Chương 3517: Nhóm bốn người ‘đồng đội tốt’
Không một chút phòng bị, Mặt Nạ Tiên Cổ đã chụp lên mặt.
“Hả?”
Gulu đần mặt ra, rồi con ngươi co rụt lại, nàng theo bản năng giơ tay lên sờ mặt nạ trên mặt, nhưng đã quá muộn, nàng... không cảm thấy gì cả.
“Lập tức, nhanh lên, mau, gỡ cái mặt nạ rách nát trên mặt ngươi ra, nhanh lên!!”
Tiếng la của Thánh Thi vang lên trong đầu Gulu, điều này càng khiến Gulu thêm khó hiểu, sau đó mới nghĩ ra chuyện gì đang xảy ra.
Gulu nghĩ, lão gian xảo bên cạnh đã chụp mặt nạ lên mặt nàng, chắc chắn không có ý tốt gì, nhưng cũng sẽ không đến mức hãm hại nàng chết, hoặc nửa sống nửa chết, dù sao còn có mối quan hệ với Đội trưởng, dù nói thế nào, nàng cũng là thành viên Lữ đoàn.
Tình hình đúng là như vậy, khi Tô Hiểu sắp xếp Nữ Quạ, đã triệu hồi Tử Linh Chi Thư, sau đó cũng triệu hồi Mặt Nạ Tiên Cổ.
Trước đó, chiếc mặt nạ này quả thực đã rời đi, mang dáng vẻ muốn chia tay với Tô Hiểu, nhưng đừng quên, một mảnh nhỏ bị thiếu của Mặt Nạ Tiên Cổ vẫn còn trong tay Tô Hiểu. Có mảnh nhỏ này trong tay, cho dù chiếc mặt nạ này sau này thăng cấp lên vật phẩm cấp độ ‘Chúa Tể’, cũng không thể đối phó với hắn.
Hơn nữa, Mặt Nạ Tiên Cổ hiện tại cùng lắm chỉ là ‘chuẩn cấp độ Chúa Tể’, còn một khoảng cách không nhỏ so với cấp độ của Bình Uyên Giới và Tử Linh Chi Thư.
Lúc này, Tô Hiểu sử dụng Mặt Nạ Tiên Cổ chính là để đòi thù lao, đừng quên, trước đó khi chiến đấu với Minh Giới tại chiến trường dị tinh, Mặt Nạ Tiên Cổ đã ở trong tổ mẫu do Tô Hiểu sở hữu, hấp thụ một lượng lớn năng lượng vực sâu.
Gần như chín mươi chín phần trăm năng lượng vực sâu của toàn bộ Minh Giới đều bị chiếc mặt nạ này hấp thụ, sự sụp đổ của Minh Giới đã giúp chiếc mặt nạ này đạt đến ‘chuẩn cấp độ Chúa Tể’.
Hiện tại phải đối phó với Tội Thần, Tô Hiểu ước tính, với thực lực ban đầu của Tội Thần, nếu liều mạng thì phe hắn có khả năng thắng rất cao, nhưng bây giờ thì khác, Tội Thần đã hấp thụ lực lượng vực sâu, lúc này truy tìm nguồn gốc lực lượng vực sâu đó từ đâu đến không còn ý nghĩa, làm thế nào để đánh bại thực thể nửa vực sâu nửa cổ thần này mới là trọng điểm.
Mục đích lần này của Tô Hiểu không phải là quyết chiến với Tội Thần, sau đó còn phải khám phá Thành Tử Tịch. Vốn dĩ tiến vào Thành Tử Tịch đã là thập tử nhất sinh, bây giờ sau khi liều mạng với Tội Thần một trận, sau đó tiến vào Thành Tử Tịch chính là mười phần chết không còn đường sống.
Vì vậy Tô Hiểu mới tế ra Mặt Nạ Tiên Cổ, ban đầu là muốn nhân lúc Tội Á Tư tên chó má đó không đề phòng mà chụp lên mặt hắn, nhưng ai ngờ, tên chó má đó dường như có khả năng tiên tri, kể từ khi mở cửa đã không đến gần hắn trong phạm vi mười mét.
Tên Wood cũng vậy, mang dáng vẻ sẵn sàng hư hóa bất cứ lúc nào, chỉ có thể nói, đây chính là ‘đồng đội tốt’, đều nhìn ra cục diện, đoán được Tô Hiểu sẽ dùng vài thủ đoạn phi thường.
