Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cất tiếng nói, mặt đầy nghi hoặc:
- Không lẽ...
Sắc mặt Đới lão quỷ trở nên ngưng trọng, nói:
- Phi Linh môn, Đông Vô Mệnh, ngươi chính là Linh Suất bên trong Phi Linh môn, đúng không?
- Không sai, ta đã sớm cảnh cáo Quỷ Vũ Tông ngươi không nên trêu chọc vào Phi Linh môn, nhưng ngươi vẫn không nghe, lần này đến lần khác. Tất cả chỉ có thể trách Quỷ Vũ Tông ngươi mà thôi. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh khẳng định.
- Tại sao ngươi lại gia nhập Phi Linh môn nhỏ bé đó? Đới lão quỷ lập tức thở dài.
- Đây là chuyện của ta, không liên quan đến ngươi. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trả lời.
- Đông Vô Mệnh, cho dù xảy ra chuyện gì, hôm nay chúng ta sẽ còn tính tiếp. Lão phu nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, Đới lão quỷ nói với giọng lạnh lùng.
- Hừ, Đới lão quỷ, ngươi thật muốn chạy sao? Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cười khẩy, ánh mắt lạnh như băng.
- Ta muốn đi, ngươi không thể ngăn được đâu. Đới lão quỷ tức giận nói. Đôi mắt hắn ánh lên sự hận thù, thân thể lao về phía sau.
- Chạy đi đâu? Đông Vô Mệnh gầm lên, thân ảnh lao về phía trước để đuổi kịp. Cánh tay hắn run lên, một đạo hắc mang nhanh chóng hội tụ. Khói độc tràn ngập không gian, ngay khi Đới lão quỷ chuẩn bị chạy trốn, thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đột nhiên xuất hiện phía sau hắn, một đạo trảo ấn tụ khí từ đằng sau, trực tiếp chộp vào Đới lão quỷ.
Trảo ấn xé toạc không gian, mang theo khí thế cuồng bạo. Một đường vạch qua hư không, liên tiếp vang lên tiếng nổ lớn. Với tốc độ nhanh như chớp, nó bao trùm phía sau Đới lão quỷ, khiến không gian lớn giờ đây bị rung lắc, vặn vẹo.
- Đông Vô Mệnh, ta muốn xem ngươi làm thế nào để ngăn cản ta. Đới lão quỷ quay đầu lại, ánh mắt ánh lên sự độc ác. Chân khí nóng rực phát ra, một cỗ năng lượng nóng bừng tỏa ra không gian, hóa thành một chưởng ấn khổng lồ bằng hỏa diễm. Chu vi xung quanh chưởng ấn không gian như lắc lư rồi đột nhiên rung rinh.
Chỉ trong chớp mắt, trảo ấn và chưởng ấn mang theo tiếng gió xé nát va chạm với nhau.
- Mau động thủ.
Sưu sưu.
Phía sau núi lúc này có ba đạo thân ảnh trong nháy mắt hạ xuống, ba người Lục Thiếu Du, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân. Ba người nhìn thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và một lão quỷ đang giao chiến trên bầu trời, hai hàng lông mày đều nhíu lại.
Ba người vừa đáp xuống thì ngay lúc này, hai đạo lực lượng trên không trung ầm ầm va chạm với nhau.
Phanh phanh.
Trảo ấn hắc mang và chưởng ấn bằng hỏa diễm va chạm tạo ra âm thanh bạo liệt, tiếng gió xé cùng với quang hoa bắn ra bốn phía.
Khí tức cuồng bạo tỏa ra xung quanh. Không gian như sắp bị nghiền nát. Trong khí tức ngập trời, thân thể Đới lão quỷ lập tức lùi về phía sau. Thế nhưng dù hắn có lùi nhanh đến đâu vẫn bị hắc vụ do Đông Vô Mệnh triển khai bao trùm. Dường như Đông Vô Mệnh đã sớm tính toán ra phương hướng hắn định chạy trốn. Chỉ bằng điểm này cũng không khó nhìn ra thực lực của Đông Vô Mệnh hơn Đới lão quỷ một bậc. Đặc biệt là trong đạo công kích này, Đông Vô Mệnh đã sử dụng công kích linh hồn khiến cho Đới lão quỷ cảm thấy khó chịu.
Thế nhưng lúc này, xung quanh Đới lão quỷ còn có hỏa diễm nóng bỏng bao phủ, nếu như Đông Vô Mệnh muốn bắt hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Đới lão quỷ, chúng ta cũng tới giúp đỡ. Thanh Hỏa lão quỷ lạnh lùng cười một tiếng, áo choàng trên người lập tức bị chấn vỡ. Bàn chân hắn nhẹ điểm một cái xuống mặt đất, chân khí bùng ra, thân thể lập tức bạo phát, cuối cùng nhanh như chớp, khí tức nóng bỏng từ bàn tay tuôn ra. Thủ ấn biến đổi, một đạo chưởng ấn nóng bỏng đánh về phía Đới lão quỷ đang bị Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh dây dưa.
Trước chưởng ấn nóng bỏng này, không gian như vặn vẹo theo tiếng gió xé bắn về phía trước.
