Trong lúc này, một cỗ năng lượng quang màu xanh tỏa ra từ phía sau lưng Lục Thiếu Du, tạo ra một áp lực mạnh mẽ không thể nào bỏ qua.

- Lão đại, huynh làm đệ sợ quá.

Khi khí tức bất ngờ xuất hiện, Tiểu Long hoảng hốt, ngay lập tức lắc mình chạy lên vai Bạch Linh.

Ngay khi mọi người còn đang kinh ngạc trước sức mạnh này, một đôi cánh màu xanh hiện ra sau lưng Lục Thiếu Du. Cùng với đôi cánh là một cỗ khí tức đáng sợ, khiến mọi người cảm thấy áp lực nặng nề. Ánh mắt mọi người theo dõi, thấy một đôi cánh rộng hai thước, tạo thành hình tam giác lưng và cánh, bên trên lông cánh là những sợi lông màu xanh lấp lánh được sắp xếp một cách đặc biệt. Khi đôi cánh nhẹ nhàng vỗ một cái, các sợi lông này tựa như có sức mạnh xoay tròn, tạo nên một lực hấp dẫn lớn, khiến không khí xung quanh bị xé toạc ra, gợn sóng lan tỏa khắp bốn phía.

Cấu trúc của đôi cánh này rất giống với cánh của ác điểu, nhưng lại nhanh nhẹn hơn. Ở mép dưới cùng của cánh, còn có những lông sắc bén, khi đôi cánh mở rộng, giống như có thể tạo ra những cơn gió mạnh mẽ. Hình dáng hoàn mỹ của đôi cánh khiến mọi người không khỏi kinh ngạc. Ở phía sau đôi cánh không chỉ linh hoạt mà còn đầy rực rỡ, khí tức tràn ngập khiến lòng người chấn động.

Lúc này, Lục Thiếu Du cảm nhận rõ rệt đôi cánh của mình. Hai cánh như hòa làm một với cơ thể hắn, khiến hắn có cảm giác như đang bay lên. Dường như đôi cánh này đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của hắn từ lúc chào đời.

Lục Thiếu Du không thể kiềm chế mà khẽ rung đôi cánh. Ngay lập tức, thân hình hắn như biến mất tại chỗ. Ánh sáng màu xanh chớp nhoáng, tạo nên những bóng mờ trong đại sảnh và kèm theo một tiếng sấm vang vọng trong không gian.

- Không xong, thảm rồi.

Vào khoảnh khắc này, khi Lục Thiếu Du nhẹ nhàng vỗ cánh, mọi người còn chưa kịp hoàng hồn, thân thể Lục Thiếu Du đã “va như sao băng” vào bức tường không xa.

"Phanh!"

Một tiếng nổ vang lên, cả đại sảnh rung chuyển. Trên bức tường nhanh chóng xuất hiện những vết nứt lớn, giống như mạng nhện lan ra khắp nơi.

- Lão đại!

- Chưởng môn!

Tiểu Long, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc chạy tới, Bạch Linh cũng không khỏi lo lắng nhìn hắn, dường như rất bất đắc dĩ.

- Ôi!

Ánh sáng trên đôi cánh mờ nhạt, và một tiếng kêu vang lên. Lúc này, Lục Thiếu Du đang dán mặt vào bức tường, trực tiếp va chạm với bức tường, trên bề mặt bức tường hiện rõ một khuôn mặt người in xuống.

- Tại sao nhanh như vậy?

Lục Thiếu Du kêu to, lập tức lùi lại, và lúc này trên bức tường kia mờ mờ xuất hiện dấu vết giống như mặt người.

- Lão đại, huynh đang làm gì vậy?

Tiểu Long nhanh chóng nhảy lên vai Lục Thiếu Du.

- Tốc độ quá nhanh, ở đây lại quá chật, nếu không thì lão đại của đệ đã không khổ sở như vậy sao?

Lục Thiếu Du quay đầu nhìn Tiểu Long với ánh mắt căm tức, hắn cảm thấy mũi mình có chút đau đớn. Huyễn Ảnh Thanh Vũ này thực sự rất nhanh, nhanh đến mức khiến hắn không thể kiểm soát, nhưng Lục Thiếu Du biết rằng đây cũng vì hắn chưa quen.

- Lão đại, đệ thấy huynh không chỉ khổ sở mà máu mũi còn đang chảy nữa kìa.

Tiểu Long có chút ngơ ngác nhìn Lục Thiếu Du, trong ánh mắt có chút bất đắc dĩ.

Lục Thiếu Du lau mũi, quả thật đang chảy máu, hắn nhanh chóng nói:

- Tôi không cần phải như vậy chứ?

- Chúc mừng ngươi lại chiếm được một kiện bảo vật.

