không tránh được, vẻ mặt trầm xuống, nhẹ vung ống tay áo lên, một đạo trưởng ấn màu xanh đột nhiên bắn về phía trước va chạm với trưởng ấn của Triệu Vô Quang.

Phanh Phanh.

Hai người đều có thực lực mạnh mẽ, hai đạo công kích đều ẩn chứa kinh khí kinh khủng tới cực điểm. Không gian chấn động, kinh khí cường mãnh lan tỏa ra xung quanh.

Thân thể hai người chưa kịp thoái lui thì trong nháy mắt đã xuất ra công kích lần thứ hai. Hai người này đã giao thủ hơn mười hiệp, công kích của song phương đều vô cùng sắc bén, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều khiến thanh âm bạo liệt vang lên trong không trung, giống như tiếng sấm sét vậy.

Thế nhưng rốt cuộc, công kích có cường mãnh tới mấy thì rõ ràng Lục Vũ vẫn chiếm thế thượng phong, còn Triệu Vô Quang chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ. Tu vi một khi tới Vũ Suất, kém một trọng thì thực lực sẽ cách xa nhau.

Phanh.

Hai người tiếp tục giao thủ, Triệu Vô Quang tiếp tục bị đánh văng ra, khí huyết trong cơ thể sôi trào, sắc mặt tái nhợt. Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn chuyển sang âm trầm, thủ ấn biến hóa, chân khí trong cơ thể cấp tốc vận chuyển, cuối cùng giống như thủy triều tuôn ra ngoài.

Chân khí bạc bạc tuôn ra nhanh chóng hội tụ thành một đạo trưởng ấn khổng lồ trước người Triệu Vô Quang, không gian xung quanh trưởng ấn lúc này giao động mạnh mẽ tạo thành gợn sóng mắt nhìn thấy rõ.

- Muốn liều mạng sao?

Lục Thiếu Du ở xa nhìn vào cảnh này, khóe miệng hiện lên nụ cười quỷ dị.

Lúc này, trên khuôn mặt già nua của Lục Vũ cũng khẽ biến đổi, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, chân khí màu xanh nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay.

- Phá Vân Chưởng.

Triệu Vô Quang hét lớn một tiếng, thanh âm vang vọng bốn phía, đạo trưởng ấn ẩn to chừng trăm thước đột nhiên bắn mạnh ra, cắt ngang không gian lao về phía Lục Vũ, trên đường đi trưởng ấn không ngừng bành trướng.

- Khô Mộc Chưởng.

Nhìn vào công kích của Triệu Vô Quang, con mắt Lục Vũ lập tức co rụt, miệng cũng khẽ quát lên một tiếng. Tiếng quát vừa dứt, chân khí trong tay nhanh chóng ngưng tụ thành một trưởng ấn khổng lồ. Năng lượng quyỷ di xuất hiện, cuối cùng mang theo kinh phong hung hãn đánh về phía Triệu Vô Quang.

- Đều là vũ kỹ Huyền cấp.

Lục Thiếu Du nhìn vào nhanh chóng nhận ra vũ kỹ hai người thi triển đều đạt tới Huyền cấp.

Dưới không ít ánh mắt kinh hãi, hai đạo công kích ẩn chứa lực lượng kinh khủng rốt cuộc va chạm với nhau. Giờ phút này, thanh âm chói tai vang lên, giống như tiếng sấm ầm ầm vang vọng phía chân trời. Người có tu vi thấp, thanh âm này đủ để khiến cho màng nhĩ bọn họ tê dại.

Phanh Phanh Phanh.

Hai đạo trưởng ấn va chạm, năng lượng phô thiên cái địa rung động lòng người nhanh chóng khuếch tán, không gian xung quanh lúc này gấp khúc.

Sưu Sưu.

Trong không gian gấp khúc lúc này có một đạo thân ảnh màu vàng bị đẩy lui ra, thân ảnh có chút chật vật.

Thế nhưng lúc này một thân ảnh màu xanh trong nháy mắt xuất hiện ở một chỗ cách không xa thân ảnh màu vàng.

- Triệu Vô Quang, hiện tại đến phiên ngươi.

Thanh âm nhàn nhạt mang theo hàn ý từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra. Thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt xuất hiện phía sau lưng Triệu Vô Quang, bàn tay đột nhiên khẽ động, một đạo quang mang tức thì bắn ra.

- Đi.

