Âu Dương Đường Chủ sở hữu một loại Phệ Tủy Huyết Nghĩ, có khả năng xâm nhập vào trong xương cốt và huyết quản thông qua thất khiếu, ngũ quan và lỗ chân lông, chuyên thôn phệ tủy và máu để duy trì sự sống. Người nào có mệnh yếu một chút có thể sẽ bị đám Phệ Tủy Huyết Nghĩ của Âu Dương Đường Chủ dọa cho sợ chết.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói:
- Thủ đoạn dằn vặt người khác của Âu Dương Đường Chủ so với Phệ Tủy Huyết Nghĩ này còn nhiều hơn, không biết Đới Cương Tử có chịu được không.
Lý Trì Chính đáp:
- Một vài canh giờ sau, trong Phi Linh Môn, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trong đình viện.
- Thế nào rồi? Trong đình viện, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hỏi Lục Thiếu Du.
- Tất cả đều đang tiến hành theo kế hoạch, Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
- Nắm chắc mấy thành? Đông Vô Mệnh hỏi, ánh mắt kỳ lạ nhìn Lục Thiếu Du.
- Chí ít cũng có tám phần, Đới Cương Tử tuyệt đối là kẻ sợ chết, Lục Thiếu Du trả lời.
- Đến lúc đó Đới Cương Tử sẽ mắc câu, khi đó phiền Đông lão phải đi xa một chuyến. Nói xong, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía sau núi, dường như còn một số việc cá nhân chưa quyết định được.
- Muốn ta đánh chết kẻ đó không dễ dàng chút nào, nếu thực sự không làm được thì lại phải nhờ tới Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân, liều mạng cũng có thể làm được, Đông Vô Mệnh nói.
- Đúng vậy, Lục Thiếu Du khẽ gật đầu.
Một lát sau, phía sau núi, Lục Thiếu Du bắt đầu tiếp tục tu luyện võ kỹ. Về phần đám người Quỷ Vũ Tông bên ngoài Phi Linh Môn, Lục Thiếu Du căn bản không để vào lòng.
Bên trong Phi Linh Môn, đa phần đệ tử đã sớm biết người Quỷ Vũ Tông vây ngoài sơn môn, cả đám muốn lao ra nhưng lại bị trưởng lão ngăn cản.
- Phó tông chủ sao còn chưa trở về? Ngoài Phi Linh Môn, trên lưng yêu thú phi hành, những trưởng lão hộ pháp của Quỷ Vũ Tông lúc này vô cùng nghi hoặc.
- Bây giờ chúng ta phải làm thế nào, nghe nói Phi Linh Môn có không ít yêu thú. Dường như còn có yêu thú lục giai, nếu Phi Linh Môn đang chờ để đối phó với chúng ta, e rằng chỉ bằng đám người chúng ta khó có thể chống lại.
- Làm sao bây giờ, hay là chúng ta chờ Phó tông chủ trở về rồi tính tiếp.
- Phó tông chủ liệu có gặp phải nguy hiểm gì không?
- Phó tông chủ là Vũ Suất tam trọng lại là vũ giả thuộc tính phong, người bình thường không giữ lại được Phó tông chủ.
Nghe tiếng nghị luận của những trưởng lão Quỷ Vũ Tông, trong lòng đám đệ tử phía dưới theo thời gian lúc này bắt đầu xao động. Thế nhưng Phi Linh Môn vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào khiến cho đám người Quỷ Vũ Tông vô cùng nghi hoặc. Khuôn mặt căng thẳng cũng thả lỏng một chút.
Đêm tới, Lục Thiếu Du từ hậu sơn quay về, khoé miệng mang theo nụ cười, dường như đối với hiệu quả tu luyện ban ngày vô cùng hài lòng.
Trong phòng, Lục Thiếu Du tiếp tục chìm đắm trong tu luyện. Gần đây thấy mình thôn phệ và đột phá rất nhanh cho nên lúc này Lục Thiếu Du phải củng cố tu vi và căn cơ của mình.
Một đêm yên tĩnh trôi qua, trong bầu không khí khẩn trương này, Phi Linh Môn trải qua một đêm yên bình.
Sáng sớm ngày hôm sau, phía sau hậu sơn Phi Linh Môn vang lên tiếng ầm ầm, từng dòng nước từ trên cao chảy xuống khiến cho mặt nước dưới thác bắn tung tóe.
Trên một tảng đá bên cạnh thác nước, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi đó, lúc này quanh thân hắn không có quang mang ngũ sắc, chỉ có một mảnh thuộc tính phong đậm đặc bao vây lấy thân thể.
Một lát sau, thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên khe khẽ động, trong nháy mắt thân thể từ trên mặt nước lướt qua. Thủ ấn trong tay khẽ kết, đồng thời hai tay tạo thành từng đạo tàn ảnh, thân thể nhẹ lướt qua không trung giống như một cơn gió.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua. Từ sáng sớm đến lúc chạng vạng, Lục Thiếu Du chìm đắm ở trong cảnh giới kỳ diệu này, thủ ấn không ngừng biến hóa, từng đạo thủ ấn dường như có thể khiến cho không gian gấp khúc, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Lục Thiếu Du hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện, dường như đang ở trong một loại cảnh giới huyền ảo. Bản thân Lục Thiếu Du dường như có cảm giác dung hợp với thuộc tính phong, loại cảm giác huyền ảo này khiến cho Lục Thiếu Du không cảm nhận được thời gian trôi qua. Ngay cả lúc này có một thân ảnh tuyệt mỹ bất tri bất giác tới gần thác nước, Lục Thiếu Du cũng không biết.
