Trong không gian tĩnh lặng, một con quái vật đáng sợ khiến người ta không khỏi rùng mình. Nhiều người xung quanh đã hít sâu một hơi rồi vội vã rời bỏ nơi này, bởi vì cảnh tượng trước mắt thực sự khiến họ lo lắng. Con quái vật này không phải thứ mà họ có thể đùa cợt. Hơn nữa, lúc này xung quanh cũng có không ít yêu thú đang tụ tập, việc rời đi sớm vẫn là tốt hơn cả.

Ở một khoảng trời khác, một bóng dáng tu luyện đứng lơ lửng, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Lục Thiếu Du và Bạch Linh vừa mới rời đi, ánh sáng trong mắt bất ngờ lóe lên, lập tức bắn về phía mặt đất.

Trong không gian rộng lớn của biển cả, có vài bóng dáng tu luyện lao nhanh như điện rồi biến mất trong không trung.

"Ngào!"

Phía sau, một tiếng gầm vang lên, một yêu thú màu đen đang đuổi theo không bỏ.

“Ca ca, có vẻ như Thiên Độc Yêu Long này đang đuổi theo chúng ta vì muội!” Lục Tâm Đồng nói.

“Sư phụ từng nói với muội, muội là Tiên Thiên độc thể, nếu như yêu thú kịch độc thôn phệ muội, nó sẽ thu được một phần lớn sức mạnh.”

“Thì ra là vậy.” Rốt cuộc, Lục Thiếu Du cũng hiểu tại sao Thiên Độc Yêu Long lại không buông tha cho hắn.

“Được rồi, dừng lại ở đây thôi.” Giữa không trung, thân thể của Bạch Linh dừng lại, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía sau, tay buông Lục Thiếu Du.

“Con yêu thú này quá mạnh, ta cảm giác không thể làm gì được với nó.” Đôi mắt nhỏ của Tiểu Long nhìn chăm chú về phía Thiên Độc Yêu Long đang đuổi tới, trong mắt có một chút nghiêm trọng.

"Ngào!"

Một tiếng gầm truyền đến, âm thanh xuyên thấu không gian khiến không khí chao đảo. Tiếng gầm giống như cơn cuồng phong quét qua khiến không gian gợn sóng.

Khi tiếng gầm vừa dừng lại, thân thể khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long xuất hiện. Chỉ trong chốc lát, thân thể đen tuyền của nó xoay quanh bầu trời, tỏa ra uy áp mạnh mẽ khiến mọi thứ xung quanh đều rung chuyển.

Trên lớp da lớn của Thiên Độc Yêu Long tràn ngập hắc mang, giống như đang xuyên thấu không gian, hai cái sừng trên đầu tỏa ra một luồng khí lạnh sắc bén.

Thân thể khổng lồ cùng với khí tức uy áp khuếch tán, mang theo độc khí lan tỏa khiến cho tim người không khỏi đập nhanh hơn.

Nhìn con quái vật lớn giữa bầu trời, cùng với khí thế bao trùm, nét mặt Lục Thiếu Du không khỏi trở nên nghiêm trọng. Đây chính là yêu thú long tộc trong truyền thuyết sao? Dù huyết thống không phải quá thuần khiết, nhưng tuyệt đối là một thành viên trong long tộc.

Kiếp trước, rồng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Lục Thiếu Du không nghĩ tới lại có rồng tồn tại ở dị thế này. Nhưng rồng ở đây có chút khác biệt so với kiếp trước. Rồng trong truyền thuyết có tam trảo, ngũ trảo, thất trảo, cửu trảo. Nhưng đầu hắc long này không có một cái chân nào, nhưng hình dạng, đặc biệt là đôi sừng kia chứng minh nó đích thực là long tộc.

Cảm nhận độc khí lan tỏa trong không khí từ đầu Thiên Độc Yêu Long này, Lục Thiếu Du càng thêm nghiêm trọng. Hắn sợ rằng Thiên Độc yêu Long này không dễ đối phó. Chí ít hiện tại hắn không nên vọng tưởng đối đầu với nó. Sợ rằng chỉ cần Thiên Độc Yêu Long phun ra một cái là hắn lập tức mất mạng.

“Tiên Thiên độc thể, quả thực là có Tiên Thiên độc thể.”

Giữa không trung, ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long khổng lồ trực tiếp nhìn vào Lục Tâm Đồng, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.

“Thiên Độc Yêu Long, ngươi đúng là kiêu ngạo, ta xem ngươi chắc đã lâu không được ăn đòn rồi.” Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh nhìn về phía Thiên Độc Yêu Long, một cỗ khí tức nhàn nhạt bắt đầu khuếch tán.

“Ngươi là ai?” Thiên Độc Yêu Long ban đầu không để Bạch Linh vào mắt, nhưng lúc này nghe nàng nói như vậy, thêm vào khí tức mà Bạch Linh đang tỏa ra khiến nó đột nhiên cảm thấy có điều gì đó khác thường, nên mới nhìn chằm chằm vào Bạch Linh.

Khí tức của Bạch Linh từ đầu đến giờ vẫn được thu liễm lại, hơn nữa tâm cảnh cực cao, yêu thú đồng cấp và vũ giả Vũ Vương rất khó nhận ra khí tức trên người nàng.

Mà đầu Thiên Độc Yêu Long này cũng như vậy. Ngay từ đầu nó không đặt Bạch Linh vào trong mắt. Nhưng lúc này cảm nhận khí tức trên người Bạch Linh dường như không bình thường chút nào, cho nên mới chú ý tới.