Gulu hiển nhiên không biết hiểm ác trên thế gian này, nên mới bị chụp Mặt Nạ Tiên Cổ.
Chỉ là, Gulu không chỉ nạp tiền (game), mà vận may của nàng cũng luôn rất tốt, dẫn đến người cuối cùng xui xẻo lại là Thánh Thi, người đang kí sinh trong không gian ý thức của nàng, muốn cùng nàng chia phần lợi ích.
Chưa kịp để Thánh Thi phản ứng chuyện gì đang xảy ra, với tư cách là linh thể, nàng đã bị kéo ra khỏi không gian ý thức của Gulu, và bị hút vào Mặt Nạ Tiên Cổ.
“╰(*°▽°*)╯”
Gulu suýt chút nữa đã thốt lên một câu “Hay quá!”, bị Thánh Thi quấn lấy, nàng vừa tức vừa không có cách nào, bây giờ đối phương trực tiếp bị túm ra ngoài, đương nhiên nàng vui mừng khôn xiết.
“…”
Tô Hiểu túm lấy Mặt Nạ Tiên Cổ vừa rời khỏi mặt Gulu, mắt lộ vẻ nghi hoặc, sau đó mới nghĩ ra chuyện gì đang xảy ra.
Năng lực của Mặt Nạ Tiên Cổ luôn là ngụy trang, chỉ là trước đây là ngụy trang thành dung mạo của người khác, còn bây giờ ngay cả năng lực của người khác cũng có thể ngụy trang.
Đừng coi thường năng lực này, nếu Mặt Nạ Tiên Cổ thực sự trở thành vật phẩm cấp độ ‘Chúa Tể’, thì nó có thể ngụy trang người sử dụng thành một cường giả hàng đầu. Loại ngụy trang này là sao chép 100% toàn bộ năng lực.
Giả sử ngụy trang thành Chí Cao Nhân, Đội trưởng, v.v., chỉ cần nghĩ thôi đã biết cường độ như thế nào, nếu có thể ngụy trang thành người đã khuất, ví dụ như lão Diệt Pháp, Gelinjilian, thì sẽ có hiệu quả phi thường.
Tô Hiểu phải đối phó với Tội Thần, đương nhiên sẽ để Mặt Nạ Tiên Cổ ngụy trang thành một cường giả có lợi cho việc đối phó với Tội Thần.
Một vùng xúc tu đỏ thẫm lan ra từ bên trong Mặt Nạ Tiên Cổ, những xúc tu này nhanh chóng trở nên bán trong suốt, cuối cùng Mặt Nạ Tiên Cổ hóa thành một cây trường thương, sức mạnh nguyên tố tự nhiên hội tụ xung quanh.
Sự lựa chọn này của Mặt Nạ Tiên Cổ không nghi ngờ gì nữa, đại diện cho mối quan hệ tương khắc giữa ‘Vực Sâu’ và ‘Nguyên Tố Tự Nhiên’, điều này Tô Hiểu đã đoán trước đó.
Khi nguyên tố tự nhiên của một thế giới bị nuốt chửng hoặc lạm dụng quá nhiều, sẽ chiêu dụ sự xâm lấn của vực sâu, cả hai vừa tương khắc vừa đạt được sự cân bằng, không bên nào được quá nhiều.
Sức mạnh nguyên tố quá nhiều, sẽ dẫn đến sự tràn lan của năng lượng sinh mệnh, biến một thế giới thành lãnh địa của thực vật, đến mức sinh vật hoàn toàn không thể tồn tại, đó là Vùng Ban Ngày Vĩnh Cửu, nơi không có đêm.
Nếu sức mạnh vực sâu lan tràn, sẽ khiến tất cả sinh linh chết sạch, thế giới chìm vào bóng tối.
Ở một mức độ nào đó, sức mạnh nguyên tố đại diện cho ban ngày, còn vực sâu là ban đêm.
Cây trường thương nguyên tố mà Mặt Nạ Tiên Cổ sắp hội tụ, sau khi đến tay Tô Hiểu, tuyệt đối sẽ có uy lực kinh người, thậm chí có thể trong vài hiệp đã hạ gục Tội Thần tại chỗ, dù sao, độ thân hòa nguyên tố của Tô Hiểu lên đến 978 điểm.
