Lục Thiếu Du mỉm cười, tay rút ra một viên ngọc giản. Trên bề mặt viên ngọc ấy phát ra một nguồn năng lượng kỳ dị, những âm thanh mơ hồ vang vọng quanh đó.
- Đây là bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai?
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ngay lập tức nhận ra đây là một bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai. Khi cảm nhận được năng lượng kỳ lạ từ viên ngọc giản, nàng lập tức có chút nghi ngờ.
- Đây là một bộ vũ kỹ có chút đặc thù. Tại đại hội Tam tông Tứ môn, ta đã nghe nói có người thu được bộ vũ kỹ này và cố ý lưu lại. Có kẻ bảo rằng nó được lấy ra từ Huyễn Hồn Môn. Tên của nó là Thiên Âm Trấn Hồn Khúc. Bất luận vũ giả thuộc tính nào cũng có thể tu luyện, nhưng cần phải tinh thông âm luật. Ta nghĩ đây là thứ thích hợp nhất với Oánh tỷ.
Lục Thiếu Du vừa nói xong đã đưa viên ngọc giản cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh. Tại đại hội Tam tông Tứ môn, khi nhận được bộ vũ kỹ này, Lục Thiếu Du đã ngay lập tức nghĩ đến việc trao tặng cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh. Vũ kỹ về âm luật cực kỳ hiếm có, so với vũ kỹ phòng ngự còn ít hơn, nên rất khó để thấy một bộ vũ kỹ nào về âm luật.
- Ta đã tìm kiếm hơn mười năm chỉ mới có thể tìm được một bộ vũ kỹ hoàng cấp sơ giai. Còn lần này, bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai này, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có chút kích động. Một người thích âm luật như nàng luôn tìm kiếm một bộ vũ kỹ về âm luật, nhưng cấp bậc lại quá thấp, uy lực quá nhỏ, dù có tìm thấy cũng không có giá trị. Hiện tại, với bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai, nàng cảm thấy nó hoàn toàn phù hợp với mình.
- Thiếu Du, ta không biết phải cảm ơn ngươi thế nào. Ngươi lại nói rằng ta là người ngoài. Nhưng ta vẫn phải cảm ơn ngươi một tiếng. Thánh quả Vũ Linh còn có Thiên Âm Trấn Hồn Khúc, đối với ta mà nói là vô cùng quan trọng.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Nếu muốn cảm ơn, thì phải là ta cảm ơn hai người, trong khoảng thời gian này Phi Linh môn đã làm phiền hai vị nhiều.
Lục Thiếu Du nghiêm túc đáp lại. Tất cả những gì Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã làm cho Phi Linh môn, Lục Thiếu Du đều ghi nhớ trong lòng.
- Ha ha.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nở một nụ cười, ánh mắt vô cùng thoải mái.
- Thiếu Du, bây giờ vẫn chưa đệ tử nào biết chuyện ngươi ở Vân Dương Tông, cũng không biết ngươi từng là đệ tử Vân Dương Tông, ngươi có muốn nói cho bọn họ không? Ngươi hãy tự suy xét. Hai đệ tử ta thu thập tài liệu về các thế lực lớn có lẽ đã biết ngươi chính là quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, họ đã hỏi ta một lần, ta đã giúp ngươi giấu diếm một chút.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh chia sẻ.
- Tạm thời không cần nói với bọn họ, sau này cũng cố gắng không để đệ tử cũ nhắc tới tên của ta.
Lục Thiếu Du nói. Lúc này Lục Thiếu Du cũng lo lắng về chuyện của gia tộc Lục, sớm hay muộn cũng sẽ bị người khác tìm tới Phi Linh môn, nếu tên của hắn xuất hiện, các thế lực lớn sẽ dễ dàng tìm được hắn. Điều này khiến Lục Thiếu Du phải cẩn trọng.
Khi Lục Thiếu Du hộ tống Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh về tới Phi Linh môn thì đã là canh ba. Trên đường đi, Lục Thiếu Du tiếp tục thảo luận với hai người về kế hoạch phát triển sau này của Phi Linh môn. Lúc này Lục Thiếu Du đã quyết định giúp Phi Linh môn khởi sắc một cách triệt để.
Sáng sớm hôm sau, khi ánh mặt trời xuất hiện, Lục Thiếu Du từ trong đình viện bước ra. Tối qua hắn mới tu luyện ba canh giờ thì trời đã sáng.
Không khí tươi mát buổi sáng khiến Lục Thiếu Du cảm thấy thoải mái, nghĩ đến hôm nay sẽ vào trong núi Vụ Đô, khóe miệng hắn không khỏi nở một nụ cười. Lần này, hắn phải thoải mái thả mình vào thế giới bên ngoài đã khá lâu rồi.
- Công tử.
Lúc này Lục Tiểu Bạch cũng đi ra từ đình viện.
- Tiểu Bạch, những dược liệu cần thiết ngươi hãy đi tìm Lưu Nhất Thủ rồi mang về đưa cho Nam Thúc. Trong khoảng thời gian này ngươi nên đi theo Lưu Nhất Thủ, quen thuộc với cuộc sống của Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du nói với Lục Tiểu Bạch.
- Tiểu nhân đã hiểu rồi, công tử.
