Lục Thiếu Du ngẩng đầu trả lời, trong lòng không khỏi nghi hoặc về ý định của Lữ Chính Cường, không biết mục đích chuyến đi này rốt cuộc là gì. Ánh mắt của Lữ Chính Cường cuối cùng lại dừng lại ở Lục Tâm Đồng, người luôn đi bên cạnh Lục Thiếu Du. Lữ Chính Cường cũng không mấy để ý, chỉ thấy một cô bé nhỏ nhắn, không có gì đáng chú ý.

Lúc này, Lữ Chính Cường cũng chỉ lướt qua một cái, cộng thêm việc Lục Tâm Đồng đã thu lại khí tức, nếu như Lữ Chính Cường biết rõ thực lực của cô bé, có lẽ ông ta sẽ phải há hốc miệng kinh ngạc.

- Lục chưởng môn, chuyện xảy ra ở Quỷ Vũ Tông xem như nể mặt Linh Nhi, ta sẽ không so đo với ngươi.

Lữ Chính Cường nhìn Lục Thiếu Du nói tiếp:

- Chẳng lẽ ngươi không mời ta vào Phi Linh Môn ngồi một lát sao?

- Xin mời Lữ chưởng môn, sự có mặt của Lữ chưởng môn tại Phi Linh Môn là vinh hạnh cho chúng ta.

Lục Thiếu Du đáp, lúc này Lữ Chính Cường đã đổi cách xưng hô, nhưng trong lòng Lục Thiếu Du lại cảm thấy người này hoàn toàn không dễ đoán, có vẻ như những gì Quỷ Tiên Tử và Lão Độc Vật nói là đúng, ông ta không hề đơn giản.

- Tiểu thư, sao ngươi lại chạy tới Phi Linh Môn như vậy? Phu nhân rất lo lắng, lần sau đừng chạy lung tung như vậy nữa.

Trong khi mọi người đi về phía cửa lớn của Phi Linh Môn, Vương trưởng lão bắt đầu hỏi han Lữ Tiểu Linh đủ thứ chuyện, cẩn thận quan sát từ đầu tới chân cô.

- Vương trưởng lão, tôi không sao, chỉ đi ra ngoài chơi mà thôi…

- Tham kiến chưởng môn.

Bên trong Phi Linh Môn, một nhóm đệ tử xếp hàng chào lễ, nhờ có sự huấn luyện của Hoa Mãn Lâu, họ đều được huấn luyện bài bản và không làm mất mặt Phi Linh Môn khi đứng trước người ngoài.

Khi vào bên trong, ánh mắt của Lữ Chính Cường lướt qua xung quanh, trong khi Vương trưởng lãoLưu trưởng lão đang đánh giá mọi thứ. Bốn thanh niên Linh Suất đứng phía sau Lữ Chính Cường, vững vàng đi theo, ánh mắt không hề cử động, loại tĩnh tâm này chứng tỏ họ đã rèn luyện đến trình độ không tầm thường.

Trong đại điện của Phi Linh Môn, mọi người ngồi xuống ghế, đã có đệ tử Phi Linh Môn mang lên bánh ngọt và trái cây. Ánh mắt của Lữ Chính Cường vẫn mang theo sự hiếu kỳ quan sát Tiểu Long đang cuộn mình ngủ trên vai của Lục Thiếu Du, từ khi còn ở cửa Phi Linh Môn đến giờ, ánh mắt của Lữ Chính Cường vẫn không rời khỏi nó.

- Cha, sao người lại tới đây tìm con?

Trong đại điện, Lữ Tiểu Linh ngồi bên cạnh Lữ Chính Cường, ôm lấy tay ông làm nũng.

- Con còn dám hỏi sao, tự dưng bỏ nhà đi, cha đúng lúc có việc ra ngoài nên ghé qua tìm con.

Lữ Chính Cường trừng mắt nhìn con gái, sau đó ánh mắt lại quay về phía Lục Thiếu Du và nói:

- Lục chưởng môn, cảm ơn Phi Linh Môn đã chăm sóc Linh Nhi trong những ngày vừa qua.

- Lữ chưởng môn đừng khách sáo.

Lục Thiếu Du đáp lại.

- Phi Linh Môn hẳn là còn cường giả khác nữa đúng không? Không biết có thể mời ra gặp mặt một chút được không, để biết vị cường giả còn lại đang ở trong Phi Linh Môn là ai?

Ánh mắt của Lữ Chính Cường cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc, ngay cả khi ông ta chỉ vừa mới nhìn thấy yêu thú tại Phi Linh Môn đột phá lên thất giai cũng khiến ông ta rất hiếu kỳ.

Trong lòng Lục Thiếu Du bỗng chùng xuống, không biết Lữ Chính Cường đang nhắc tới ai, liệu có phải ông ta biết về sự tồn tại của Nam thúc không? Điều này dĩ nhiên không thể xảy ra, cũng có thể ông ta biết đến chuyện trước đây Phi Linh Môn có hai vị Vũ Vương, hay là vừa rồi Bạch Linh đột phá, Lữ Chính Cường đã cảm nhận được khí tức của Bạch Linh.