Nhưng có một vấn đề là, Diệt Pháp sử dụng sức mạnh nguyên tố thì sảng khoái một lúc, nhưng làm thế nào để loại bỏ sức mạnh nguyên tố lẫn vào trong năng lượng Thanh Cương Ảnh trong cơ thể sau đó lại là một vấn đề lớn, vì vậy đối với Tô Hiểu, thân hòa nguyên tố = giới hạn cường độ có thể dẫn sét giới.
Tại thế giới này, nếu Tô Hiểu dùng thân hòa nguyên tố dẫn sét giới, hắn ước tính, chỉ cần một đòn là có thể đánh chết Tội Thần, chỉ có điều, bản thân hắn cùng Bubu Wang, A Mỗ, Ba Ha, Gulu, Wood, Tội Á Tư, phu nhân Yên, Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư, cũng sẽ cùng nhau lên đường, đường xuống hoàng tuyền sẽ không cô đơn.
*Choang*
Điện hồ màu xanh dương lóe lên trên tay Tô Hiểu, hắn đang nhắc nhở Mặt Nạ Tiên Cổ, rằng mình là Diệt Pháp, nếu muốn dựa vào Thánh Thi để ngụy trang thành vũ khí, thì cũng ngụy trang thứ gì đó hữu dụng một chút.
Mặt Nạ Tiên Cổ hiểu ý Tô Hiểu, trường thương nguyên tố trong chốc lát hóa thành những xúc tu đỏ thẫm, sau đó những xúc tu này quấn vào nhau, tạo thành một sợi dây chuyền bạc tỏa ra ánh sáng trắng trong suốt.
Tô Hiểu giơ tay nắm lấy nó, lập tức cảm thấy đây là một vật phẩm có thuộc tính linh hồn, tác dụng là tích trữ lực lượng linh hồn, rồi bùng nổ ra, có hai chế độ: thứ nhất là dạng xung kích diện rộng, kèm theo hiệu ứng chấn động linh hồn, choáng váng.
Thứ hai là khả năng sát thương, chủ yếu là đơn mục tiêu, xuyên thấu, v.v., nguyên lý là nén năng lượng linh hồn, tạo thành tia sáng hoặc luồng năng lượng hình nón.
Tô Hiểu quấn sợi dây chuyền bạc này vào cổ tay trái, có thứ này, khả năng thắng khi đối đầu Tội Thần sau này sẽ cao hơn rất nhiều, đừng quên, cường độ linh hồn của hắn lên đến 650 điểm.
“Bạch Dạ, nói trước, ta dù bị chiếc mặt nạ này tạm thời ngụy trang thành vật phẩm, nhưng ta là linh hồn nhân tộc, nên có giới hạn, ngươi không thể sử dụng ta vô hạn… Khụ, ngươi không thể sử dụng vật phẩm này vô hạn…”
Giọng nói của Thánh Thi truyền đến, vì không thể liên kết ý thức với Tô Hiểu, nàng chỉ có thể dựa vào năng lượng tinh thần gây ra chấn động, mô phỏng âm thanh, nghe vô cùng kỳ lạ.
“Nói tiếng người.”
Tô Hiểu hơi nghe không rõ Thánh Thi nói gì, hơn nữa cánh cổng kim loại phía trước đang mục rữa nhanh chóng, nhiều nhất vài giây nữa, cánh cổng kim loại này sẽ bị vật chất tối do Tội Thần điều khiển ăn mòn xuyên qua.
“Đù uông xì kha ta đa…”
Tô Hiểu nhìn sợi dây chuyền bạc trên cổ tay, hoàn toàn không hiểu Thánh Thi đang nói gì, hắn dứt khoát bỏ qua, trang bị thì ít nói thôi.
Gulu vốn ở cạnh Tô Hiểu, lúc này đã sớm rút về phía sau, chuẩn bị tham chiến từ xa. Lần này đối đầu với Cổ Thần, chỉ cần không phải là thích khách mất trí thì sẽ không xông lên trước, trừ Ba Ha ra.
*Rắc Rắc! Rắc Rắc!*
Tiếng vỡ vụn vang lên từ phía trước Tô Hiểu, cuối cùng là một tiếng nổ lớn, cánh cổng kim loại và những bức tường hai bên đều vỡ nát.
