Tại Phi Linh Môn, nơi đây có sức mạnh kỳ lạ khiến không ai có thể chống lại. Tuy nhiên, bảo vật cuối cùng lại rơi vào tay hắn, khiến hắn hoài nghi không ngừng.

- Hà trưởng lão, trong cái hộp ngọc này thực sự là bảo vật gì? Chúng ta có thể mở ra để chiêm ngưỡng không?

Hà Dược Đông nhìn hai người bên cạnh, cả hai Vũ Suất cùng theo hắn vào trong động cũng tỏ ra rất hiếu kỳ. Hà Dược Đông do dự một chút, rồi nhìn về phía hai người, chậm rãi mở hộp ngọc.

Khi hộp ngọc được mở ra, hương dược thanh nhạt tỏa ra. Một viên đan dược xuất hiện trước mắt mọi người. Sau khi nhìn thấy viên đan này, sắc mặt của bọn họ lập tức chuyển sang khó coi, xấu xí vô cùng.

- Đan dược nhị phẩm Tăng Nguyên đan.

Sắc mặt Hà Dược Đông cực kỳ khó coi, và ngay lập tức nổi giận. Những gì hắn liều mạng để có được, cuối cùng chỉ là một viên Tăng Nguyên đan nhị phẩm. Lúc này, Hà Dược Đông đã biết mình bị lừa.

- Hà trưởng lão, chẳng lẽ ngươi đã cầm nhầm sao?

Hai Vũ giả Vũ Suất còn lại của Hóa Vũ tông nhìn Hà Dược Đông và nói. Dù họ không nói thêm gì, nhưng trong mắt họ có chút nghi hoặc. Tại sao bên trong lại chỉ có một viên đan dược nhị phẩm như vậy?

- Hừ, các ngươi nghi ngờ ta nuốt bảo vật sao? Chúng ta đã bị lừa rồi.

Hà Dược Đông tức giận nói. Lúc này hắn cố nén cảm xúc muốn đập cái hộp ngọc trong tay, nhưng thứ này vẫn cần để lại cho tông chủ xem xét.

- Không dám.

Hai Vũ giả Vũ Suất biến sắc, nhưng trong lòng cũng không tránh khỏi nghi ngờ. Việc nuốt bảo vật cũng không phải không có khả năng xảy ra.

Trong ngọn núi vô danh, động sơn đã trở thành phế tích. Lúc này, đám đệ tử Quy Vũ Tông đã âm thầm rời đi. Động sơn vốn dĩ náo nhiệt mấy tháng trước giờ lại trở nên im ắng.

Những người đến xem xung quanh lúc này cũng uể oải rời đi. Còn có không ít người hưng phấn. Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang lần này động thủ sợ rằng sau này sẽ càng thêm ồn ào. Mà lần này cũng không thiếu náo nhiệt cho bọn họ chứng kiến.

Trong lần náo nhiệt này, điều gây ấn tượng nhất chính là một đao của Lục Thiếu Du chém Phó chưởng môn Thanh Phong môn thành từng mảnh nhỏ. Đó rõ ràng là cú sốc mạnh mẽ nhất.

Trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, Lục Thiếu Du ngồi khoanh chân, trong đầu nghĩ tới tất cả những chuyện đã xảy ra. Mặc dù so với dự định ban đầu có chút lệch lạc, nhưng cũng đã hoàn mỹ vô cùng. Hóa Vũ tông lần này chỉ sợ cũng chỉ có thể ngậm quả đắng mà thôi, khổ sở không nói nên lời. Bút sổ sách của Lan Lăng sơn trang cũng tính vào trên người Hóa Vũ tông; chuyện này nếu không tính toán thì mặt mũi Lan Lăng sơn trang sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.

Về phần Hóa Vũ tông, Lục Thiếu Du phỏng đoán sau khi Hóa Vũ tông bình tĩnh lại ít nhiều cũng có thể suy đoán rõ ràng đầu đuôi. Nhưng cũng không có cách nào biện hộ. Đánh đập vào lưng mình chính là chuyện đã định, có lẽ người Hóa Vũ tông hiện tại vô cùng khó coi.

Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc, Nam Hải môn, Bảo Đài môn đều bị tổn thất, việc này so với dự định ban đầu trong lòng Lục Thiếu Du không thua kém bao nhiêu. Mấy sơn môn này có thể nói là không đủ phân lượng. Các sơn môn lần này đều có thương vong, sau đó tự nhiên sẽ có tranh chấp, đến lúc đó để bọn họ làm ầm ĩ một phen, cũng khiến cho Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang đau đầu một trận.

Thanh Phong môn lần này đã bị tổn thất nghiêm trọng. Phụng Tiên Hành và Phùng Bách Cường đều bị đánh chết. Trưởng lão, hộ pháp trong môn bị thương phân nửa. Những đệ tử còn lại cũng bị đánh chết hơn hai nghìn người. Có thể nói thực lực Thanh Phong môn đã bị tổn hại hơn phân nữa. Chỉ sợ kế tiếp sẽ bị những thế lực khác xâm chiếm như tầm ăn dỗ.

Lục Thiếu Du phỏng đoán, cho dù Thanh Phong môn đến tìm hắn báo thù, chỉ sợ cũng không có cái lá gan đó. Nhiều nhất chỉ tìm Lan Lăng sơn trang xuất đầu mà thôi. Chỉ sợ Lan Lăng sơn trang hiện tại cũng không thể bận tâm đến Thanh Phong môn được nữa.

