Trên lưng một con yêu thú phi hành, một người phụ nữ trung niên đang nói chuyện với một nữ tử xinh đẹp.

- Được rồi, đến lúc đó hãy bảo mọi người tìm kiếm tên tiểu lừa đảo kia cho ta.

Nữ tử xinh đẹp mím môi, dáng dấp vô cùng giống với Vân Hồng Lăng.

Trong dãy núi Vụ Hải, có hai bóng người đang ẩn nấp tại một khe sâu. Một nam, một nữ, trong đó nam giới có thân hình cao lớn, gần như cao gấp đôi người bình thường. Cơ bắp trên ngực anh ta vô cùng vạm vỡ, nhưng sắc mặt lại trắng bệch, có vẻ như đã bị thương không nhẹ. Đôi mắt to lớn toát ra sự tức giận, giống như một con gấu đang nổi giận.

- Những người đó rốt cuộc là ai mà lại muốn tiêu diệt Bách Thú Cốc chúng ta? Lần này chỉ cần có thể chạy trốn, ngày sau nhất định ta sẽ khiến cho bọn chúng phải trả giá đắt.

Người đàn ông cao lớn tức giận nói, sự căm phẫn hiện rõ trong ánh mắt.

- Đại ca, những người đó thực lực quá mạnh mẽ. Không phải là đối thủ mà chúng ta có thể chống lại. Nhưng Yêu Vương trấn thủ của Bách Thú Cốc đã chết, vì cứu chúng ta mà hy sinh. Nếu như có cơ hội, chúng ta nhất định phải báo thù cho người.

Một nữ tử bên cạnh người đàn ông lúc này lên tiếng. Nữ tử này khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi. Tóc dài đen nhánh, trên người mặc một bộ trang phục bó sát màu trắng, nhưng trên trang phục lại có một số sợi tơ màu tím quấn quanh, làn da nâu khỏe mạnh. Trang phục trắng trên người và làn da nâu tạo thành sự tương phản vô cùng rõ ràng. Tóc dài đến thắt lưng, đôi mắt ngọc mày ngài, làn môi mỏng đỏ hồng.

Có thể nói nữ nhân này tuyệt đối là một mỹ nữ. Đặc biệt là làn da màu nâu càng làm tôn lên vẻ đẹp của nàng. Những nữ nhân khác không thể có được đặc điểm này, không tạo ra loại cảm giác như vậy.

Tuy nhiên để trở thành một nữ tử như vậy còn phải thêm khí chất của nàng. Khí chất của nữ nhân này giống như một đầu báo mẹ, trên người mang theo vẻ dã tính khiến cho nam nhân chỉ liếc mắt nhìn qua là biết đây không phải là một nữ nhân đơn giản có thể phục tùng. Muốn chinh phục loại nữ nhân này không phải là việc dễ dàng cho bất kỳ nam nhân nào.

Bên cạnh nữ nhân này còn có một yêu thú có bộ lông màu nâu cao chừng nửa người, vừa giống hổ vừa giống rắn. Trên lưng có đôi cánh nhỏ trong suốt, cái đuôi dài vô cùng mạnh mẽ nhưng rất xinh đẹp.

- Lần này chúng ta cố gắng phát ra tin tức nói rằng chúng ta có bảo vật, thu hút đám người kia tới, đến lúc đó những người đó muốn tìm chúng ta cũng không phải dễ dàng.

Người đàn ông cao lớn nói.

- Chỉ sợ đến lúc đó các thế lực khác cũng tới, càng thêm nguy hiểm.

Nữ nhân dã tính đáp.

- Chí ít so với những người kia còn đỡ hơn. Chúng ta mau tìm một địa phương an toàn mà ẩn trốn. Những người đó thực lực bất phàm rất dễ dàng tìm được chúng ta.

Người đàn ông cao lớn nói. Nói xong, hai người lập tức đi vào sâu bên trong sơn mạch, trong chớp mắt biến mất tại chỗ.

Ba ngày sau, trong một sơn động rộng lớn, khí tức của Lục Thiếu Du bắt đầu kéo lên.

Trong sơn động, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi, khí tức xung quanh người Lục Thiếu Du đang nhanh chóng kéo lên khiến cho không gian chầm chậm rung động, một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng kéo tới.

Xung quanh Lục Thiếu Du được bao bọc bởi một vòng quang mang. Chân khí từ trong cơ thể thông qua lỗ chân lông tiết ra ngoài sau đó lại tiến vào trong cơ thể, cứ như vậy tuần hoàn nhiều lần. Dấu hiệu như vậy khiến cho Úc Khánh và Diệp Mỹ đang tu luyện, cách đó không xa tỉnh lại. Hai người đều có chút kinh ngạc. Đặc biệt là Diệp Mỹ. Hai người đều biết lúc này Lục Thiếu Du đang bắt đầu đột phá.

Úc Khánh không nghĩ gì nhiều, hắn chỉ nghĩ Lục Thiếu Du sau một hồi đại chiến mà đột phá nên chỉ có chút kinh ngạc mà thôi. Nhưng Diệp Mỹ lại không giống như vậy, nàng biết tốc độ đột phá của trướng môn quả thực có chút dọa người.

Một lát sau, quang mang quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng đậm, một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.

