Chương 3280: Tử Chiến

Tiếng gió gào thét bên tai, Tô Hiểu hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lão Kỵ Sĩ phía trước. Cùng với việc hắn lao về phía trước, khoảng cách giữa hắn và Lão Kỵ Sĩ đột nhiên rút ngắn lại, nhưng hắn đã quen với cảm giác này.

"Keng!"

Trường đao và đại kiếm đối chém, nhát đao này là Tô Hiểu chủ động chém ra, Lão Kỵ Sĩ là bên phòng thủ. Trong 0.5 giây đầu tiên, điểm yếu về sức mạnh của Tô Hiểu sẽ không lộ rõ, nhưng khi Lão Kỵ Sĩ bộc phát sức lực, chênh lệch 18 điểm thuộc tính sức mạnh sẽ thể hiện một sự cách biệt sức mạnh đáng kinh ngạc.

Chiến đấu không phải là so đấu thuộc tính sức mạnh, nhưng vấn đề là, nếu chênh lệch sức mạnh quá lớn, có thể dùng sức mạnh đơn thuần để trấn áp mọi chiêu thức (một sức mạnh có thể chế ngự mười kỹ xảo).

Thế nào là Kiểu Kỹ Pháp? Kiểu Kỹ Pháp chính là, dù sức mạnh có chênh lệch lớn, vẫn có thể cận chiến với kẻ địch.

Một luồng kình lực khổng lồ truyền từ chuôi đao lên. Vẻ mặt Lão Kỵ Sĩ đối diện vẫn đờ đẫn, nhưng khí tức lại sống động như một dã thú.

Vũ khí chạm nhau, sức mạnh truyền đến cánh tay Tô Hiểu, sau đó khiến vai hắn đau nhói. Đại kiếm đen rỉ lốm đốm phía trước đè xuống, thấy vậy, Tô Hiểu nghiêng thân đao, đặt Trảm Long Thiểm chếch đi.

"Xoẹt" một tiếng, đại kiếm trượt nghiêng theo lưỡi đao, toàn thân Lão Kỵ Sĩ phía trước xuất hiện một tầng ô quang, hiệu ứng Thân Thể Bá Đạo Trảm được kích hoạt.

"Ầm!"

Đại kiếm chém vào sườn Tô Hiểu, vành tai trái của hắn bị bùn đất bắn vào đau nhói, chấn động khiến tai hắn ù đi.

"Nhẫn Đạo Đao: Thí."

"Hô" một tiếng, một dải lụa máu đỏ sẫm chém qua, không chỉ che khuất tầm nhìn của Lão Kỵ Sĩ mà còn che chắn cả cảm giác của hắn, dải lụa máu đỏ sẫm bao phủ hắn lại.

Xung quanh Tô Hiểu xuất hiện một luồng huyết khí rất nhạt, hắn xông vào dải lụa máu phía trước. Nhờ đặc tính đồng nguồn của huyết khí, hắn không chỉ không bị chém thương bên trong dải lụa máu mà tốc độ còn bạo tăng trong chốc lát. Sau khi xuyên qua dải lụa huyết khí, tốc độ của hắn trở lại bình thường.

"Nhẫn Đạo Đao: Huyết Nhẫn."

Những cánh lông máu xuất hiện gần Tô Hiểu, cả người hắn như hòa cùng nhát chém hóa thành một đường máu, từ sau lưng Lão Kỵ Sĩ xuyên chém đến trước mặt hắn.

"Nhẫn Đạo Đao: Thời."

"Đùng" một tiếng, mọi thứ xung quanh Tô Hiểu đều chậm lại. Hắn chậm rãi ngửa người đồng thời lùi ra sau, né tránh đại kiếm mà Lão Kỵ Sĩ bổ xuống.

Vừa nãy dùng Huyết Nhẫn xong, Tô Hiểu đang quay lưng về phía Lão Kỵ Sĩ. Lúc này lùi ra sau, hắn và Lão Kỵ Sĩ cách nhau vài mét, đứng đối mặt.

Tô Hiểu sử dụng "Thí" + "Huyết Nhẫn" + "Thời", tuy không gây trọng thương cho Lão Kỵ Sĩ, nhưng cũng khiến sinh mệnh của Lão Kỵ Sĩ giảm đi một chút. Dưới sự gia trì của năng lực "Kỹ Chi Thăng Hoa", uy lực của các chiêu thức Đao Thuật rất mạnh.

Lão Kỵ Sĩ chém hụt một kiếm, bùn đất văng tung tóe. Hắn không nhấc đại kiếm khỏi bùn đất mà cày ngang trên mặt đất cùng với các phiến đá sâu hơn, rồi hất lên về phía Tô Hiểu.

Tô Hiểu lập tức tiến vào trạng thái Xuyên Thấu Không Gian. Đại kiếm ngay lập tức chém xuyên qua đầu hắn. Tô Hiểu từ bên sườn Lão Kỵ Sĩ, nhờ Xuyên Thấu Không Gian mà đi đến phía sau Lão Kỵ Sĩ. Hắn không giải trừ Xuyên Thấu Không Gian mà nhân cơ hội này chém một nhát vào gáy Lão Kỵ Sĩ. Hắn sẽ kết thúc Xuyên Thấu Không Gian ngay khoảnh khắc chém trúng Lão Kỵ Sĩ.

"Bùm!"

Cùi chỏ bọc giáp phóng đại trước mắt Tô Hiểu, đầu óc hắn "ù" một tiếng, bị cưỡng ép đánh bật khỏi trạng thái Xuyên Thấu Không Gian, bay ngược ra sau.

Khi tiếng ù ù trong tai Tô Hiểu biến mất, cảm giác và tầm nhìn đều khôi phục, hắn đang nằm trong một cái rãnh được cày ra. Một thanh đại kiếm đâm thẳng vào mặt hắn, hướng về phía đầu.

Tô Hiểu giơ tay trái lên đỡ, đồng thời tay phải vỗ xuống đất.

Cánh tay Tinh Thể của Tô Hiểu bị đâm nát, Hộ Uyển Hắc Vương bị đại kiếm xuyên thủng. Tranh thủ cơ hội này, Tô Hiểu đã mượn lực vỗ đất mà lật người đứng dậy. Đại kiếm đâm xuyên Hộ Uyển Hắc Vương sượt qua má hắn một cách nguy hiểm, để lại một vết máu.

Tô Hiểu lật người đứng dậy từ mặt đất, giữa không trung, huyết khí dưới chân hắn ngưng tụ. Huyết khí trong khoảnh khắc đó gần như hóa thành thực thể. Lấy đó làm điểm đạp, Tô Hiểu cong hai chân, thực hiện cú nhảy đôi kinh điển ở độ cao ba mét so với mặt đất.

