Chương 3389: Long Kỵ Lôi Điện

Trước Thành Vòng Cung Kwabob.

Gió nổi mây vần, trên bầu trời thỉnh thoảng vang lên tiếng sấm âm ỉ, áp lực từ trận đại chiến sắp bùng nổ khiến mỗi người trên tường thành, kể cả Nguyên soái Liên Minh Hecom Divay, đều cảm thấy như có một tảng đá lớn đè nặng trong lòng.

Phía dưới tường thành vòng cung là những hàng binh lính tạo thành tuyến phòng thủ, trong số đó có một số là Quyến Tộc với một phần cơ thể được kim loại hóa, một số khác là Nhân Tộc.

Thần sắc họ trang nghiêm, nhưng đối mặt với áp lực từ quân địch, dù là những lão binh dày dặn kinh nghiệm trên chiến trường cũng không khỏi toát mồ hôi tay, trận chiến này quyết định quá nhiều điều hệ trọng.

Phía Quyến Tộc có ba đội quân tinh nhuệ: Chiến Chùy, Bão Từ và Trọng Pháo. Trong đó, đội quân Chiến Chùy và Trọng Pháo thuộc Liên Minh Quyến Tộc, còn đội quân Bão Từ là át chủ bài của Hội Đồng Cực Quang.

Hiện tại, đội quân Chiến Chùy do Chuẩn tướng Raze dẫn đầu đã bị tiêu hao gần hết ở biên giới. Nếu đội Chiến Chùy còn tồn tại một ngày, Tô Hiểu thực sự đã không thể đánh vào được. Khi đội Chiến Chùy gần như danh tồn thực vong, cộng thêm Phe Thái Dương lại phát triển thêm một đợt nữa, Thành Thép của Quyến Tộc lập tức bị công phá.

Hiện còn lại đội quân Trọng Pháo và đội quân Bão Từ. Đội quân Trọng Pháo đóng trên tường thành, họ chuyên về điều khiển vũ khí cấp trọng pháo. Đội quân Bão Từ thì ở giữa tuyến phòng thủ phía dưới, từng binh lính mặc giáp ngoại cốt đứng đó, trông như một dòng lũ kim loại, khiến người ta khiếp sợ.

Sao Xaier là một nơi rất thú vị, sở dĩ nói vậy là vì vũ khí công nghệ ở thế giới này không hề lạc hậu, điều này có thể thấy rõ qua vũ khí cấp trọng pháo, vũ khí dẫn từ, và giáp ngoại cốt cá nhân.

Vấn đề là, sau khi thế giới này trải qua Mưa Đen và bị ô nhiễm cơ giới, lượng tài nguyên còn lại không đủ để trang bị cho tất cả binh lính Quyến Tộc.

Tuyến phòng thủ của Quyến Tộc trông có vẻ vững chắc như thành đồng, nhưng khi đối mặt với 50 vạn Kỵ sĩ Lợn Rừng của phe ta, trong lòng họ cũng không khỏi thấp thỏm lo âu.

Kỵ sĩ Lợn Rừng vừa có thể chiến đấu vừa có thể chịu đòn, vừa trâu bò lại có kỹ thuật chiến chùy điêu luyện, hơn nữa, chúng còn có tính cơ động cực mạnh. Quan trọng hơn, khi Kỵ sĩ Lợn Rừng bị trọng thương, chiến trư thú cưỡi của chúng sẽ chọn nghênh địch, sau đó tìm cơ hội chạy về phía các Thị nữ Thái Dương.

Các Thị nữ Thái Dương có khả năng hồi phục diện rộng như những lính canh chữa trị, số lượng đã đạt 107 người, đây là một trong những thành quả thu được sau khi công chiếm Tự Do Thành.

50 vạn Kỵ sĩ Lợn Rừng, 720 xe tăng bọc thép, 107 Thị nữ Thái Dương, 179 Thủ lĩnh Kỵ sĩ Lợn Rừng, 18 Đại thủ lĩnh Kỵ sĩ Lợn Rừng, và 1 Tù trưởng Kỵ sĩ Lợn Rừng.

Đây là binh lực của phe ta, nói đơn giản, Thủ lĩnh Kỵ sĩ Lợn Rừng gần như tương đương với Boss nhỏ cấp 8. Phe ta có cả một nhóm chiến lực như vậy, nhiều đến nỗi Tô Hiểu không nhớ nổi tên, thống nhất gọi là "ai đó".

Một luồng gió mạnh thổi qua, trận chiến với tổng binh lực hai bên cộng lại đã vượt qua một triệu người, lúc này lại im ắng lạ thường, hai bên cách nhau một cây số mà nhìn nhau.

Dường như ông trời cũng tiên đoán được hôm nay sẽ có bao nhiêu sinh linh chết trận tại đây, bầu trời u ám một màu. Trong màn u ám đó, một khe hở xuất hiện giữa những đám mây đen, vừa vặn để ánh nắng xiên xiên chiếu xuống, rọi vào khoảng đất trống rộng chỉ 1 cây số giữa hai quân.

“Giết sạch.”

Tô Hiểu trên lưng rồng cất tiếng, dù không hô lớn nhưng âm thanh lại có sức xuyên thấu, truyền đến tai nhiều người.

Hausman cao hơn 3,4 mét, cưỡi trên lưng chiến trư to lớn như tê giác, “keng” một tiếng kéo tấm mặt nạ kim loại của mũ giáp xuống. Bàn tay thô ráp, chai sạn của nó vỗ vào bờm ngựa sau cổ thú cưỡi.

Ầm!

Một luồng búa hơi vô hình ập thẳng tới, hàng chục Kỵ sĩ Lợn Rừng trong đội hình phe ta lập tức hóa thành những mảnh thịt vụn bay tứ tung, kể cả thú cưỡi bên dưới. Đó là vũ khí cấp trọng pháo của địch.

“Xung phong!”

Hausman đi đầu, tất cả Kỵ sĩ Lợn Rừng phía sau đều xông về phía địch.

Quân địch phía trước nghiêm chỉnh chờ đợi, tuy trong lòng căng thẳng nhưng họ không lùi nửa bước, hay nói đúng hơn, họ không còn đường lùi nữa. Một khi “Thành Vòng Cung Kwabob” bị công phá, đồng nghĩa với việc lãnh thổ của Quyến Tộc bị xuyên thủng.

Cùng với tiếng xung phong của kỵ binh phe ta, mặt đất rung chấn ngày càng mạnh. Đúng lúc này, hai hàng binh lính ở tuyến phòng thủ đầu tiên của Quyến Tộc đột nhiên thể hình tăng vọt, vốn cao chưa đến 2 mét, trong chớp mắt đã phình to lên gần 4 mét, bộ quân phục trên người cũng căng chặt như áo bó.

Nhìn thân hình cơ bắp cuồn cuộn và đồng tử tỏa ra hình tia của họ, đây chắc chắn là binh chủng sinh hóa do Hội Đồng Cực Quang tạo ra. Khả năng sinh học của họ có thể làm được điều này, chắc chắn tác dụng phụ cực lớn.

Với những Cự binh này đứng chắn phía trước, sĩ khí của Quyến Tộc tăng vọt.

Một tiếng nổ vang từ trên trời truyền đến, cùng với tiếng nổ đó là một quả Apollo rơi xuống.

“Xoẹt” một tiếng, một tia laze quét qua, tất cả những gì tia laze đó chạm tới đều bị cắt rời, phần tiếp xúc biến mất, bao gồm cả quả Apollo đang rơi. Đây không phải là do sức tấn công mạnh mẽ, mà là một loại vũ khí cấp trọng pháo được chế tạo bằng công nghệ không gian.

