Hai tướng.

Mọi chuyện đều không cần tới Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn ra tay, thế nhưng khi nhìn vào đám yêu thú mạnh mẽ này, sắc mặt của hai người không khỏi thay đổi.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du ngồi khoanh chân. Bên cạnh hắn lúc này đã có thêm hai bộ cương khô. Âm Dương Linh Vũ Quyết mà Lục Thiếu Du đang luyện cũng không muốn Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn biết, cho nên hắn mới cho Thiên Sí Tuyết Sư bay lên cao để thôn phệ hai Vũ Tướng này.

Thông qua việc thôn phệ chân khí trong người hai Vũ Tướng, Lục Thiếu Du chỉ cần luyện hóa một chút là có thể đột phá tới Vũ Tướng tứ trọng. Thế nhưng gần đây hắn cũng không có thời gian đột phá, vì vậy phải tạm ngừng lại. Trong những ngày này, mục tiêu của hắn là giải quyết những đoàn quân lớn, thời gian rất gấp gáp, diện tích của sơn mạch Vụ Đô lại không hề nhỏ, trong vòng vài ngày mà muốn tìm ra những đoàn quân này cũng rất khó khăn, cho nên hắn mới bảo Thạch Vườn Yêu Vương phái hai trăm đầu yêu thú phi hành cùng nhau đi tìm kiếm.

Phù.

Khi Lục Thiếu Du hạ xuống phía dưới, khu vực trong vài nghìn thước đã trở thành một đống hỗn độn, số lượng thi thể không còn nhiều, hơn phân nửa đám người Thiên Nhất Môn có lẽ đã bị yêu thú ăn thịt.

- Chủ nhân.

Thái Âm Yêu Thỏ thu nhỏ lại thân thể, trên chân trước của nó lúc này mang theo ba mươi túi trữ vật đưa tới cho Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du tiếp nhận ba mươi túi trữ vật này rồi nói với hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn đang kinh ngạc:

- Hai vị đường chủ, chúng ta đi thôi.

- Vâng, chưởng môn.

Hai người đáp, lúc này vô hình chung đã có chút tôn kính với Lục Thiếu Du.

Sưu Sưu.

Chúng thú đều thu nhỏ thân thể, thân ảnh hóa thành lưu quang đáp xuống lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Vừa rồi xuất thủ đối với chúng thú mà nói thực sự là dùng dao mổ trâu giết gà, căn bản không phí một chút sức lực nào.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn nhìn đám yêu thú này, trong mắt không khỏi hiện lên sự khác thường.

- Chưởng môn, lẽ nào chúng ta tiến vào sơn mạch Vụ Đô để đối phó với những đoàn quân khác sao?

Âu Dương Lãnh Tật hỏi, ánh mắt đã thu hồi sự kinh ngạc, khôi phục lại vẻ âm lệ vốn có của nó.

- Không phải tất cả mà chỉ những đoàn quân lớn một chút thôi.

Lục Thiếu Du nói, đối phó với tất cả các đoàn quân, thứ nhất cũng không cần phải làm vậy, thứ hai có Thạch Vườn Yêu Vương phân phó hơn một ngàn yêu thú đang điên cuồng truy sát đoàn quân, cũng không cần hắn ra tay. Mà mặt khác, Lục Thiếu Du đoán có lẽ người do Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trong Phi Linh Môn đã tới biên giới sát sơn mạch Vụ Đô. Chỉ cần có người đi ra, không cần biết đoàn quân đó là người của sơn môn nào sẽ trực tiếp bị đánh chết. Nói chung trong vòng mười ngày này phải đem toàn bộ sơn mạch Vụ Đô khống chế xong. Do đó mới có thể khống chế dược liệu, việc này có quan hệ với kế hoạch sau này của hắn cho nên không thể sai lầm.

Tiếp tục tìm kiếm đoàn quân, Lục Thiếu Du tạm bớt chút thời gian luyện hóa chân khí vừa mới thôn phệ được. Thôn phệ Vũ Tướng tứ trọng và Vũ Tướng nhất trọng cũng đã là cực hạn của hắn.

Khoanh chân ngồi xuống luyện hóa, Âm Dương Linh Vũ Quyết vận chuyển, một tia năng lượng bằng chân khí đang chậm rãi tiến vào trong đan điền.

Cạc cạc.

Một canh giờ sau, xa trong không trung một tiếng thú kêu truyền đến. Lúc này có vô số yêu thú phi hành xoay quanh trên không trung.

Lục Thiếu Du ngừng luyện hóa, hai mắt mở ra.

- Chủ nhân, phía trước không xa phát hiện một đoàn quân lớn, chừng hơn trăm người.

Thạch Vườn Yêu Vương nói với Lục Thiếu Du.

- Để yêu thú phi hành dẫn đường, chúng ta đi theo phía sau.

Lục Thiếu Du nói, đoàn quân hơn trăm người, có lẽ là đoàn quân nhị lưu.

Nửa canh giờ sau, trong một cái khe sâu, đám người Lục Thiếu Du và chúng thú từ trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nhảy xuống, hơn trăm người trong khe sâu lập tức nhìn vào đám người Lục Thiếu Du.