Tô Hiểu đột kích với tốc độ cao, để lại huyết khí mờ ảo phía sau. Khi hắn xuất hiện trở lại, đã quỳ gối trên lưng cong của Lão Kỵ Sĩ, một tay cầm lưỡi đao, đâm vào gáy Lão Kỵ Sĩ.

Trường đao xuyên qua lớp giáp ngoài, cắm sâu vào máu thịt. Khi đâm tới xương, Tô Hiểu cảm thấy một lực phản chấn, như thể đó là một kim loại cực kỳ cứng rắn chứ không phải xương sinh vật.

Lão Kỵ Sĩ lập tức quay người chém, Hộ Uyển Hắc Vương đang mắc trên kiếm bị văng ra.

Tô Hiểu đạp lên xương sống Lão Kỵ Sĩ rồi lùi ra sau, nhảy lên không trung. Cánh tay Tinh Thể vừa nãy bị vỡ của hắn, dưới tác dụng của mảnh vỡ Phát Lưu, cuộn ngược lại, nối vào cánh tay trái của hắn. Hộ Uyển Hắc Vương cũng bay về.

Tô Hiểu đặt chân vững vàng xuống đất, cảm giác nguy hiểm xuất hiện khắp cơ thể hắn.

"Vút!"

"Vút!"

"Vút!"

Lão Kỵ Sĩ với tốc độ không quá nhanh, chém ra ba đạo kiếm mang khổng lồ màu đen. Những kiếm mang này đan xen nhau lao tới.

Tô Hiểu đầu tiên nghiêng người né đạo kiếm thứ nhất. Vừa định né tránh đạo kiếm khổng lồ thứ hai, đạo kiếm này hóa thành vạn ngàn, phân tán chém về phía Tô Hiểu.

"Keng, keng, keng..."

Tia lửa bắn tung tóe, Tô Hiểu chém bay từng đạo kiếm mang nhỏ màu đen lao tới.

"Nhẫn Đạo Đao: Thanh Quỷ."

Kiếm mang màu xanh lam chém ra, lao thẳng vào đạo kiếm mang khổng lồ màu đen thứ ba đang ập tới.

Ngay khi mọi người đều nghĩ rằng hai đạo kiếm mang sẽ đối chọi nhau, Lão Kỵ Sĩ xông tới, đâm sầm vào Thanh Quỷ.

Mảnh vỡ kiếm mang màu xanh lam văng tung tóe. Sau khi Lão Kỵ Sĩ đâm vỡ Thanh Quỷ, đại kiếm trong tay hắn bổ thẳng xuống đầu Tô Hiểu. Khi né tránh, Tô Hiểu trong lòng bỗng nảy ra một ý nghĩ: lần này nếu sống sót trở về, nhất định phải phát triển Thanh Quỷ thêm một chút. Trước đây hắn chưa từng nghĩ có người sẽ dùng thân thể đâm vỡ kiếm mang của mình, càng không nói đến Thanh Quỷ - phiên bản siêu nâng cấp của kiếm mang.

"Rầm."

Bùn đất văng tung tóe bên cạnh Tô Hiểu. Hắn chém một nhát qua cổ Lão Kỵ Sĩ, một vết chém xuất hiện.

Lão Kỵ Sĩ hoàn toàn không để ý đến nhát chém của Tô Hiểu. Thế kiếm của hắn đột nhiên tăng tốc, bắt đầu chém loạn xạ về phía Tô Hiểu.

"Rầm, rầm, keng! Rầm..."

Tô Hiểu đỡ một nhát kiếm xong, cảm thấy tay mình sắp gãy. Còn việc dùng Hoàn Mỹ Chặn để giảm bớt sức mạnh của Lão Kỵ Sĩ, Tô Hiểu tuyệt đối sẽ không làm vậy, eo sẽ gãy, tuyệt đối không đỡ nổi. Những kỹ năng bị động mạnh như hổ của Lão Kỵ Sĩ không phải để làm cảnh.

Lưỡi kiếm và kiếm mang liên tục lóe lên, sau một tiếng "loảng xoảng" trầm đục, Tô Hiểu bay ngược ra sau. Khi đáp đất, hai chân hắn cày trên mặt đất rồi lùi lại.

Từ lúc nãy đến giờ, hắn chém Lão Kỵ Sĩ gần như không phá được phòng ngự, điều đáng sợ hơn là Lão Kỵ Sĩ vẫn đang chồng giáp. Nếu không phải Trảm Long Thiểm, đổi sang vũ khí cấp Bất Hủ khác thì từ đầu đã chỉ là gãi ngứa cho Lão Kỵ Sĩ.

Vết chém lướt qua cổ Lão Kỵ Sĩ. Lão Kỵ Sĩ ra thế chém, Tô Hiểu thấy tình hình không ổn, định lùi ra sau, nhưng chân hắn còn chưa rời đất, Lão Kỵ Sĩ đối diện đã đạp mạnh xuống đất.

"Đùng" một tiếng nổ vang, mặt đất xung quanh vài cây số đều rung chuyển. Cơ thể Tô Hiểu lập tức tê dại trong khoảnh khắc. Đây là một năng lực nào đó của Lão Kỵ Sĩ chưa bị trinh sát phát hiện.

"Phụt."

Đại kiếm chém xuyên qua ngực Tô Hiểu, sinh mệnh của hắn giảm đi một đoạn lớn. Hắn chém Lão Kỵ Sĩ, đối phương không sao, nhưng khi đổi lại thì không phải vậy.

Cũng may đó là Tô Hiểu, nếu cảnh này đổi lại là một hệ Tank cấp 8, sau khi trúng một kiếm của Lão Kỵ Sĩ thì đã "bay màu" rồi. Không phải bị giết ngay lập tức, mà là không thể né được những nhát kiếm tiếp theo của Lão Kỵ Sĩ. Đối với hệ Tank top đầu cấp 8, hai kiếm trọng thương, ba kiếm là rời khỏi thế giới tươi đẹp này.

Máu bắn tung tóe từ ngực Tô Hiểu. Ánh máu trong mắt hắn càng sâu thêm, một tay chỉ về phía trước. Máu bắn ra từ ngực hắn hóa thành huyết khí rồi tạo thành vài cây kim nhọn đâm vào mặt Lão Kỵ Sĩ.

Từng cây kim máu dài 20cm đâm vào mặt Lão Kỵ Sĩ, liên tiếp phát nổ, nhưng hắn như không hề có cảm giác, một kiếm bổ tới.

"Lĩnh Vực Đao!"

Trường đao trong tay Tô Hiểu chỉ về phía trước, bỏ qua đại kiếm đang bổ thẳng xuống đầu.

"Keng keng keng..."

Kiếm mang màu xanh lam nhạt dày đặc bao phủ Lão Kỵ Sĩ, tần suất chém kinh người, nhưng điều này vẫn không ngăn được Lão Kỵ Sĩ vung kiếm.