Chớp mắt sau, một tiếng nổ lớn vang vọng từ rất xa về phía đông nam, đó là quả Apollo đã bị dịch chuyển đi.

Một quả Apollo bị dịch chuyển đi, điều này không đáng ngại, lại một tiếng xé gió truyền đến, lần này thứ rơi xuống còn lớn hơn.

Tia sáng trắng ngà lướt qua vật thể đang rơi, nhìn kỹ, đó nào phải vật thể, mà là một Kỵ sĩ Lợn Rừng.

Tia sáng trắng ngà quét qua vai của Kỵ sĩ Lợn Rừng này, khiến cả cánh tay trái, vai và một phần đầu bên trái của nó biến mất.

Kỵ sĩ Lợn Rừng này “rầm” một tiếng ngã xuống đất, nó tiếp đất bằng hai chân, lực xung kích khiến da thịt trên chân nó nứt toác, nhưng nó vẫn hiên ngang đứng vững.

Da dẻ của Kỵ sĩ Lợn Rừng này khô quắt, bờm trên đầu trắng bệch, không phải tất cả Kỵ sĩ Lợn Rừng đều có thể chịu đựng được hai lần bóc lột sinh mệnh. Ví dụ như Kỵ sĩ Lợn Rừng này, trước khi trở thành Kỵ sĩ Lợn Rừng, khi còn là người đầu lợn, nó đã bị khổ sai của Quyến Tộc vắt kiệt quá nhiều sinh mệnh.

Sau một tiếng đổ ầm, Kỵ sĩ Lợn Rừng này rơi vào giữa đám đông binh lính Quyến Tộc. Các binh lính Quyến Tộc xung quanh đều là tinh nhuệ, lập tức nhào tới nó.

Kỵ sĩ Lợn Rừng già nua này không phản kích, nó chỉ đứng đó, thần sắc an tường nâng cánh tay phải còn lại duy nhất, ngửa mặt lên trời, tạo tư thế ôm lấy mặt trời.

Ca ngợi Mặt Trời!

Trên cổ và má của Kỵ sĩ Lợn Rừng này nổi lên những đường vân đỏ vàng dày đặc. Trước khi rơi xuống, trong cơ thể nó đã được tiêm chất lỏng Apollo, và đã bị kích nổ, nó đến để hy sinh.

Không, nó đến để báo thù, báo thù Quyến Tộc.

Đùng!!

Như một mặt trời nhỏ nở rộ trong tuyến phòng thủ của Quyến Tộc, trong chớp mắt “nuốt chửng” một mảng lớn phòng tuyến xung quanh.

Chưa kịp để chỉ huy Quyến Tộc trên tường thành phía sau phản ứng, trên bầu trời lại có một bóng người rơi xuống.

Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Nguyên soái Liên Minh Hecom Divay giật giật. Kẻ thù đáng sợ nhất không phải là kẻ bạo tàn hung ác, mà là những người có tín ngưỡng kiên định.

Xoẹt!

Tia sáng trắng ngà quét qua, khiến lão Kỵ sĩ Lợn Rừng đang rơi xuống biến mất.

“Làm tốt lắm! Meannie.”

Đội trưởng đội Trọng Pháo lau mồ hôi lạnh trên trán, còn ở gần đó, nữ binh Meannie đang điều khiển “Vũ khí cấp trọng pháo M0 Thánh Hươu” không trả lời, tập trung cao độ nhìn lên bầu trời.

Các quả Apollo tiếp theo dù không nổ, nhưng quả đã nổ này, rơi vào mắt mỗi Kỵ sĩ Lợn Rừng phe ta. Dù đây không phải lần đầu tiên chúng thấy kỳ tích này, nhưng vẫn có một sức mạnh dâng trào trong lòng chúng.

“Mặt Trời vĩnh cửu chiếu rọi!”

Tiếng hét của Kỵ sĩ Lợn Rừng như muốn xuyên thủng trời xanh, sĩ khí vốn 95 điểm của chúng lập tức đạt 100+, biến thành “Sĩ khí tối đa”, tiến vào trạng thái bùng nổ, thậm chí, toàn bộ thanh sĩ khí còn bốc lên ngọn lửa vàng rực.

Cùng với tiếng xung phong, kỵ binh phe ta ở tuyến đầu sắp va chạm trực diện với Cự binh Quyến Tộc, nhưng đây chỉ là một cái bẫy.

Một hàng dài Kỵ sĩ Lợn Rừng phía trước, tất cả đều điều khiển thú cưỡi của mình nhảy lên, vượt qua trên đầu các Cự binh Quyến Tộc, còn phía sau chúng là những xe tăng bọc thép mắt đỏ rực.

Nếu là Cự binh Quyến Tộc đối đầu Kỵ sĩ Lợn Rừng, thì Cự binh Quyến Tộc, với tư cách là binh chủng cấp 5, đương nhiên áp đảo Kỵ sĩ Lợn Rừng.

Nhưng đối với xe tăng bọc thép, cũng là binh chủng cấp 5, Cự binh Quyến Tộc lại khó đối phó. Nếu đối đầu với xe tăng bọc thép đã xung phong, rõ ràng nhất là điểm mạnh của xe tăng bọc thép nằm ở xung phong + va chạm + giẫm đạp, còn Cự binh Quyến Tộc thì thuộc loại mạnh toàn diện.

Tiếng va chạm và tiếng xương gãy không ngớt, một mảng lớn Cự binh Quyến Tộc bị xe tăng bọc thép xông đổ, một số bị tông gãy xương gãy gân, thậm chí có kẻ bị giẫm nát đầu.

Lấy đó làm đột phá khẩu, kỵ binh phe ta theo sau các xe tăng bọc thép, ào ạt xông vào lỗ hổng trong tuyến phòng thủ của địch.

Một Kỵ sĩ Lợn Rừng với đà xung phong đã đạt đến cực hạn, giơ cao cây búa nặng trong tay, nhắm vào một binh lính Nhân Tộc mà vung búa chiến.

“Keng” một tiếng, búa chiến dừng lại khi còn cách đầu binh lính Nhân Tộc mười mấy centimet, một hình người bằng kim loại xuất hiện phía sau binh lính Nhân Tộc này. Đây là sản phẩm của linh hồn + tế bào kim loại, một kỹ thuật độc quyền của Nhân Tộc ở thế giới này.

Khi binh lính Nhân Tộc này chuẩn bị phản công, trên cây búa nặng đã bị “thế thân” của hắn chặn lại, đột nhiên bùng lên ngọn lửa dữ dội, ngọn lửa đỏ vàng bao trùm hắn, thiêu đốt tóc, da thịt của hắn xèo xèo.

Hỗn chiến bùng nổ ngay lập tức, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, binh lính phe ta và địch đã giao tranh hỗn loạn trên khoảng đất trống rộng lớn trước thành vòng cung. Đội quân Trọng Pháo trên tường thành liên tục trút hỏa lực xuống.

Phía dưới hỗn loạn thành một mảng, Tô Hiểu nhìn xuống tất cả sau đó, biết rằng lần này mình không thể đứng ngoài quan sát, mà phải tham gia vào trận quyết chiến này.

Tường thành là mục tiêu tấn công tốt nhất, tường thành cao trăm mét vừa dễ thủ vừa khó công, hơn nữa phía trên còn có một hàng dài vũ khí cấp trọng pháo.