Bàn tay đẩy ra, Lục Thiếu Du đột nhiên quát lên một tiếng, thanh âm vô cùng chói tai. Thanh âm vừa dứt, đạo quang mang màu vàng trong tay đột nhiên hóa thành một đám tàn ảnh bắn về phía trước, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Trong lúc này, ai cũng có thể cảm giác được bên trong quang mang màu vàng ẩn chứa năng lượng cuồng bạo vô cùng đáng sợ. Cảm nhận sự đáng sợ của năng lượng này, trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

- Đây là...

Lúc này Lục Trung ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong đạo quang mang màu vàng này, ẩn chứa năng lượng vô cùng khủng bố, hắn cũng có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, sắc mặt hắn lập tức kinh ngạc và khiếp sợ, khẽ lẩm bẩm nói:

- Không ngờ lại là Thổ Sát Huyền Lôi.

Cảm nhận được khí tức vô cùng đáng sợ đang tiến đến, Triệu Vô Quang kinh hãi, ánh mắt hiện lên sự bất an, lo sợ. Cỗ khí thế này khiến cho đáy lòng hắn phát lạnh.

- Thổ Sát Huyền Lôi, tam đệ, chạy mau.

Phía xa, Triệu Vô Cực nhanh chóng hô to. Thổ Sát Huyền Lôi của Vân Dương Tông hắn cũng biết. Khi vừa nhìn thấy nó hắn lập tức nhận ra ngay. Quả thực hắn không ngờ tới, Vân Dương Tông lại giao Thổ Sát Huyền Lôi cho Lục Thiếu Du.

Thế nhưng lúc này Triệu Vô Quang đã không kịp chạy trốn nữa rồi. Đạo quang mang kia trong nháy mắt bắn về phía chân trời, nơi nó đi qua, mặt đất nứt nẻ, đá vụn bay tứ tung, giống như một mảnh đất khô cằn vậy. Cuối cùng, quang mang đại thịnh, giống như một đạo lưu tinh ầm ầm đánh về phía Triệu Vô Quang.

Mà sau khi va chạm, đạo quang mang kia giống như nổ tung, thanh âm bạo liệt giống như tiếng sấm ùng ùng vang vọng trong không trung.

Quang mang nổ tung, năng lượng thổ hệ nồng nặc quanh quẩn trong phương viên ngàn thước trong không gian, cỗ năng lượng thổ hệ này giống như một cơn lốc trong nháy mắt khiến cho không gian gấp khuỷu.

Dưới cỗ năng lượng thổ hệ khổng lồ kinh khủng này, mặc dù là Vũ Chấp Sư và Triệu Vô Cực đang giao chiến ở phía xa, lúc này cũng không khỏi sợ hãi. Sắc mặt Triệu Vô Cực lúc này càng thêm xấu xí.

Phanh Phanh Phanh.

Cũng không biết là năng lượng thổ hệ kia bạo liệt hay là không gian bạo liệt. Thanh âm bạo liệt liên tục vang vọng trong không gian chỗ Triệu Vô Quang vừa đứng, năng lượng cuồng bạo khiến cho ngay cả Vũ Suất cũng kinh sợ.

Lục Vũ ngay khi thấy Lục Thiếu Du xuất thủ đã sớm thoái lui ra xa. Cảm nhận được đạo công kích cường mãnh này, tim hắn cũng không khỏi đập nhanh hơn vài phần.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Lục Vũ và Triệu Vô Quang giao chiến với sức mạnh khủng khiếp. Lục Vũ thể hiện thực lực Vũ Suất vượt trội, trong khi Triệu Vô Quang cố gắng chống đỡ. Cuộc chiến trở nên quyết liệt khi Triệu Vô Quang tung ra trưởng ấn hùng mạnh, nhưng không ngừng bị Lục Vũ áp đảo. Cuối cùng, Lục Thiếu Du xuất hiện với Thổ Sát Huyền Lôi, chấm dứt trận đấu bằng một cú đòn mạnh mẽ, khiến mọi người sợ hãi trước sức mạnh của hắn.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du sử dụng Hàn Băng Ấn để chiến đấu với trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia, tạo ra một cuộc giao tranh khốc liệt. Với sức mạnh vượt trội, Lục Thiếu Du nhanh chóng hạ gục đối thủ, khiến không gian xung quanh trở nên lạnh giá và kinh hoàng. Đồng thời, những yêu thú như Nghịch Lân Yêu Bằng cũng tham gia vào cuộc chiến, tấn công các cường giả Triệu gia. Cuối cùng, một cuộc tàn sát diễn ra, khi nhiều thành viên Triệu gia bị tiêu diệt, để lại những thi thể và máu me trên mặt đất, trong khi Lục Thiếu Du tuyên bố sẽ không tha cho họ.