"Rầm, rầm, rầm."

Lão Kỵ Sĩ từng kiếm bổ xuống, nhưng đều chém hụt. Tô Hiểu đã nhờ Xuyên Thấu Không Gian của Long Ảnh Thiểm mà lùi về mười mấy mét. Còn việc dùng Long Ảnh Thiểm để áp sát Lão Kỵ Sĩ, vài phút trước Tô Hiểu đã làm thế, đầu hắn suýt bị Lão Kỵ Sĩ đánh nứt sọ bằng một cú cùi chỏ. Lão Kỵ Sĩ có thể đánh bật kẻ địch ra khỏi dị không gian hoặc trạng thái xuyên thấu không gian.

Lão Kỵ Sĩ chém loạn xạ không ngừng. Hắn mất trí rồi sao? Không, sau khi Lão Kỵ Sĩ xuất kiếm, hắn có thể tiến vào trạng thái Bá Thể Mạnh nhờ Chiến Hồn Chi Lực. Trạng thái Bá Thể Mạnh sẽ mang lại hiệu quả giảm sát thương cực cao.

Mặc dù Lão Kỵ Sĩ bây giờ đã biến thành dã thú, nhưng chiến sĩ mãi mãi là chiến sĩ. Hơn nữa, Tâm Linh Thú Hóa không phải là mất đi ý thức, chỉ là điên cuồng mà thôi.

Khi Lĩnh Vực Đao dừng lại, Lão Kỵ Sĩ cũng ngừng vung chém. Hắn bước dài xông về phía Tô Hiểu, vai Tô Hiểu lập tức nặng trĩu.

Đây là điểm vô phương giải quyết thứ hai của Lão Kỵ Sĩ. Khi hắn xông về phía mục tiêu nào đó, tốc độ di chuyển của mục tiêu đó sẽ giảm mạnh do một năng lực nào đó.

Nói cách khác, một khi bị Lão Kỵ Sĩ nhắm tới, chỉ có thể đối đầu trực diện với hắn. Điều vô phương giải quyết hơn nữa là, Bá Thể Trảm gần như vô địch trong đối đầu một chọi một.

Tô Hiểu quét mắt nhìn sinh mệnh của Lão Kỵ Sĩ, vừa rồi Lão Kỵ Sĩ chồng giáp quá cao, hắn thực sự không ngờ rằng Lĩnh Vực Đao của mình lại chỉ gãi ngứa cho Lão Kỵ Sĩ.

"Keng!"

Một luồng xung kích lấy Tô Hiểu làm trung tâm khuếch tán. Đại kiếm và trường đao chạm nhau, kêu "kẹt kẹt". Cánh tay trái Tinh Thể của Tô Hiểu đang chống đỡ sống đao, dần dần nứt ra do kình lực khổng lồ từ đại kiếm đè xuống.

Tô Hiểu vừa định rút lui, một luồng xung kích ập tới. Một khối sương mù đen kịt, như đầu quỷ, lao tới, với tốc độ tuyệt đối không thể né tránh, xuyên qua người Tô Hiểu. Đây là lực lượng linh hồn của một Vết Tích Vương, bị Lão Kỵ Sĩ phóng thích ra.

Cơ thể Tô Hiểu như rơi xuống hầm băng. Đây không phải là khống chế, mà là sự va chạm của lực lượng linh hồn, khiến cơ thể hắn tê dại. Nếu không phải cường độ linh hồn cao, hắn đã chết ngay tại chỗ.

Đau nhói truyền đến từ bụng, sau đó Tô Hiểu cảm thấy độ cao của mình đang tăng lên.

Hình ảnh chồng chất trước mắt Tô Hiểu biến mất, tầm nhìn khôi phục rõ ràng, đau đớn kịch liệt truyền từ ngực hắn. Một thanh đại kiếm xuyên qua ngực hắn, còn Ba Ha đang ở phía sau đầu Lão Kỵ Sĩ, hai móng vuốt bám vào khe giáp sau gáy Lão Kỵ Sĩ, ra sức vỗ cánh, ý đồ kéo Lão Kỵ Sĩ lùi về phía sau.

May mắn Ba Ha phản ứng kịp thời, nếu không, Tô Hiểu đã bị Lão Kỵ Sĩ một kiếm đóng chặt xuống đất.

Vị tanh nồng của máu dâng lên, dưới tác động của lực đâm, máu tươi phun thẳng ra, từ miệng Tô Hiểu trào ra, còn lẫn cả mảnh nội tạng.

Năng lượng bóng tối tàn phá trong cơ thể Tô Hiểu. Mặc dù năng lượng Thanh Cương Ảnh đang liên tục nuốt chửng luồng năng lượng này, nhưng phản ứng năng lượng do quá trình nuốt chửng gây ra khiến cơ thể hắn liên tục tê dại. Nếu không phải hắn thường xuyên dùng đao, lúc này thậm chí còn không thể nắm chặt đao.

Băng lạnh lan tràn, cánh tay trái của Lão Kỵ Sĩ vung quyền phản công, một luồng xung kích đen kịt đập vào mặt A Mỗ cách đó vài mét, A Mỗ ngửa người lăn lộn ra sau.

Bố Bố Vọng cắn một miếng vào phía sau bắp chân Lão Kỵ Sĩ, Lão Kỵ Sĩ không sao, Bố Bố Vọng lại tự cắn mình đau đến ứa nước mắt.

"Meo meo ư!"

Bối Ni cũng xông tới, hung dữ đặc biệt, rồi một cảnh bi kịch xảy ra, Lão Kỵ Sĩ giậm chân một cái, Bối Ni lập tức bị đánh bật ngược ra sau.

"Nhẫn Đạo Đao: Thời."

Tô Hiểu cuối cùng cũng có sức nắm chặt chuôi đao, lĩnh vực của "Thời" khuếch tán. Hắn rút lui về phía sau, khiến đại kiếm của kẻ địch rời khỏi ngực mình, sau đó hắn chém một nhát xiên xuống đất.

Một tiếng nổ vang lên, Bố Bố VọngBa Ha bị chém văng ra. Hai con thi triển bản lĩnh riêng, một con tiến vào dị không gian, một con hòa vào môi trường.

Tô Hiểu một tay ấn lên ngực, vài sợi Linh Ảnh Tuyến thâm nhập vào cơ thể, chỉ kịp sơ bộ khâu vết thương bên trong, Lão Kỵ Sĩ đã ập tới.

Lão Kỵ Sĩ gầm lên một tiếng, đại kiếm trong tay được bao bọc bởi bóng tối, một kiếm bổ về phía Tô Hiểu. Điều này khiến đồng tử Tô Hiểu co rút nhanh chóng. Chiêu lớn này trông quá đỗi bình thường, gần như giống như một nhát chém thường.