Lần này không ít ánh mắt đều nhìn về phía Phi Linh môn. Thế nhưng lúc này ánh mắt mọi người lại chuyển hướng về Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang. Chuyện này có Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang nhúng tay vào khiến cho Phi Linh môn rời khỏi tầm chú ý của mọi người. Trực tiếp trở thành mối quan tâm của Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang.

Mà Thiên Tinh tông lần này xuất hiện thì hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lục Thiếu Du. Hắn không nghĩ tới người của Thiên Tinh tông cũng đến đây. Đối với Thiên Tinh tông, trong lòng Lục Thiếu Du không quên chuyện mà hắn đáp ứng với lão độc vật. Đến một ngày khi thực lực Phi Linh môn đủ mạnh thì sẽ diệt Thiên Tinh tông, đây cũng là chuyện hắn đã đáp ứng với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

Nhưng thực lực hiện tại của Phi Linh môn có thể diệt Thiên Tinh tông hay không, Lục Thiếu Du cũng không rõ ràng lắm. Nhưng ít nhất cũng không e ngại Thiên Tinh tông. Chờ sau khi lão độc vật đột phá Linh Vương, tới lúc đó Thiên Tinh tông sợ rằng sẽ không còn những ngày yên bình.

Ngẫm nghĩ mọi chuyện, trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng thoải mái. Mà lúc này điều làm cho Lục Thiếu Du cảm thấy hài lòng chính là việc chiếm được Huyền Ảnh Thanh Vũ. Vũ linh khí phi hành Địa cấp. Đây tuyệt đối là một bảo vật. Một kiện vũ linh khí đã là cực kỳ khó gặp. Trong đại môn đại phái, người có được linh khí trong tay cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Mà linh khí Địa cấp thì càng thêm hiếm, huống chi lại là vũ linh khí phi hành. Dựa theo cấp bậc mà nói, Lục Thiếu Du vô cùng rõ ràng. Hiện tại Huyết Lục không thể so sánh với Huyền Ảnh Thanh Vũ, linh khí Địa cấp so với linh khí Huyền cấp là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Thế nhưng Huyết Lục lại là linh khí bản mạng. Sớm muộn cũng có thể thăng chức lên Thiên cấp, chỉ là cũng cần thời gian không ngắn.

Có Huyền Ảnh Thanh Vũ, Lục Thiếu Du biết bản thân mình lại có một quân bài chưa lật. Là một quân bài dùng để chạy trốn khỏi cái chết. Đồng thời về sau dựa vào quân bài chưa lật này cùng với lực công kích của bản thân hắn thì sẽ làm cho uy lực càng thêm cường hãn. Đương nhiên, trước tiên phải thuần thục thi triển Huyền Ảnh Thanh Vũ mới được. Miễn sao đừng xảy ra sự việc như trong động sơn là được.

Trong lòng Lục Thiếu Du cũng nghĩ tới chuyện mà Truy Phong tôn giả từng nhắc qua. Huyền Ảnh Thanh Vũ này không biết có phải có hai kiện hay không. Vạn nhất lời Truy Phong tôn giả nói là thực vậy thì Huyền Ảnh Thanh Vũ này càng ít thi triển càng tốt, bằng không sợ rằng sẽ dẫn tới phiền phức.

Một lát sau, Lục Thiếu Du cắt đứt mọi tạp niệm, bắt đầu tu luyện. Đột phá Vũ Suất nhị trọng cũng cần củng cố tu vi một phen.

Phù.

Sắc trời vào đêm, Lục Thiếu Du đình chỉ tu luyện, thở ra một ngụm trọc khí. Phía trước màn đêm bao phủ, trong Phi Linh sơn lúc này hiện lên vô số ánh đèn. Mấy người đã quay về Phi Linh môn.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện xoay quanh Hà Dược Đông khám phá bảo vật trong Phi Linh Môn, nơi mang sức mạnh kỳ lạ. Khi mở hộp ngọc, ông phát hiện chỉ có viên Tăng Nguyên đan nhị phẩm, khiến ông tức giận và nghi ngờ bị lừa. Trong khi đó, Lục Thiếu Du ngồi trên lưng Nghịch Lân Yêu Bằng, suy xét các sự kiện đã xảy ra và thể hiện sự hài lòng vì đã chiếm được Huyền Ảnh Thanh Vũ. Trong bối cảnh hỗn loạn giữa các sơn môn, cả hai bên đều phải đối mặt với những tổn thất nghiêm trọng và vấn đề quyền lực trong tương lai.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Hà Dược Đông và đồng bọn rời khỏi một cuộc chạm trán không mong muốn với Lục Thiếu Du và những người của Phi Linh môn. Sau đó, Tất Phương Sơn gặp lại Lục Thiếu Du và nhận ra sự đổi thay đáng sợ trong mối quan hệ giữa hai bên. Lục Thiếu Du đề nghị một đại hán yếu thế gia nhập Phi Linh môn để sống sót, trong khi những mâu thuẫn với Hóa Vũ tông, Thiên Tinh tông ngày càng sâu sắc. Cuộc chiến này không chỉ là về sức mạnh, mà còn là những kế hoạch và chiến thuật sâu xa giữa các môn phái.