Các bạn có lẽ vẫn chưa biết, chưởng môn chính là con rể của tông chủ Vân Khiếu Thiên thuộc Vân Dương Tông. Người đã đoạt được ngôi vị quán quân trong đại hội Tam Tông Tứ Môn lần trước chính là chưởng môn.
Lúc này, trên khuôn mặt trắng bệch của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng hiện lên nụ cười.
- Hóa ra là như vậy.
Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ có vẻ như bừng tỉnh. Đã gia nhập Phi Linh Môn lâu như vậy, họ vẫn chưa biết rằng Phi Linh Môn lại có bối cảnh lớn như thế. Lúc này, đương nhiên họ vô cùng kinh ngạc.
- Bốn vị cung phụng, các vị đều đi chữa thương đi. Những chuyện còn lại giao cho ta là được.
Lục Thiếu Du nói với bốn người, thương thế trên người họ lúc này không nhẹ.
- Được rồi, ngươi chú ý nhiều hơn một chút.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhanh chóng móc ra không ít đan dược cao cấp giao cho bốn người, sau đó bốn người lập tức rời khỏi đại điện. Lục Thiếu Du ngồi một mình trong đại điện, trong đầu không ngừng suy nghĩ về không ít vấn đề. Trận chiến này không biết sẽ tạo thành cơn địa chấn thế nào với Cổ Vực, tiếp theo, hắn cũng phải đối mặt với không ít vấn đề.
- Linh Vũ giới.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Linh Vũ giới này không nơi nào là không có người. Họ đều là cường giả. Gần đây, người của Linh Vũ giới nhiều lần xuất hiện. Lục Thiếu Du mơ hồ đoán, lần này rất có thể trên đại lục sẽ rung chuyển.
- Thực lực.
Lục Thiếu Du thầm nói. Thực lực của hắn còn xa mới đủ. Lần này thiếu chút nữa đã gặp nạn. Gặp phải Vũ Suất tam trọng, tư trọng hắn còn có thể chống lại. Thế nhưng trước mặt Vũ Vương, hắn hoàn toàn không có thực lực chống cự, thực lực của hắn vẫn quá kém.
- Đã trở về rồi sao?
Lục Thiếu Du lập tức nhíu mày. Phía ngoài Phi Linh Môn, đám người Hoa Mãn Lâu đã trở về. Lục Thiếu Du lập tức rời khỏi đại điện, thương vong của Phi Linh Môn hắn cũng nên đi kiểm kê một chút.
- Chưởng môn, tất cả đã thu thập xong.
Một lát sau, trong đại điện Phi Linh Môn, một chúng trưởng lão, hộ pháp ngồi xuống. Người sáu đường của Phi Linh Môn cũng đã tới đại điện. Đến ngày hôm nay, các trưởng lão trong Phi Linh Môn mới biết được thực lực chân chính của Phi Linh Môn, còn có sự tồn tại của sáu đường.
Ngoại trừ chúng trưởng lão hộ pháp ra, lúc này trong đại điện còn có sáu mươi linh giả đang bị cấm chế không thể nhúc nhích. Lúc này vẻ mặt cả đám kinh hãi. Trong số đó có đủ Linh Tướng, Linh Phách, thực lực mạnh nhất chính là Linh Tướng cửu trọng. Thế nhưng sáu mươi linh giả này lại có thực lực không đồng nhất. Người thực lực thấp nhất còn có một Linh sĩ cửu trọng. Không ngờ vận khí không tồi, không bị Thiên Âm Trấn Hồn Khúc của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đánh chết, đại bộ phận đều là Linh Sư.
- Thương vong của Phi Linh Môn ta thế nào?
Lục Thiếu Du hỏi Hoa Mãn Lâu, ánh mắt khẽ đảo qua sáu mươi linh giả.
- Chưởng môn, đệ tử Phi Linh Môn ngã xuống chừng hai nghìn bảy trăm người, trong đó người của đoàn lính chiếm sáu trăm người. Người Vũ đường chiếm sáu trăm người. Người bị thương nặng, nhẹ cũng không ít. Chỉ có một số rất ít không bị thương mà thôi.
Hoa Mãn Ngọc trả lời.
Lục Thiếu Du sững sờ, tuy rằng hắn cũng đánh giá được con số đại khái như vậy. Thế nhưng trong lòng không khỏi trầm xuống. Bản thân đệ tử Phi Linh Môn tổng cộng cũng chỉ có gần bốn nghìn người lại ngã xuống hai nghìn bảy trăm người. Người của đoàn lính và Vũ đường là sáu trăm người. Vậy thì Phi Linh Môn tổn thất một nghìn năm trăm người. Hầu như đã chiếm non nửa số lượng đệ tử Phi Linh Môn. Loại tiêu hao như vậy tuyệt đối rất nặng.
Mà bởi vậy cũng có thể nhìn ra thực lực chính thể của đoàn lính và đệ tử Vũ đường so với đệ tử trong Phi Linh Môn đều mạnh hơn không ít. Thương vong lớn cũng chứng minh thực lực yếu nhược.
- Chưởng môn, lần này người có tu vi Vũ Tướng, Vũ Phách thương vong trong Phi Linh Môn ta cũng không ít. Ảnh hưởng với Phi Linh Môn chúng ta vô cùng lớn, chỉ là so với đám người Hắc Sát giáo, Địa Cương môn kia thì Phi Linh Môn ta vẫn là lớn hơn.
Hoa Mãn Ngọc tiếp tục nói.