Giây tiếp theo, mọi thứ đều im lặng. Một cái rãnh sâu hàng chục mét, rộng hàng chục mét và dài hơn hai cây số xuất hiện.

Tô Hiểu bán quỳ bên cạnh cái rãnh, quần áo trên người hắn từ từ rách toạc. Áo choàng da dài "Đêm Thợ Săn Cuồng Bạo" cuối cùng cũng không thể tiếp tục mặc trên người hắn vì hư hỏng nghiêm trọng, nó buông thõng xuống, do có dây thắt lưng nên thành từng dải che chắn quần dài của hắn.

Từng đường rãnh máu rộng bằng ngón tay xuất hiện trên người Tô Hiểu, lan ra nửa trên cơ thể hắn. Đầu tiên là tê dại, sau đó là cảm giác nóng rát khắp người. Rất nhanh, nửa thân trên trần truồng của hắn biến thành màu đỏ, nhuộm đầy máu tươi.

Nước ngầm phun ra từ cái rãnh bên cạnh Tô Hiểu, không lâu sau, nước ngầm đã lấp đầy cái rãnh này, tràn ra ngoài, cho đến khi mực nước ngập đến mắt cá chân Tô HiểuLão Kỵ Sĩ thì mới dừng lại.

"Tí tách, tí tách"

Máu nhỏ giọt từ cằm Tô Hiểu, rơi xuống mặt nước rồi bị pha loãng.

"Rầm."

Tô HiểuLão Kỵ Sĩ đồng thời phá nước lao lên. Giữa làn nước bắn tung tóe, trường đao và đại kiếm "loảng xoảng" đối chém nhau, xung kích làm nước xung quanh văng tung tóe.

Chiến đấu đến mức này, sinh mệnh của Tô Hiểu sắp giảm xuống dưới 35%. Khi chiến đấu với Lão Kỵ Sĩ, nếu dao động sinh mệnh giảm xuống dưới một mức độ nhất định, sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm. Một sai sót nhỏ có thể khiến Tô Hiểu bị Lão Kỵ Sĩ chém chết.

Kiếm mang tung hoành, trạng thái của Tô Hiểu không tốt, nhưng Lão Kỵ Sĩ lại gần như không khác gì lúc mới bắt đầu chiến đấu. Không, khả năng phòng ngự của Lão Kỵ Sĩ bây giờ còn mạnh hơn trước.

Lưỡi đao của Trảm Long Thiểm từ dưới lên trên chém qua vai Lão Kỵ Sĩ, vốn dĩ phải là một đao chặt đứt cánh tay, nhưng lại chỉ tạo ra một vết thương, khi chém qua lớp giáp, bắn ra tia lửa.

Đại kiếm lướt sát tai Tô Hiểu, hắn nghiêng người né tránh, đại kiếm "ầm" một tiếng chém vào trong nước. Lão Kỵ Sĩ đối diện đang trong trạng thái Bá Thể Trảm, đúng lúc này, Tô Hiểu nhạy bén nhận ra năng lượng trong cơ thể Lão Kỵ Sĩ chậm lại trong khoảnh khắc. Đây là hậu quả do năng lượng Thanh Cương Ảnh xâm nhập vào cơ thể và nuốt chửng năng lượng.

"Điểm yếu."

Tô Hiểu xông thẳng về phía trước, Lão Kỵ Sĩ lập tức ngửa trường kiếm lên, một kiếm bổ thẳng xuống đầu, sống chết chỉ trong một tích tắc.

"Bùm!"

Tô Hiểu một cước đá thẳng, trúng vào bụng Lão Kỵ Sĩ. Lão Kỵ Sĩ vốn đang trong trạng thái Bá Thể Trảm, lập tức lùi lại nửa bước, rồi quỳ một gối xuống, khiến nước bắn tung tóe, phá Bá Thể thành công.

"Nhẫn Đạo Đao: Cực."

Tô Hiểu một đao chém đứt cổ Lão Kỵ Sĩ, máu đen bắn ra. Điều này vẫn chưa kết thúc, cánh tay Tinh Thể của hắn vỡ vụn, Phát Lưu tạo thành hình kiếm đâm không chuôi, bên trong bốc lên một sợi lửa thẳng tắp như sợi tóc, Phát Lưu tiến vào trạng thái nội nhiên.

"Đặc tính mới: Nội Nhiên."

"Sau khi Phát Lưu tiến vào trạng thái nội nhiên, sẽ nhanh chóng tiêu hao năng lượng Thanh Cương Ảnh dự trữ bên trong, tăng đáng kể tốc độ bay, xuyên thấu lực, sát thương và các đặc tính khác."

"Phát Lưu tối đa có thể nội nhiên 5 giây, mỗi lần nội nhiên cần 5 ngày tự nhiên để làm mát."

Phát Lưu đâm ra tiếng nổ âm thanh chói tai, từ cổ Lão Kỵ Sĩ đâm vào, sau gáy đâm ra, chỉ miễn cưỡng tạo ra một lỗ thủng to bằng quả óc chó.

Sinh mệnh của Lão Kỵ Sĩ đột ngột giảm mạnh một đoạn lớn. Tính cả những tổn thương tích lũy trước đó, sinh mệnh của Lão Kỵ Sĩ giảm xuống còn 50%.

Tô Hiểu biết, cơ hội có lẽ đã đến. Rất nhiều kẻ địch khi chuyển đổi hình thái đều không thể di chuyển hoặc không thể phản công, nhất định phải nhân cơ hội này mà đánh mạnh kẻ địch, không thể như một tên ngốc mà đứng nhìn.

Không chỉ Tô Hiểu, Ba Ha cũng hiểu rõ đạo lý này. Nó nửa hòa vào dị không gian, lặng lẽ bay tới.

"Gào!"

Lão Kỵ Sĩ ngửa đầu gầm lên một tiếng, cơ thể vốn luôn còng xuống thẳng tắp lên, xương sống kêu "rắc rắc" khôi phục lại đường cong sinh lý bình thường.

"Tôi, tôi... đờ mờ!?"

Ba Ha đang chuẩn bị xông lên điên cuồng tấn công vội vàng lùi lại. Lão Kỵ Sĩ từ trạng thái bình thường tiến vào trạng thái Kỵ Sĩ Hắc Huyết, toàn bộ quá trình không quá 0.5 giây. Hắn thẳng người, áo choàng bay phấp phới, đại kiếm bốc cháy ngọn lửa đen, quá trình tiếp tục chiến đấu hoàn thành.

Lúc này nhìn lại Lão Kỵ Sĩ, đại kiếm trong tay hắn đang bốc cháy ngọn lửa đen. Đây cũng là lý do vì sao, thanh đại kiếm vốn sáng bóng lại đầy rỉ sét đen. Điều này khiến người ta không khỏi nghĩ rằng, lẽ nào trước đây đã có người giao chiến với Lão Kỵ Sĩ? Và khiến hắn tiến vào trạng thái Kỵ Sĩ Hắc Huyết.