Lục Tiểu Bạch đáp.
- Tham kiến chưởng môn.
Lúc này thân ảnh của Lưu Nhất Thủ đã tới bên ngoài đình viện, dáng vẻ vội vã, khuôn mặt có chút mệt mỏi, xem ra cả đêm không ngủ.
- Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Bẩm tông chủ, một trăm đệ tử thân thủ khá nhất đã được đưa tới. Đại hộ pháp Trương Khiếu và Trương Minh Đào đang ở bên ngoài chờ lệnh.
Lưu Nhất Thủ trả lời Lục Thiếu Du.
- Được.
Lục Thiếu Du nhẹ gật đầu rồi nói với Lưu Nhất Thủ.
- Lưu Nhất Thủ, đây là Lục Tiểu Bạch, trong mấy ngày này ngươi nên chịu khó mang theo Lục Tiểu Bạch, giới thiệu cho hắn về Phi Linh môn. Còn nữa, những dược liệu trong danh sách mà Lục Tiểu Bạch đưa cho ngươi, ngươi phải nghĩ biện pháp thu thập đủ.
- Vâng, chưởng môn.
Lưu Nhất Thủ đáp, ánh mắt nhìn về phía Lục Tiểu Bạch. Chưởng môn dường như đối với người này vô cùng tin cậy, đương nhiên hắn không dám làm trái ý.
- Ca ca, huynh lại đi đâu vậy? Muội cũng muốn đi.
Một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn lập tức xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Du.
- Tâm Đồng, ca ca phải đi sơn mạch Vụ Đô vài ngày. Mấy ngày sau sẽ trở lại. Lần này không tiện mang theo muội đi, tu luyện cho tốt, sau này có thời gian ca ca sẽ mang muội đi.
Lục Thiếu Du nói.
- Vậy được rồi, huynh sớm trở về một chút.
Lục Tâm Đồng chu miệng nói.
- Đương nhiên, vài ngày nữa ca ca sẽ trở về.
Lục Thiếu Du nói.
- Chưởng môn, người lại muốn ra ngoài sao? Cẩn thận một chút.
Phương Tân Ky, Bạch Toa Toa, Nhân Ký, ba nữ nhân này xuất hiện, đồng thời còn có Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng đi ra khỏi đình viện.
- Được.
Lục Thiếu Du nhẹ gật đầu rồi nói với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh:
- Oánh tỷ, ta đi trước. Những việc khác tỷ tự mình sắp xếp đi.
- Ta đã sắp xếp xong. Để mấy vị trưởng lão tự mình đi tới sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, sau đó phong tỏa hoàn toàn sơn mạch Vụ Đô, không được tùy tiện ra vào.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Tiểu Long, chúng ta đi thôi.
Lục Thiếu Du nói với Tiểu Long trên vai.
Rống.
Một tiếng rống trầm thấp vang lên, Thiên Sí Tuyết Sư lập tức xuất hiện. Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư còn có Huyết Tích Dịch, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ.
Lục Thiếu Du nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rồi lập tức biến mất trong bầu trời.
- Cổ Vực lúc này sắp biến đổi rồi.
Nhìn vào bóng lưng của Lục Thiếu Du trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn nhau rồi khẽ lẩm bẩm nói.
- Lão gia hỏa này, lần này ánh mắt của ngươi không tồi, không nhìn lầm người nha.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhàn nhạt liếc nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
- Tiểu tử này gian trá giả hoạt, thủ đoạn độc ác, thế nhưng lại nặng tình nghĩa, rất hợp khẩu vị của ta.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói nhỏ, khóe miệng nở một nụ cười.
Trong chương này, Lục Thiếu Du trao tặng bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai có tên là Thiên Âm Trấn Hồn Khúc cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, khiến nàng vô cùng cảm kích. Hai người thảo luận về các kế hoạch phát triển của Phi Linh môn, trong khi Lục Thiếu Du đã quyết định không tiết lộ danh tính của mình cho đệ tử khác. Khi rời khỏi, hắn cùng với Thiên Sí Tuyết Sư lên đường vào núi Vụ Đô, báo hiệu một sự thay đổi lớn trong Cổ Vực sắp tới.
Chương truyện mô tả tình hình căng thẳng tại sơn mạch Vụ Đô, nơi có nhiều dược liệu quý mà các thế lực đang tranh giành. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh dự định tiến vào khu vực này để khống chế nguồn tài nguyên, nhằm cắt đứt nguồn lực đối thủ. Lục Thiếu Du và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thảo luận về các chiến lược và tình hình thực lực của các thế lực trong khu vực. Họ cũng bàn về việc sử dụng Thánh quả Vũ Linh, một bảo vật giúp tăng khả năng đột phá sức mạnh, qua đó nâng cao sức mạnh cho tổ chức của mình. Cuộc chiến tranh giành quyền lực và tài nguyên trong Cổ Vực đang sắp bùng nổ.
Lục Thiếu DuQuỷ Tiên Tử Bạch OánhThôi Hồn Độc Suất Đông Vô MệnhLục Tiểu BạchLưu Nhất ThủLục Tâm Đồng
vũ kỹThiên Âm Trấn Hồn KhúcPhi Linh MônHuyễn Hồn MônTu luyệnCổ vựcTu luyện