Chương thứ hai: Thôn Phệ
- Trong lòng Đới Cương Tử kia dường như không phục ngươi, ngươi có định giết hắn không?
Trên lưng Thiên Si Tuyết Sư, Bạch Linh nằm lười biếng, có chút hứng thú hỏi.
- Không vội, Đới Cương Tử không đủ trình độ.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói, chỉ đáng tiếc cho Đới Đường thôi. Đúng như lời nói trước khi chết của Đới Đường, hắn không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ huynh đệ ngu như heo. Chẳng thể nào tự mình có thể dễ dàng giải quyết Quỷ Vũ Tông như vậy.
Nghĩ đến chuyện Quỷ Vũ Tông đã giải quyết, tuy trong lòng Lục Thiếu Du có chút vui vẻ, nhưng cũng không quá đỗi phấn khởi. Đây chỉ là bước đầu tiên của Phi Linh Môn mà thôi, có thể loại bỏ trở ngại như Quỷ Vũ Tông. Nhưng Quỷ Vũ Tông chỉ là một thế lực hạng hai bình thường mà thôi, còn có vài thế lực hạng hai khác mạnh mẽ hơn nhiều so với Quỷ Vũ Tông. Để Phi Linh Môn có thể chính thức quật khởi, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Vạn sự khởi đầu nan, đây chính là bước đầu tiên cần phải đi. Lục Thiếu Du cũng cảm thấy nhẹ lòng, dựa theo xu thế phát triển hiện tại, Phi Linh Môn quật khởi là chuyện sớm muộn.
- Tiếp tục tu luyện.
Sau khi suy nghĩ một lát, Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi xuống, một tay chụp vào thiên linh cái của Linh Tướng tứ trọng đang hấp hối kia.
Bí mật tu luyện của Lục Thiếu Du Bạch Linh đã sớm phát hiện ra nên cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ có chút hiếu kỳ mà thôi. Một lát sau, Bạch Linh cũng bắt đầu chìm vào tu luyện.
Không lâu sau, tên Linh Tướng tứ trọng kia trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng hóa thành một cỗ thây khô. Nhìn thấy một màn này, năm người còn đang hấp hối đều cảm thấy vô cùng kinh hãi, nhưng cả năm không thể nhúc nhích, một cảm giác lạnh lẽo đột nhiên hiện lên trong lòng họ.
Âm Dương Linh Vũ quyết được vận chuyển, Lục Thiếu Du nhanh chóng luyện hóa cỗ linh lực vừa được thôn phệ vào bên trong cơ thể. Một lát sau, xung quanh thân hình hắn đã được bao phủ bởi một tầng quang mang trắng sắc vô hình.
Tốc độ của Thiên Si Tuyết Sư không phải thứ mà yêu thú bình thường như Quỷ Vũ Tông có thể so sánh. Sau một ngày một đêm, Lục Thiếu Du đã trở về Phi Linh Môn.
Nhanh chóng gọi Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ tới, còn có chúng trưởng lão, Lục Thiếu Du nói với mọi người tiếp thu địa bàn của Thiên Nhất Môn, Thiên Sơn Môn và Cửu Hơn Sơn.
Khi biết được Phi Linh Môn đơn giản nắm được những địa bàn này, chúng trưởng lão không ngớt kinh ngạc, nhưng chỉ có Lưu Nhất Thủ và Lục Thiếu Du không có chút kinh ngạc nào.
Chúng trưởng lão Phi Linh Môn đối với các đường trong Phi Linh Môn cũng không biết, cũng không rõ Quỷ Vũ Tông đã có biến cố. Việc này Lục Thiếu Du cũng không định nói cho chúng trưởng lão nghe lúc này.
Sau khi nói xong, Lục Thiếu Du lập tức tiến vào bên trong mật thất ở hậu sơn, linh lực thôn phệ từ Linh Tướng tứ trọng kia còn chưa luyện hóa hoàn toàn. Một Linh Tướng tứ trọng, một Linh Tướng lục trọng, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ cũng đủ để hắn luyện hóa trong thời gian không ngắn.
Lục Thiếu Du bế quan, chúng trưởng lão Phi Linh Môn lập tức an bài đệ tử tiếp nhận địa bàn Thiên Nhất Môn. Các đường của Phi Linh Môn lúc này cũng đã thu được tin tức từ Quỷ Vũ Tông.
Đối với các đường, Lục Thiếu Du cũng có an bài, dưới sự truyền lời của Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ, Ám đường và Vũ đường, Linh đường toàn lực phát triển, chỉ có Hình đường là nhẹ nhàng nhất.
Về phần Kim đường tạm thời nằm trong tay Lưu Nhất Thủ cũng không nhàn rỗi, lúc này càng thêm bận rộn, nhưng tốc độ phát triển cũng cực kỳ kinh người.
Phi Linh Môn tiếp thu địa bàn to lớn của Thiên Nhất Môn, cửa hàng Phi Linh Môn lúc này cũng chuẩn bị mở một chi nhánh, nhưng đây không phải là chuyện dễ dàng. Lại thêm việc kiến tạo thành trì và liên quan tới dược liệu, Lưu Nhất Thủ và Lục Tiểu Bạch liên tục chạy đi chạy lại, mặc dù bận rộn nhưng trong lòng hai người cực kỳ hưng phấn. Lúc này số tiền thu vào trong cửa hàng Phi Linh Môn mỗi ngày tính bằng vạn, thu nhập từ các loại cũng khiến cho hai người vô cùng thỏa mãn.
