Chu vi xung quanh lúc này có vô số hình bóng đang nhanh chóng lao về phía trước. Hình ảnh của Lục Thiếu Du chợt lóe lên, tay kéo theo Lục Tâm Đồng cùng nhanh chóng phóng về phía trước. Trong dòng người này, không ít hình bóng lần lượt lao đi, Lục Thiếu Du cũng nằm trong số đó.
Sau một khoảng thời gian, Lục Thiếu Du cảm thấy sương mù dày đặc trong dòng nước dường như đã giảm bớt, năng lượng áp chế trong dòng nước cũng dần suy yếu.
Đến khi năng lượng áp chế biến mất, trước mặt hắn hiện ra một vùng ánh sáng chói mắt. Một đám người phía trước đã nhảy khỏi dòng nước rồi biến mất không thấy. Lục Thiếu Du không chần chừ, lập tức nhảy ra khỏi dòng nước.
Ngay trong khoảnh khắc này, trước mặt Lục Thiếu Du bỗng nhiên sáng lên, một đại dương rộng lớn hiện ra. Hắn bay lơ lửng giữa không trung nhìn về phía xa. Lúc này trước mặt hắn là một mảng trắng xóa. Đây là một đại dương vô biên, nơi nước và bầu trời hòa làm một, không thể phân biệt rõ ràng là nước hay trời.
Phía sau hắn lúc này là một thác nước chảy mạnh mẽ, cao vút như cột chống trời, vô cùng to lớn với những đợt sóng dập dồn. Phía dưới là đại dương vô biên, xa xa có vô số hải đảo, sóng nước đập vào các dải đá ngầm trên hải đảo tạo thành những cột sóng cao mấy thước phát ra tiếng ào ào như sấm động.
Trên không trung, đại dương cũng có sương trắng lượn lờ. Nhưng so với đám sương trắng ở dãy núi Vụ Hải thì thực sự nhạt hơn rất nhiều. Nhìn đại dương rộng lớn mênh mông ấy, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi cảm thấy nhỏ bé.
Dòng nước giống như một thác nước khổng lồ từ trên trời vẫn còn đang có khá nhiều người nhảy ra. Nhìn vào cảnh vật trước mắt, đám người vừa mới nhảy ra không khỏi kinh ngạc.
Lúc này có vài vạn người đang đứng lơ lửng, có người thi triển phương pháp phi hành, còn có người cưỡi yêu thú phi hành.
Ngay lúc này, thác nước phía sau mọi người bắt đầu rung chuyển. Thác nước từ trên trời đổ xuống tạo thành từng cơn sóng cao vài trăm thước, giống như có một quả bom nổ tung dưới biển khiến cho toàn bộ đại dương rung lên.
Đồng thời, thác nước biến mất. Phía sau mọi người hiện ra một đám sương trắng tràn đầy. So với đám sương trắng trước khi tiến vào Vụ Tinh Hải thì giống nhau như đúc, không thể nhìn thấy tận cùng, giống như là màn ngăn cách giữa hai thế giới.
Trên không trung lúc này có không ít người cưỡi yêu thú phi hành đi về phía trước, không có một ai dừng lại.
Lục Thiếu Du nhìn về phía trước. Những người phía trước mặt hắn có lẽ là đệ tử của Nhất Tông Nhất Giáo Nhất Trang, những người này cũng không dừng lại chút nào. Cả đám tức khắc biến mất trong không trung.
Nhíu mày, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ đệ tử của Nhất Tông Nhất Giáo Nhất Trang đều có một lộ tuyến nhất định trong Vụ Tinh Hải, không giống như những người khác cần phải tìm kiếm hồi lâu. Vị trí Tinh Hải mặc dù ở ngay trong Vụ Tinh Hải, nhưng trong Vụ Tinh Hải rộng lớn như vậy, không có lộ tuyến cố định thì thật sự giống như tìm kim đáy bể, muốn tìm được đại điện Vụ Tinh quả thực không dễ dàng.
Nhiều người cũng nhanh chóng bay về phía trước, có người cưỡi yêu thú phi hành, đoàn người khổng lồ nối đuôi nhau tiến về phía trước, trong nháy mắt phân tán trong đại dương mênh mông này.
Từng hình ảnh bay vút về phía trước giống như một con chim lướt qua càng chứng minh Vụ Tinh Hải này rộng lớn bao nhiêu.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Lục Thiếu Du nắm tay Lục Tâm Đồng, hai cánh phía sau chấn động, lập tức bay về phía trước.