- Ha ha, Đới lão quỷ, Lộc Sơn ta cũng tới. Áo choàng trên đầu Lộc Sơn lão nhân cũng bị vứt xuống, một cỗ khí tức vô hình xuất hiện.
Ngay sau đó, thủ ấn trong tay Lộc Sơn lão nhân biến hóa, một đạo công kích bắn về phía Đới lão quỷ, so với công kích của Thanh Hỏa lão quỷ có thể nói là cùng một lúc, không phân trước sau.
Lúc này, ba người vô hình trung tạo thành thế tam giác, trực tiếp vây Đới lão quỷ vào trong, phong tỏa tất cả đường lui.
- Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, chính là các ngươi. Thấy Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân một trái một phải đánh về phía mình, sắc mặt Đới lão quỷ hiện lên vẻ lo lắng. Công kích của hai người này hắn cũng không dám sơ ý, huống chi trước mặt còn có Đông Vô Mệnh.
Đới lão quỷ nhanh chóng xuất thủ, hai tay đều kết thủ ấn đánh ra hai đạo quyền ấn. Trong chốc lát, bốn đạo lực lượng hung hăng va chạm với nhau.
Phanh phanh.
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên trong bầu trời. Kình phong kinh khủng quét khắp nơi trong thiên địa. Có một phần của ngọn núi trực tiếp bị dư ba năng lượng này phá hủy, giống như là sơn băng địa liệt vậy.
Kình phong kinh khủng chỉ lướt qua, thân thể hai người Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân không ngờ lại bị đẩy lùi về phía sau, sắc mặt tái nhợt, dường như đã dính ám kình.
Mà lúc này, hắc vụ đột nhiên xuất hiện trong không gian. Hắc mang trong tay Đông Vô Mệnh nhân cơ hội bao trùm quanh người Đới lão quỷ. Hỏa diễm quanh người Đới lão quỷ giống như gặp phải khắc tinh nhanh chóng bị ăn mòn, hỏa diễm dần dần bị áp chế.
Khuục khuục.
Đới lão quỷ lảo đảo, khí tức trên người hỗn loạn, rõ ràng dưới công kích kia của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã bị thương không nhẹ, nhưng bất ngờ thân thể hắn mượn lực lao thẳng về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
- Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi tránh ra cho ta! Nói xong, Đới lão quỷ không có chút do dự, đánh ra một đạo hỏa diễm. Một kích toàn lực đánh về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
Hỏa diễm nóng bỏng kinh khủng xuất hiện khiến cho toàn bộ không gian vặn vẹo, khí tức kinh khủng ngập trời tỏa ra xung quanh.
Thực lực của ba người này trong suy nghĩ của Đới lão quỷ thì Thanh Hỏa lão quỷ là người dễ đối phó nhất. Bị ba người vây công, đại thế của Quỷ Vũ Tông hôm nay đã mất. Cho nên hắn sinh ra tâm tư chạy trốn, vì vậy không chút do dự phóng về phía Thanh Hỏa lão quỷ làm nơi đột phá.
- Hừ, khinh thường ta sao? Thanh Hỏa lão quỷ giận dữ, tên Đới lão quỷ này chọn hắn làm nơi đột phá tương đương với việc cho rằng thực lực của hắn so với Lộc Sơn lão nhân yếu hơn, trong lòng hắn vô cùng giận dữ, một cỗ lực lượng ngập trời bạo phát.
Sưu sưu.
Thanh Hỏa lão quỷ ngưng tụ một đạo chưởng ấn hơn nghìn thước trong không gian, khí tức nóng bỏng phóng lên cao, năng lượng ba động kịch liệt mang theo hỏa diễm khiến cho không gian rung động.
Bằng vào mắt thường có thể thấy được, công kích bằng hỏa diễm của hai người nhanh chóng va chạm với nhau, toàn bộ không gian lung lay như sắp sập.
Trong chương này, cuộc giao tranh giữa Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Đới lão quỷ diễn ra kịch liệt. Đông Vô Mệnh khẳng định mình là thành viên của Phi Linh môn, đồng thời nhắc nhở về sự nguy hiểm khi Đới lão quỷ không nghe lời. Ba nhân vật khác, Lục Thiếu Du, Thanh Hỏa lão quỷ, và Lộc Sơn lão nhân, đến hỗ trợ, tạo thành thế vây bắt Đới lão quỷ. Cuộc chiến diễn ra ác liệt với những đòn công kích mạnh mẽ và không gian rung chuyển dưới sức mạnh của họ.
Chương truyện miêu tả cuộc chiến ác liệt giữa các nhân vật sau cái chết của Đới Đường. Đới Cương Tử cầm thi thể Đới Đường, trước sự đe dọa của Đông Vô Mệnh và lực lượng của Thôi Hồn Độc Suất. Đới lão quỷ, tức Đới Hổ Huy, tức giận và ra tay tấn công Đông Vô Mệnh, giữa không khí căng thẳng và sức mạnh thần kỳ, hai bên lao vào trận chiến quyết liệt với những công kích đầy sức mạnh. Cuối cùng, Đới lão quỷ cảm thấy lo lắng khi không biết tình hình bên trên đã kết thúc ra sao.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô MệnhĐới lão quỷLục Thiếu DuThanh Hỏa lão quỷLộc Sơn lão nhân