- Lữ chưởng môn, trong môn còn một vị trưởng lão đang bế quan tu luyện, e rằng không thể ra gặp mặt.

Lục Thiếu Du tùy tiện nói, bởi thật sự anh cũng không biết Lữ Chính Cường muốn nói tới ai.

- Thì ra là vậy, vậy để lần sau đi.

Sắc mặt Lữ Chính Cường vẫn không thay đổi, nhìn Lục Thiếu Du mà nói:

- Lục chưởng môn còn trẻ như vậy đã có thể phát triển Phi Linh Môn đến hiện nay, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên. Nếu ta đoán không sai, Lục chưởng môn đã theo Vân Dương Tông từ nhỏ phải không?

- Đúng vậy, từ nhỏ tôi đã theo Vũ trưởng lão của Vân Dương Tông.

Lục Thiếu Du cũng không phủ nhận, rõ ràng đây không thể gạt được Lữ Chính Cường. Sau khi nghe Lão Độc Vật nói về những xích mích giữa Lữ Chính Cường với nhạc phụ của mình là Vân Tiếu Thiên, Lục Thiếu Du bắt đầu nhìn Lữ Chính Cường thêm một chút.

- Trưởng lão Vũ Ngọc Tiền, nếu ta nhớ không nhầm, thì ông là sư huynh của Vân Tiếu Thiên đúng không?

Lữ Chính Cường nói tiếp.

- Đúng vậy.

Lục Thiếu Du xác nhận.

- Có lời đồn rằng Lục chưởng môn đã có hôn ước với con gái Vân Hồng Lăng của Vân Tiếu Thiên ở Vân Dương Môn, chuyện này có thật không?

Lữ Chính Cường hỏi.

- Thực ra chuyện này là đúng.

Lục Thiếu Du trả lời.

- Đính hôn? Lục Thiếu Du, anh đính hôn khi nào?

Lữ Tiểu Linh lớn tiếng hỏi, chuyện này nàng chưa từng nghe nói tới bao giờ.

Câu hỏi của Lữ Tiểu Linh khiến sắc mặt tất cả mọi người trong đại điện thay đổi, mọi ánh mắt đều dồn về phía Lữ Tiểu LinhLục Thiếu Du, ngay cả ánh mắt của Lữ Chính Cường cũng loé lên.

Lục Thiếu Du nhấc mắt lên nhìn, trong lòng cũng tự biết Lữ Tiểu Linh có tình cảm với mình, trái tim non nớt và thuần khiết của cô bé đã bị mình làm cho xáo trộn. Nhưng mình đã có hôn ước, mà Lữ Tiểu Linh lại hoàn toàn không biết.

Đối với Lữ Tiểu Linh, Lục Thiếu Du không có cảm giác gì đặc biệt, nếu có chỉ là cảm giác hổ thẹn, vì đã lừa dối cô bé này nhiều lần, và cả Thiên Sí Tuyết Sư nữa.

Thế nhưng gần đây, Lục Thiếu Du phát hiện có lẽ vì Lữ Tiểu Linh đã ở bên mình lâu, mà trong lòng mình cũng đã có chút rung động, chỉ có điều mình đã có ba người con gái là Vô Song, Hồng Lăng và Cảnh Văn.

- Tôi đã sớm có hôn ước, sao cô không hỏi tôi, chuyện này đương nhiên tôi không cần tự động nói ra.

Lục Thiếu Du nói với Lữ Tiểu Linh, dạng chuyện như vậy sớm hay muộn cũng phải nói với cô bé, nếu cô ấy có hận anh thì Lục Thiếu Du cũng chỉ còn cách chịu đựng.

- Ngươi….

Giống như những gì Lục Thiếu Du đã tưởng tượng, Lữ Tiểu Linh tức giận đạp chân mạnh, giận dữ trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, sau đó quay người chạy ra khỏi đại điện.

- Tiểu thư!

Vương trưởng lão lập tức đuổi theo.

- Tiểu Linh tỷ, sao vậy?

Lục Tâm Đồng nhẹ gọi, thấy bộ dạng tức giận của Lữ Tiểu Linh thì lập tức cũng đuổi theo.

Lữ Chính Cường không có biểu hiện gì, chỉ nhìn Lục Thiếu Du và nói với Lưu trưởng lão đứng phía sau:

- Lưu trưởng lão, các ngươi ra ngoài một lát đi, ta muốn nói chuyện riêng với Lục Thiếu Du.

Tóm tắt:

Chương truyện diễn ra tại Phi Linh Môn, nơi Lữ Chính Cường ghé thăm Lục Thiếu Du để bàn chuyện. Lữ Chính Cường bày tỏ sự nghi ngờ về thực lực của Lục Tâm Đồng, cô bé đi bên cạnh Lục Thiếu Du. Sự tương tác giữa hai nhân vật chính thu hút sự chú ý khi có nhắc đến hôn ước giữa Lục Thiếu Du và con gái Vân Tiếu Thiên, điều khiến Lữ Tiểu Linh tức giận khi nghe tin này. Câu chuyện mở ra những mối quan hệ phức tạp và khẳng định sự lớn lao trong giới cường giả.