Đây là yếu điểm chí mạng của quân địch, chỉ cần Tô Hiểu điều khiển Phong Bạo Long phun một đợt hơi thở rồng, dưới sức nóng của lửa Thái Dương, những vũ khí cấp trọng pháo đó sẽ biến thành một đống sắt vụn nửa nóng chảy.

Như vậy, tỉ lệ thắng của phe ta lại tăng thêm một phần. Mặc dù Phe Thái Dương đã phát triển rất mạnh, nhưng lần này phải đối mặt với lực lượng mạnh nhất mà Quyến Tộc từng tập hợp trong lịch sử, cộng thêm sự hỗ trợ toàn lực của Nhân Tộc.

Tô Hiểu có hai át chủ bài trong tay, nếu dùng ra bây giờ thì hơi vội. Hắn không chắc Quyến Tộc còn có át chủ bài gì.

Nếu Quyến Tộc có át chủ bài phòng thủ cực mạnh, thì át chủ bài của mình dùng quá sớm sẽ thu được hiệu quả rất ít, thậm chí có thể bị khắc chế.

Nghĩ đến đó, Tô Hiểu không chần chừ nữa, bóp nát Lôi Thạch trong tay.

“Rắc” một tiếng, một tia hồ quang điện vàng kim chìm vào Lôi Điện Thương, mặc dù Long Kỵ Thương hiện tại đã được gia trì Giới Lôi, nhưng vẫn thiếu một phần ổn định.

Trang bị dẫn lôi [Lôi Chi Linh] bám vào ống tay Tô Hiểu, hắn điều khiển Phong Bạo Long, bay xiên xuống tường thành.

Trên tường thành, mấy khẩu vũ khí cấp trọng pháo chuyên dùng để đối phó với cá thể mạnh đã chờ sẵn từ lâu, chỉ đợi Tô Hiểu tấn công.

Một tiếng nổ vang lên, một tia sáng màu đỏ sẫm to bằng cánh tay xuyên thẳng qua đầu Tô Hiểu, đó là một vệt năng lượng do một mũi gai xoắn để lại.

Nhìn kỹ sẽ thấy, hai chân Tô Hiểu dần chìm vào lưng Phong Bạo Long, điều này cho thấy hắn đã tiến vào trạng thái xuyên không gian.

Xuyên không gian một khoảng cách rất ngắn, đưa bản thân trở lại vị trí vừa rồi. Tô Hiểu thoát khỏi trạng thái xuyên không gian, vũ khí cấp trọng pháo quả thực không thể xem thường.

Tiếng gió vút qua tai Tô Hiểu, một hư ảnh huyết khí xuất hiện phía sau hắn. Cùng lúc đó, hắn đã tạo thành một cây huyết thương tầm xa.

Hư ảnh huyết khí giương cung bắn tên, huyết thương xuyên thủng màn âm thanh, chìm vào vũ khí cấp trọng pháo trên tường thành. Huyết khí và năng lượng đỏ sẫm cùng nhau bùng nổ dữ dội.

Nửa mảnh hợp kim xoay tròn, găm vào gần Hecom Divay, điều này khiến các quý tộc Hội Đồng Cực Quang hoảng sợ lùi lại, một số thậm chí còn tè ra quần chạy xuống chân tường thành.

Trên bức tường thành vĩ đại hoàn toàn bằng kim loại, chỉ còn lại ba khẩu vũ khí cấp trọng pháo chuyên dùng để đối phó với cá thể mạnh. Việc số lượng vũ khí cấp trọng pháo loại này ít là điều bình thường, mục đích chế tạo vũ khí cấp trọng pháo là để sử dụng trong chiến tranh ở phạm vi rộng.

Tuy nhiên, ban đầu không ít đến thế, vốn dĩ trên tường thành có tổng cộng 14 khẩu vũ khí cấp trọng pháo chuyên dùng để đối phó với cá thể mạnh. Trước trận chiến, Hecom Divay đã ra lệnh tháo bỏ 10 khẩu, thay thế bằng loại vũ khí cấp trọng pháo có phạm vi rộng hơn, phù hợp hơn cho chiến tranh.

Quyết định này không thể nói là đúng hay sai, nhưng nhìn cảnh Tô Hiểu cưỡi Phong Bạo Long tấn công lúc này, quyết định này rõ ràng là không sáng suốt.

Phong Bạo Long lao xuống với tốc độ cực nhanh, mấy cây huyết thương bắn ra.

Bùm, bùm, bùm!

Trong ba cây huyết thương, có hai cây trúng mục tiêu, bắn nổ hai khẩu vũ khí cấp trọng pháo, khẩu còn lại, do nữ binh Meannie điều khiển, một tia sáng trắng ngà to bằng cánh tay quét qua, suýt nữa cắt trúng cổ Phong Bạo Long.

Keng!

Như một chiếc cúc kim loại lớn hút chặt vào vũ khí cấp trọng pháo do nữ binh Meannie điều khiển, cô ta rủa thầm một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, nếu có kiếp sau, cô ta thề sẽ không làm lính pháo binh nữa, quá dễ bị gây thù chuốc oán.

“Ầm” một tiếng nổ lớn, nữ binh Meannie và vũ khí cấp trọng pháo do cô ta điều khiển bị nổ tung nuốt chửng, nửa cánh tay cháy lửa bay đi.

Dưới sự hỗ trợ của Baha, Tô Hiểu đã thành công loại bỏ bốn khẩu vũ khí cấp trọng pháo chuyên dùng để đối phó với cá thể mạnh trên tường thành, đã đến lúc bắt đầu “nướng”.

Phong Bạo Long bay tốc độ cao, tiếng gió vù vù không ngừng bên tai Tô Hiểu, gió mạnh thổi thẳng vào mặt, hắn hơi cúi người xuống, truyền đạt mệnh lệnh tinh thần phun hơi thở rồng cho Phong Bạo Long.

Phạm vi phun hơi thở rồng là 30-40 mét, phải đảm bảo hơi thở rồng rơi xuống tường thành vẫn còn lực xung kích, mới có thể lan rộng nhất có thể trên tường thành, để đạt được hiệu quả quét sạch cao hơn.

Ngay khi Phong Bạo Long lao xuống còn cách tường thành 35 mét, một bóng người nhảy vọt từ trên tường thành xuống, người này cực kỳ cường tráng, là một… phụ nữ dữ dằn.

Người đột nhiên nhảy xuống là Vu nữ Bộ lạc Wolloi, đôi mắt nàng hóa thành màu xanh lục u ám, như đến từ đáy biển sâu thẳm.

“Hú!!”

Một con hải thú hình thái linh hồn chui ra từ miệng và mũi nàng, con hải thú này có thể hình khổng lồ, nửa cá nửa rắn, cái miệng há rộng, bề ngang ít nhất 10 mét, từng lớp răng nhọn trong miệng khiến người ta rợn tóc gáy.

“Rắc” một tiếng, linh hồn hải thú cắn vào bụng dưới của Phong Bạo Long, dù là Long Tộc nhưng Phong Bạo Long đau đến suýt ngất xỉu, nó bị cắn thẳng vào linh hồn.

Phong Bạo Long vì đau đớn mà giận dữ tột độ, không gầm rống mà trong miệng đang tích tụ hơi thở rồng. Nó dứt khoát cúi đầu, phun hơi thở rồng vào linh hồn hải thú đang cắn chặt bụng dưới của mình.

Hơi thở rồng màu vàng sẫm vừa vặn khắc chế linh hồn hải thú thuộc tính âm hàn, một ngụm phun khiến nó tan chảy như nến, sau đó kêu gào thảm thiết rồi bốc hơi.