“Vừa mới đột phá thất giai, khí tức của ngươi còn chưa ổn định, đã muốn diễu võ dương oai trước mặt ta. Ngươi muốn ăn đòn thật rồi.” Bạch Linh nhẹ nhàng nói.

“Trước mặt bản long vương lại dám kiêu ngạo, mặc kệ ngươi là ai ta cũng phải giáo huấn ngươi.”

Thiên Độc Yêu Long vừa mới đột phá thất giai, khí thế đại thịnh làm sao có thể để cho Bạch Linh nói như vậy. Tuy rằng nó cảm thấy khí tức của Bạch Linh bất phàm nhưng vẫn không để vào trong mắt. Tức thì một tiếng quát chói tai vang lên, đồng thời khí tức hung hãn bạo phát ra, thân thể to lớn hóa thành một đạo lưu quang màu đen bắn về phía Bạch Linh.

Chỉ trong nháy mắt, trên người Bạch Linh đột nhiên xuất hiện một đạo bạch quang khiến cho không gian gấp khúc. Cánh tay nhẹ biến đổi, trên cổ tay phải đột nhiên có một cái đuôi dài xuyên thấu không gian hiện lên.

Cái đuôi màu trắng này mang theo từng đạo tàn ảnh hung hăng đánh vào thân thể Thiên Độc Yêu Long trên không trung.

“Phanh!”

Thanh âm bạo liệt vang vọng không trung. Hai cỗ lực lượng va chạm bắn ra lưu quang chói mắt. Lực lượng cuồng bạo bắn ra bốn phía, Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng trong nháy mắt lùi lại.

“Ngươi cũng là yêu thú?”

Khí tức khuếch tán, toàn bộ không trung rung rẩy. Lúc này ánh mắt Thiên Độc Yêu Long lập tức đại biến, Bạch Linh xuất thủ khiến nó lập tức nhận ra thân phận của nàng.

“Ngươi cho rằng mình đột phá tới thất giai là rất giỏi rồi sao? Vừa mới đột phá đã đứng ở trước mặt ta kiêu ngạo, ngươi vẫn còn kém một chút.”

Cái đuôi to lớn của Bạch Linh nhanh chóng được thu lại. Ánh mắt bắn ra hàn ý, xung quanh thân tức thì bắn ra bạch quang.

“Ngào!”

Một tiếng thú rống trầm thấp vang lên, Bạch Linh nhanh chóng hiện ra bản thể khổng lồ. Thân thể to lớn giống như một toà núi lớn. Quanh thân trắng như tuyết, phía sau có bảy cái đuôi dài vài trăm thước, bắn ra kinh phong xuyên thấu không gian. Khí thế trên người nàng lúc này không thua gì Thiên Độc Yêu Long.

“Cửu Vĩ Yêu Hồ? Ngươi cũng là thất giai? Ngươi vào đây bằng cách nào?”

Thiên Độc Yêu Long kinh ngạc. Trong Vụ Tinh Hải này nó đã vô cùng quen thuộc, nơi này căn bản không có yêu thú thất giai, vì vậy Cửu Vĩ Yêu Hồ này chỉ có thể từ bên ngoài vào mà thôi.

“Ta vào bằng cách nào ngươi không cần biết, ta cần một chút máu trên người ngươi, thứ đó với ta có chút hữu dụng. Mau giao ra đây.”

Bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh nói.

“Hừ. Nằm mơ đây là địa bàn của ta. Đem người có tiên thiên độc thể giao cho ta. Ta sẽ tha ngươi đi. Bằng không trong các ngươi một người cũng không được đi.”

Thiên Độc Yêu Long gầm lên nói. Thân là một thành viên long tộc, nó có ngạo khí của bản thân mình. Đối phương cũng chỉ là thất giai sơ kỳ mà thôi, nó cũng không sợ.

“Ngào!”

Bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh rống lên một tiếng, bộ lông trắng như tuyết trên người lập tức dựng đứng. Kinh phong vô tận từ trong cơ thể khuếch tán khiến không gian lắc lư.

Tóm tắt chương này:

Trong không gian tĩnh lặng, Lục Thiếu Du và Bạch Linh đang bị Thiên Độc Yêu Long nguy hiểm đuổi theo. Yêu thú này tìm kiếm Tiên Thiên độc thể từ Lục Tâm Đồng để thôn phệ sức mạnh. Bạch Linh, một Cửu Vĩ Yêu Hồ, bất ngờ hiện hình và đối mặt với Thiên Độc Yêu Long. Cuộc suýt dầu diễn ra giữa sự mạnh mẽ của hai bên, khi Bạch Linh quyết tâm bảo vệ Lục Tâm Đồng và khẳng định vị thế của mình trước một đối thủ hung hãn. Tình thế trở nên căng thẳng với mối đe dọa từ Thiên Độc Yêu Long.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Thiên Độc Yêu Long xuất hiện với sức mạnh vượt trội, khiến tất cả mọi người hoảng sợ. Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng cùng Bạch Linh phải nhanh chóng rút lui khi Thiên Độc tấn công. Mặc dù đối mặt với hiểm nguy, Lục Thiếu Du nghĩ đến việc lấy máu của Thiên Độc để giúp sư phụ đoán thể. Những cơn gió dữ dội và tiếng gầm gừ vang vọng từ Thiên Độc thách thức sự sống còn của cả nhóm khi nó quyết tâm truy sát họ.