Cả thánh điện tràn ngập vật chất tối, một màu đen kịt, Tội Thần đứng giữa đó, một tay cầm Liêm Chiến Nguyên Tội, khí thế áp bức vô cùng, còn về vẻ đẹp thì đừng hòng nghĩ đến, đây là Cổ Thần.
Cổ Thần mạnh mẽ như vậy, chúng không thể tự tạo hình bản thân phù hợp hơn với quan niệm thẩm mỹ của đa số sinh linh sao? Câu trả lời là, đương nhiên có thể, nhưng nếu đổi lại vị trí, nếu ngươi là Cổ Thần, ngươi có quan tâm đến quan niệm thẩm mỹ của lũ kiến hôi không? Ngươi có dựa vào quan niệm thẩm mỹ của lũ kiến hôi để tái tạo hình ảnh bản thân không? Câu trả lời là, không.
“Diệt, Pháp.”
Tội Thần lên tiếng với giọng trầm thấp, u ám và lạnh lẽo. Rất ít Cổ Thần mở lời trước khi chiến đấu, việc nói ra hai chữ "Diệt Pháp" hoặc là sự công nhận đối với các đời Diệt Pháp tiền bối, hoặc là đã từng bị Diệt Pháp đánh cho một trận.
Ngón trỏ có móng vuốt nhọn của Tội Thần lướt qua lưỡi hái, giây tiếp theo.
*Đùng!!*
Trường đao và lưỡi hái va chạm, mặt đất xung quanh đột nhiên lõm xuống một lớp, bốn phía vỡ nứt từng tấc.
Mồ hôi lạnh thấm ra từ gò má Phu nhân Yên, nhìn thanh trường đao và lưỡi hái đang giao nhau ở gần ngay trước mắt, nàng có thể chắc chắn rằng, nếu nhát đao này chậm một chút, nàng có lẽ đã chết thảm ngay khi trận chiến vừa bắt đầu.
Tốc độ của Tội Thần đáng sợ đến mức không thể lý giải được, Tô Hiểu có thể đỡ được đòn này là vì hắn đã xuyên không gian đến bằng năng lực Long Ảnh Thiểm.
Không tìm cách giảm bớt tốc độ khủng khiếp này của Tội Thần, sau này sẽ không có cách nào đánh, nghĩ đến điểm này, Tô Hiểu tung một cú đá thẳng.
*Bùm!*
Một tiếng nổ vang lên ngay trước mặt, không phải Tô Hiểu đá trúng Tội Thần, mà là tốc độ của Tội Thần quá khủng khiếp, gây ra một tiếng nổ. Lúc này, Tội Thần đã ở sau lưng Tô Hiểu, thanh lưỡi hái được tạo thành từ kim loại, xương cốt, máu thịt, v.v., đã móc vào cổ Tô Hiểu, chỉ cần dùng sức giật ngược lại là có thể chém đứt đầu hắn.
‘Đao Đạo Thời.’
*Đùng*
Lĩnh vực thời gian khuếch tán, bao trùm Tội Thần phía sau Tô Hiểu, lưỡi hái đoạt mạng đang kéo về phía cổ hắn giảm tốc độ rõ rệt.
*Phụt!*
Máu tươi vương vãi, Tô Hiểu bị một nhát hái cắt lìa đầu, hắn chết thảm tại chỗ? Đương nhiên là không.
Cơ thể không đầu của Tô Hiểu hóa thành tinh thể, cái đầu bay lên cũng hóa thành vỏ tinh thể, bên trong là huyết khí, dùng tinh thể xây dựng hình thể, bên trong ngụy trang bằng huyết khí, thủ đoạn này Tô Hiểu đã dùng không ít lần.
Lúc này, Tô Hiểu đã như ve sầu thoát xác, từ vỏ tinh thể vừa rồi, bằng Long Ảnh Thiểm thoát ra, đến phía sau Tội Thần.
Tội Thần là Cổ Thần mạnh nhất cấp tám, tuy nó đã ở đây mấy trăm năm, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của nó phong phú đến mức không thể tưởng tượng nổi, sở dĩ nó có thể trở thành Cổ Thần mạnh nhất cấp tám trước đây là do nó đã giết chóc mà thành. Nó là một dị loại trong số các Cổ Thần, sau khi đến một thế giới, nó sẽ giết sạch những sinh linh trí tuệ có thể phản kháng nó, sau đó mới từ từ hút cạn thế giới.