Tô Hiểu trên lưng rồng ra lệnh cho Phong Bạo Long, lao xuống kẻ địch đang rơi với tốc độ tối đa.

Phong Bạo Long đang đau đớn tột cùng, trong cơn giận dữ, không chút do dự tuân theo mệnh lệnh này, lao về phía Vu nữ Bộ lạc Wolloi.

Áp lực gió ập tới, thổi tung mái tóc bện như xúc tu của Wolloi. Linh hồn hải thú bị thương, dù nàng không dễ chịu, nhưng với tư cách là một trong bốn cư dân bản địa mạnh nhất thế giới này, Wolloi không hề hoảng loạn. Bàn tay phải của nàng hóa thành móng vuốt của hải yêu, vảy bám vào, sau khi ban cho cánh tay phải “Sức mạnh”, cánh tay phải của nàng đột nhiên to thêm một chút.

Đôi mắt xanh lục u ám của Wolloi nhìn chằm chằm vào Phong Bạo Long và Tô Hiểu trên lưng rồng. Trong mắt nàng, Tô Hiểulãnh chúa của Phe Thái Dương, người nắm quyền, một người nắm quyền, dù có sự gia trì của Phi Long trông khí thế hùng tráng, nhưng thực lực cứng nhắc không thể bù đ đắp bằng điều này.

Phong Bạo Long và Wolloi lập tức rút ngắn khoảng cách, một trên một dưới. Tô Hiểu trên lưng rồng một thương đâm ra, Wolloi ở phía dưới xiên lên giơ tay đỡ. Ngay khi Long Kỵ Thương đâm vào lòng bàn tay nàng, đôi mắt Wolloi trợn trừng, phát hiện sự việc không hề đơn giản.

Phụt!

Long Kỵ Thương xuyên thủng lòng bàn tay phải của Wolloi, máu văng tung tóe, lôi điện vàng kim lan theo cánh tay nàng, bao bọc lấy nàng.

Trong đầu Wolloi “ong” một tiếng, nàng từng thấy Giới Lôi trước đây, nhưng chưa từng tự mình nếm thử, lần này nàng đã nếm được, tim nàng suýt ngừng đập, toàn thân tê liệt.

Tô Hiểu rút Long Kỵ Thương ra, giương lên rồi vung xuống như một cây côn.

Bùm.

Wolloi đang rơi giữa không trung, hóa thành một tàn ảnh, đâm thẳng vào tường thành cứng rắn.

“Bốp” một tiếng, tiếng va chạm giữa lưng Wolloi và tường thành khiến những người khác trên tường thành rợn người, máu văng tung tóe thành hình tia dưới thân Wolloi.

Hiệu ứng tê liệt của Giới Lôi tiếp tục, chưa kịp để Wolloi đứng dậy, Tô Hiểu trên lưng rồng đã ném Long Kỵ Thương trong tay ra, Long Kỵ Thương hóa thành một tia tàn ảnh, xuyên thủng bụng Wolloi, đóng đinh nàng xuống đất.

Chưa hết, trên Long Kỵ Thương đã mất đi sự gia trì của Giới Lôi, đột nhiên lóe lên một tia hồ quang điện.

Rầm!

Sấm sét từ trên trời giáng xuống, đánh trúng người Wolloi, trong luồng lôi điện vàng kim, Wolloi rên lên một tiếng, bất chấp bụng bị lưỡi thương xé toạc, dốc sức lăn mình sang một bên.

Thoát khỏi điểm sét đánh, Wolloi một tay túm lấy ruột đang trào ra từ khoang bụng, máu chảy xuống cằm, nàng thở hổn hển.

“He…com Divay! Ngươi không nói… hắn mạnh đến vậy.”

Vu nữ Bộ lạc Wolloi trừng mắt nhìn Hecom Divay, Hecom Divay không nói nên lời, hắn có biết Tô Hiểu mạnh không? Đương nhiên là biết rồi, nhưng hắn sẽ không nói.

Vu nữ Bộ lạc Wolloi chọn cách nhảy lên, đơn đấu với Tô Hiểu trong trạng thái Long Kỵ, quả thực là mất trí. Tô Hiểu đã từng đơn đấu với cường giả cấp độ như Lão Kỵ Sĩ, còn tình huống của Vu nữ Bộ lạc Wolloi, đề nghị nên đi khám khoa thần kinh.

Tiếng rít gió từ trên đầu mọi người truyền đến, trên lưng rồng, Tô Hiểu trong tay đã lại xuất hiện một cây Long Kỵ Thương.

Ngay khi Phong Bạo Long lao xuống, một “Người Khổng Lồ” cao hơn 50 mét nhảy ra từ phía sau tường thành, bàn tay khổng lồ của nó vồ một cái, suýt nữa đã tóm được Phong Bạo Long.

Chiều cao hơn 50 mét là khái niệm gì? Cả bức tường thành kim loại của “Thành Vòng Cung Kwabob” chỉ cao 157 mét, chiều cao của “Người Khổng Lồ” này đã gần bằng một phần ba bức tường thành.

Da của người khổng lồ này như bị đốt cháy, khắp nơi phủ đầy tia lửa và đường vân dung nham. Nó có một cái bụng to, trên bụng có nhiều binh lính Quyến Tộc cởi trần nửa người. Chỉ dựa vào tinh thần và linh hồn của một người không thể điều khiển một cơ thể đồ sộ như vậy, vì thế mới cần họ cung cấp lực lượng linh hồn.

Ngực và hai bên sườn của người khổng lồ có xương ngoài hình xương sườn màu xám trắng, trung tâm ngực có một con mắt khổng lồ.

Đầu của người khổng lồ không có ngũ quan, chỉ có một cái miệng khổng lồ đầy răng không đều.

Bàn tay khổng lồ của người khổng lồ nắm lấy mép bên trong tường thành, bàn tay kia vươn ra ngoài một cái, đồng thời tạo ra một luồng gió mạnh, quét qua dưới cánh Phong Bạo Long.

Tô Hiểu đứng trên lưng rồng, cảm thấy Phong Bạo Long dưới chân run rẩy. Điều này không mất mặt, đừng nói là Phong Bạo Long có thể hình trung bình nhỏ, ngay cả Long Hỏa Quỷ Babatos so với Thú Khổng Lồ này, Babatos cũng trở nên không còn lớn như vậy.

Đây là át chủ bài mà Quyến Tộc đã chuẩn bị cho trận chiến này, Thú Khổng Lồ. Để tạo ra nó, cần một Quyến Tộc có ý chí cực kỳ mạnh mẽ, chấp nhận máu Bán Thú Nhân Thủy Tổ, sau đó thông qua công nghệ sinh học của Hội Đồng Cực Quang, mới có thể biến thành Thú Khổng Lồ.

Lúc này Thú Khổng Lồ một tay bám vào mép trong của tường thành, một chân đạp vào mặt tường bên trong tường thành.

“Candivey, ngươi nói hắn còn nhận ra chúng ta không?”

Chánh án Phoo-lo nuốt nước bọt.

“Chắc là không nhận ra.”

“Vậy thì…”

“Không cần lo lắng, Raze đúng là không nhận ra chúng ta, nhưng hắn phân biệt được địch ta.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”

Chánh án Phoo-lo lau mồ hôi lạnh trên trán.

Thú Khổng Lồ leo lên tường thành, nó nhặt một quả cầu kim loại lớn như con nhím biển do mười mấy binh lính khiêng đến, chẳng quan tâm những chiếc gai kim loại trên đó đâm xuyên qua da thịt, nó dùng hết sức ném đi.