Áo choàng được cấu tạo từ mảnh vỡ thép đen, choàng sau lưng Lão Kỵ Sĩ. Những mảnh giáp bên ngoài áo choàng dựng lên như vảy cá, các cạnh nhọn sắc bén, vạt áo choàng rách nát, rất giống những con dao găm không đều nhau xếp cạnh nhau.

"Hô!"

Một luồng hắc diễm lướt qua, tốc độ của Lão Kỵ Sĩ có sự tăng trưởng bùng nổ. Trước đó, Tô Hiểu có thể đối đầu trực diện với Lão Kỵ Sĩ chủ yếu là vì tốc độ của hắn nhanh hơn Lão Kỵ Sĩ. Hiện tại, lợi thế tốc độ không những biến mất mà tốc độ của Lão Kỵ Sĩ còn vượt trội hơn.

Trường đao trong tay Tô Hiểu nghiêng đỡ bên sườn. Ngay sau đó, một luồng kình lực khổng lồ không thể chống đỡ truyền từ đao lên. Vì không thể chống đỡ nổi, đại kiếm của kẻ địch chém vào hông Tô Hiểu. Khi bị chém, đầu tiên là tê dại, sau đó là đau đớn kịch liệt.

Tô Hiểu bay ngang sang một bên. Khi đang bay giữa không trung, một khẩu súng trường thon dài xuất hiện trong tay hắn, đó là "Tử Tịch Tẫn Diệt".

"Bằng, bằng, bằng..."

Liên tiếp năm phát súng, tất cả đều bắn vào ngực và mặt Lão Kỵ Sĩ, nhưng điều này không ngăn được hắn tiến lên. Mảnh vỡ giáp bị sức mạnh Tử Tịch ăn mòn rơi xuống, còn chưa chạm nước đã hóa thành tro bụi.

Tô Hiểu "ầm" một tiếng rơi xuống nước, cày nước bắn tung tóe, cày xa hàng chục mét, hắn bán quỳ trên mặt đất.

Sau khi Lão Kỵ Sĩ tiến vào trạng thái Kỵ Sĩ Hắc Huyết, cán cân của trận chiến này đã định hình, cứ tiếp tục chiến đấu như vậy, chắc chắn sẽ thua.

Tô Hiểu đứng dậy, nhìn Lão Kỵ Sĩ đang đi tới. Hắn từ rất lâu trước đây đã có một chiêu sát thủ, nhưng hắn không chắc liệu mình có thể sống sót sau khi sử dụng chiêu sát thủ đó hay không.

So với việc bị Lão Kỵ Sĩ chém chết, Tô Hiểu càng sẵn lòng mạo hiểm để tìm kiếm một tia hy vọng sống. Hơn nữa, tỷ lệ sống sót khi sử dụng chiêu đó ít nhất cũng trên tám phần mười. So với tình thế chắc chắn chết hiện tại, thì rất đáng giá.

Xác định Bố Bố Vọng, A Mỗ, Ba Ha, Bối Ni đã lùi ra xa, Tô Hiểu giơ tay trái lên, "Lôi Chi Linh" hình rễ cây bám vào.

Tô Hiểu lùi lại vài bước, đến vị trí đã chọn sẵn, kích hoạt "Lôi Chi Linh".

Sử dụng "Thiên Nộ Bôn Lôi Lạc"? Không, với khả năng phòng ngự cơ thể hiện tại của Lão Kỵ Sĩ, chiêu đó cũng không đủ để định thắng bại.

Tô Hiểu có hai cách dẫn lôi: 1. Dựa vào thuộc tính may mắn, 2. Dựa vào lực thân hòa nguyên tố.

Là một Diệt Pháp Giả, lực thân hòa nguyên tố của hắn là 897 điểm. Lực thân hòa nguyên tố cao đến kinh ngạc này sẽ dẫn tới Lôi Giới mạnh đến nhường nào?

Tô Hiểu muốn đồng quy vu tận với Lão Kỵ Sĩ sao? Đương nhiên không. Một huy hiệu tên là "Thần Thánh Thập Tự Huy" đang nằm trong không gian chứa đồ của đội.

"Thần Thánh Che Chở (Bị Động): Khi sinh mệnh của người khắc ghi giảm xuống dưới 0.35%, vật phẩm này sẽ kích hoạt, ban cho người khắc ghi một lớp lá chắn bất khả xâm phạm cấp cao, lá chắn kéo dài 1.5 giây. Trong thời gian này, sẽ khôi phục 100% sinh mệnh và 50% pháp lực cho người khắc ghi."

"Thần Thánh Thập Tự Huy sau khi kích hoạt một lần sẽ vỡ nát, bột còn lại vẫn có đặc tính thần thánh cực kỳ mạnh mẽ. Khi bôi lên vũ khí, vũ khí trong một thời gian sẽ kèm theo sát thương thực thần thánh cực cao."

Có "Thần Thánh Thập Tự Huy" ở đó, Tô Hiểu có hơn bảy phần mười cơ hội chống đỡ được Lôi Giới. Thời gian Lôi Giới giáng xuống không dài, lá chắn bất khả xâm phạm cấp cao 1.5 giây chắc hẳn đủ để bảo toàn tính mạng.

Điểm mấu chốt hơn nữa là, Lôi Giới được quyết định cường độ tối đa dựa trên cường độ của thế giới. Ở thế giới hiện thực, Hư Không, v.v., dẫn lôi bằng lực thân hòa nguyên tố tương đương với tìm chết. Nhưng trong thế giới vẽ này thì khác.

Đây là một thế giới cấp 8 sắp sụp đổ, dẫn lôi ở đây, cường độ tối đa của Lôi Giới sẽ không quá mức.

Điện hồ màu vàng kim tuôn trào trên bàn tay trái của Tô Hiểu. Bàn tay trái hắn nắm chặt, dẫn động Lôi Giới phía trên.

Lão Kỵ Sĩ cảm nhận được nguy hiểm, định lùi lại. Trong mắt Tô Hiểu bùng lên ánh lam, điều này khiến thân hình Lão Kỵ Sĩ khựng lại.

Tại sao Lão Kỵ Sĩ lại như vậy? Câu trả lời là, ngay khoảnh khắc Phát Lưu xuyên qua cổ Lão Kỵ Sĩ trước đó, một phần Phát Lưu đã hóa thành những hạt bụi cực nhỏ, hòa vào Hắc Ám Chi Huyết của Lão Kỵ Sĩ. Và vừa rồi, Tô Hiểu đã điều khiển phần Phát Lưu đó để can thiệp vào khả năng hành động của Lão Kỵ Sĩ, dù chỉ trong một thời gian rất ngắn, nhưng cũng đủ rồi.