Năng lượng tiến vào trong cơ thể mấy ngày này khiến cho khí tức quanh người Lục Thiếu Du càng lúc càng mạnh, dưới sự tiến vào cuồn cuộn không ngừng của năng lượng thiên địa, cơ thể Lục Thiếu Du lại tiếp tục được rèn rũa, gân cốt, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, dưới năng lượng trong thiên địa hội tụ đều được cường hóa.

Huyết Lục trong cơ thể Lục Thiếu Du lúc này cũng nhanh chóng được chân khí trong cơ thể Lục Thiếu Du tẩm bổ.

Khí tức quanh người Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh, mang theo âm thanh vang vọng. Năng lượng vô hình trong sơn động càng ngày càng động kịch liệt. Lỗ chân lông khắp người Lục Thiếu Du tham lam thôn phệ năng lượng tiến vào trong cơ thể. Mà lúc này toàn bộ sơn động rộng lớn đều được bao phủ bởi một mảnh quang mang.

Sắc mặt Diệp Mỹ và Úc Khánh kinh ngạc. Từ khí tức trên người Lục Thiếu Du bọn họ không khó phát hiện ra, lúc này Lục Thiếu Du đang từ Võ Tướng thất trọng đột phá lên Võ Tướng bát trọng. Nhưng động tĩnh của việc đột phá này mạnh mẽ hơn nhiều so với võ giả đột phá tới Võ Tướng bát trọng bình thường.

Diệp Mỹ nhíu mày, khi trước nàng đột phá tới Võ Tướng bát trọng cũng không có động tĩnh như vậy.

Khí tức quanh người Lục Thiếu Du kéo lên liên tục, cứ như vậy giằng co khoảng nửa giờ, quang mang trong sơn động đều bị Lục Thiếu Du thôn phệ, một tiếng trầm muộn từ trong cơ thể Lục Thiếu Du vang lên.

Phanh.

Âm thanh từ trong đan điền vang lên, quanh người Lục Thiếu Du tràn ra một cỗ khí thế mạnh mẽ, vô hình. Trong chớp mắt cỗ khí thế này được thu liễm lại, không có một chút khí thế nào được tiết ra ngoài. Mà lúc này khí tức quanh người Lục Thiếu Du đã đạt tới Võ Tướng bát trọng.

Phù.

Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí. Đôi mắt mở ra, ánh mắt mang theo sự thâm thúy.

- Võ Tướng bát trọng.

Cảm nhận chân khí bạc bạc trong cơ thể mình lúc này Lục Thiếu Du khẽ cười khổ. Vốn hắn muốn ở trong sơn mạch Vụ Hải này thôn phệ nhiều Linh Tướng hơn một chút, thế nhưng thật không ngờ, tới sơn mạch Vụ Hải rồi linh lực không có đột phá, ngược lại tu vi võ giả lại tiếp tục đột phá lần nữa.

Sau khi cười khổ, Lục Thiếu Du thầm hạ quyết tâm. Nếu như tu vi linh giả không đột phá thì hắn quyết không thể thôn phệ Võ Tướng. Vạn nhất tới lúc đó hắn lại tiếp tục đột phá, linh lực chưa cân bằng thì hắn thảm rồi.

- Chúc mừng chưởng môn tiếp tục đột phá.

Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du nói.

- Đột phá mà thôi. Có gì mà phải chúc mừng. Lúc nào ta đột phá Võ Tôn ngươi chúc mừng cũng chưa muộn.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

- Lão đại, Tuyết Sư đã trở về.

Tiểu Long nói từ trên vai Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ chớp một cái, nhìn ra ngoài sơn động rồi nói.

Lục Thiếu Du đi ra khỏi sơn động, thân ảnh Thiên Sí Tuyết Sư đã xuất hiện trong tầng trời thấp. Trên lưng nó lúc này còn có Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, còn về phần Nghịch Lân Yêu Bằng và Huyết Ngọc Yêu Hổ thì đang ở cùng nhau, vẫn chưa trở về.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, hai nhân vật chính bao gồm một người đàn ông cao lớn đang tức giận về việc Bách Thú Cốc bị tấn công và một nữ tử bên cạnh, lo lắng về thực lực của kẻ thù. Họ quyết định thu hút sự chú ý của đối phương để báo thù. Đồng thời, Lục Thiếu Du trong một sơn động đang tiến hành đột phá từ Võ Tướng thất trọng lên Võ Tướng bát trọng, phát ra khí tức mạnh mẽ, khiến hai người bạn của anh là Úc Khánh và Diệp Mỹ bất ngờ. Câu chuyện kết thúc với sự xuất hiện của các yêu thú trở về từ chiến trường.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Khí Vương Úc Khánh bất đắc dĩ chấp nhận gia nhập môn phái Phi Linh sau khi bị ép buộc bởi Lục Thiếu Du. Để chứng minh lòng trung thành, hắn phải ăn một viên độc đan có thể khiến hắn chịu nhiều đau đớn nếu không có giải dược. Sau khi gia nhập, Úc Khánh vui vẻ nhận lại hồn khí của mình. Lục Thiếu Du và đồng bọn chuẩn bị tiếp tục hành trình, trong khi có nhiều kẻ đang tìm kiếm họ. Cuối chương, nhóm của Lục Thiếu Du tìm một nơi yên tĩnh để hồi phục sức lực.