“Vù” một tiếng, quả cầu gai lớn bay qua gần Tô Hiểu, đôi mắt hắn hơi híp lại, lực lượng khủng khiếp này, trúng một cái là có chuyện.

Phong Bạo Long dưới chân Tô Hiểu rống khẽ, ý tứ là: ‘Hay là rút lui trước đi, đáng sợ quá.’

“Không được sợ hãi!”

Tô Hiểu giẫm mạnh lên lưng rồng, Phong Bạo Long gầm gừ như than vãn.

Từng quả cầu gai lớn đường kính gần 5 mét liên tục bay qua gần Tô Hiểu, có quả suýt nữa đã chạm vào hắn.

Sau khi Thú Khổng Lồ ném hơn chục quả cầu gai lớn mà vẫn không trúng, nó nghi hoặc gãi đầu, rồi chuyển mục tiêu sang các binh lính Quyến Tộc và Kỵ sĩ Lợn Rừng đang hỗn chiến phía dưới.

Chọn một nơi Kỵ sĩ Lợn Rừng tập trung đông đúc, Thú Khổng Lồ ném một quả cầu gai lớn xuống.

“Đùng” một tiếng, quả cầu gai lớn rơi xuống đất, đất cát văng tung tóe, rất nhiều Kỵ sĩ Lợn Rừng bị đập nát thành thịt nát.

Thú Khổng Lồ tìm được mục tiêu, nó hai tay nắm lấy một chỗ lồi ra hình tay nắm trên tường thành, rút ra một cây gậy kim loại dài gần 35 mét đã cắm trong tường thành nhiều năm.

Cây gậy kim loại khổng lồ này vừa vặn trong tay nó, nhìn những vết rỉ sét đỏ trên đó, có vẻ đây không phải lần đầu tiên nó được sử dụng.

Thú Khổng Lồ vừa rút chiến côn ra, liền nghe thấy một tiếng sấm rền từ trên trời, cùng lúc đó, trên lưng rồng.

Tô Hiểu lấy ra một khẩu súng tiêm cỡ trung từ không gian chứa đồ, kẹp một lọ thuốc có bọt khí vàng kim bên trong vào đó.

Hắn không tiêm cho mình, loại súng tiêm này không đúng kích cỡ. Hắn cắm nó vào lưng rồng, tiêm cho Phong Bạo Long.

Sở dĩ làm vậy là để thông qua nghiên cứu về Giới Lôi bấy lâu nay, trong thời gian ngắn tăng cường khả năng kháng Giới Lôi của Phong Bạo Long, nếu không Phong Bạo Long sẽ bị điện giật đến nửa sống nửa chết rồi rơi từ trên không xuống nếu tiếp xúc với lôi điện cường độ cao.

Cùng với thuốc tiêm được truyền vào, những tia hồ quang điện bắt đầu lóe lên giữa lông vũ của Phong Bạo Long, thấy vậy, Tô Hiểu trên lưng rồng kích hoạt [Lôi Chi Linh], dẫn lôi bằng 43 điểm may mắn của bản thân.

Với hơn 900 điểm thân hòa nguyên tố, Tô Hiểu không muốn trở thành một Diệt Pháp Giả bị Giới Lôi đánh chết.

“Rắc” một tiếng, lôi điện vàng kim giáng xuống, trước tiên chìm vào Long Kỵ Thương, sau đó bao trùm lấy Tô Hiểu, chưa dừng lại ở đó, Phong Bạo Long dưới chân hắn cũng bị Giới Lôi bao phủ.

Long Kỵ Thương trong tay Tô Hiểu tạo tư thế đâm thẳng về phía trước, giây tiếp theo, Phong Bạo Long đột nhiên lao ra.

Trong tầm nhìn của mọi người, Tô Hiểu và Phong Bạo Long đồng thời biến mất, chỉ để lại một vệt hồ quang điện vàng kim. Khi Tô Hiểu và Phong Bạo Long xuất hiện trở lại, họ đã lao đến trước ngực Thú Khổng Lồ với tốc độ kinh hoàng, xuyên thủng ngực Thú Khổng Lồ như một tia chớp.

Rắc!!

Hàng loạt mảnh thịt và xương vụn văng tung tóe, tại vị trí ngực Thú Khổng Lồ xuất hiện một cái hố lớn, là do Tô Hiểu và Phong Bạo Long trong trạng thái được gia trì Giới Lôi, tựa như hóa thành một cây lôi thương, xuyên ngực mà qua.

Thú Khổng Lồ đang đứng trên tường thành ngửa người ra sau, rơi khỏi tường thành, “ầm” một tiếng đập đổ hàng loạt kiến trúc.

Tại sao không tấn công đầu? Đây là kết quả của việc Tô Hiểu đã suy nghĩ kỹ lưỡng. Nếu Thú Khổng Lồ phản ứng kịp thời vào thời khắc then chốt, đột nhiên há miệng nuốt chửng, Phong Bạo Long sẽ chết ngay tại chỗ, và không thể giết được địch.

Đầu không thể chọn, xuyên thủng lõi trung tâm ngực đối phương là lựa chọn tốt nhất, nơi đó sinh mệnh ba động mạnh nhất.

Tô Hiểu với tư cách là Lãnh Chúa Thái Dương, một đòn xuyên thủng ngực thực thể mạnh nhất của địch, điều này rõ ràng có tác dụng cực kỳ lớn trong việc nâng cao sĩ khí phe ta và giáng đòn vào sĩ khí phe địch.

Tô Hiểu vẩy máu dính trên Long Kỵ Thương, còn bản thân và Phong Bạo Long thì tạm thời không có thời gian xử lý. Phong Bạo Long vốn có lông màu xanh đen, giờ đã gần như bị nhuộm đỏ. Tô Hiểu điều khiển nó giảm độ cao.

“Rầm” một tiếng, một bàn tay khổng lồ đặt lên mép tường thành, Tô Hiểu lập tức ra lệnh cho Phong Bạo Long bay cao lên, nếu Phong Bạo Long bị Thú Khổng Lồ tóm được, thì chỉ có nước bị xé cánh, quăng vào miệng, nhai ngấu nghiến.

Tô Hiểu biết Thú Khổng Lồ chưa chết, không có thông báo giết địch xuất hiện, nhưng hắn không ngờ rằng, sau khi bị phá hủy lõi, Thú Khổng Lồ có thể đứng dậy nhanh đến vậy.

Trong cái lỗ máu khổng lồ trên ngực Thú Khổng Lồ, thịt máu đang cuồn cuộn, lành lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Trước khi những thịt máu này lấp đầy vết thương, Tô Hiểu trên lưng rồng nhìn thấy một người quen trong lồng ngực Thú Khổng Lồ.

Hắn đã gặp người này một lần, lần đó là mua vũ khí quân dụng tiêu chuẩn từ hắn, sau đó vài lần khác là đối đầu với hắn trên chiến trường, đó là Chuẩn tướng Raze.

Thực ra đôi khi dùng từ “người tốt” và “người xấu” để đánh giá một người là không chính xác, ví dụ như Chuẩn tướng Raze, hắn từng tự ý bán vũ khí quân dụng tiêu chuẩn của Liên Minh, đây là trọng tội.

Nhưng khi cần hắn, hắn là người đầu tiên đến biên giới, dù lúc đó Liên Minh Trưởng Toin đang nắm quyền, để hạn chế Chuẩn tướng Raze là cựu bộ hạ của Hecom Divay, Liên Minh Trưởng Toin đã không điều động vũ khí cấp trọng pháo cho Chuẩn tướng Raze khi hắn ra trận, nhưng Chuẩn tướng Raze vẫn chọn xuất chiến.