Bạch Linh tiến lên, có chút bất đắc dĩ nhìn Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du mỉm cười rồi lau vết máu trên mũi mình. Dù sao bị chảy máu mũi nhưng cũng đủ chứng minh Huyễn Ảnh Thanh Vũ này thực sự có tốc độ kinh khủng. Linh khí Địa cấp, lại là linh khí phi hành thuộc tính phong, loại bảo vật cấp bậc này tuyệt đối không thể xem thường. Có thể nói, nếu loại bảo vật này ở trong các đại môn như Tam Tông Tứ Môn thì chắc chắn cũng là bảo vật trấn sơn.

Cảm nhận đôi cánh phía sau lưng, quang mang như thiềm địa khiến hắn có cảm giác chỉ cần mình nhẹ nhàng vỗ cánh một cái là có thể phá vỡ không gian. Huyễn Ảnh Thanh Vũ này thật sự là một kiệt tác hoàn mỹ. Chất liệu tạo thành Lục Thiếu Du cũng không biết là gì, nhưng tuyệt đối không thể xem nhẹ. Hình dáng sáng bóng, tinh xảo đều không thể chê trách. Người có thể luyện chế ra Huyễn Ảnh Thanh Vũ này chắc chắn không phải là cường giả bình thường.

Trong lòng Lục Thiếu Du cũng cực kỳ vui mừng; hắn quả thực đã kiếm được món hồi lớn ở ngọn núi vô danh này.

Đối với Truy Phong tôn giả, Lục Thiếu Du lúc này không khỏi nghĩ tới Phá Vân tôn giả mà hắn đã nghe thấy. Không biết trên người Phá Vân tôn giả có phải cũng có một kiện linh khí phi hành giống như thế này không? Không biết sau khi dung hợp với Huyễn Ảnh Thanh Vũ thì có thể đạt đến linh khí thiên cấp, cũng là thần khí hay không.

- Linh khí phi hành Địa cấp nhỉ.

Hai huynh muội nhà Hoa lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, chấn động. Tốc độ của chưởng môn vốn đã rất nhanh, lúc này nhận được kiện linh khí phi hành Địa cấp này thì tốc độ càng thêm đáng sợ. Sau đó, chỉ sợ trong Vũ Suất khó có ai có thể theo kịp tốc độ của chưởng môn, thực sự chỉ sợ không có mấy ai.

- Thu!

Tâm thần Lục Thiếu Du khẽ động, đôi cánh màu xanh phía sau lưng lập tức biến mất. Lúc này trong đan điền, Huyễn Ảnh Thanh Vũ đang lơ lửng trên vũ đan ngũ sắc.

- Bảo vật tốt.

Lục Thiếu Du thầm than một tiếng. Sau này hắn đã có thêm một con bài chưa lật, cũng có thể coi là một con bài chưa lật để chạy trốn khi cần thiết.

- Chưởng môn, nơi này còn có một chiếc nhẫn trữ vật.

Hoa Mãn Lâu đi tới bộ xương khô đã hóa thành tro tàn lấy một chiếc nhẫn trữ vật giao cho Lục Thiếu Du.

- Xem xem bên trong có bảo vật gì không.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chuyển động, Truy Phong tôn giả này tốt xấu gì cũng là một Vũ Tôn, dù là Vũ Tôn tán tu, nhưng có lẽ gia sản cũng không ít.

Tóm tắt chương này:

Trong một cảnh tượng ấn tượng, Lục Thiếu Du bất ngờ có được đôi cánh màu xanh nổi bật, thể hiện sức mạnh đáng kinh ngạc. Đôi cánh giúp hắn bay lên với tốc độ vượt trội nhưng cũng khiến hắn gặp rắc rối khi va chạm vào bức tường. Sự hiện diện của cánh khiến mọi người ngạc nhiên và không khỏi lo lắng cho hắn. Sau những cú va chạm hài hước, Lục Thiếu Du trân trọng nhận ra giá trị của Huyễn Ảnh Thanh Vũ, linh khí phi hành Địa cấp, mở ra nhiều khả năng mới cho bản thân và có thể giúp hắn vượt qua những thử thách phía trước.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du đã đạt được đột phá lên Vũ Suất nhị trọng, thu hút sự chú ý của mọi người trong đại sảnh. Với khí tức mạnh mẽ hơn bình thường, anh khiến mọi người kinh ngạc. Sự tiến bộ vượt bậc này không chỉ là thành quả của việc luyện tập mà còn nhờ vào năng lực đặc biệt của Âm Dương Linh Vũ Quyết. Tuy nhiên, bên trong linh khí Địa cấp, anh phát hiện ra một tàn hồn của Truy Phong tôn giả, người đã bị tiêu diệt. Sự xuất hiện của này khiến Lục Thiếu Du cùng mọi người nhận ra những mối đe dọa tiềm tàng từ quá khứ.