Chương Oánh Bế Quan.
- Từ đây đến Thiên Nhất Môn, dù có thúc ngựa nhanh thế nào cũng phải mất bốn ngày. Đến lúc đó, ta sẽ tự mình đi một chuyến.
- Trịnh trưởng lão, tình hình trong sơn mạch Vụ Đô hiện tại như thế nào?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Trưởng môn, hôm qua thuộc hạ vừa từ đó trở về, hiện tại trên cơ bản không còn ai dám làm loạn nữa. Tuy nhiên, ở đó đã có không ít đoàn quân tụ tập, số lượng khoảng năm sáu ngàn người.
Trịnh Anh đáp.
- Chuyện này không thể làm khác. Thông báo cho các trưởng lão khác, nếu có người từ bên trong sơn mạch Vụ Đô đi ra thì đều phải thu hết dược liệu, nếu không phục tùng thì phải giết không tha.
Lục Thiếu Du nói xong, lại bàn luận thêm một chút về tình hình với hai người trước khi rời khỏi đại điện.
Sắc trời vừa vào đêm, trong sơn mạch Vụ Đô bỗng nhiên vang lên tiếng chấn động kịch liệt. Một đám yêu thú bay lên, trong nháy mắt biến mất trong bóng đêm.
Phía chân trời có không ít ngôi sao, gió đêm thổi qua, lúc này vạn vật trong thiên địa dường như đã ngủ yên.
Trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, một lát sau toàn bộ thân thể được bao phủ bởi một đạo quang mang. Gần đây liên tục đột phá hai trọng, Lục Thiếu Du cũng không dám lơ là. Kế tiếp hắn phải củng cố tu vi một chút. Bản thân hắn đi đến Thiên Nhất Môn, với tốc độ của Thiên Sĩ Tuyết Sư có lẽ chỉ cần một ngày. Chờ đám người Chu Ngọc Hậu tới nơi rồi hắn cũng không muộn.
Một đêm yên tĩnh trôi qua. Sáng sớm hôm sau, trên một tảng đá trước thác nước, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi đó, năm loại thuộc tính quay quanh người.
Năm lượn ngũ sắc không ngừng xoay tròn trước người Lục Thiếu Du, lúc này dường như Lục Thiếu Du đang ở trong một trạng thái cực kỳ huyền ảo.
Một lát sau, hai mắt vốn nhắm chặt của Lục Thiếu Du mở ra, hắn lẩm bẩm nói:
- Hình như có chút cảm giác.
Trong khoảng khắc, từng đạo thủ ấn được kết, một cỗ khí tức cường hãn lưu động, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng bạo liệt. Lục Thiếu Du chìm đắm trong việc tu luyện võ kỹ.
Trên Quỷ Vũ Tông, sắc mặt Đới Đường, Đới Cương Tử và các trưởng lão trong đại điện đều vô cùng nghiêm trọng.
- Tông chủ, Phi Linh Môn muốn tạo phản rồi. Xem ra hai năm nay chúng ta đã quá nuông chiều Phi Linh Môn. Hiện tại Phi Linh Môn đã hoàn toàn không đặt Quỷ Vũ Tông chúng ta trong mắt.
Một trưởng lão của Quỷ Vũ Tông cáu giận nói. Đây chính là một trong những trưởng lão mà Đới Đường mang đi trấn Hoa Môn trước kia.
- Mấy năm nay, chúng ta quả thực quá nhân từ với Phi Linh Môn, từ sau khi Phi Linh Môn diệt La Sát Môn, có lẽ đã có dã tâm, chưa từng chân chính phục tùng Quỷ Vũ Tông ta. Tông chủ, đây là lúc để cho Phi Linh Môn biết Phi Linh Môn chỉ là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông ta mà thôi.
Một trưởng lão áo lam của Quỷ Vũ Tông nói.
Sắc mặt Đới Đường cực kỳ ngưng trọng, nghe vậy không khỏi ngẩng đầu nói với mọi người.
- Động thủ với Phi Linh Môn không khó. Thế nhưng bên trong Phi Linh Môn có một cường giả Linh Suất. Chúng ta vẫn không thể điều tra ra là ai, đây mới là chỗ then chốt. Nếu như hành động thiếu suy nghĩ, chỉ sợ chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.
- Tông chủ suy nghĩ thật chu đáo. Thế nhưng rõ ràng hiện tại Phi Linh Môn đang khiêu khích Quỷ Vũ Tông ta. Phi Linh Môn tuyên bố muốn diệt Thiên Nhất Môn không thể nghi ngờ đó là hành động chính thức tuyên chiến với Quỷ Vũ Tông ta. Nếu như Thiên Nhất Môn thật sự bị tiêu diệt thì mặt mũi Quỷ Vũ Tông ta để ở đâu?
Vị trưởng lão hùng hổ từ đầu kia lúc này lại nói.
- Nhị đệ, đệ có ý kiến gì không?
Đới Đường nhìn Đới Cương Tử bên người rồi hỏi.
- Đại ca, huynh là tông chủ, chuyện này huynh muốn làm thế nào cũng được.
Đới Cương Tử nói, làm bộ như là ta không liên quan tới chuyện này.