Phe Thái Dương có được ngày hôm nay, thực sự phải cảm ơn Liên Minh Trưởng Toin, nếu không có hắn, phe ta đã bị Chuẩn tướng Raze có vũ khí cấp trọng pháo làm trọng thương, nếu không có cái chết của hắn, phe ta cũng không thể ký kết “Hiệp Ước Biên Cương” với Quyến Tộc, thật là một “đồng đội tốt” hết lòng.

Đôi khi Tô Hiểu cũng nghĩ, nếu khi đó hắn chọn ám sát Hecom Divay, để lại Toin, thì bây giờ mình đã thắng rồi, rất có thể đã trở lại Luân Hồi Nhạc Viên để tăng cường thực lực.

Tô Hiểu nhìn xuống chiến trường phía dưới, dù địch có lợi thế địa hình, cộng thêm vũ khí cấp trọng pháo yểm trợ, nhưng phe ta vẫn có ưu thế rất lớn, đây chính là lợi ích của việc tích lũy dày dặn, không động thì vững như chó già, đã động thì đánh địch đến chết ngay tại chỗ.

Sau khi Phong Bạo Long bay lên độ cao an toàn, Tô Hiểu lấy ra một quả Apollo, kích hoạt nó rồi ném xuống Thú Khổng Lồ phía dưới.

Apollo hóa thành tàn ảnh, vừa đến trên đầu Thú Khổng Lồ đã bị nó ngẩng đầu nuốt chửng vào bụng, sau đó trong bụng nó phát ra một tiếng nổ âm ỉ, bụng to phình lên gấp mấy lần.

Thú Khổng Lồ như đánh rắm, phun ra một luồng lửa, rồi sau đó không sao cả.

Trước đây Baha ném quả Apollo bình thường, từng bị Chủ Thể Ong Hổ Termisa dùng tay không bóp nát, giờ con Thú Khổng Lồ này còn tàn nhẫn hơn, trực tiếp nuốt một quả. Nếu Nguyệt Thần còn sống, chắc hẳn sẽ cảm thấy an ủi.

Tô Hiểu không quá để tâm đến điều này, hắn kích hoạt năng lực 2 của danh hiệu Lãnh Chúa Chiến Tranh: “Toàn Quân Xung Phong”.

Các Kỵ sĩ Lợn Rừng phe ta đang hỗn chiến với quân địch, đương nhiên không thể xung phong được. Điều Tô Hiểu cần chỉ là sĩ khí của tất cả đơn vị binh lính phe ta lập tức đạt đến tối đa, khiến thanh sĩ khí tiến vào trạng thái “Bùng Nổ”.

Muốn kích hoạt chiêu cuối “Cổ Thú Chiến Tranh” của Lãnh Chúa Chiến Tranh, phải khiến sĩ khí của đơn vị binh lính đạt 100 điểm, hoặc cao hơn.

Tô Hiểu nhìn Thú Khổng Lồ phía dưới và hàng loạt vũ khí cấp trọng pháo trên tường thành, hắn kích hoạt năng lực “Cổ Thú Chiến Tranh”, thăm dò lâu như vậy, Quyến Tộc đại khái đã dốc hết át chủ bài, át chủ bài trong tay mình tự nhiên cũng không cần giấu nữa.

【Thông báo: Ngươi đã kích hoạt năng lực Cổ Thú Chiến Tranh.】

【Đang kiểm tra các sinh vật lớn mạnh nhất thế giới này…】

【Đã chọn thành công Chiến Thú, Bá Chủ Tai Ương Zerv.】

【Đây là một sinh vật khổng lồ từ thời đại tai ương của thế giới này, đã chết 492 năm, nơi cư trú ban đầu: toàn bộ đại lục. Zerv là một quái thú khổng lồ bị biến dị do ô nhiễm cơ giới nghiêm trọng vào đầu thời kỳ tai ương Mưa Đen. Nó thích ăn những quái thú khổng lồ có lượng lớn tế bào kim loại trong cơ thể. Do quá mạnh và không thể kiểm soát sự thèm ăn của mình, dẫn đến việc tất cả các dị thú có lượng lớn tế bào kim loại trong cơ thể đều bị nó nuốt chửng hoàn toàn. Cuối cùng, vì thịt máu không thể thỏa mãn sự thèm ăn của nó, nó đã tự xé xác và nuốt chửng thân thể của mình. Ngay cả khi đã nuốt hơn một phần ba cơ thể, nó vẫn là tồn tại mạnh nhất trong thời đại đó.】

【Chiến Linh đang hồi sinh…】

【Đang cấu tạo thân thể…】

【Bá Chủ Tai Ương Zerv sẽ tồn tại trong 60 giây, trong thời gian này sẽ hỗ trợ Thợ Săn chiến đấu.】

【Sĩ khí phe ta đã đạt đến đỉnh điểm.】

【Số lượng đơn vị binh lính do Thợ Săn chỉ huy hiện tại đã vượt quá 40 vạn.】

【Thuộc tính Sức Mạnh Thật và Thể Lực Thật của Bá Chủ Tai Ương Zerv đã đạt đến cực hạn của thế giới này.】

Sau khi Tô Hiểu kích hoạt năng lực “Cổ Thú Chiến Tranh”, Bá Chủ Tai Ương Zerv không xuất hiện ngay lập tức, bầu trời vốn u ám một mảng, giờ mưa lất phất.

Những giọt mưa đen rơi xuống, ánh sáng thế gian cũng tối đi vài phần, như thể đã trở lại thời đại tai ương sau khi Mưa Đen đến, tối tăm, hoang dã, đói kém khắp nơi.

Cùng với những giọt mưa đen rơi xuống, chiến trường hỗn loạn dần lắng dịu, bất kể là Quyến Tộc, hay Nhân Tộc, thậm chí là Kỵ sĩ Lợn Rừng, đều có một nỗi sợ hãi từ sâu trong tim, truyền thừa từ gen, nỗi sợ hãi đối với những hạt mưa đen này.

Áp lực kinh hoàng ập đến từ trên cao, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời. Nếu Tô Hiểu cưỡi rồng tới, phong lôi biến sắc, mang lại cảm giác sử thi, thì khoảnh khắc này là nỗi sợ hãi về tai họa sắp giáng xuống.

Một vật thể khổng lồ từ trên không trung rơi xuống, tuy thể hình cực lớn, dài hơn trăm mét, nhưng khi rơi xuống, nó không va chạm mạnh xuống đất, mà dùng móng vuốt kim loại tóm lấy mặt ngoài tường thành, để lại mấy vết cào sâu vài mét, sau đó tốc độ rơi của nó chậm lại, cuối cùng dừng hẳn.

Mưa đen lất phất rơi, trong mưa, một con quái vật khổng lồ tổng hợp giữa cá sấu và khủng long, bám trên tường thành kim loại. Miệng nó đầy những chiếc răng kim loại lởm chởm, lưỡi và lớp da ngoài đầu có cấu trúc thịt máu, một mắt đã mù do kim loại hóa, mắt còn lại thì đã thành công kim loại hóa sống, đồng tử tỏa ra hình tia.

Bá Chủ Tai Ương Zerv giáng lâm, nó với tốc độ không nhanh lắm bò lên tường thành, con mắt lạnh lùng quét nhìn xung quanh.

“Hống!!!”