*Keng* một tiếng giòn tan, Trảm Long Thiểm đâm vào vai Tội Thần, tay Tô Hiểu cầm đao run lên, có chút tê dại, Trảm Long Thiểm có thể xuyên phá Giáp Minh Đế, lúc này lại bị vật chất tối tập trung ở vai Tội Thần chặn lại hoàn toàn, ngay cả mũi đao cũng không xuyên thủng được.
Dường như Tô Hiểu không thể phá phòng ngự, nhưng đây là do kinh nghiệm chiến đấu của Tội Thần quá phong phú, sức phòng ngự của vật chất tối không đáng sợ đến vậy, nhưng khi tất cả vật chất tối được tập trung và nén lại thành kích thước bằng bàn tay, sức phòng ngự của nó trong thế giới này là vô giải.
Ngọn lửa tối sẫm hiện ra quanh Tội Thần, rồi bùng nổ.
Xung kích và sức nóng ập đến, Tô Hiểu một tay chắn trước người, lùi lại theo xung kích do Tội Nghiệp Chi Diễm tạo thành. Đã nói là bao vây, hắn không muốn một mình đấu với Tội Thần.
Một bóng đen được tạo thành từ khói, một cú đấm giáng vào má Tội Thần, giữa ngực bóng đen này có một phù văn vàng, phía sau tỏa ra từng sợi khói, đầu kia nối với phu nhân Yên.
Lực lượng của cú đấm này cực kỳ đáng sợ, xung kích tạo ra khiến khí lãng xung quanh khuếch tán từng tầng, nhưng Tội Thần, người đã phải chịu cú đấm nặng nề này, chỉ hơi nghiêng đầu, nó nhấc ngón tay, chạm vào mặt nạ xương ngoài chỗ bị đấm, vết nứt nhỏ đó cho thấy nó đã bị thương.
Đột nhiên, Tội Thần giơ tay, hướng về phía phu nhân Yên, chưa kịp để phu nhân Yên phản ứng.
*Đoàng!*
Phu nhân Yên bay ngược ra ngoài, tốc độ nhanh đến mức chỉ còn lại tàn ảnh, một cảnh tượng kinh hoàng hơn lập tức xuất hiện, trên đường phu nhân Yên bay ngược, vật chất tối tạo thành một bức tường bóng tối, trên đó mọc đầy những gai nhọn đen kịt.
*Phụt*
Phu nhân Yên trong chốc lát đã bị xuyên thủng khắp mình mẩy, để ngăn nàng không chết, Tội Thần điều khiển bức tường bóng tối đầy gai nhọn đó co lại, bao bọc phu nhân Yên vào bên trong, cuối cùng vật chất tối hội tụ, nén lại thành kích thước bằng hạt óc chó, bay lơ lửng trước mặt Tội Thần, Tội Thần dùng ngón trỏ và ngón cái bóp nhẹ, quả cầu vật chất tối vỡ nát như thủy tinh.
*Hô* một tiếng, Liêm Chiến của Tội Thần bốc cháy Tội Nghiệp Chi Hỏa, lấy đó làm trung tâm, Tội Nghiệp Chi Hỏa lan rộng, khí thế hùng vĩ, khiến người ta khiếp sợ.
Vào thời khắc then chốt này, băng cứng bất ngờ xuất hiện dưới chân Tội Thần. A Mỗ, đã mai phục dưới đất trước khi khai chiến, lúc này đóng vai trò cực kỳ quan trọng.
“Vô Vọng.”
Một bóng đen lên tiếng, đó chính là phu nhân Yên, vừa rồi nàng tưởng chừng chết thảm, nhưng thực ra đã hoán đổi vị trí với hóa thân của mình, hóa thân chết, nhưng bản thân nàng thì sống sót, cái giá thảm khốc phải gánh chịu sau này, dù sao vẫn tốt hơn là chết ở đây.
Khói đen xuất hiện xung quanh Tội Thần, loại năng lực phong tỏa kỹ năng này khiến tất cả năng lực của Tội Thần vô hiệu, tuy chỉ chưa đầy 1,5 giây, nhưng cũng rất quan trọng.
Hóa thân vừa chết, lúc này lại dùng ‘Vô Vọng’ để hạn chế Tội Thần, phu nhân Yên lập tức kiệt sức, tuy nhiên sau đó nàng không cần phải ra tay nữa.