Sắc mặt Đới Đường có chút biến đổi, lập tức nhìn các trưởng lão rồi nói:
- Việc đối phó với Phi Linh Môn ta sẽ xin chỉ thị của lão tông chủ. Về phần Thiên Nhất Môn, nếu như Phi Linh Môn thật sự dám diệt Thiên Nhất Môn, ta cũng muốn nhìn xem Phi Linh Môn có thực lực gì.
Nói xong, Đới Đường trầm giọng nói:
- Chu trưởng lão. Ngươi dẫn một trăm đệ tử tinh anh tự mình tới Thiên Nhất Môn trấn thủ, để xem đám người Phi Linh Môn có thực sự dám đi diệt Thiên Nhất Môn hay không. Bằng vào thực lực của ngươi, dưới Vu Suất có lẽ không người nào có thể thắng được ngươi. Chỉ cần cường giả Linh Suất trong Phi Linh Môn không ra mặt là có thể chống lại Phi Linh Môn. Thứ hai, Tĩnh Văn Khôn đã chết, có lẽ Thiên Nhất Môn hiện tại đang vô cùng hỗn loạn, để không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn ngươi tọa trấn Thiên Nhất Môn một chút, sau đó cũng đổi nó thành phân đà của Thiên Nhất Môn ta đi. Nếu như có ai không phục thì giết không tha.
- Vâng, tông chủ.
Lão giả mặc hoàng y chừng năm mươi tuổi đáp, hàn ý trong mắt chợt lóe rồi nói:
- Phi Linh Môn dám đi diệt Thiên Nhất Môn ta sẽ khiến cho hắn vĩnh viễn không thể quay về.
Trên trấn Hoa Môn, tin tức về đấu giá thực sự có đan dược cao giai và võ kỹ Huyền cấp sơ giai truyền ra khiến cho không ít người chú ý hướng về phía trấn Hoa Môn.
Sơn mạch Vụ Đô đã bị phong tỏa hơn mười ngày, toàn bộ dược liệu do sơn mạch Vụ Đô cung cấp đã bị đứt đoạn khiến cho giá cả dược liệu lại điên cuồng tăng lên. Mà lúc này trên trấn Hoa Môn thỉnh thoảng có một ít dược liệu số lượng nhỏ được cung ứng cũng hấp dẫn không ít thương nhân đi về trấn Hoa Môn.
Trấn Thiên Tinh vốn vô cùng náo nhiệt cũng vì việc cung ứng dược liệu đột nhiên giảm đi, dòng người chuyển sang trấn Hoa Môn, vẻ náo nhiệt phi phàm khi trước trên trấn Thiên Tinh cũng đang từng ngày giảm bớt.
Lúc này từ ngọn núi phía sau Phi Linh Môn truyền ra từng thanh âm ầm ầm tới đêm mới yên tĩnh lại. Sau khi thu thập một phen, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi nở nụ cười thỏa mãn từ sau núi quay về. Ngày tu luyện hôm nay, dường như hiệu quả không tồi.
Lục Thiếu Du về tới đình viện nói chuyện với Lục Tâm Đồng một lát rồi lại về tới phòng mình rồi tu luyện. Một lát sau, quanh thân hắn đã được bao phủ bởi một vòng quang mang.
Đêm khuya, trong bầu trời đen kịt đột nhiên có một đám lớn yêu thú phi hành từ xa bay tới sơn mạch Vụ Đô rồi biến mất không thấy tăm tích.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi sắc trời vừa sáng, thân ảnh Lục Thiếu Du cũng xuất hiện trong phân đà của Phi Linh Môn, cũng chính là đại bản doanh của Ám đường hiện tại.
Trong đại điện, lúc này mọi người ngồi xuống, thân ảnh hai người Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Tri chí cũng ở trong đó, quanh thân hai người còn một cỗ sát khí nhàn nhạt chưa tiêu tán.
Ngoài những người ra, lúc này trong đại điện còn có ba người toàn thân bị cấm chế, vẻ mặt kinh hãi nhìn vào đám người trong đại điện. Mà trong ba người này có một Vũ Tướng tứ trọng, một Linh Tướng nhị trọng và một Linh Phách ngũ trọng. Mà Vũ Tướng tứ trọng kia chính là chưởng môn Thiên Sơn Môn Tôn Tử Sơn.
Trong chương này, Lục Thiếu Du thảo luận về tình hình trong sơn mạch Vụ Đô với Trịnh Anh, nhận thấy rằng các thế lực đang tụ tập. Lục Thiếu Du quyết định củng cố tu vi và chuẩn bị cho hành trình tới Thiên Nhất Môn. Trong lúc đó, Quỷ Vũ Tông lo ngại về sự nổi dậy của Phi Linh Môn, đang âm thầm chuẩn bị tấn công Thiên Nhất Môn. Đới Đường ra mệnh lệnh cho đội quân trấn thủ và cảnh giác trước sự xuất hiện của các cường giả từ Phi Linh Môn. Tình hình trở nên căng thẳng khi dược liệu từ sơn mạch Vụ Đô bị ngưng trệ, làm tăng giá cả và thu hút sự chú ý của nhiều thương nhân.
Lục Thiếu DuChu Ngọc HậuTrịnh AnhĐới ĐườngĐới Cương TửTôn Tử Sơn
Sơn mạch Vụ ĐôPhi Linh MônQuỷ Vũ tôngThiên Nhất MônTu luyệnđấu giá