Nghi hoặc một lát, Lục Thiếu Du cảm thấy khó mà thoát khỏi sự bế tắc. Có người ở phía sau khảo sát hắn là điều không thể xảy ra. Không ai biết hắn là Linh Vũ song tu cả. Có thể nói, nơi này thực sự quá quái dị, khiến cho hắn vừa mới đến đây đã cảm thấy huyền bí.
Suy nghĩ một chút, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống. Hắn kết ấn, linh lực bạo phát, ngay lập tức trên tay xuất hiện một đạo linh hỏa. Linh hỏa đốt vào ấn ký trên bức tường. Để có thể xóa bỏ ấn ký này, Lục Thiếu Du phải thật sự cẩn thận. Nếu không may thất bại, hắn có thể sẽ bị nhốt lại ở địa phương quái dị này.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du bắt đầu ngưng tụ thần thức để giải ấn ký này. Trên một lầu các yên tĩnh, bóng dáng Lục Tâm Đồng xuất hiện ở đó. Lầu các này không biết được cấu trúc từ tài liệu gì, vừa nhìn đã thấy rất cổ xưa. Lầu các này cũng không hoàn chỉnh, dường như đã bị đại chiến phá hủy, thậm chí có chút sứt mẻ, và không gian bên trong vẫn còn tồn tại khói độc. Khói độc này dường như đã tồn tại lâu trong không gian, lơ lửng trong không trung, vô cùng bất ổn.
Biểu cảm của Lục Tâm Đồng tràn ngập sự kinh ngạc khi nhìn thấy tất cả những cảnh tượng này, đôi mắt nàng nhìn về một phía nơi có một cỗ khí tức đang hấp dẫn nàng, dẫn dắt nàng đến đây. Chỉ là lúc này khí tức này càng ngày càng nồng đạm.
Tại một chỗ trên lầu các, khí tức trong một gian phòng truyền ra. Trong không gian vô hình, một cỗ uy áp lớn hiện ra. Phảng phất như trên lầu các này có một tuyệt thế cường giả vậy. Do cảm thấy có chút nguy hiểm, Lục Tâm Đồng chậm rãi tiến lại gần. Biểu cảm lúc này của nàng vô cùng ngưng trọng. Nàng biết địa phương quái dị này tùy thời sẽ có nguy hiểm xuất hiện.
Khuất khuất. Không gian xung quanh vô cùng vắng vẻ. Giống như đã yên tĩnh vạn năm, đột nhiên có người tới. Lục Tâm Đồng lên lầu, bước chân tuy rất nhẹ nhưng trong không gian tĩnh lặng này vẫn vang vọng thật xa.
À xì. Trên lầu các, Lục Tâm Đồng đẩy các cánh cửa ra. Thực tế, các cánh cửa này không cần phải đẩy ra, vì từ trên nhìn xuống, lầu các này đã biến mất.
- A.
Lục Tâm Đồng nhìn vào bên trong rồi đột nhiên kêu lên một tiếng kinh hãi. Trong ánh mắt của nàng lúc này, trong phòng xuất hiện một bộ hài cốt. Trên hài cốt có mái tóc bạc dài tới thắt lưng. Tuy nhiên lại không hư thối. Y phục trên người đã sớm biến mất. Thế nhưng bộ hài cốt này lại không hề tổn hao gì. Có thể thấy, chủ nhân của hài cốt này trước khi ngã xuống đã khoanh chân ngồi, đồng thời có lẽ là một nữ nhân.
Nhìn vào bộ hài cốt này, ánh mắt Lục Tâm Đồng có chút nghi hoặc. Bộ hài cốt này toàn thân màu đen. Từ đó tỏa ra uy áp khiến cho linh hồn nàng run rẩy. Mà khí tức từ bộ hài cốt này khuếch tán mơ hồ có chút liên quan đến độc công trên người nàng.
Chống cự lại uy áp, Lục Tâm Đồng ngẩng đầu lên. Ánh mắt đánh giá bộ hài cốt này. Khí tức tràn ngập trên hài cốt khiến cho nàng run rẩy. Một lát sau, Lục Tâm Đồng có cảm giác uy áp đã yếu đi một chút. Do dự một lát, dựa theo sự hấp dẫn của khí tức, Lục Tâm Đồng chậm rãi đi về phía hài cốt màu đen này.
Trên hài cốt màu đen lúc này có khói độc nhàn nhạt quanh quẩn. Mái tóc dài màu trắng che khuất bộ mặt, vì vậy không nhìn ra dáng dấp. Trên ngón trỏ của bộ hài cốt có một chiếc nhẫn trữ vật thu hút ánh mắt của Lục Tâm Đồng. Bộ hài cốt này vốn là màu đen, cho nên Lục Tâm Đồng ban đầu cũng không chú ý đến nó, lúc này tới gần mới nhận ra sự tồn tại của nó.
Cảm nhận khí tức trên hài cốt, Lục Tâm Đồng cũng đoán ra trước người này nhất định là một cường giả. Trong nhẫn trữ vật của cường giả nhất định có không ít bảo vật.
- Tiền bối, nhẫn trữ vật người không dùng nữa vậy thì cho ta được không, đa tạ tiền bối.
