Trong lòng mọi người đều cảm thấy hồi hộp, từ khi nhìn thấy vật này, ai cũng nhận ra đó chính là bảo vật. Ánh mắt nhanh chóng chuyển từ người sang vật trong hộp ngọc.
Đó là một trái cây giống như nắm tay trẻ con, cả thân quả đỏ rực, năng lượng tỏa ra từ nó tràn ngập, thật sự mê hoặc, khiến người ta không kiềm lòng được mà muốn cắn một miếng.
- Đây là Vũ Linh thánh quả.
Hai người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đều đã từng thưởng thức Vũ Linh thánh quả, vừa nhìn thấy nó trong hộp ngọc là họ nhận ra ngay. Sự xuất hiện của nhiều Vũ Linh thánh quả khiến họ không thể nào bình tĩnh được nữa.
- Bảo vật, chắc chắn là bảo vật.
Trong đại điện, có rất ít người nhận ra Vũ Linh thánh quả, nhưng ai cũng không phải là hạng tầm thường, cảm nhận được năng lượng dồi dào trên trái cây này cũng đủ biết nó không phải là vật bình thường.
- Chưởng môn, thứ này giống như một loại bảo vật của Vân Dương Tông mà ta từng nghe nói, chính là Vũ Linh thánh quả. Sau khi sử dụng, nó có thể tăng thêm năm thành đột phá cho Vũ Vương và Linh Vương.
Lục Thiếu Du nhìn trái cây trong hộp ngọc rồi nói.
- Ánh mắt của Khang đường chủ quả nhiên rất tốt.
Lục Thiếu Du mỉm cười và nói:
- Đây chính là Vũ Linh thánh quả, sau khi dùng có thể tăng thêm năm thành đột phá cho Vũ Vương và Linh Vương. Nhưng thời gian có chút hạn chế, nhanh chóng ăn vào đi, càng dùng sớm thì hiệu quả càng tốt.
- Vũ Linh thánh quả, sau khi dùng có thể tăng năng lực cho Vũ Vương và Linh Vương?
Nghe vậy, mọi người đều há hốc miệng, điều này biểu hiện cho điều gì, trong lòng ai nấy đều vô cùng rõ ràng. Đặc biệt là hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ khi trước đã mất hết gia sản để mua Dưỡng Thần Hóa Vương Đan kia. Nếu so sánh với Vũ Linh thánh quả này thì nó chẳng là gì cả.
- Đa tạ chưởng môn.
Mọi người đồng thanh nói, loại ban thưởng trọng hậu này khiến họ vô cùng cảm kích.
- Tất cả đứng lên đi. Các ngươi đều là người của Phi Linh môn. Phi Linh môn không phải là của riêng ta, mà là của tất cả mọi người. Nếu có lợi, chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ, có nạn thì cùng nhau gánh chịu.
Lục Thiếu Du nói.
- Sống là người Phi Linh môn, chết là quỷ Phi Linh môn. Kiếp này chúng ta tuyệt đối không phụ lòng chưởng môn.
Lúc này Phi Đao Âu Dương Lãnh Tật nói. Trong ánh mắt lạnh lẽo kia hiện lên sự kiên định.
- Sống là người Phi Linh môn, chết là quỷ Phi Linh môn, tuyệt không phụ lòng Phi Linh môn, không phụ lòng chưởng môn.
Mọi người đồng thanh nói, trong lòng ai nấy lúc này vô cùng cung kính, tất cả đều bị cảm động. Đột nhiên dường như lúc này đã tìm thấy mục tiêu lòng trung thành của mình, mà lòng trung thành này đôi khi rất quan trọng.
- Có những lời này của mọi người là đủ rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười. Đây là những người quan trọng của Phi Linh môn, sự trung thành của họ coi như là phía dưới rung chuyển thì cũng không thể làm tổn hại đến căn cơ của Phi Linh môn.
Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Lục Thiếu Du lại tiếp tục rút ra một chiếc nhẫn trữ vật giao cho hai người, bên trong có không ít Vũ Linh thánh quả.
Sau khi dùng tâm thần xem xét một chút, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lập tức biết bên trong có vật gì. Điều này khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Còn có nhiều Vũ Linh thánh quả như vậy, hắn thực sự không đoán ra trong Vụ Tinh Hải Lục Thiếu Du đã nhận được bao nhiêu cơ duyên.
Lục Thiếu Du sau khi nói xong vài câu thì mọi người mới tản đi. Mỗi người đều vô cùng kích động, hưng phấn. Nếu không gia nhập Phi Linh môn thì không thể nhận được những thứ này. Mà đối với sự phát triển của Phi Linh môn trong tương lai, mọi người đều rất mong chờ.
Mọi người tản đi, Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng đã đi tới mật thất phía sau núi. Một lát sau, Lục Thiếu Du và Thiên Độc Yêu Long mới rời khỏi mật thất. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã lập tức bế quan. Có máu tươi của Thiên Độc Yêu Long và cây Mã Tiền ngàn năm, đột phá Linh Vương là chuyện trong khả năng.
Sau khi Lục Thiếu Du và Thiên Độc Yêu Long rời khỏi mật thất cũng không đi về ngay mà trực tiếp rời khỏi Phi Linh môn. Nửa canh giờ sau, hai người dưới bóng đêm xuất hiện trong một hồ nước ở quần sơn Phi Linh môn. Hồ nước này diện tích vô cùng lớn, bốn phía là núi non vây quanh, bình thường có cực ít người tới đây.
