Tu vi của hắn đã đạt đến trình độ Linh Tướng cửu trọng, thế nhưng vì linh lực còn hạn chế nên không thể đột phá thêm. Lúc này, Lục Thiếu Du rất muốn nhanh chóng nâng cao thực lực của bản thân, vì vậy chỉ có thể quyết tâm thôn phệ nhiều Linh Sư và Linh Phách. Trước đây, hắn cũng không muốn phải gặp rắc rối như thế này, lại càng không muốn tạo ra cảnh tượng giết chóc quy mô lớn.
Lục Thiếu Du không phải là người sợ hãi việc giết chóc. Dẫu vậy, nếu không cần thiết thì cũng không nên giết hại người khác. Hắn không phải là sát thủ cuồng loạn, huống chi có một câu mà Nam Thúc đã từng nói, nếu giết chóc nhiều sẽ tác động rất lớn đến con đường tu luyện sau này của hắn.
Nhưng trong tình huống hiện tại, Lục Thiếu Du cũng không thể quan tâm đến vấn đề này, trước tiên phải đột phá linh lực đã. Chỉ trong năm canh giờ điên cuồng thôn phệ, Lục Thiếu Du đã thôn phệ hơn ba mươi Linh Sư, mười hai Linh Phách, cùng với ba Linh Tướng nhất trọng và một Linh Tướng lục trọng.
Trong sáu mươi Linh giả, hiện tại chỉ có hai Linh Tướng cửu trọng, một Linh Tướng bát trọng và một Linh Tướng lục trọng đang cảm thấy rất kinh hoàng. Ba người này sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy.
Phu.
Lục Thiếu Du thở ra một hơi dài. Việc thôn phệ nhiều Linh giả như vậy khiến cho năng lượng trong cơ thể hắn đã đạt đến cực hạn. Khóe môi hắn không khỏi mỉm cười, nhưng trong lòng cũng có chút ngưng trọng. Lúc này, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận rõ ràng sát khí trên người mình đang tăng lên nhanh chóng. Sát khí này vô hình ảnh hưởng đến linh hồn của hắn. Nếu không phải hắn có linh hồn lực cực kỳ nhạy cảm thì giờ này Lục Thiếu Du cũng không nhận ra được cỗ sát khí này đang gia tăng. Hắn biết đây không phải là chuyện tốt.
Con đường tu luyện dù không phải lúc nào cũng cần giữ tâm tính bình thản, nhưng cũng đã có ghi chép, sát khí ảnh hưởng rất lớn đến con đường tu luyện của bản thân sau này, đặc biệt là tất cả cảnh ngộ. Vì vậy, lúc này trong lòng Lục Thiếu Du cực kỳ lo lắng. Thôn phệ hơn năm mươi người, giết chóc quá nặng, hắn không cảm thấy có gì bất thường bởi vì hắn đã quen với việc này, nhưng sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Xem ra về sau hắn phải chú ý nhiều hơn một chút.
Điều chỉnh tâm tình một phen, Lục Thiếu Du ngồi trên Linh Ngọc sàng lập tức kết thủ ấn, nhanh chóng khoanh chân tu luyện. Lục Thiếu Du lúc này luyện hóa đám linh lực được thôn phệ vào trong cơ thể rất nhanh. Chỉ cần luyện hóa một chút là có thể chuyển hóa thành linh lực tinh thuần của bản thân.
Thời gian chậm rãi trôi qua, theo sự luyện hóa đám năng lượng này, Lục Thiếu Du có thể cảm thấy mình đang tiến bộ không ngừng. Trong lúc luyện hóa, linh lực không ngừng tiến vào trong hồn đan, đồng thời cũng có một cỗ linh lực từ trên hồn đan bị kim đao màu vàng thôn phệ.
Mà lúc này trên Linh Ngọc sàng, trong lúc vô hình có một cỗ năng lượng tràn ngập. Linh lực được thôn phệ vào trong cơ thể được Lục Thiếu Du luyện hóa, khiến cho linh lực của bản thân Lục Thiếu Du tinh thuần hơn không ít.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, trong Phi Linh môn những người tham gia đại chiến đều đang bận rộn. Chỉ còn một mình Lưu Nhất Thủ xử lý mọi việc, bận đến mức sứt đầu mẻ trán. Thế nhưng điều này lại khiến cho hắn phấn khởi không ngớt, cảm giác nắm mọi quyền hành trong tay khiến cho hắn cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
Đối với Lưu Nhất Thủ, đệ tử trong Phi Linh môn đều biết vị trưởng lão này thực lực không được tốt lắm, nhưng lại là một trong những người được tín nhiệm của chưởng môn. Đồng thời những đệ tử Phi Linh môn gần đây mới biết được, Lưu trưởng lão này không ngờ lại là Phó đường chủ Kim đường, địa vị hiển hách nên càng thêm tôn kính.
Vì vậy tất cả đệ tử Phi Linh môn, hiện tại cho dù là trưởng lão hay hộ pháp cũng không dám làm cao, đều gọi một tiếng Lưu trưởng lão.
Điều này khiến cho Lưu Nhất Thủ càng cảm kích chưởng môn. Hắn biết, nếu không có chưởng môn thì hắn sẽ không có ngày hôm nay.
- Muốn gia nhập Phi Linh môn thì phải trải qua thẩm tra lý lịch. Phi Linh môn không phải ai muốn gia nhập cũng được.