Cảm nhận bộ hài cốt không còn sinh cơ, Lục Tâm Đồng quỳ gối xuống đất dập đầu ba cái rồi giơ tay định lấy chiếc nhẫn trữ vật kia. Nhưng vào lúc này, từ trên hài cốt đột nhiên truyền đến năng lượng ba động. Trong lòng Lục Tâm Đồng không khỏi kinh hãi, trong nháy mắt nhìn về phía hài cốt. Bộ tóc bạc trước mặt hài cốt đột nhiên bị thổi bay lộ ra xương sọ, hốc mắt có chút động đậy rồi đột nhiên có quang mang lóe lên.
Sưu. Trong mi tâm của xương sọ có một đạo quang mang kim sắc bắn ra mang theo khí thế vô cùng cường hãn cùng với tốc độ khiến cho Lục Tâm Đồng không kịp phản ứng, nhanh chóng chui vào trong mi tâm của Lục Tâm Đồng. Trong nháy mắt, Lục Tâm Đồng mơ hồ thấy một cái bóng không rõ, dường như là một con nhện màu vàng.
Trong nháy mắt, Lục Tâm Đồng bất động. Hai mắt nhắm chặt, khí tức trên người bắt đầu ngưng tụ. Thân thể nhỏ nhắn trước bộ hài cốt màu đen lập tức yên lặng.
Trong mật thất nơi Lục Thiếu Du đang ngồi, linh hỏa trong tay không ngừng đánh vào ấn ký trên tường. Độ khó khi phá giải ấn ký này so với trong tưởng tượng của Lục Thiếu Du còn khó hơn một chút. Thế nhưng dưới linh lực trong tay Lục Thiếu Du, ấn ký này đã bắt đầu buông lỏng, muốn phá bỏ nó cũng không lâu nữa sẽ thành công.
Cạch cạch. Một lát sau, tiếng ba động rất nhỏ đột nhiên vang lên, ấn ký bằng bí văn này bắt đầu buông lỏng.
Ầm ầm. Ấn ký bằng bí văn buông lỏng, bức tường rung động. Ngay trên vách tường này đột nhiên xuất hiện một cánh cửa. Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn vào phía trong cánh cửa.
Cánh cửa mở ra, một mật thất xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du. Mà trong mật thất này cũng giống như những mật thất khác có một đống ngọc giản, bất quá đống ngọc giản này không phải vũ kỹ mà là linh kỹ. Từ khí tức tràn ngập bên trên, Lục Thiếu Du cũng có thể nhận ra đây là linh kỹ Huyền cấp sơ giai. Trên trăm bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, nhiều linh kỹ như vậy tụ tập lại khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi ngẩn ra.
- Thực sự giàu có rồi.
Lục Thiếu Du nở nụ cười. Trên trăm bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, giá trị so với trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai còn lớn hơn rất nhiều. Bởi vì số lượng linh giả so với vũ giả ít hơn nhiều, lại thêm tính chất đặc thù cho nên số lượng linh kỹ vô cùng ít ỏi. Nếu như so sánh một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai với một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai, thì hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai cũng không nhất định có thể đổi được một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai.
Nhiều linh kỹ Huyền cấp sơ giai như vậy khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi líu lưỡi. Đám linh kỹ này hắn vô cùng coi trọng. Dù sao hiện tại hắn cũng mới chỉ tu luyện một bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai mà thôi. Bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai lấy từ trên người Triệu Kình Hải vẫn chưa tu luyện qua.
Vui mừng qua đi, Lục Thiếu Du nhanh chóng thu linh kỹ vào trong nhẫn trữ vật, lập tức nhìn về phía trước. Mật thất này không bị phong bế. Có một cánh cửa đá ở phía trước, dường như là đường ra.
Phù. Lục Thiếu Du hít sâu một hơi. Không biết lần này có thể rời khỏi chỗ này hay không. Lục Thiếu Du lập tức đi về phía trước, khi chạm vào cánh cửa đá này xung quanh có không ít bụi, dường như đã lâu không có ai mở ra.
Trong một không gian bí ẩn, Lục Thiếu Du cố gắng giải ấn ký để thoát khỏi bế tắc, sử dụng linh hỏa của mình. Đồng thời, Lục Tâm Đồng cũng xuất hiện trong một lầu các cổ xưa, nơi cô phát hiện hài cốt của một cường giả nữ, kèm theo một nhẫn trữ vật có thể chứa nhiều bảo vật. Tuy nhiên, khi cô tiếp cận hài cốt, một khí tức mạnh mẽ bỗng phát ra khiến cô và Lục Thiếu Du đều rơi vào tình thế nguy hiểm. Cả hai đang trong tình trạng căng thẳng, liệu họ có thể thoát khỏi những u ám bên trong này?
Trong chương này, Lục Thiếu Du thu thập hơn trăm bộ vũ kỹ thuộc tính Hỏa và phát hiện một nguồn năng lượng thuộc tính Phong phía sau bức tường. Anh nhận ra đây có thể là một kho tàng lớn và bắt đầu thao tác để thu thập thêm vũ kỹ. Đồng thời, Lục Tâm Đồng lo lắng tìm kiếm ca ca của mình trong một nơi tàn tích hoang tàn. Trong khi đó, Tiểu Long cũng có những khám phá riêng trong địa điểm nóng bỏng. Cuối cùng, Lục Thiếu Du hiểu rằng việc mở các gian mật thất là một thử thách do ai đó thiết lập, trong đó mơ hồ có người đang theo dõi và khảo nghiệm sức mạnh của anh.
Linh hỏaẤn Kýhài cốtnhẫn trữ vậtkhí tứcẤn Kýkhí tứchài cốtnhẫn trữ vật