Một lát sau, trên một hải đảo phụ cận, hình ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện ở đó. Bên ngoài tuy là mùa đông, nhưng trong Vụ Tinh Hải này cây cối trên hải đảo xanh tươi um tùm, vô cùng khác biệt với bên ngoài.
Sau khi xem xét xung quanh một lát, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du chợt kết, trong không gian thú nang đột nhiên có vài đạo lưu quang bắn ra.
Âm thanh của những thú rống vang lên, Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao, còn có tọa kỵ Phi Thiên Ngô Công của Lục Tâm Đồng cũng từ trong thú nang nhảy ra.
- Không ngờ không gian thú nang của ngươi có thể vượt qua đại trận của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Trang.
Hình ảnh Bạch Linh đáp xuống đất nhìn thú nang bên hông Lục Thiếu Du rồi nói.
- Chỉ cần có thể đi qua đại trận là được rồi.
Lục Thiếu Du khẽ cười. Không gian thú nang này hắn chỉ dựa theo phương pháp luyện chế lưu lại trên Thiên Linh Lục của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn mà thôi. Có Bạch Linh bên người thì trong Vụ Tinh Hải này sẽ không có nguy hiểm quá lớn. Vũ Vương, Linh Vương đều không thể vào. Bạch Linh là yêu thú thất giai, trong Vụ Tinh Hải này không cần phải cố kỵ một ai cả.
- Cảnh sắc ở đây không tồi. Nếu như có một ngày có thể bình tĩnh sinh hoạt ở đây mấy nghìn năm thì cũng không tồi chút nào.
Bạch Linh nhìn vào hải đảo rồi nói.
- Cảnh sắc thực sự yên bình.
Lục Thiếu Du khẽ đáp. Trên hải đảo này một màu xanh ngắt. Phía xa còn có bãi biển, sóng biển dập dồn đánh vào khiến cho người ta có cảm giác thoải mái, vui vẻ.
Nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng móc ra một chiếc ngọc giản. Hai mắt nhắm nghiền, tâm thần rót vào trong ngọc giản. Lập tức một đạo quang mang chui vào mi tâm hắn, đây chính là ngọc giản vẽ lộ tuyến mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cấp cho hắn.
Một lát sau, Lục Thiếu Du mở hai mắt ra. Trong đầu đã có lộ tuyến do Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lưu lại. Muốn tìm được đại điện Vụ Tinh cũng không dễ, dù sao ngọc giản này chỉ ghi lộ tuyến đại khái mà thôi.
- Đông lão, người từng học vẽ bản đồ chưa?
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ thở dài.
- Ca ca, huynh làm sao vậy?
Lục Tâm Đồng hỏi.
- Không có gì, sư phụ muội giao cho chúng ta lộ tuyến khá rõ ràng, cần phải xem xét kỹ mới được.
Lục Thiếu Du cười khổ nói. Lộ tuyến do Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lưu lại thực sự khiến hắn không hiểu, cũng may Lục Thiếu Du có thể nhìn rõ phương hướng đại khái.
- Lão đại, nơi này dường như cũng có không ít yêu thú.
Tiểu Long nhìn vào hải vực rồi nói.
- Không có yêu thú thất giai là được rồi.
Lục Thiếu Du nói. Di chuyển trong đám yêu thú ở đây chính là một trong những chuyện nguy hiểm nhất. Lục Thiếu Du đã sớm nghe nói qua. Mỗi một lần Vụ Tinh Hải mở ra không biết sẽ có bao nhiêu người vì nó mà chết trong miệng yêu thú. Đặc biệt là một ít yêu thú dưới mặt nước, căn bản cực kỳ khó truy sát. Một khi nó lặn xuống sâu, nhân loại nhiều ít sẽ bị áp chế.
- Tuyết Sư, chúng ta đi thôi.
Lục Thiếu Du nói xong hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên rồi thân thể bành trướng thành hơn mười trượng, đủ cho ba người cưỡi.
Trong chương này, Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng lao nhanh qua dòng nước, từ đó đến một đại dương bao la với thác nước lớn chảy mạnh mẽ. Họ nhìn thấy nhiều người khác cũng phóng về phía trước, trong khi Lục Thiếu Du nhận ra rằng các đệ tử của Nhất Tông Nhất Giáo có lộ tuyến của riêng mình để tìm vị trí Vụ Tinh. Mặc dù xung quanh có nhiều yêu thú, Lục Thiếu Du tự tin với không gian thú nang của mình, và cùng với Bạch Linh, họ bắt đầu tìm kiếm lộ tuyến đến đại điện Vụ Tinh.