Ngọn gió ngày càng mạnh khiến không khí trở nên náo nhiệt. Dù có người che chở cho ta, nhưng thật sự ta không biết sẽ ra sao nếu không có bốn chữ “Lan Lăng sơn trang” này thì chắc chắn mình cũng không có gì hơn người khác.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt lên tiếng:

- Có mình ngươi thôi sao? Không cần lãng phí lời nữa. Có dám so tài một trận hay không?

Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt Gia Cát Tử Vân hiện lên vẻ căm phẫn. Chính vì việc này mà hắn phải đến đây.

Lục Thiếu Du nhíu mày. Nhìn thực lực Linh Suất ngũ trọng của Gia Cát Tử Vân, hắn không khỏi lo ngại. Nói không chừng trên người cũng có vài điều bất ngờ. Là đại thiếu gia của Lan Lăng sơn trang, việc không có bất kỳ điều gì bất ngờ thật sự là không thể tưởng tượng nổi. Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh đều có những điều mà chưa ai biết đến. Có lẽ Gia Cát Tử Vân cũng không phải ngoại lệ.

Nếu như Gia Cát Tử Vân thực sự quyết tâm đấu một trận, trong lòng Lục Thiếu Du không hề lo sợ. Thế nhưng hiện tại không phải là thời điểm thích hợp. Bởi lẽ lúc này chủ yếu là để ngăn cản những kẻ khác lợi dụng tình hình.

Nghe Gia Cát Tử Vân muốn khiêu chiến với Lục Thiếu Du, mọi người xung quanh lập tức hứng thú. Ánh mắt họ đều dồn vào Lục Thiếu Du, không ngừng đoán già đoán non xem hắn có đồng ý hay không. Cũng có không ít người trong lòng âm thầm so sánh đại thiếu gia của Lan Lăng sơn trang với trưởng môn của Phi Linh môn này.

- Tại sao ta phải đấu với ngươi một trận?

Lục Thiếu Du thờ ơ nhìn Gia Cát Tử Vân rồi khẽ mỉm cười nói.

- Nếu như ngươi không dám, thì hãy trực tiếp nhận thua đi.

Gia Cát Tử Vân lạnh lùng nói, trong nháy mắt hắn cũng nhìn thấy Bạch Linh bên cạnh Lục Thiếu Du. Thân ảnh yểu điệu tuyệt đẹp, mang theo khí chất cực kỳ quyến rũ và phong tình.

Dung nhan tuyệt mỹ, quyến rũ, xinh đẹp, lạnh lùng nhưng vẫn chứa đựng vẻ uy nghiêm. Tất cả ánh nhìn đều tập trung vào nữ tử này khiến cho Gia Cát Tử Vân không khỏi ngây người. Hắn chưa từng thấy một nữ tử nào xinh đẹp như vậy.

Khi thấy ánh mắt mình chăm chú vào, ánh mắt Bạch Linh lập tức trở nên lạnh lùng. Trong mắt nàng thoáng có sự hàn ý dồn dập hướng về phía Gia Cát Tử Vân.

Toàn thân Gia Cát Tử Vân chợt run lên, dưới sự hàn ý này khiến hắn không khỏi d shắc đến run rẩy. Lần này hắn mới nhận ra rằng nữ tử giống như tiên tử hạ phàm này cũng là một cường giả, cường giả tuyệt đối.

Khi ánh mắt chuyển sang Lục Thiếu Du, trong chốc lát Gia Cát Tử Vân hiện lên sự oán hận. Lữ Tiểu Linh và nữ tử này có mối quan hệ rất rõ ràng. Lúc này nàng giống như tiên tử hạ phàm lại đứng bên cạnh tiểu tử này, khiến trong lòng hắn vô cùng oán hận.

- Lục Thiếu Du, ta dám mạo hiểm với ngươi.

Lúc này một tiếng hét lớn từ Phụng Tiên Hành vang lên. Vừa rồi hắn đã nhận được tin tức về hai ngàn đệ tử của Thanh Phong môn, cuối cùng hắn đã biết lý do tại sao toàn bộ đệ tử của mình đều biến mất, hắn thực sự nổi giận.

Dưới sự giận dữ, Phụng Tiên Hành dường như đã mất đi lý trí, thân ảnh từ trong đám người lập tức phóng về phía Lục Thiếu Du. Chân khí bạo phát, thân ảnh mang theo tốc độ nhanh tới cực hạn, tạo thành từng đợt tàn ảnh khiến những người xung quanh choáng váng. Thân ảnh Phụng Tiên Hành đã xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du không xa, trong tay hắn mang theo một đạo quyền ấn cùng với tiếng xé gió hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du.

Trên quyền ấn, không gian lập tức vặn vẹo. Phụng Tiên Hành này là Vũ Suất ngũ trọng, loại thực lực này tuyệt đối được coi là cường giả.

Khí tức hung hãn lập tức khuếch tán khiến không ít người biến sắc nhanh chóng lùi lại.

- Phụng Tiên Hành, ngươi chưa đủ tư cách.

Hoa Mãn Lâu hét lớn một tiếng, thân thể to lớn nhanh chóng tiến lên phía trước. Thủ ấn trong tay biến hóa, nắm tay to lớn đánh về phía trước. Trong quyền ấn của hắn, chân khí bạo phát, thân thể tạo thành hình vòng cung, sau đó giống như một con hổ đang phục kích, quyền ấn hung hăng đánh ra phía trước.

Hai đạo quyền ấn đều vô cùng nhanh chóng, chân khí bạo phát, hai đạo quyền ấn hung hăng va chạm với nhau.

Phanh! Phanh!