Kiếm được nhiều như vậy nên hai người tuy bận rộn nhưng lại cực kỳ hưng phấn. Hai người đều là dạng người giữ của, mỗi ngày nhìn thấy cửa hàng Phi Linh Môn có thu hoạch như vậy đều vui vẻ cười không ngớt.
Ba ngày sau, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí từ trong cơ thể. Lúc này linh lực trong người hắn đã tăng lên Linh Tướng tam trọng đỉnh phong, không chút do dự, Lục Thiếu Du tiếp tục thôn phệ Linh Tướng lục trọng kia.
Linh lực của Linh Tướng lục trọng vô cùng khổng lồ khiến cho Lục Thiếu Du hầu như khó có thể chấp nhận, cuối cùng mới miễn cưỡng chịu đựng được. Lần thứ hai bắt đầu tu luyện, dưới sự luyện hóa linh lực này, tốc độ tăng trưởng tu vi vô cùng nhanh chóng.
Thời gian trôi qua, trong Quỷ Vũ Tông lại trải qua một lần thanh trừ lớn, những đệ tử bình thường cũng không biết chuyện gì xảy ra, có người cũng suy đoán một chút, nhưng không ai dám nói ra miệng.
Mấy ngày này, trong Quỷ Vũ Tông có một số người không hiểu vì lý do gì đột nhiên biến mất khiến cho không ít người hoảng hốt lo sợ. Thế nhưng việc này cũng không kéo dài, Quỷ Vũ Tông lại khôi phục như bình thường.
Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió. Chuyện xảy ra trong Quỷ Vũ Tông chậm rãi truyền ra khiến cho không ít thế lực chú ý.
Buổi tối ngày thứ tư, Lục Thiếu Du bế quan, lúc này toàn bộ thạch thất được bao phủ trong một tầng quang tráo trong suốt.
Trong đầu Lục Thiếu Du, hồn đan nhanh chóng chuyển động, linh lực trong đầu đã đạt tới trạng thái no đủ, quang tráo trong suốt quanh người lúc này càng thêm chói mắt.
Trong khoảng khắc có một cỗ năng lượng vô hình từ thiên địa đột nhiên hội tụ tới, bắt đầu tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du. Khí tức trên người Lục Thiếu Du lúc này trong nháy mắt kéo lên.
Sau khi duy trì liên tục một canh giờ như vậy, khí tức trên người Lục Thiếu Du dường như gặp phải bình cảnh, không thể không đột phá.
Phanh.
Một tiếng trầm muộn từ trong đầu Lục Thiếu Du truyền ra, cỗ năng lượng ba động đột nhiên xuất hiện, khí tức trên người Lục Thiếu Du tiếp tục được kéo lên.
Linh lực trong đầu Lục Thiếu Du lúc này đột nhiên áp súc, không gian trong đầu được mở rộng. Một cỗ năng lượng vô hình từ thiên địa nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Tiểu đao màu vàng thần bí trong đầu Lục Thiếu Du cũng xoay tròn, tốc độ nhanh hơn không ít, cũng hấp thu không ít linh hồn lực. Thế nhưng tiểu đao màu vàng này rõ ràng vô cùng nhỏ lại giống như một cái động không đáy, linh hồn lực bị nó hấp thu dường như mãi không đủ, còn xa mới đạt tới trạng thái no đủ.
Mấy canh giờ sau, khí tức trên người Lục Thiếu Du mới bình ổn trở lại. Mà lúc này khí tức trên người Lục Thiếu Du đã là Linh Tướng tứ trọng.
Phù.
Thở ra một ngụm trọc khí, Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, cảm nhận linh lực trong đầu lúc này khiến hắn không khỏi nở nụ cười. Đột phá tới Linh Tướng tứ trọng, mà linh lực thôn phệ Linh Tướng lục trọng khi trước chỉ luyện hóa được một phần nhỏ mà thôi.
Trong chương này, Lục Thiếu Du và Bạch Linh tiếp tục hành trình phát triển của Phi Linh Môn. Lục Thiếu Du không cảm thấy lo lắng về việc tiêu diệt Đới Cương Tử và bắt đầu tu luyện bằng cách thôn phệ linh lực từ Linh Tướng. Qua quá trình này, anh đã đạt được đột phá lớn trong tu vi và tăng cường sức mạnh của mình. Các trưởng lão của Phi Linh Môn cũng ngạc nhiên khi biết họ đã tiếp quản địa bàn mới từ các thế lực khác. Khả năng thôn phệ linh lực cho thấy sự tiến bộ của Lục Thiếu Du trong cuộc chiến sắp tới với Quỷ Vũ Tông.
Ngay sau bạo loạn, Đới Trường An và Đới Cương Tử lo lắng về sự can thiệp của Linh Thiên môn. Lục Thiếu Du và Đới Cương Tử bàn bạc về sự an toàn của Quỷ Vũ Tông và các vấn đề liên quan đến Phi Linh môn. Lục Thiếu Du muốn mang theo vài cường giả của Đới Đường để tăng cường sức mạnh cho Quỷ Vũ Tông, nhưng Đới Cương Tử ban đầu do dự. Cuối cùng, họ quyết định hợp tác chặt chẽ hơn để ứng phó với những thử thách sắp tới.