Một tiếng gầm vang, màn mưa “bốp” một tiếng nổ tung, mưa đen đột ngột ngừng lại.

Tô Hiểu đứng trên lưng rồng, cảm thấy Phong Bạo Long dưới chân đang run rẩy. Hắn nhìn Bá Chủ Tai Ương Zerv, phát hiện mình từng thấy con quái vật khổng lồ này.

Khi mới vào thế giới này, Tô Hiểu đã nhìn thấy một số hình ảnh lịch sử còn sót lại của thế giới này, giống như xem phim, trong đó hắn đã thấy Bá Chủ Tai Ương Zerv gầm rống lên trời trong mưa đen.

Con mắt độc nhất của Bá Chủ Tai Ương Zerv nhìn lên không trung, quan sát Tô Hiểu, rõ ràng, với sự lạnh lùng và kiêu ngạo của nó, nó không định tuân theo mệnh lệnh của Tô Hiểu, ngoại trừ việc coi quân đoàn Thái Dương là đồng minh, việc chỉ huy nó chiến đấu theo cách nào là điều không thể.

Ngay khi Bá Chủ Tai Ương Zerv chuẩn bị quan sát thêm mười mấy giây, một bàn tay khổng lồ vồ tới nó, tóm lấy đầu Bá Chủ Tai Ương Zerv, đó là Thú Khổng Lồ.

Thú Khổng Lồ dùng hết sức kéo Bá Chủ Tai Ương Zerv lên, đập nó vào tường thành, cây côn kim loại ở bàn tay kia liên tục giáng xuống.

Sau vài cú đánh liên tiếp, Thú Khổng Lồ dừng lại, Bá Chủ Tai Ương Zerv bị đè chặt trên tường thành, con mắt độc nhất nhìn Thú Khổng Lồ, nó bối rối, không hiểu tại sao thứ yếu ớt như vậy lại dám tấn công nó, có phải thời thế đã thay đổi rồi không.

Chát!

Hàm trên và hàm dưới va vào nhau, máu văng tung tóe, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Bá Chủ Tai Ương Zerv đã quay người cắn đứt đầu Thú Khổng Lồ, nhai bừa bãi hai cái, nuốt vào bụng.

Có lẽ cảm thấy ngon miệng, Bá Chủ Tai Ương Zerv lại cắn vài phát, xé nát toàn bộ Thú Khổng Lồ, nuốt trọn vào bụng.

Sau khi ăn hết Thú Khổng Lồ, Bá Chủ Tai Ương Zerv càng đói hơn, nó nhìn các binh lính Quyến Tộc. Số lượng tế bào kim loại ít ỏi trong cơ thể những sinh vật này khiến Bá Chủ Tai Ương Zerv khó hiểu, nó không thể hiểu được tại sao các sinh vật bây giờ lại mềm yếu đến vậy? Khác hẳn với thời của nó, và tại sao lại yếu đến thế?

Lúc này Hecom Divay và những người khác đã chạy xuống tường thành, đứng ở ngoại thành ngẩng đầu nhìn Bá Chủ Tai Ương Zerv trên tường thành, một cảnh tượng suốt đời khó quên hiện ra trong mắt họ.

Rắc, rắc…

Bá Chủ Tai Ương Zerv bắt đầu cắn nuốt tường thành kim loại, với thể hình của nó, giống như đang ăn một miếng bánh quy lớn hơn chính mình. Trong tiếng oanh tạc điên cuồng của vũ khí cấp trọng pháo, Bá Chủ Tai Ương Zerv phun ra một luồng lửa axit đen đầy cặn kim loại, những vũ khí cấp trọng pháo đó lập tức tắt ngúm.

Hơn hai mươi giây sau, Bá Chủ Tai Ương Zerv thỏa mãn nuốt nốt miếng tường thành cuối cùng, hiếm hoi mà ợ một cái.

Có lẽ vì ăn uống khá vui vẻ, con mắt độc nhất của nó nhìn Tô Hiểu, đại khái ý là: ‘Ra lệnh đi, ta giúp ngươi làm một việc.’

Tô Hiểu ra lệnh cho Bá Chủ Tai Ương Zerv tiêu diệt tối đa các sinh vật có tế bào kim loại trong cơ thể, tức là Quyến Tộc. Sở dĩ đưa ra mệnh lệnh tinh thần như vậy là vì lo Bá Chủ Tai Ương Zerv không biết Quyến Tộc là gì, trong thời đại nó hoành hành, Quyến Tộc còn chưa xuất hiện.

Nhận được mệnh lệnh này của Tô Hiểu, Bá Chủ Tai Ương Zerv hít một hơi thật sâu, thậm chí hút ra cả xoáy khí, sau đó, trong miệng nó phun ra năng lượng xám sắt, đây là “Hơi thở Thép”.

Nơi hơi thở đi qua, bất kể là Quyến Tộc, Nhân Tộc, hay Kỵ sĩ Lợn Rừng, tất cả đều hóa thành mảnh vụn kim loại, như thể bị đông cứng cấp tốc rồi vỡ tan.

Khi thời hạn tồn tại của Bá Chủ Tai Ương Zerv kết thúc, cơ thể nó tan chảy và bốc hơi, nhìn khắp chiến trường, Quyến Tộc vừa rồi còn khí thế hừng hực, giờ ít nhất đã chết hai phần.

Đừng nghĩ Bá Chủ Tai Ương Zerv giết ít địch, ngoại trừ ăn Thú Khổng Lồ và tường thành kim loại, thời gian chiến đấu còn lại của nó không nhiều.

“Giết!”

Hausman gầm lên một tiếng, lợi dụng lúc sĩ khí quân địch đang trên bờ vực sụp đổ, quả quyết bắt đầu xung phong.

Quân đoàn Thái Dương với thế không thể cản phá, xông thẳng vào phá nát tuyến phòng thủ do binh lính Quyến Tộc và Nhân Tộc miễn cưỡng dựng lên. Vì sự việc xảy ra quá đột ngột, các quý tộc Hội Đồng Cực Quang trước đó còn đang quan sát trên tường thành, lúc này đã rút về khu ngoại thành, không kịp rút lui.

“Ầm” một tiếng, một thi thể không đầu bay xa, Cương Nha không chịu bỏ qua, tiếp tục đuổi theo đập chết một quý tộc Quyến Tộc nữa mới dừng lại.

Đại quân phe ta một đường xông thẳng vào ngoại thành, giết quân phòng thủ đang tháo chạy về phía sau đến mức không còn sức phản kháng, dù trong số họ có binh lính tinh nhuệ, cũng chỉ có thể chọn cách vứt vũ khí đầu hàng, hoàn toàn không thể chiến đấu.

Thành đổ, quân tan, ba phe Liên Minh Quyến Tộc, Hội Đồng Cực Quang, Nhân Tộc, không còn là vấn đề thảm bại nữa, mà là bị Phe Thái Dương đánh xuyên thủng.

Ba phe này đã dồn tất cả các đội quân tinh nhuệ vào cửa ải “Thành Vòng Cung Kwabob” vừa dễ thủ vừa khó công này. Nói cách khác, hiện tại dù Hội Đồng Cực Quang và Nhân Tộc ở phía sau còn quân đội, thì chiến lực của quân đội đó cũng sẽ bị Quân Đoàn Thái Dương san bằng.

Chiến sự dần lắng dịu, mưa đen trên trời đã ngừng từ lâu, sau khi mây đen tan đi, mặt trời rực rỡ treo lơ lửng trên không.

