Cấm chế này mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng dưới sự gia tăng lực lượng của Bạch Linh, nó lập tức bị phá vỡ, tạo ra những đợt ba động mạnh mẽ, giống như sóng biển cuộn cuộn. Cuối cùng, khi cấm chế được buông lỏng, một cỗ kinh phong mạnh mẽ bùng phát, âm hưởng nặng nề vang vọng khắp toàn bộ sơn cốc.

Âm thanh nổ vang như sấm. Không gian xung quanh lâm vào ba động kịch liệt, từ trên cấm chế xuất hiện những khe nứt nhỏ, chỉ trong chốc lát, những khe nứt ấy tràn ngập ánh sáng chói lòa, cuối cùng nổ tung một cách dữ dội. Khi cấm chế nổ vỡ, một lượng năng lượng khủng khiếp phun trào, nhanh chóng hóa thành một cơn lốc năng lượng khổng lồ tỏa ra xung quanh.

Cơn lốc năng lượng này gần như bao phủ toàn bộ sơn cốc, gió cuốn mạnh mẽ khiến không gian bị bẻ cong. Hai người Hoa Mãn Ngọc và Hoa Mãn Lâu cảm thấy tim mình đập nhanh hơn rất nhiều.

Bạch Linh đã ở giữa không trung. Mặc dù sắc mặt hơi thay đổi nhưng cô không quá hoảng sợ. Tay cô biến hóa, thủ ấn cũng thay đổi, một đạo quang trụ màu trắng lóe lên và hung hăng đánh vào cơn lốc.

Âm thanh va chạm nặng nề vang lên, giống như tiếng sấm bên tai mọi người. Trong lúc lực lượng mạnh mẽ va chạm, nhóm người Lục Thiếu Du cảm nhận rõ ràng, không gian lúc này nhẹ rung rinh một chút, sơn cốc cũng bắt đầu rung chuyển, diễn ra những ba động mạnh mẽ.

Kình khí khủng khiếp phát ra, không gian trực tiếp nổ tung, cơn lốc bằng năng lượng cũng theo đó mà tan vỡ. Kình khí điên cuồng khuếch tán ra xung quanh, cuối cùng biến mất trong hư không.

- Thực lực thật mạnh mẽ.

Hai người Hoa Mãn Ngọc và Hoa Mãn Lâu nhìn sức mạnh của Bạch Linh mà ngỡ ngàng. Loại thực lực này so với họ hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Đôi mắt họ lúc này mang theo sự kinh hãi nhìn về phía Thiên Độc Yêu Long và Bạch Linh, thực sự không biết vị trưởng môn này từ đâu mà có được hai yêu thú thất giai này.

- Có một sơn động.

Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía ngọn núi bị đổ. Khi cấm chế bị xóa bỏ, giữa trung tâm ngọn núi hiện ra một sơn động cực kỳ lớn. Sơn động này rộng khoảng một trăm thước. Hai bên sơn động có bốn thạch trụ đường kính khoảng hai thước, điêu khắc hình ảnh của những yêu thú dữ tợn, khiến lòng người không khỏi nặng trĩu.

- May mà cấm chế này không còn thủ đoạn nào khác bên trong, chúng ta có thể tiến vào.

Bạch Linh hạ xuống bên cạnh Lục Thiếu Du, mùi hương thấm đẫm vào tâm trí.

- Khổ cực cho nàng rồi.

Lục Thiếu Du nhìn Bạch Linh nói.

- Nói câu này với ta không có nghĩa lý gì, nhanh đi vào bên trong xem.

Bạch Linh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.

- Trong động này nhất định có điều kỳ dị, chúng ta cùng vào xem.

Thiên Độc Yêu Long nhảy lên, nhanh chóng bay về phía sơn động lớn kia.

- Đại trùng tử, ngươi chờ ta một chút.

Thân thể Tiểu Long lóe lên quang mang, nhanh chóng theo sau Thiên Độc Yêu Long.

- Chúng ta cũng vào thôi, cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du quay đầu nói với Hoa Mãn Ngọc và Hoa Mãn Lâu. Nói xong, thân thể cũng thoải mái tiến vào bên trong sơn động.

Trong sơn động vô cùng vắng vẻ, hai bên đều là nham thạch trơn tuột, dường như đã hàng ngàn năm không có ai đặt chân đến đây.

Lục Thiếu Du đã nghe Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói qua, cấm chế này đã có ở đây hàng ngàn năm, xem ra quả thực ngàn năm qua không có người tiến vào trong này.

- Lão đại, huynh mau tới đây nhìn.

Lúc này, thanh âm của Tiểu Long từ bên trong vang lên, kèm theo sự kinh ngạc.

Nghe vậy, Lục Thiếu Du và Bạch Linh nhanh chóng đi tới.

Một lát sau, tại một động thiên khác, một đại sảnh xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du. Đại sảnh nằm ngay trong ngọn núi, diện tích không nhỏ, có không ít ghế đá. Ở giữa chủ vị có một bộ xương khô hình người, trên xương trắng có không ít bụi bặm, dường như đã chết từ rất lâu.

- Lão đại, ở đây hình như không có gì, chỉ có chiếc nhẫn trữ vật trên bộ xương khô này mà thôi.