Lưu Nhất Thủ lúc này đứng trước cửa sơn môn Phi Linh môn rồi nói với đám người xếp hàng dài muốn gia nhập Phi Linh môn. Lúc này có không ít đệ tử Phi Linh môn đang bận rộn ghi chép. Mấy ngày này mỗi ngày đều có vài trăm người muốn gia nhập Phi Linh môn.
- Lưu trưởng lão, người ở trấn Hoa Môn đã tới, hắn đưa dược liệu đến.
Một đệ tử Phi Linh môn vội vã tới.
- Biết rồi, ta lập tức chạy qua.
Lưu Nhất Thủ đáp, lập tức cởi yêu thú phi hành chạy tới trấn Hoa Môn, lúc này quả thực hắn bận đến nỗi muốn hôn mê.
Năm ngày lại trôi qua, trong một mật thất ở hậu sơn Phi Linh môn lúc này có một cỗ năng lượng thiên địa vô hình đang hội tụ. Năng lượng thiên địa vô hình này dao động không ngớt. Quanh thân Lục Thiếu Du, quang tráo màu trắng trong suốt lúc này càng thêm chói mắt, khí tức quanh người kéo lên.
Phanh.
Rốt cuộc sau khi giằng co một đoạn thời gian không ngắn, Lục Thiếu Du cảm giác linh lực trong đầu mình đã tới trạng thái no đủ, lập tức từ trong khí hải truyền ra một tiếng trầm muộn, một cỗ năng lượng nhanh chóng khuếch tán.
Khí tức kéo lên, không gian trong đầu trong nháy mắt tăng vài lần. Hồn đan nhanh chóng xoay tròn, linh hồn lực lúc này nhanh chóng được tăng cường. Hồn đan trở nên ngưng thực không ít. Mà giờ phút này, kim đao màu vàng trong đầu trở nên cuồng bạo trong nháy mắt thôn phệ không ít linh hồn lực.
Mặc dù kim đao màu vàng này vẫn thôn phệ không ít linh hồn lực, nhưng cho đến bây giờ vẫn vậy, không có chút biến hóa nào, chỉ ít theo như bản thân Lục Thiếu Du là như vậy.
Một lát sau, khí tức quanh thân Lục Thiếu Du nội liễm lại, hai mắt mở ra, đồng thời ánh mắt càng trở nên thâm thúy. Một ngụm trọc khí từ trong cơ thể được trút ra.
Phu.
Thở ra một ngụm trọc khí, sắc mặt Lục Thiếu Du trở nên hồng nhuận. Thương thế trên người vốn còn chưa khôi phục, lúc này trải qua quá trình thôn phệ linh lực cơ thể cũng chiếm được không ít chỗ tốt. Lúc này linh lực đột phá thương thế trong cơ thể đã được cải thiện không ít. Thương thế lần này đã chữa được bảy tám phần, tốc độ khôi phục thương thế như vậy vô cùng nhanh chóng.
- Đột phá Linh Tướng lục trọng, rốt cuộc cũng tới Linh Tướng thất trọng.
Hít sâu một hơi, vặn thắt lưng một cái. Cảm nhận linh lực trong đầu mình lúc này, cảm quan và tâm thần dường như mạnh hơn không ít, khiến cho Lục Thiếu Du thỏa mãn vuốt vuốt mũi. Đột phá Linh Tướng thất trọng, thế nhưng số linh lực thôn phệ đã luyện hóa hết.
- Tiếp tục luyện hóa.
Lục Thiếu Du đứng dậy, ánh mắt nhìn vào Linh Tướng lục trọng đang kinh hoàng. Tiếp theo hắn nhanh chóng vươn tay chộp vào thiên linh cái của người này. Một cỗ hấp lực cuồng bạo được tuôn ra, không ngừng thôn phệ linh lực tiến vào trong cơ thể của hắn.
Chương truyện này xoay quanh nhân vật Lục Thiếu Du, người đã đạt đến Linh Tướng cửu trọng nhưng bị hạn chế bởi linh lực. Để nâng cao sức mạnh, hắn quyết định thôn phệ Linh Sư và Linh Phách, tạo ra cảnh tượng giết chóc quy mô lớn. Mặc dù không muốn, Lục Thiếu Du hiểu rằng sát khí sẽ ảnh hưởng đến con đường tu luyện của mình. Với quyết tâm vượt qua thử thách, hắn luyện hóa linh lực thu được. Cuối cùng, Lục Thiếu Du đã đột phá lên Linh Tướng thất trọng, chuẩn bị cho các cuộc chiến sắp tới.
Chưởng môn Phi Linh môn thể hiện sức mạnh vượt trội khi đánh bại Vũ Suất tứ trọng bằng một chiêu, khiến chiến trường trở nên hỗn loạn. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh gia nhập trận chiến, tiêu diệt nhiều kẻ thù, và lộ diện là một trong những cường giả mạnh mẽ. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Thôi Mệnh, một cường giả Vũ Vương khác, tạo ra căng thẳng lớn khi hắn tấn công mạnh mẽ vào Phi Linh môn. Cuộc chiến diễn ra ác liệt, nhưng cuối cùng Phi Linh môn chứng tỏ sức mạnh khi chiêu mời thêm cường giả, dẫn đến một bước ngoặt chiến thắng. Lục Thiếu Du, chưởng môn mới, bắt đầu thực hiện kế hoạch thôn phệ sức mạnh từ các linh giả yếu hơn.