Năng lượng bàng bạc trong thiên địa vẫn đang dao động mà không ai phát hiện ra, ngay cả Bạch Linh cũng không cảm nhận được sự khác thường trên người của Lục Thiếu Du.
Ngay lúc này, khi Đạo linh hồn thể của Truy Phong tôn giả tiến vào trong đầu Lục Thiếu Du, một thanh âm già nua từ trong đầu Lục Thiếu Du vang lên:
- Truy Phong tôn giả, ngươi dám đoạt sát đệ tử của ta? Ngươi có tư cách gì? Trước mặt ta, ngươi chỉ là một con kiến hôi mà thôi. Nhưng hôm nay, Huyền Ảnh Thanh Vũ giao cho đệ tử của ta quả thực là một lựa chọn đúng đắn.
Giọng nói già nua, yếu ớt, dương dương tự đắc không rõ từ đâu vọng đến. Tất cả những điều này, Lục Thiếu Du không hề nghe thấy. Âm thanh này dường như đang triển khai thủ đoạn nào đó khiến cho nhận thức của tâm thần Lục Thiếu Du bị cắt đứt.
- Là ai? Ngươi là ai?
Giọng điệu này quá mức quỷ dị. Linh hồn thể mới tiến vào bắt đầu vặn vẹo, lập tức biến thành một cái thân ảnh màu trắng. Thân ảnh ấy như ẩn như hiện, hiện ra một hình dáng không rõ. Chỉ trong chốc lát, sắc mặt đại biến, kinh hãi nói:
- Là ngươi. Vì sao ngươi lại ở đây? Ta không dám nữa. Ta lập tức đi, ngươi tha cho ta đi.
- Không còn kịp nữa rồi, nhìn phía sau của ngươi đi.
Âm thanh già nua lại vang lên lần thứ hai. Thân ảnh màu trắng kia liền quay đầu lại phía sau, sắc mặt lập tức đại biến.
Sưu!
Ngay lúc này, trong không gian trong đầu Lục Thiếu Du, phía sau thân ảnh màu trắng đột nhiên có tiếng xé gió vô cùng quỷ dị xuất hiện. Một đám kim quang tràn ngập, trong ánh sáng kim quang có một cỗ sát khí ngập trời.
Tiếp theo, trong ánh mắt kinh hãi của thân ảnh màu trắng, một đạo đao mang màu vàng bắn ra. Đao mang này xuất hiện chiếu sáng toàn bộ không gian trong đầu, mang theo một cỗ sát khí ngập trời.
- Đây là thứ gì? Sát khí thật mạnh mẽ.
Lúc này, sắc mặt thân ảnh màu trắng đại biến, lập tức chạy trốn. Tuy nhiên, lúc này có một cỗ khí tức khiến cho hắn không thể trốn thoát ập tới. Trước khí tức này, hắn cảm thấy mình như một con kiến hôi.
Thân ảnh màu trắng bằng linh hồn thể này muốn chạy trốn, song lại không thể động đậy. Dưới kim quang bao phủ, toàn thân hắn đứng sững ở đó, hoàn toàn không có năng lực kháng cự.
Sưu!
Một đạo đao mang màu vàng từ trên trời bổ xuống, lập tức đánh vào linh hồn thể của hắn.
Tiếp theo, thân ảnh màu trắng bằng linh hồn này trực tiếp bị bổ thành hai nửa. Sau đó hóa thành vô số mảnh nhỏ. Trong chớp mắt ấy, thân ảnh màu trắng cũng không thể ngờ tới mình lại có kết cục như vậy. Bị đoạt xá một tiểu quỷ Vũ Suất nhất trọng, không ngờ trên người tiểu quỷ này lại có cường giả siêu cấp, lại còn có vật thần bí kinh khủng như vậy.
Thân ảnh màu trắng bằng linh hồn này cảm thấy mình vô cùng oan uổng. Quả thực vô cùng oan uổng, ai có thể nghĩ tới một Vũ Tôn đoạt xá Vũ Suất lại gặp phải chuyện này.
Trong tích tắc, thân ảnh màu trắng bằng linh hồn đã tan thành vô số mảnh nhỏ bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ hút vào không gian trong đầu. Sau đó vô số mảnh nhỏ linh hồn nhanh chóng bị kim đao trong đầu Lục Thiếu Du thôn phệ.
Lúc này hồn đan trong đầu Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng xoay tròn. Những mảnh nhỏ bằng linh hồn này cũng được hồn đan hấp thụ một ít. Mà những mảnh nhỏ linh hồn của thân ảnh màu trắng kia so với mảnh vỡ linh hồn của Thôi Mệnh Phán Quan còn mạnh hơn nhiều.
Trên hồn đan lúc này tràn ngập quang mang màu trắng từ những mảnh nhỏ linh hồn, lúc này hồn đan đang trực tiếp hấp thu linh hồn lực. Điều này đối với hồn đan chính là sự tẩm bổ vô cùng lớn.