Tiểu Long đáp xuống vai Thiên Độc Yêu Long rồi nói với Lục Thiếu Du. Nó đã quan sát qua đại sảnh này, không hề có thứ gì khác.

- Ta đi xem.

Hoa Mãn Lâu nói.

- Chậm đã, không thể sơ ý.

Lục Thiếu Du nhanh chóng ngăn Hoa Mãn Lâu lại. Chủ nhân của bộ hài cốt này rất có thể chính là cường giả Vũ Vương đã bố trí cấm chế. Hài cốt của một cường giả Vũ Vương đâu có thể đơn giản mà động tới như vậy.

Lục Thiếu Du vẫn nhìn chăm chú vào bộ hài cốt kia. Hắn có cảm giác điều này có chút không bình thường. Trên hài cốt dường như có một cỗ năng lượng quỷ dị tràn ngập. Năng lượng này người khác không cảm nhận được, ngay cả Lục Thiếu Du cũng không thể cảm nhận được. Nhưng lúc này Lục Thiếu Du có cảm nhận Huyết Lục trong đan điền có chút dị dạng, dường như đã phát hiện ra điều gì đó.

Huyết tiểu thanh.

Nhưng vào lúc này, trên bộ xương đột nhiên lay động, thân thể bộ xương chậm rãi cử động một chút. Sau đó, trong hốc mắt kia mờ mờ hiện ra ánh mắt, một cỗ khí tức chầm chậm động.

- Cẩn thận.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng mọi người không khỏi trầm xuống, thân thể lùi lại, lập tức đề phòng.

- Mấy ngàn năm rồi, cuối cùng cũng có người tới.

Lúc này, trong miệng bộ xương khô kia truyền ra thanh âm. Cái miệng xương kia khi nói không ngừng mở ra, vô cùng quỷ dị.

- Tiền bối là người phương nào?

Lục Thiếu Du nhanh chóng lùi về sau mấy bước, nhìn vào bộ xương quỷ dị kia rồi nói. Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy lạnh lẽo. Cỗ năng lượng bàng bạc từ trên người bộ xương tỏa ra, khí tức này chỉ sợ còn mạnh hơn cả Bạch Linh.

- Ta là người phương nào sao? Ta nhớ trước đây mọi người thường gọi ta là Truy Phong tôn giả.

Trong hốc mắt của bộ xương lúc này dường như có ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Lục Thiếu Du. Trong nháy mắt, Lục Thiếu Du có cảm giác lạnh lẽo.

- Chính là Truy Phong tôn giả của mấy ngàn năm trước sao?

Lúc này, sắc mặt hai người Hoa Mãn Ngọc và Hoa Mãn Lâu đại biến.

- Ồ? Các ngươi là người phương nào? Không ngờ lại biết danh hào của bản tôn giả?

Xương sọ của bộ xương kia quay lại, trong hốc mắt trống rỗng dường như có ánh mắt nhìn về phía huynh muội Hoa gia, vô cùng quỷ dị.

- Chúng ta chính là môn hạ của Bách Thú cốc, trong cốc có ghi chép về những việc trước đây.

Hoa Mãn Lâu đáp.

- Bách Thú Cốc, hình như ta đã từng nghe qua, dường như là Thánh Linh giáo.

Bộ xương khô lúc này dường như đang nhớ lại, lập tức nói:

- Ta và Thánh Linh giáo có chút giao tình nhỏ, trong các ngươi có một vũ giả phong hệ, mới có tu vi Vũ Suất, không ngờ lại thảm như vậy.

Bộ xương khô này nói xong, ánh mắt dường như nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói:

- Tiểu tử, ngươi coi như có duyên với ta. Các ngươi và Thánh Linh giáo cũng có chút quan hệ. Ngươi vừa vặn là vũ giả phong hệ, như vậy đi. Ta sẽ đưa cho ngươi một kiện bảo vật, để xem ngươi có chịu đựng được không. Thế nhưng trước tiên ngươi phải đáp ứng với ta một điều kiện.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Bạch Linh sử dụng sức mạnh của mình để phá vỡ cấm chế mạnh mẽ, tạo ra một cơn lốc năng lượng khổng lồ. Sau khi cấm chế tan vỡ, Lục Thiếu Du và đồng đội khám phá một sơn động bí ẩn, nơi mà họ gặp phải bộ xương khô của Truy Phong tôn giả, người đã sống cách đây hàng ngàn năm. Tình thế trở nên căng thẳng khi Truy Phong tôn giả đề nghị tặng Lục Thiếu Du một bảo vật với điều kiện phải đáp ứng một yêu cầu riêng trước đó.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, cuộc chiến giữa đệ tử Phi Linh môn và Thanh Phong môn diễn ra ác liệt. Lục Thiếu Du xuất hiện với sát ý mạnh mẽ, quyết tâm tiêu diệt đối thủ. Khi Phó trưởng môn của Thanh Phong môn bị chém chết, tinh thần của đệ tử Thanh Phong lập tức rối loạn và họ bắt đầu chạy trốn. Bạch Linh và Thiên Độc Yêu Long hợp sức mở cấm chế để tìm kiếm bảo vật bên trong, tuy nhiên, sự việc này diễn ra trong bối cảnh căng thẳng và nguy hiểm. Những thách thức và nguy hiểm đang chờ đón họ.