Mây đen trên bầu trời đen kịt. Vừa nãy còn có ánh nắng chiếu rọi phía sau, giờ đây đã biến mất. Sấm sét màu vàng kim trên cao đã tích tụ đến cực điểm.

"Rầm rầm!"

Một cột điện sét màu vàng kim rộng vài trăm mét bổ xuống. Sức mạnh của tia sét này, còn chưa rơi xuống đã khiến nước tích tụ trên mặt đất tản ra bốn phía.

"RẦM!!!"

Tô HiểuLão Kỵ Sĩ bị nhấn chìm trong vạn cân lôi đình. Mặt đất như bị trời giáng một cú đấm nặng nề, mặt đất trong vài cây số vỡ nát, lõm sâu xuống khu vực sét đánh. Bố Bố Vọng đang chạy trốn thì rơi thẳng xuống hố, ngã sấp mặt.

Trong khu vực sét đánh, Tô Hiểu chìm xuống dưới nước. Đây là vị trí hắn đã chọn từ trước, cái rãnh nước sâu hàng chục mét do Lão Kỵ Sĩ dùng kiếm kỹ chém ra trước đó.

Trong tia sét, toàn thân Tô Hiểu mất cảm giác. Hắn vốn đã trọng thương, kích hoạt "Thần Thánh Thập Tự Huy", một lớp lá chắn hình vỏ trứng xuất hiện, bao bọc hắn lại. Sinh mệnh của hắn nhanh chóng hồi phục, rất nhanh đã hồi phục đầy.

Lá chắn bất khả xâm phạm cấp cao hơi ngắn ngủi, may mắn là Lôi Giới trong nước đã qua thời kỳ đỉnh cao. Sau khi lá chắn bất khả xâm phạm biến mất, cơ thể Tô Hiểu lại bị điện giật tê dại.

Khi Lôi Giới hoàn toàn tiêu tán, Tô Hiểu bơi ra khỏi rãnh nước, tùy tay vứt đi lọ thuốc. Đúng như dự đoán, Lôi Giới lần này rất mạnh, nhưng không mạnh đến mức các vật phẩm bảo mệnh cũng vô dụng.

Đúng vậy, nếu ở thế giới hiện thực hoặc Hư Không, dẫn lôi bằng lực thân hòa nguyên tố thì vật phẩm bảo mệnh cũng vô dụng, chết thì vẫn chết, chỉ là vấn đề chết sớm hay chết muộn mà thôi.

Ngay cả ở một thế giới cấp 8 bình thường, dẫn lôi bằng lực thân hòa nguyên tố, tỷ lệ sống sót bằng vật phẩm bảo mệnh cũng không cao.

Cảnh tượng trước mắt đã là một vùng đất cháy đen. Tô Hiểu nhìn về phía vị trí Lão Kỵ Sĩ vừa nãy, một bóng người cao lớn cháy sém đang nằm sấp ở đó.

"Rắc"

Tiếng giáp nứt vỡ truyền vào tai, Lão Kỵ Sĩ đang nằm sấp đứng dậy. Hắn một tay nắm chặt đại kiếm, dùng đại kiếm chống đỡ cơ thể đứng lên, vài làn khói cháy sém bay ra từ người hắn.

Lão Kỵ Sĩ chịu thẳng một cú Lôi Giới mà không chết, Tô Hiểu không hề ngạc nhiên. Thế giới vẽ này đang trên bờ vực sụp đổ, có lẽ vài năm nữa, ở đây thậm chí còn không dẫn được Lôi Giới nữa.

Mặc dù Lão Kỵ Sĩ không chết, nhưng giáp trên người hắn đầy vết nứt, sinh mệnh giảm xuống còn 31.77%. Như vậy, vẫn còn có thể đánh được.

Nước ngầm ào ào phun ra, nhấn chìm vùng đất cháy đen xung quanh.

Lão Kỵ Sĩ gầm lên một tiếng lao tới, Tô Hiểu tạo tư thế rút đao chém.

"Nhẫn Đạo Đao: Lưu."

Vết gió nhẹ nhàng lướt qua, giáp ngực Lão Kỵ Sĩ bị chém toác, một vết chém sâu đến tận xương xuất hiện. Thấy vậy, Tô Hiểu trong lòng an tâm hơn rất nhiều, cuối cùng cũng phá được phòng ngự rồi.

"Rầm" một tiếng, đại kiếm chém vào bên cạnh, nước bắn tung tóe. Do lực xung kích quá lớn, nước đã cắt ra vết máu trên mặt Tô Hiểu.

Tô Hiểu bị Lão Kỵ Sĩ một cước đá bay liên tục lùi lại. Lợi dụng lực này, hắn nghiêng người, đại kiếm lướt qua tai hắn, mang theo tiếng rít gió chém vào trong nước.

"Vút vút vút."

Đao lóe lên, giáp trên cánh tay Lão Kỵ Sĩ đang chắn phía trước bắn tung tóe, cánh tay bị chém vài nhát lộ cả xương.

Đại kiếm chém ngang tới, thế mạnh vô song. Tô Hiểu dựng đao đỡ, mũi đao đâm vào trong nước, chìm sâu vào lòng đất.

"Keng"

Đại kiếm chém vào trường đao, Tô Hiểu dựa vào chuôi đao làm điểm tựa, thân hình nhảy lên. Nhảy lên đến độ cao có thể né được nhát chém ngang, trường đao đang chống đỡ biến mất, được cất vào không gian chứa đồ.

Đại kiếm chém qua dưới người Tô Hiểu, hắn lại lấy trường đao từ không gian chứa đồ ra. Vừa chạm chân xuống mặt nước, hắn đã bắt đầu tích lực. Khi đạp xuống đáy nước, hắn đột kích ra, dựa vào tốc độ siêu nhanh, rút ngắn khoảng cách nửa mét với Lão Kỵ Sĩ, một cước đá thẳng.

"Bùm" một tiếng, Lão Kỵ Sĩ lại bị bắt được điểm yếu, phá Bá Thể. Đồng thời khi hắn quỳ một gối xuống, một lớp tinh thể bao bọc lấy Trảm Long Thiểm, đó là năng lực Thanh Ảnh Vương.

Trường đao đâm tới.

"Đùng."

Mắt Tô Hiểu tối sầm, bay ngược ra sau. Chiến đấu không phải là trò chơi theo lượt "anh một chiêu tôi một chiêu", mà có rất nhiều biến số.

Khi tầm nhìn khôi phục, toàn thân Tô Hiểu đau rát. Ngọn lửa đen cháy trên người hắn trần truồng. Khi hắn phóng ra năng lượng Thanh Cương Ảnh, ngọn lửa đen tắt.

Tô Hiểu định đứng dậy, nhưng đầu óc hắn choáng váng, bị thương quá nặng.

"Đùng."