Thế nhưng số linh hồn lực mà hồn đan hấp thu vẫn còn thua xa kim đao màu vàng. So với kim đao màu vàng thì quả thực chính là đệ tử gặp sư phụ. Chỉ có một chút linh hồn dư thừa mới bị hồn đan hấp thu. Thế nhưng linh hồn của Truy Phong tôn giả cực kỳ khổng lồ. Hồn đan chỉ hấp thu một chút cũng thu được chỗ tốt vô cùng lớn. Nếu hấp thu nhiều hơn quả thực hồn đan sẽ không thể chịu nổi.
Thôn phệ như vậy cực kỳ nhanh chóng. Chỉ trong hai canh giờ, linh hồn bàng bạc kia đều bị kim đao màu vàng thôn phệ. Trong đó, kim đao màu vàng này chỉ thôn phệ linh hồn lực mất nửa canh giờ mà thôi.
Mà lúc này, sau khi kim đao màu vàng thôn phệ linh hồn lực rốt cuộc đã có biến hóa. Sáng bóng hơn một chút. Thế nhưng những phương diện khác lại không có bất kỳ biến hóa nào.
Trong đại sảnh, năng lượng thiên địa xung quanh vẫn đang tiếp tục tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du. Tất cả những thứ xảy ra trong đầu không có chút ảnh hưởng nào với Lục Thiếu Du đang đột phá.
Lúc này Lục Thiếu Du đang đột phá cũng cảm giác được rõ ràng. Ngay khi linh hồn thể của Truy Phong tôn giả tiến vào trong đầu hắn thì từ kim đao màu vàng đột nhiên đánh ra một đạo đao mang vô cùng lớn. Đao mang này đánh xuống Truy Phong tôn giả hầu như không có một chút kháng cự nào, lập tức bị chém thành vô số mảnh nhỏ. Mà bản thân hắn cũng không có một chút cảm giác nào, cũng không cảm giác được lực lượng bên trong kim đao màu vàng kia.
Đối với màn này, Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc. Thế nhưng cũng có thể khẳng định linh hồn thể của Truy Phong tôn giả đã bị kim đao màu vàng đánh tan nát.
Đối với chuyện này, Lục Thiếu Du còn cảm thấy ngoài ý muốn bởi vì hai câu nói trước khi chết của Truy Phong tôn giả. Câu đầu tiên dường như đang tìm ai đó. Câu thứ hai là cầu xin tha thứ, thế nhưng hắn lại không cảm giác được cái gì.
Điều này khiến cho Lục Thiếu Du nghi hoặc không ngớt. Hiện tại hắn cũng không thể tìm ra đáp án, cuối cùng Lục Thiếu Du đành phải di chuyển lực chú ý tới kim đao màu vàng. Kim đao màu vàng xem ra không phải bảo vật bình thường. Linh hồn thể của Truy Phong tôn giả trốn ở linh khí Địa cấp chỉ là một đạo tàn hồn. Thế nhưng thực lực cũng vô cùng cường hãn. Chí ít so với Thôi Mệnh Phán Quan mạnh hơn nhiều. Thế nhưng dưới kim đao màu vàng này lại trực tiếp bị chém thành vô số mảnh nhỏ.
Kim đao màu vàng này dường như đang thủ hộ không gian trong đầu hắn. Nếu có một lúc nào đó có linh hồn bên ngoài tiến vào thì sẽ trực tiếp bị đánh chết. Dựa theo tình huống hiện tại, cường giả bình thường, chí ít là Vũ Vương, nếu như linh hồn thể dám xâm nhập vào trong đầu hắn thì chỉ có đường chết mà thôi.
Như vậy sự tồn tại của kim đao màu vàng trong đầu hắn hoàn toàn là chuyện có lợi mà vô hại. Lúc này Lục Thiếu Du cũng yên tâm một chút, chí ít cho đến hiện giờ kim đao màu vàng này đã cứu hắn vài lần.
Tất cả khôi phục lại sự yên tĩnh, Lục Thiếu Du lại nhanh chóng chìm đắm vào trong việc đột phá. Vừa mới đột phá khiến cho đan điền không ngừng thôn phệ năng lượng trong thiên địa tiến vào cơ thể. Đây mới chính là căn bản của thực lực của hắn.
Cứ như vậy mà thôn phệ không ngừng, ước chừng mấy canh giờ sau năng lượng đậm đặc trong thiên địa ở chung quanh đại sảnh mới nhạt dần. Không gian động mới dừng lại, tầm nhìn trở nên rõ ràng.
Trong chương này, Lục Thiếu Du trải qua một cuộc ánh chiến với linh hồn của Truy Phong tôn giả. Linh hồn thể của Truy Phong xâm nhập vào đầu Lục Thiếu Du nhưng nhanh chóng bị kim đao màu vàng tiêu diệt. Giọng nói già nua từ trong đầu Lục Thiếu Du cảnh báo Truy Phong, nhưng hắn không kịp trốn thoát và bị chém thành mảnh nhỏ. Đây là một bước tiến lớn cho Lục Thiếu Du, với kim đao màu vàng đang bảo vệ hắn khỏi các mối đe dọa. Cuối cùng, năng lượng trong thiên địa đã giúp Lục Thiếu Du thăng tiến sức mạnh.