Âm thanh nặng nề vang lên trong không gian, hai đạo quyền ấn va chạm với nhau khiến cho sóng gợn trong không gian trực tiếp xuất hiện rồi khuếch tán. Khí tức cường hãn quét ngang không gian vạn thước. Mọi người xung quanh lúc này đều phải bố trí hộ thân cương khí để bảo vệ bản thân và đệ tử trong môn.

Khục khục.

Trong khí tức cuồng bạo lúc này, hai thân ảnh trực tiếp bị đẩy lui. Thân thể Phụng Tiên Hành trực tiếp bị đẩy lùi vài bước, sắc mặt trắng bệch.

Hoa Mãn Lâu cũng bị đẩy lui hai bước, nhưng nhìn thì so với Phụng Tiên Hành thì khá hơn nhiều, chiếm được một chút thượng phong.

- Độc Long huynh, để ta tới là được.

Ngay khi thân ảnh Hoa Mãn Lâu bị đẩy lui, Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng nhận thấy khí tức trên người Thiên Độc Yêu Long cách đó không xa đang động đậy, dường như đang chuẩn bị xuất thủ. Lục Thiếu Du nhướng mày, nhanh chóng truyền âm cho Thiên Độc Yêu Long.

- Phụng Tiên Hành, ngươi dám xuất thủ với ta, ngươi đáng chết.

Sau khi truyền âm cho Thiên Độc Yêu Long xong, khóe môi Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười quỷ dị.

Lập tức Lục Thiếu Du đánh ra một đạo thủ ấn, chân khí bàng bạc từ trong cơ thể phô thiên cái địa bạo phát ra. Bàn tay bỗng nhiên nắm chặt, tức thì trước mặt xuất hiện một đạo quyền ấn được ngưng tụ. Quyền ấn mang theo thanh thế cường hãn, Lục Thiếu Du khom lưng xuống, nhanh chóng đánh đạo quyền ấn này xuống mặt đất phía trước.

Âm âm.

Một quyền đánh ra, toàn bộ ngọn núi ngoài sơn cốc rung động. Mặt đất trước mặt Lục Thiếu Du đột nhiên văng tung tóe, một cái khe dài vài chục thước hiện lên. Trong nháy mắt lấy một tốc độ vô cùng đáng sợ lan tràn về phía thân thể Phụng Tiên Hành còn chưa ổn định.

Cách cách.

Trên đỉnh núi, mặt đất lay động kịch liệt giống như động đất. Cái khe rãnh kia trong nháy mắt lan tràn tới trước người Phụng Tiên Hành, lực lượng đáng sợ từ dưới mặt đất tràn ra.

- Mau lùi lại.

Lúc này trước mặt Lục Thiếu Du đều là đám người Lan Lăng sơn trang, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc. Đám người này nhìn thấy vậy tức khắc hoảng sợ thối lui.

Thế nhưng đã quá muộn. Tiếng bạo liệt vang lên, tức thì mặt đất phương viên hơn hai ngàn thước xung quanh lập tức nứt nẻ, đá vụn bay tứ tung, khí phong kinh khủng khuếch tán ra bốn phía.

Sắc mặt Phụng Tiên Hành đại biến. Lực lượng mà Lục Thiếu Du triển khai, tuy rằng so với lực lượng từ Hoa Mãn Lâu còn kém một bậc, nhưng về phương diện cuồng bạo thì chỉ hơn chứ không kém.

Trong lúc hoảng sợ, thân ảnh Phụng Tiên Hành nhanh chóng thối lui. Đồng thời một đạo trưởng ấn nhanh chóng được ngưng tụ, lập tức vỗ vào trên mặt đất.

Phanh!

Chưởng ấn đánh xuống, hai cỗ lực lượng trực tiếp va chạm với nhau trên mặt đất. Toàn bộ mặt đất nhanh chóng động lên giống như là động đất vậy.

Phanh! Phanh!

Toàn bộ đỉnh núi trực tiếp nổ tung, mặt đất rung động giống như sơn băng địa liệt. Trong không gian mấy nghìn thước xung quanh, lực lượng kinh khủng từ dưới mặt đất truyền lên khuếch tán ra bốn phía, mang theo thanh âm bạo liệt, giống như có mấy quả bom dưới mặt đất đồng thời nổ tung vậy.

Tóm tắt chương này:

Trận chiến giữa Lục Thiếu Du và Gia Cát Tử Vân diễn ra căng thẳng giữa không khí náo nhiệt của Lan Lăng sơn trang. Trong khi Gia Cát Tử Vân thách thức Lục Thiếu Du, những người xung quanh theo dõi đầy hồi hộp. Phụng Tiên Hành đột ngột ra tay tấn công, nhưng sức mạnh từ Lục Thiếu Du cùng Hoa Mãn Lâu ngay lập tức khiến trận đấu trở nên hỗn loạn. Quá trình chiến đấu đã tàn phá mặt đất xung quanh, làm mọi người khiếp sợ trước sức mạnh của các cường giả. Cuộc chiến này không chỉ là cuộc so tài cá nhân mà còn phản ánh sức mạnh và danh tiếng của từng nhân vật tại nơi đây.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, không khí trở nên căng thẳng khi hai thế lực lớn, Huyền Nguyên Cốc và Tầm Vũ Động, xuất hiện để trợ giúp Thanh Phong Môn. Tuy nhiên, Lục Thiếu Du phát hiện không có ai thuộc Thanh Phong Môn trong khu vực. Tình hình thêm phần phức tạp khi Gia Cát Tử Vân từ Lan Lăng sơn trang xuất hiện, gây sự chú ý với Lục Thiếu Du. Sự xuất hiện của nhiều cường giả và thế lực khiến bầu không khí ngày càng náo nhiệt và căng thẳng hơn, hứa hẹn những diễn biến bất ngờ sắp tới.