Đoàn quân trước mặt bọn họ là một đoàn quân nhị lưu, dẫn đầu chỉ là bốn Vũ Phách mà thôi, còn hai Linh Sư, một Linh Sư bát trọng, một Linh Sư cửu trọng, quả thực có thể nói đoàn quân này cũng không tồi.

Hơn trăm người của đoàn quân này dường như cảm nhận được ba người trước mặt vô cùng quỷ dị, yêu thú phi hành tọa kỵ cũng là tứ giai, sắc mặt cả đám người đại biến, Vũ Phách nhất trọng có lẽ là thủ lĩnh tiến lên hỏi:

- Chư vị, không biết chư vị có gì chỉ giáo? Chúng ta là người của Thuyết Huyết đoàn quân.

- Ta là ai cũng không có quan hệ với ngươi, đem túi trữ vật giao ra đây ta còn có thể tha cho các ngươi một mạng. Ta cũng không muốn làm khó dễ các ngươi, không muốn làm lão bà, hài tử, còn có thân nhân phụ mẫu các ngươi thương tâm. Nếu như không giao vậy thì chỉ có thể chết mà thôi. Tới lúc đó đừng bảo ta không cho các ngươi cơ hội.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào đám người rồi nói.

- Các hạ, ngươi có ý tứ gì? Chúng ta cũng không phải là người dễ chọc.

Một Vũ Phách tam trọng liền tiến lên, bằng vào thực lực của hắn làm sao có thể biết được thực lực của ba người Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn và Lục Thiếu Du. Chuyện chặn đường cướp bóc bọn họ cũng đã trải qua, cũng bị người ta chặn đường đánh cướp qua. Lúc này trong lòng bọn họ nghĩ, dù sao bên mình cũng có hơn trăm người, dù sao cũng có lực liều mạng.

- Muốn chết.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lẽo, thanh âm vừa dứt, năm đạo trảo ấn khiến cho không gian gợn sóng mang theo tiếng xé gió nhanh như thiểm điện bắn về phía Vũ Phách tam trọng.

- Thật nhanh.

Vũ Phách tam trọng kia còn chưa kịp phản ứng, lời còn chưa dứt thì trong nháy mắt lồng ngực xuất hiện năm lỗ máu, máu tươi bắn ra, đồng tử co rút lại, không cam lòng mà ngã xuống mặt đất.

Phì.

Không cần lão đại phân phó, thân thể Tiểu Long hóa thành một đạo quang mang nhanh như thiểm điện nhảy ra, đồng thời khi thân ảnh xuất hiện thì đã cắt vào cổ một Vũ Sư cửu trọng.

Lam quang trên người Thái Âm Yêu Thỏ chợt lóe, tốc độ vô cùng nhanh chóng, chân trước mang theo lợi trảo trong nháy mắt xuyên thủng ngực một Vũ Phách, lợi trảo đi qua mang theo nội tạng bị nghiền nát. Vũ giả Vũ Phách này một chiêu cũng không thể chống lại Thái Âm Yêu Thỏ.

Cũng trong lúc đó, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Tích Dịch, Thạch Vườn Yêu Vương cũng đồng thời đánh về phía trước. Đám yêu thú phi hành nhị giai, tam giai vừa mới dẫn đường trên bầu trời lập tức cũng gia nhập vòng chiến.

Rống Rống.

Sưu Sưu! Sưu Sưu!

Từng tiếng thú minh vang lên, đồng thời yêu uy cũng nhanh chóng khuếch tán, trong nháy mắt tiếng kêu thảm thiết của đám người đoàn quân kia lập tức vang lên.

Sắc mặt Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn hơi chút biến hóa, đang muốn xuất thủ thì thanh âm của Lục Thiếu Du đã truyền tới.

- Hai vị đường chủ không cần xuất thủ.

Lục Thiếu Du chắp tay đứng đó, một trăm người này, có Tiểu Long mang theo một đám yêu thú có thể dễ dàng diệt sát.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện mô tả cuộc đối đầu giữa Lục Thiếu Du và một đoàn quân nhị lưu ngoài sơn mạch Vụ Đô. Lục Thiếu Du có kế hoạch thôn phệ hai Vũ Tướng để tăng cường sức mạnh, trong khi hai tướng dưới trướng của hắn đều tỏ ra kính trọng. Đoàn quân đối đầu chưa kịp phản ứng đã bị tiêu diệt bởi các yêu thú mạnh mẽ của Lục Thiếu Du. Những cuộc chiến này không chỉ nhằm mục đích chiếm đoạt túi trữ vật mà còn phục vụ cho kế hoạch lớn hơn của Lục Thiếu Du trong việc khống chế khu vực để đạt được mục tiêu của mình.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện mô tả cuộc chiến giữa Lục Thiếu Du và những Vũ Tướng mạnh mẽ. Lục Thiếu Du thể hiện khả năng chiến đấu vượt trội và tốc độ kinh người, dễ dàng tiêu diệt các đối thủ. Khi Lục Thiếu Du bắt được hai Vũ Tướng, những yêu thú của hắn cũng tham gia vào trận chiến, tạo nên một sức mạnh khủng khiếp. Đám đệ tử của Thiên Nhất Môn không thể làm gì trước sức mạnh của bốn yêu thú cường hãn, tất cả đều bị đánh bại và không có cơ hội chạy thoát. Cuộc chiến kết thúc nhanh chóng với thắng lợi thuộc về Lục Thiếu Du.