Nhìn hồ nước lớn này, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du khẽ kết. Lập tức vỗ vào thú nang dưới eo, liền có hơn mười đạo lưu quang bắn ra.
- Tham kiến yêu vương, tham kiến chủ nhân.
Hơn mười đạo lưu quang thu liễm, tất cả đều thu nhỏ thân hình, chính là hơn mười đầu yêu thú lục giai trong Vụ Tinh Hải mà Lục Thiếu Du thu phục.
Tổng cộng có hơn sáu mươi đầu yêu thú lục giai, trong đó có yêu thú lục giai bên cạnh Thiên Độc Yêu Long, còn có năm đầu yêu vương khác trong Vụ Tinh Hải có chút thù oán với Thiên Độc Yêu Long, bên người những yêu vương này cũng có không ít yêu thú lục giai, toàn bộ đều được Lục Thiếu Du mang ra ngoài.
- Trường Ngao Yêu Giải, Hổ Bối Yêu Quỳ, Thiết Tử Yêu Ngạc, Xà Cảnh Bạch Sa, Cự Đầu Yêu Giao, các ngươi lưu lại, những người khác tạm thời đặt chân ở đây đi, đừng gây ra động tĩnh quá lớn.
Râu Thiên Độc Yêu Long run lên, một cỗ khí tức vô hình tràn ra khiến cho trong lòng lũ yêu thú không khỏi run lên, vô luận là huyết mạch hay thực lực đều bị nó áp chế.
Trong phương diện huyết mạch, những yêu thú này không thể so sánh với Thiên Độc Yêu Long. Cho dù là phương diện thực lực, vốn khi Thiên Độc Yêu Long còn ở lục giai hậu kỳ năm yêu vương kia chỉ liên thủ mới có thể khắc chế Thiên Độc Yêu Long. Cũng vì vậy mà khiến cho Thiên Độc Yêu Long oán hận không ngớt. Mỗi một lần giao thủ đều là năm đầu yêu vương này cùng tiến lên khiến cho nó không có cách nào chiến thắng được.
- Vâng.
Lũ yêu thú đáp, thân thể run lên rồi lập tức chui vào trong hồ nước.
Trong hồ nước to lớn lúc này có không ít sinh vật bị kinh hãi. Một cỗ yêu khí lan tràn trong hồ khiến cho vô số sinh vật phủ phục, không dám nhúc nhích.
Giữa không trung lúc này chỉ còn năm đầu yêu vương trong Vụ Tinh Hải, Trường Ngao Yêu Giải, Hổ Bối Yêu Quỳ, Thiết Tử Yêu Ngạc, Xà Cảnh Bạch Sa, Cự Đầu Yêu Giao.
Lục Thiếu Du móc ra năm khỏa Vũ Linh thánh quả nói với năm đầu yêu thú:
- Đây là Vũ Linh thánh quả, sau khi các ngươi ăn vào có thể tăng thêm năm thành đột phá thất giai. Mau ăn vào rồi bế quan đi. Ước thúc những yêu thú còn lại, không được tạo thành động tĩnh quá lớn ở đây.
Nói xong, Lục Thiếu Du ném năm khỏa Vũ Linh thánh quả vào trong miệng năm đầu yêu thú.
- Đa tạ chủ nhân ban thưởng.
Năm đầu yêu thú sững sờ rồi lập tức hành lễ.
Trong chương truyện, sự xuất hiện của Vũ Linh thánh quả khiến mọi người trong đại điện không khỏi xúc động. Đây là một bảo vật có thể tăng cường sức mạnh cho Vũ Vương và Linh Vương. Lục Thiếu Du khẳng định giá trị của nó, khiến các nhân vật như Thôi Hồn Độc Suất và Quỷ Tiên Tử nhớ lại những kỷ niệm trước đây. Tất cả thành viên của Phi Linh môn được khích lệ khi nhận phần thưởng trọng hậu này, nhấn mạnh sự đoàn kết và lòng trung thành của họ với môn phái, qua đó mở ra những hy vọng mới cho tương lai của Phi Linh môn.
Trong chương này, mọi người tập trung vào đống ngọc giản chứa vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, làm không khí trong đại điện trở nên căng thẳng và phấn khích. Nhiều trưởng lão và linh giả không thể tin rằng họ đang đối mặt với số lượng lớn vũ kỹ cấm của các môn phái. Lục Thiếu Du tổ chức phân phối, mỗi người đều được lựa chọn vũ kỹ và linh kỹ, khiến không khí hưng phấn lan tỏa khắp nơi. Cuối cùng, sự tin tưởng và vai trò lãnh đạo của Lục Thiếu Du được thể hiện rõ khi giao nhiệm vụ cho Quỷ Tiên Tử và Thôi Hồn Độc Suất giữ gìn tài sản quý giá này.
Lục Thiếu DuThôi Hồn Độc Suất Đông Vô MệnhQuỷ Tiên Tử Bạch OánhKhang đường chủLộc Sơn lão nhânThanh Hỏa lão quỷPhi Đao Âu Dương Lãnh TậtThiên Độc Yêu Long
Vũ Linh thánh quảBảo vậtPhi Linh Mônđột pháyêu thúyêu thúBảo vậtđột phá