Hắc diễm từ phía trước ập tới, Tô Hiểu một tay chắn trước người, một bóng đen lao tới.

Chính xác, sắc bén. Vòng cảm giác thu hẹp lại, mọi thứ xung quanh Tô Hiểu biến mất, chỉ còn lại Lão Kỵ Sĩ đang lao tới phía trước. Lĩnh vực "Thời" xuất hiện xung quanh Tô Hiểu, hắn một đao đâm tới.

Trường đao xuyên qua ngực Lão Kỵ Sĩ, xuyên thẳng tim. Lão Kỵ Sĩ như không hề có cảm giác, ngược lại còn dùng đầu húc một cái. Mặc dù Tô Hiểu dùng tay trái che đầu, vẫn bị đánh bay ngược ra sau, mắt tối sầm.

"Cắt."

Trong lúc bay ngược, Tô Hiểu mơ hồ nghe thấy giọng nói khàn khàn đầy điên cuồng của Lão Kỵ Sĩ, cảm giác nguy hiểm ập tới. Hắn ngưng tụ huyết khí dưới chân, khống chế huyết khí áp sát thực thể trong khoảnh khắc, rồi đạp mạnh.

Tô Hiểu giữa không trung lùi lại lần hai, né tránh vài đạo kiếm mang đen. Nhưng ngay trước khi hắn đáp đất, một đạo kiếm mang đoán trước, lao về phía chân trái hắn.

"Bộp" một tiếng, chân trái bị chém đứt của Tô Hiểu rơi xuống nước, máu nhuộm đỏ nước. Chân trái của hắn bị chém đứt cách đầu gối vài centimet.

Tô Hiểu ngã xuống vùng nước nông. Cánh tay trái Tinh Thể của hắn vỡ vụn, mảnh vỡ Phát Lưu bên trong tách ra, một bắp chân Tinh Thể lan ra từ chỗ chân bị đứt, mảnh vỡ Phát Lưu hòa vào đó.

Tô Hiểu đứng dậy, dùng chân trái dẫm dẫm vào nước đọng dưới chân, chân đã có, người chưa chết, tiếp tục.

Tô Hiểu với tốc độ không nhanh lắm đi về phía Lão Kỵ Sĩ, Lão Kỵ Sĩ cũng từ phía đối diện đi tới. Tưởng chừng như là nghỉ giải lao giữa hiệp, nhưng cả hai đồng thời biến mất.

Trường đao và đại kiếm liên tục đối chém. Sau khi bị sét đánh, sức mạnh của Lão Kỵ Sĩ giảm đi rất nhiều, không còn áp đảo Tô Hiểu nữa. Nhưng vấn đề là, Lão Kỵ Sĩ dường như đã tỉnh táo hơn một chút, tuy không nhận ra Tô Hiểu là ai, nhưng hắn đã nhớ lại cách chiến đấu bằng kỹ pháp. Cái chân bị đứt của Tô Hiểu chính là bằng chứng đẫm máu.

"Keng, keng, keng!"

Tia lửa bắn tung tóe, Tô Hiểu ra thế ngưng tụ huyết khí. Còn chưa bắt đầu ngưng tụ, một thanh đại kiếm chém ngang tới. Tô Hiểu lập tức tiến vào trạng thái Xuyên Thấu Không Gian.

Chỉ thấy Lão Kỵ Sĩ hai tay nắm ngược kiếm, đâm xuống đất một cái. Một luồng xung kích khuếch tán, Tô Hiểu vừa mới xuyên thấu không gian, lập tức bị đánh bật ra, vài đạo kiếm mang đen chém tới.

Tô Hiểu vừa né được kiếm mang, trên người Lão Kỵ Sĩ đối diện bốc cháy hắc diễm. Những tổn thương do sét đánh của hắn đang hồi phục, có lẽ không lâu nữa, hắn sẽ hồi phục hoàn toàn, lúc đó Tô Hiểu sẽ chết chắc.

Đúng như câu nói, thừa thắng xông lên (nhân lúc hắn bệnh, lấy mạng hắn), huyết khí ngưng tụ phía sau Tô Hiểu.

"Gào!"

Huyết Chi Thú gầm lên một tiếng, lao về phía Lão Kỵ Sĩ. Xung quanh Lão Kỵ Sĩ xuất hiện một vòng hắc diễm, khuếch tán ra.

Vụ nổ huyết khí bị tiêu diệt, nhưng đây không phải là huyết khí bị áp chế, mà là Huyết Chi Thú đã hóa thành vài trăm mảnh Phát Lưu máu, từ bốn phía đâm về phía Lão Kỵ Sĩ.

Tiếng nổ huyết khí dày đặc truyền đến, Tô Hiểu cố gắng chống đỡ vụ nổ huyết khí mà xông lên. Đột nhiên, ngực hắn đau nhói, điều này khiến hắn lập tức nghiêng người.

Một tia hắc diễm dày bằng ngón tay xuyên thủng ngực Tô Hiểu, sinh mệnh của hắn giảm xuống mức rất nguy hiểm. Giây tiếp theo, sinh mệnh của hắn bắt đầu hồi phục, điều này là do hắn vừa uống "Thuốc Hồi Phục Chiến Tranh cấp 8" lấy được từ Khải Tát, thực hiện hồi phục theo thời gian.

Vốn dĩ muốn quay về nghiên cứu loại thuốc này, nhưng so với việc sống sót sau trận chiến này, điều đó hoàn toàn không quan trọng. Chết ở đây thì mọi thứ đều về không.

Tô Hiểu xông vào huyết khí, hắc diễm ập tới. Sinh mệnh của Lão Kỵ Sĩ là 22.1%, đã vào ngưỡng kết liễu! Cơ hội chỉ có một lần này.

Áp lực mạnh mẽ ập tới, điều này khiến Tô Hiểu trong lòng lạnh đi. Lão Kỵ Sĩ sắp hồi phục lại sức mạnh như trước khi bị sét đánh. Điều này chắc chắn là nhờ sự giúp đỡ của một năng lực bị động nào đó, nếu không sẽ không nhanh như vậy.

Huyết khí bị xung kích đánh tan, trong lúc đột kích, Tô Hiểu toàn thân đầy vết máu từ từ hít sâu một hơi. Khói đen lam bám vào Trảm Long Thiểm. Mặc dù bây giờ dùng Ma Nhẫn không ổn định, nhưng nếu bây giờ không dùng, sau này sẽ không có cơ hội nữa. Chờ Lão Kỵ Sĩ hồi phục hoàn toàn, người chết chắc chắn là mình.

Trường đao chém ra một đường cong quỷ dị, chém vào cổ Lão Kỵ Sĩ. Đột nhiên, tốc độ của Lão Kỵ Sĩ bạo tăng một đoạn lớn, đại kiếm trong tay bổ chéo xuống, còn kèm theo một luồng sóng xung kích khiến đầu óc choáng váng.