Phong Bạo Long bay về nội thành, Tô Hiểu nhìn xuống tường thành nội thành, lúc này cửa thành mở rộng, tất cả hiến binh đều không trang bị vũ khí, đây là đã đầu hàng.

Nửa giờ sau, các Kỵ sĩ Lợn Rừng tiến vào nội thành, thẳng tiến đến tường thành phía sau của vòng cung, không ít Quyến Tộc đã trốn thoát qua cổng thành phía sau.

Một giờ sau, các Kỵ sĩ Lợn Rừng phe ta đã tiếp nhận thành công tường thành ngoại thành phía sau, nơi đó không khác gì tường thành phía trước. Không có quái vật như Bá Chủ Tai Ương Zerv, lực phòng thủ của hai mặt tường thành ngoại thành trước sau thực sự rất vững chắc.

Tô Hiểu điều khiển Phong Bạo Long hạ xuống, đáp xuống trước một bậc thang rất dài, hắn nhảy khỏi lưng rồng, đi lên theo bậc thang, bước vào Đại Sảnh Nghị Hội.

Trong đại sảnh, Hecom Divay ngồi ở vị trí đầu, bên phải là một thiếu niên có vài nét giống hắn, thiếu niên này bị còng tay, bị bịt miệng, còn bên trái Hecom DivayChánh án Phoo-lo đang ngồi trên bàn nghị sự.

Tình trạng của Chánh án Phoo-lo không tốt, cổ họng bị cắt, máu phun tung tóe khắp nơi.

Tô Hiểu dừng bước trước bàn nghị sự, ngồi vào chiếc ghế đối diện Hecom Divay, lần trước đến, hắn cũng ngồi ở đây.

“Bạch Dạ, ngươi không phải vẫn muốn biết ai đã soạn thảo “Hiệp Ước Biên Cương” sao, bây giờ ta nói cho ngươi biết, là con trai thứ năm của ta, nó từ nhỏ đã rất thông minh, sau này lớn lên nhất định sẽ là một lãnh đạo ưu tú hơn ta, ta đã dồn hết tâm huyết để bồi dưỡng nó.”

Hecom Divay nói xong, dùng con dao găm trong tay kề vào cổ con trai mình, môi hắn run rẩy vài cái, nhưng hắn vẫn cứa cổ con trai ruột của mình, máu tươi phun ra.

“Người thừa kế của ta đã chết, những người thân khác cũng ở phía sau, đều bị hộ vệ của ta xử tử, hắn cũng theo lệnh của ta mà tự kết liễu.”

Hành động của Hecom Divay lúc này, quả thực là đang cắt đứt mọi hy vọng trỗi dậy của Quyến Tộc. Hắn không để bất kỳ quý tộc nào trốn thoát, tất cả đều bị giết, kể cả người bạn cũ Chánh án Phoo-lo cũng chết trong tay hắn. Hắn cố ý giết sạch những người có thể nắm quyền của Quyến Tộc.

Hecom Divay điên rồi sao? Đương nhiên là không, hắn rất tỉnh táo, tỉnh táo đến đáng sợ, so với việc để lại hy vọng trỗi dậy, việc duy trì chủng tộc quan trọng hơn.

Trong mắt Hecom Divay, chỉ cần Quyến Tộc còn tồn tại hy vọng trỗi dậy, thì không còn xa nữa ngày Quyến Tộc bị Phe Thái Dương tàn sát đến mức diệt tộc. Hắn không hề nghi ngờ Tô Hiểu có thể làm được điều đó. Hành động hiện tại của hắn, dù phải cúi đầu chịu nhục, nhưng một khi đầu hàng thành công, có thể giúp Quyến Tộc không bị tàn sát đến mức diệt tộc, dù sau này có trở thành chủng tộc trung bình nhỏ, cũng là đã được duy trì, còn sống thì luôn có hy vọng.

“Trở thành bá chủ của đại lục này rất huy hoàng, nhưng tàn sát một chủng tộc thì không vẻ vang gì. Quyến Tộc với tư thái thấp hèn nhất, đầu hàng Lãnh Chúa Thái Dương.”

Hecom Divay nói xong câu này, dùng mũi dao găm khều động mạch ở cổ mình, động tác điềm nhiên, như thể hàng ngày sửa râu vậy.

“Bạch Dạ, trước khi ta chết, cho ta một câu trả lời đi, để ta chết một cách rõ ràng.”

Hecom Divay biết, hắn phải chết ở đây, hắn là chỗ dựa của Quyến Tộc, là lãnh đạo, vì vậy hắn phải chết.

“Ồ, vậy thì chấp nhận sự đầu hàng của các ngươi.”

D・Ám Sát xuất hiện trong tay Tô Hiểu, một phát bắn xuyên tim Hecom Divay, đối với đối thủ như vậy, nên giữ lại toàn thây.

Tô Hiểu chưa bao giờ nghĩ đến việc phải tận diệt Quyến Tộc, không phải vì trong lòng không đành, chuyện này hắn đã từng làm, tộc Ong Hổ ở đại lục nguyên thủy đã bị hắn giết sạch, các nhánh phụ tộc Ong Hổ sống sót cũng không còn khả năng sinh sản.

Lần đó Tô Hiểu nhận được rất nhiều thông báo cảnh cáo, không chỉ của Cây Hư Không, mà còn của Luân Hồi Nhạc Viên, nguyên nhân là vì việc tận diệt một chủng tộc sẽ gây ra thay đổi lớn trong thế giới đó.

【Thông báo của Cây Hư Không: Trận chiến cấp lịch sử của thế giới này đã kết thúc.】

【Bên thắng: Phe Thái Dương!】

【Lãnh đạo Phe Thái Dương: Cuculin Bạch Dạ.】

【Quyền công chứng của Phe Thái Dương thuộc về: Luân Hồi Nhạc Viên.】

Sau khi thông báo này xuất hiện, Tô Hiểu lại nhận được thông báo cá nhân dành cho hắn.

【Thông báo: Phe Thái Dương do ngươi thành lập đã chiến thắng phe bá chủ Quyến Tộc của thế giới này.】

【Phe Thái Dương sẽ trở thành thế lực bá chủ mới trong thế giới này.】

【Trong quá trình đánh giá sự kiện cấp lịch sử lần này, sẽ tổng hợp tất cả các trận chiến thắng/thua, cũng như tình hình tiêu diệt địch, để đưa ra một tổng kết cuối cùng, từ đó xác định mức thưởng cuối cùng.】

Canh một 10900 chữ, hôm nay cập nhật muộn rồi, nghĩ rằng phải viết xong trận quyết chiến này nên viết đến bây giờ. Ban đầu hôm nay có hẹn Đông y, nhưng đối phương hôm nay quá bận nên lùi lại một ngày, sáng mai đi, hôm nay ngủ sớm, không tập luyện nữa.

(Hết chương)

Tóm tắt:

Trận chiến quyết định giữa Phe Thái Dương và Quyến Tộc diễn ra trước Thành Vòng Cung Kwabob. Phe Thái Dương tập hợp những Kỵ sĩ Lợn Rừng và các vũ khí hùng mạnh chuẩn bị tấn công. Trong lúc đó, Quyến Tộc đối diện với áp lực từ quân đội đông đảo và những vũ khí công nghệ hiện đại. Cuộc chiến diễn ra khốc liệt với nhiều biến động, và Tô Hiểu, người lãnh đạo Phe Thái Dương, sử dụng những chiến thuật tài tình cùng với sức mạnh của Bá Chủ Tai Ương Zerv để giành lấy chiến thắng quyết định, xóa bỏ mọi hy vọng phục hưng của Quyến Tộc.