Hắc Quỷ Thiên Vương nhìn thấy hai Vũ Suất cũng có mặt, khẽ hừ một tiếng, đôi mắt bừng lên ánh nhìn âm lệ:
- Hai người cũng đến đây, chỉ để chết cùng ta sao?
Nói xong, thân ảnh của Hắc Quỷ Thiên Vương bỗng chốc biến mất tại chỗ như một làn khói, không để lại chút dấu vết nào, giống như là đã tiêu thất trong hư vô. Lần xuất hiện tiếp theo, Hắc Quỷ Thiên Vương hiện ra ở không trung ngay phía trên đầu Triệu Vô Cực, tay phải hắn đánh ra một đạo chưởng ấn, ấn ấy phá vỡ không gian, tạo thành một vết nứt lớn trong nháy mắt, lao thẳng về phía Triệu Vô Cực.
Âm thanh va chạm vang lên nhức óc, ánh sáng quanh người Triệu Vô Cực đột ngột vỡ nát dưới sức mạnh của Hắc Quỷ Thiên Vương, khiến cho thân thể của hắn bị đánh bay lùi lại, miệng phun ra một ngụm máu.
Phanh!
Hai đạo chưởng ấn của Vũ Chấp Sự va chạm vào nhau, khiến không gian xung quanh xuất hiện rạn nứt. Dưới khí tức cuồng bạo ấy, đình viện của gia tộc Lục bên dưới chân họ ngay lập tức biến thành phế tích, mặt đất nứt nẻ, gió xoáy tàn sát bừa bãi, mãi sau một lúc lâu mới tiêu tan.
Khụ khụ.
Vũ Chấp Sự cũng cùng lúc phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.
Phanh! Phanh!
Cả hai cường giả Vũ Suất đều bị đánh bay xuống mặt đất, một lát sau mới miễn cưỡng đứng dậy được.
Khụ khụ.
Hai người gần như cùng lúc phun ra một ngụm máu, thực lực của Hắc Quỷ Thiên Vương quá chênh lệch với họ, không phải là thứ mà họ có thể chống lại.
Trong lúc mọi người vẫn còn đang ngỡ ngàng, thân ảnh của Triệu Vô Cực bỗng chốc bắn đi thật xa, chỉ trong vài lần lắc mình đã không còn thấy bóng dáng. Lúc này, hắn biết rõ bản thân đang có nhiều kẻ địch ở đây, mà bản thân lại đang bị thương nặng, không bằng tận dụng chút khí lực còn lại mà chạy trốn, vì vậy không chần chừ chút nào đã lập tức đào tẩu.
Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, Triệu Vô Cực bị thương nặng, nếu hắn đuổi theo, khả năng cao sẽ có thể giết chết được Triệu Vô Cực. Tuy nhiên, hiện tại Lục Thiếu Du cũng không có biện pháp nào để rời đi. Hắc Quỷ Thiên Vương đến vì bảo vật thần bí kia, hắn cũng muốn, vì mẫu thân đang ở đây, hắn không thể bỏ mặc đi đuổi theo Triệu Vô Cực được.
Lục Bắc nhanh chóng đến bên cạnh Vũ Chấp Sự, thương thế của Vũ Chấp Sự so với Triệu Vô Cực cũng không kém phần nghiêm trọng, lúc này dường như hắn cũng không còn sức lực tái chiến nữa.
- Thật mạnh mẽ.
Nhìn cảnh tượng này, không ai không kinh hãi, điều này quả thực cực kỳ chấn động. Hai cường giả vừa rồi vô cùng mạnh mẽ, mỗi cử động của họ đều khiến không gian biến dạng, Vũ Suất không ngờ chỉ trong một chiêu đã cùng lúc bị hắc y nhân kia nhẹ nhàng đánh cho bị thương nặng. Loại thực lực này quả thật đáng sợ.
- Hiện tại ngươi có thể đem bảo vật của Lục gia giao cho ta được không?
Hắc Quỷ Thiên Vương không để ý tới Vũ Chấp Sự, cũng không có ý đuổi theo Triệu Vô Cực, tiếp tục tiến tới trước mặt Lục Vũ rồi nói.
- Thực lực của các hạ rất mạnh, nhưng đáng tiếc Lục gia không có bảo vật gì, tất cả chỉ là tin đồn nhảm mà thôi.
Gương mặt Lục Vũ giật giật, nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương nói.
- Đừng tưởng rằng không ai biết chuyện này, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương lạnh lùng, thủ ấn trong tay bỗng kết hợp lại, ngay sau đó nhanh chóng đánh ra một đạo trảo ấn về phía Lục Vũ.
Trong ánh mắt kinh hãi của đám người Lục gia, thân ảnh Lục Vũ liên tục lùi lại, nhưng lúc này cũng không thể thoát khỏi sự bao vây.
Sắc mặt Lục Thiếu Du biến đổi, Lục Vũ này dù tốt hay xấu cũng được coi như người thân trong thế giới này của hắn, tuy rằng không có bất kỳ tình cảm nào, nhưng lúc này nhìn thấy Lục Vũ bị Hắc Quỷ Thiên Vương bắt giữ trong lòng hắn vô cùng khó chịu. Nhưng Lục Thiếu Du cũng biết, nếu như là Triệu Vô Cực thì hắn còn có thể để Bạch Linh liều mạng, nhưng đây là Hắc Quỷ Thiên Vương, Bạch Linh cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Nói, bảo vật kia ở đâu?
Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương âm trầm, trảo ấn chụp vào người Lục Vũ, nói.
- Lục gia ta quả thật không có bảo vật gì.
Khuôn mặt Lục Vũ đỏ lên, dường như đang có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đè lên người hắn vậy.
Hừ!
Hắc Quỷ Thiên Vương hừ lạnh một tiếng, trảo ấn vung lên, lập tức đánh xuống.
Phanh!
Lục Vũ dưới sự bao vây của trảo ấn, lúc này xuyên qua không gian, nhanh chóng va chạm vào mặt đất.
Khụ khụ.
Lục Vũ phun ra một ngụm máu, gương mặt già nua lúc này tái nhợt, thương thế này so với Vũ Chấp Sự còn nghiêm trọng hơn không ít.
- Cha.
Đám người Lục gia kinh hãi, nhanh chóng đi tới bên Lục Vũ.
- Nếu không giao ra bảo vật kia, người của Lục gia hôm nay không ai mong chạy trốn, ta sẽ giết hết.
Hắc Quỷ Thiên Vương đứng đó, lạnh lùng nói. Ánh mắt đảo qua đám người có mặt, cuối cùng dừng lại trên Lục Thiếu Du, hắn cười khẩy nói:
- Quán quân đại hội Tam Tông Tứ Môn, ha ha, hóa ra là người Lục gia, vậy thì đầu tiên bắt ngươi khai đao vậy.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong lòng cả kinh, rắc rối lớn rồi, Hắc Quỷ Thiên Vương, hắn không phải là đối thủ của người này.
Trong nháy mắt, Hắc Quỷ Thiên Vương đã đến trước không trung trên đầu Lục Thiếu Du, tốc độ so với quỷ mị còn nhanh hơn, hoàn toàn có thể coi là thuấn di.
- Tiểu tử, lần trước có Vân Khiếu Thiên cứu ngươi, lần này không còn ai có thể cứu ngươi được nữa đâu.
Nhìn Lục Thiếu Du, sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương càng thêm âm lạnh.
- Hắc Quỷ Thiên Vương, ngươi dám giết hắn, cha ta và toàn bộ Vân Dương Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Một giọng nói vang lên, lập tức một đạo quang mang bắn tới bên người Lục Thiếu Du, người này chính là Vân Hồng Lăng, mà lúc này trên vai Vân Hồng Lăng có thêm Bạch Linh đang lười biếng nằm đó.
- Thiếu Du.
Một thân ảnh xinh đẹp khác cũng nhanh chóng đi tới bên người Lục Thiếu Du, đó chính là Lục Vô Song, gương mặt nàng lúc này vô cùng lo lắng.
- Nữ nhi của Vân Khiếu Thiên sao? Ha ha, không cần phải đem Vân Dương Tông ra dọa ta, Vân Dương Tông còn chưa đủ sức để dọa ta.
Hắc Quỷ Thiên Vương lạnh nhạt nói, cũng không thèm để ý tới Vân Hồng Lăng, ánh mắt một lần nữa rơi vào trên người Lục Vũ, lạnh nhạt nói:
- Rốt cuộc bảo vật Lục gia các ngươi có giao ra không? Nếu như không giao, vậy thì quán quân đại hội Tam Tông Tứ Môn của các ngươi sẽ là người thứ nhất chết.
Đám người Lục gia lúc này nhìn nhau, trên khuôn mặt tái nhợt già nua của Lục Vũ lúc này không ngừng giật giật, ánh mắt không ngừng biến ảo.
- Hứ.
Hắc Quỷ Thiên Vương hứ lạnh một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang được đánh ra, một đạo trảo ấn xé rách không gian lập tức bao phủ về phía Lục Thiếu Du.
- Để hắn sống cho ta, ta muốn lưu lại cái mạng của hắn.
Chương truyện diễn ra trong một trận chiến cam go giữa Hắc Quỷ Thiên Vương và các cường giả Vũ Suất. Hắc Quỷ Thiên Vương lợi dụng sức mạnh vượt trội, nhanh chóng đánh bại Triệu Vô Cực và Vũ Chấp Sự, khiến họ bị thương nặng. Trong lúc Lục Thiếu Du lo lắng cho Lục Vũ, Hắc Quỷ Thiên Vương ép buộc giao nộp bảo vật của Lục gia và dọa giết họ nếu không tuân theo. Cuối cùng, Lục Thiếu Du và những người xung quanh bị rơi vào tình thế nguy hiểm hơn bao giờ hết trước sức mạnh của Hắc Quỷ Thiên Vương.
Chương truyện khắc họa cuộc chiến khốc liệt khi Triệu Vô Quang bị Lục Thiếu Du giết chết, khiến cả gia tộc Triệu rúng động. Triệu Vô Cực thề sẽ trả thù, trong khi Lục Thiếu Du đã đạt được sức mạnh đáng kinh ngạc sau nhiều năm ẩn nhẫn. Cuộc đối đầu thêm phần căng thẳng khi Hắc Quỷ Thiên Vương và Lăng Thanh xuất hiện, đe dọa Lục gia và yêu cầu giao nộp bảo vật. Trong khi Lục Vũ và các thành viên Lục gia hoảng loạn, sức mạnh của Lục Thiếu Du mang lại niềm hy vọng nhưng cũng tiềm ẩn nguy hiểm lớn hơn từ những kẻ thù mới.