"Phụt!"

Cả cánh tay phải của Tô Hiểu bị chém đứt, Trảm Long Thiểm bọc khói đen lam bay ra.

"Đao!"

Ba Ha hét lớn một tiếng, xuất hiện bên cạnh Trảm Long Thiểm. Nó móc một móng vuốt, ném trường đao trở lại.

"Rống!"

A Mỗ từ bên sườn lao tới, nhưng không đâm trúng Lão Kỵ Sĩ, ngược lại bị Lão Kỵ Sĩ dùng chuôi kiếm đập vào cổ, ngã sấp mặt xuống đất. Nó suýt nữa lộn nhào giữa không trung. Nếu không phải áp lực mà Tô Hiểu mang lại quá lớn, Lão Kỵ Sĩ đã chém A Mỗ làm đôi từ háng rồi.

Trường đao với lưỡi đao bọc khói đen lam, xoay tròn bay về phía Tô Hiểu, nhưng hắn đã không còn cánh tay phải. Còn cánh tay Tinh Thể bên trái, do bắp chân trái bị chém đứt, mảnh vỡ Phát Lưu đã được điều động để làm trung tâm điều khiển cho bắp chân trái Tinh Thể.

"Két két két két."

Tinh thể mọc ra từ chỗ cánh tay phải bị đứt của Tô Hiểu. Một mảnh vỡ Phát Lưu sượt qua bên phải cổ Tô Hiểu, máu phun ra từ bên phải. Những giọt máu này vừa phun ra, đã hóa thành huyết khí, hòa vào cánh tay Tinh Thể đang hình thành nhanh chóng, tạo thành những mạch máu đỏ tươi như dây thần kinh.

Một cánh tay phải Tinh Thể với đầy sợi máu bên trong, được tạo thành chỉ trong chưa đầy 1 giây. Nó rất không ổn định, nhưng có thể dùng được.

Tô Hiểu không thể điều khiển tinh thể do năng lực "Ngạo Ca" chuyển hóa di chuyển, nhưng hắn có thể điều khiển huyết khí. Một lượng lớn mảnh vỡ tinh thể, cộng thêm huyết khí do máu của chính hắn chuyển hóa, đã thành công tạo thành một cánh tay mà hắn có thể điều khiển bằng cách điều khiển huyết khí.

"Bốp!"

Tay phải Tô Hiểu nắm lấy trường đao, khói đen lam trên trường đao vẫn chưa tan.

"Tôi... đờ mờ!"

Ba Ha kinh hãi kêu lên một tiếng, sau đó bị Lão Kỵ Sĩ một kiếm đập bay. Còn tại sao lại là "đập", đó là vì thế chém của Lão Kỵ Sĩ đã bị Ba Ha né được, nó còn chưa kịp vui mừng đã bị Lão Kỵ Sĩ đổi chiêu đập bay đi.

Huyết khí bùng nổ lấy Tô Hiểu làm trung tâm. Hắn vốn đã rất gần Lão Kỵ Sĩ, toàn lực đột kích, giây tiếp theo đã ở trước mặt Lão Kỵ Sĩ. Lão Kỵ Sĩ giơ kiếm bổ mạnh xuống, thấy cảnh này, Tô Hiểu biết mình đã lật ngược thế cờ.

"Điểm yếu."

Trong cổ Lão Kỵ Sĩ xuất hiện vụ nổ huyết khí. Đừng quên, trước đó, cổ Lão Kỵ Sĩ đã bị Phát Lưu ở trạng thái nội nhiên đâm xuyên qua, để lại một lỗ thủng to bằng quả óc chó.

Khả năng phòng ngự cơ thể của Lão Kỵ Sĩ quả thực rất mạnh mẽ, nhưng khả năng tự hồi phục của hắn lại bình thường. Điều này giống như thuộc tính Mị Lực của Tô Hiểu vậy, không có gì là hoàn hảo tuyệt đối.

Phần huyết khí của Huyết Chi Thú vừa nãy, Tô Hiểu đã giữ lại một phần, lúc này phát huy tác dụng quyết định.

Huyết khí nổ tung trong cổ Lão Kỵ Sĩ, động tác của hắn rõ ràng chậm lại trong một khoảnh khắc. Tô Hiểu một đao chém ra, trường đao trong tay như chém ra một vết mực nước đen lam xiên ngang.

Trong giây này, mọi thứ xung quanh đều chậm lại. "Vết mực nước đen lam" chìm vào vết thương trên ngực Lão Kỵ Sĩ. Đại kiếm đang giơ cao của hắn từ từ hạ xuống, trong đôi mắt đen kịt hiện lên đồng tử màu nâu vàng.

"Ngươi đã đánh bại... dã thú, và cả... thần linh."

Lão Kỵ Sĩ nói xong, "ầm" một tiếng ngã xuống. Cánh tay phải của Tô Hiểu được cấu tạo từ tinh thể và huyết khí vỡ vụn từng tấc, Trảm Long Thiểm tuột tay, cắm sâu vào vùng nước nông.

Tô Hiểu thở ra huyết khí, rồi ngửa người ngã xuống vùng nước nông. Hắn cảm thấy mình vẫn chưa chết được, nhưng phải nghỉ ngơi một lát đã.

Mây đen trên bầu trời trôi dạt, một tia nắng chiếu xuống qua khe mây, rọi lên người Lão Kỵ Sĩ.

"Dã thú thô lỗ, sao không chấp nhận... sức mạnh của ta, ta là thần linh, chủ quản thần linh tâm linh, ta lại... bại bởi một con dã thú? Vô lý..."

Một sự tồn tại không bị cảm nhận được đã tiêu vong. Những vệt mực dần dần thoát ra từ cơ thể Lão Kỵ Sĩ, tụ lại phía trên hắn, cuối cùng, đôi mắt đã khôi phục nguyên trạng của hắn mất đi ánh sáng.

Lão Kỵ Sĩ, đã bị chém.

(PS: Hôm nay hai chương, nhưng chương này 9000 chữ, hai chương tổng cộng 12000 chữ, chắc không ngắn ngủn nữa nhỉ.)

(Hết chương này)

Tóm tắt:

Trong cuộc chiến khốc liệt, Tô Hiểu và Lão Kỵ Sĩ giao tranh với sức mạnh và kỹ năng vượt trội. Mặc dù bị thương nặng, Tô Hiểu sử dụng chiến thuật thông minh và sức mạnh huyết khí để vượt qua kẻ địch. Cuối cùng, với một cú đánh mạnh mẽ, hắn đã tiêu diệt Lão Kỵ Sĩ, khẳng định bản thân trong cuộc chiến này. Tuy nhiên, chiến thắng không đến mà không đánh đổi, khi Tô Hiểu cũng phải đối mặt với những vết thương nghiêm trọng.