- Những đệ tử chết đi an táng cho tốt, nếu có thể tìm được thân nhân thì bảo Kim đường trợ cấp cho bọn họ.
Lục Thiếu Du nói. Trải qua một trận đại chiến, thương vong là điều không thể tránh khỏi. Ánh mắt đảo qua đám người, Lục Thiếu Du không khỏi trầm xuống. Vốn trong Phi Linh Môn có sáu hộ pháp thì Lâm Phong, Hậu Bách Long, Tôn Hiểu Minh đã chết, trong chúng trưởng lão, Thường Lỗi, Trần Tân Kiệt cũng bỏ mình.
- Ta đại biểu các đệ tử chết đi cảm ơn chưởng môn.
Hoa Mãn Ngọc hành lễ, có thể làm được cho các đệ tử đã chết như vậy, không phải là điều mà chưởng môn bình thường có thể làm được.
Mà lúc này trong lòng mọi người không khỏi có chút xúc động. Hành động vô ý của Lục Thiếu Du lại một lần nữa thu được tâm của không ít người.
- Chư vị đường chủ, trưởng lão, hộ pháp, tất cả đi chữa thương đi. Những chuyện còn lại trước tiên cứ giao cho Lưu Nhất Thủ.
Lục Thiếu Du nói. Lúc này trong đại điện toàn bộ đều là hạch tâm của Phi Linh Môn. Tất cả đều có thương thế trong người. Trong lục đường, tất cả đường chủ, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Diệp Mỹ, Tương Viễn Quan là có thương thế nặng nhất. Lục Tiểu Bạch thì sắc mặt trắng bệch, toàn thân đều là vết máu, thương thế trên người cũng không nhẹ.
Mà lần này Lưu Nhất Thủ cũng không tham gia đại chiến. Trong Linh đường, linh giả vốn không có nhiều, đều là bảo bối của Phi Linh Môn, cho nên lúc này cũng chỉ có hai vị đường chủ xuất chiến.
- Vâng, chưởng môn.
Mọi người đồng thanh đáp một tiếng, sau đó nhận không ít đan dược rồi lui ra. Trong lần đại chiến này giết địch gần hai vạn. Đặc biệt là có không ít Vũ Suất, thu hoạch lần này cũng không ít.
Trong đại điện, Lưu Nhất Thủ vội vã chạy tới, Lục Thiếu Du sắp xếp không ít chuyện cùng với thu hoạch lần này đều giao cho Lưu Nhất Thủ xử lý.
Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong, sáu mươi linh giả toàn bộ đều bị Lục Thiếu Du sắp xếp đệ tử đưa tới mật thất trong sơn động ở hậu hơn.
Lúc này, trong Phi Linh Môn, những người hạch tâm, bao gồm cả chúng đệ tử đều lựa chọn bế quan chữa thương, cảnh tượng này cũng coi như hiếm thấy.
Sau khi nói một tiếng với Tiểu Long và Lục Tâm Đồng, Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trong mật thất phía hậu sơn. Mật thất này vốn cũng không lớn, lần này lại có sáu mươi linh giả ở bên trong tức thì khiến cho sơn động có chút chật chội.
Điều này khiến cho mấy đệ tử đưa sáu mươi linh giả tới mật thất vô cùng kinh ngạc. Không biết chưởng môn đem những tù binh này nhốt vào trong mật thất làm gì.
Nhìn sáu mươi linh giả trong mật thất, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày, sáu mươi linh giả này đều có thương thế nghiêm trọng. Thực lực không đồng đều, thế nhưng tốt xấu gì cũng có một Linh Tướng cửu trọng. Một Linh Tướng bát trọng, hai Linh Tướng lục trọng, hai Linh Tướng tứ trọng, ba Linh Tướng nhất trọng. Mười hai Linh Phách, một Linh Sĩ cửu trọng, còn lại là ba mươi mấy Linh Sư.
Sau khi kiểm kê một lát, Lục Thiếu Du kiểm tra cấm chế trên người bọn họ rồi khoanh chân ngồi xuống. Trong miệng nhét vào mấy khỏa đan dược, bắt đầu chữa thương.
Chương truyện khám phá diễn biến sau trận chiến khốc liệt của Phi Linh Môn, nơi Lục Thiếu Du, chưởng môn, phải đối mặt với nhiều thương vong. Đệ tử Phi Linh Môn nhận thất bại nặng nề với khoảng hai nghìn bảy trăm người ngã xuống, trong khi những nhân vật chủ chốt của tổ chức đang phải chữa thương. Lục Thiếu Du tính toán tác động của cuộc chiến này đến thực lực của cả khu vực, đồng thời phải xem xét thực lực của những đối thủ như Vũ Suất và tình hình của các tù binh linh giả bị bắt giữ. Tình huống căng thẳng này buộc mọi người trong Phi Linh Môn phải bế quan chữa thương để chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo.
Trong chương này, Lục Thiếu Du và các trưởng lão tiến hành cuộc họp tại Phi Linh Môn để bàn về sự kiện gần đây với Hắc Sát Giáo và các sơn môn khác. Dương trưởng lão và Tạ trưởng lão bày tỏ lo ngại về tình hình của Lục gia trong khi Lục Thiếu Du thể hiện quyết tâm không sợ hãi trước những thử thách sắp tới. Cuộc thảo luận xoay quanh việc Phi Linh Môn đã âm thầm kết minh với Vân Dương Tông để cùng nhau đối phó với các thế lực thù địch, đồng thời nhắc nhở nhau về tính cẩn trọng trong các quyết định sắp tới.