Một đạo thủ ấn lại được kết, chân khí toàn thân run lên, tốc độ Lục Thiếu Du càng lúc càng nhanh, hai tay không ngừng huy động dường như có thể khiến cho không gian gấp khúc.
Thời gian này, Lục Thiếu Du không ngừng tiến bộ. Thế nhưng loại tiến bộ này Lục Thiếu Du cũng không thể cảm giác ra.
- Bạch Linh tỷ, lão đại dường như không giống với lúc bình thường.
Cách thác nước không xa, thân thể nhỏ nhắn của Tiểu Long xoay quanh thân ảnh tuyệt mỹ kia. Đôi mắt nhỏ kinh ngạc nhìn vào Lục Thiếu Du giữa không trung.
- Hắn đang tiến vào một loại cảnh giới lĩnh ngộ lực lượng thuộc tính, bằng vào thực lực của hắn hiện tại có thể tiến vào loại cảnh giới này vô cùng khó khăn, chúng ta không nên quấy rầy hắn. Loại cảnh giới này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đối với hắn có không ít chỗ tốt.
Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh nhìn vào Lục Thiếu Du giữa không trung, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Giữa không trung, thân ảnh Lục Thiếu Du không ngừng di động giống như thuấn di, khi thân ảnh lần thứ hai xuất hiện đã ở một vị trí khác, tàn ảnh hầu như khó có thể thấy được, thân ảnh vô cùng bất định, khó nắm bắt.
Giữa không trung, thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt đứng bất động giữa bầu trời, hai mắt nhắm nghiền, tiến vào một loại trạng thái vô cùng huyền ảo.
Cùng lúc đó, thủ ấn quỷ dị ngưng tụ trong tay Lục Thiếu Du, thuộc tính phong trong bầu trời đột nhiên bị dẫn dắt phô thiên cái địa mà hội tụ tới.
Mà khi thuộc tính phong hội tụ tới một trình độ nhất định, trong không trung lúc này, trên đỉnh đầu Lục Thiếu Du đột nhiên hiện lên từng đám mây, ngay sau đó một cỗ lực lượng vô hình cường hãn bắt đầu khuếch tán.
Trong bầu trời, những đám mây kia bao phủ không gian chừng hai ngàn thước trên không trung, diện tích không ngừng tăng lên, toàn bộ không trung lúc này đột nhiên bắt đầu động.
Tiểu Long và Bạch Linh phía xa không khỏi biến sắc, hai người đều cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du tiếp tục được đánh ra, động tác cũng không phải quá nhanh, dường như gặp một ít trắc trở nào đó. Thế nhưng lúc này, thiên địa đang ba động kịch liệt, mà trong sự ba động này, những đám mây bao phủ không trung đột nhiên rung động một cách kỳ dị.
Bất ngờ, Lục Thiếu Du giữa không trung đột nhiên mở mắt ra, ánh sáng trong mắt bắn về phía trước. Những đám mây trong không trung tức thì cuộn cuộn mang theo sự rung động kinh khủng rồi sát nhập vào nhau, trong đám mây kia, bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được có vô số đạo thủ ấn quỷ dị khuếch tán, thủ ấn này ngưng tụ khiến cho không gian chung quanh lắc lư.
Chương truyện kể về Âu Dương Đường Chủ với khả năng đáng sợ của Phệ Tủy Huyết Nghĩ, cùng những nhân vật như Lục Thiếu Du đang âm thầm chuẩn bị cho một âm mưu. Lục Thiếu Du khẳng định rằng kẻ đối thủ Đới Cương Tử sẽ dễ dàng mắc bẫy, và các trưởng lão Quỷ Vũ Tông tỏ ra lo lắng không biết Phó tông chủ có an toàn hay không. Trong khi đó, Lục Thiếu Du bận rộn tu luyện với tinh thần dốc hết sức, tiến vào một trạng thái huyền ảo đầy mạnh mẽ, nơi anh thu hút thuộc tính phong từ bầu trời, tạo ra một sự rung động mà những người xung quanh có thể cảm nhận rõ rệt.
Trong chương truyện, Thanh Hỏa lão quái tấn công Đới Cương Tử bằng một chưởng quyền mạnh mẽ, khiến không gian bị bẻ cong. Đới Cương Tử, mặc dù có thực lực cao, nhưng không thể chống đỡ và nhanh chóng bị cấm chế bởi sự kết hợp của Thanh Hỏa lão quái và Lộc Sơn lão nhân. Sau đó, Lục Thiếu Du, là người điều phối, đã nhận Đới Cương Tử bị bắt và truyền đạt nhiệm vụ cho các đồng minh của mình. Chiến đấu và thủ đoạn chính trị trong thế giới cường giả được miêu tả rõ nét, cùng với âm thanh đau khổ của Đới Cương Tử vang lên, cho thấy tình huống căng thẳng trong cuộc chiến này.