Đầu lâu xương cốt khổng lồ màu xanh lục xuất hiện phía trên Tội Thần, Tội Thần vừa định một tay nắm hờ, đánh tan năng lực của Wood, tiếng gió rít gào ập đến.
‘Đao Đạo Thanh Quỷ.’
*Leng keng!*
Đao quang màu xanh lam để lại vệt đen trong không khí, chém tới trước mặt Tội Thần, Liêm Chiến trong tay Tội Thần vung lên, định chém nát Thanh Quỷ, nhưng Thanh Quỷ lại tự động phân tách từ một luồng đao quang rộng ba mét thành từng luồng đao quang mini rộng mười centimet.
*Rầm, Rầm, Rầm…*
Đao quang va vào Tội Thần nổ tung, lợi dụng khoảng trống này, Ba Ha bay vút đến, vuốt ưng tóm lấy gáy Tội Thần, ngay sau đó, từng xúc tu đen kịt mọc ra từ không khí xung quanh Tội Thần, quấn chặt lấy hai cánh tay Tội Thần.
*Oong* một tiếng, Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư thân thể bao quanh năng lượng vàng sẫm xuất hiện, lão già này rõ ràng đã tích tụ năng lực nửa ngày, lúc này râu tóc dựng đứng, trông giống như quỷ dữ, đâu còn bộ dạng học giả nghiêm túc thường ngày nữa.
Một hạt nhân tròn bằng mắt rồng, lơ lửng trong lòng bàn tay Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư, phát ra tiếng vo ve rung động tai, chỉ cần nhìn thấy thứ này, Tội Thần đã cảm thấy mối đe dọa mạnh mẽ.
Ánh mắt Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư bình tĩnh, đương nhiên ông biết khó khăn đến mức nào để đánh bại Tội Thần, trong tương lai, những người khác cùng chiến đấu sẽ còn phải đi sâu vào Thành Tử Tịch, còn ông thì sẽ không đi, không liên quan gì khác, chỉ vì đến tận bây giờ, ông vẫn không công nhận phương thức ‘Người Được Chọn’ này.
“Tôi chết mất!”
Ba Ha nhìn thấy hạt nhân vàng sẫm này, sợ đến mức máu đông lại, nó lập tức dang cánh bay vào không gian dị giới.
Và xung quanh, Tô Hiểu đã nhảy lùi về giữa không trung, phu nhân Yên toàn lực bay xa, Wood đang biến từ ba chiều sang hai chiều, Tội Á Tư một nhát chém tay, tự mình chém thành hai khúc từ vai trái đến eo phải, để phần lớn thân trên nối với đầu, và một cánh tay, rồi dùng cánh tay trái còn lại trên cơ thể, toàn lực ném nửa thân trên của mình ra xa, thậm chí còn ném ra một tiếng nổ siêu thanh.
Đôi mắt Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư hóa thành màu trắng bệch, không có đồng tử, chỉ còn lại sự trắng bệch vô tận, bị năng lực của đôi mắt này tác động, ngay cả Tội Thần cũng xuất hiện tình trạng cứng đờ cơ thể trong thời gian ngắn.
Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư và Tội Thần cách nhau không quá nửa mét, bóng tối lan rộng lấy Tội Thần làm trung tâm, khiến toàn bộ da thịt của Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư nứt nẻ, khô héo, nhưng điều này không thể ngăn cản Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư, bàn tay đã như cành cây khô của ông, ấn hạt nhân về phía Tội Thần.
Ánh sáng trắng chói lòa bùng lên, cuối cùng tất cả đều bị ánh sáng trắng nuốt chửng, ban đầu là im lặng, khoảng 0.5 giây sau, một tiếng nổ lớn vừa trầm thấp lại đủ để khiến người ta điếc tai vang vọng.
Trong ánh sáng trắng, Tô Hiểu vừa chạm đất, đã cảm thấy một cảm giác nóng rát mãnh liệt ập đến, và ngày càng mạnh, hắn cảm thấy mình sắp bị ánh sáng thần thánh vô lý kia thanh tẩy, ai nói ánh sáng thần thánh chỉ thanh tẩy tà ác? Vật này khi đạt đến cường độ nhất định, cái gì cũng thanh tẩy.
Tô Hiểu một tay duỗi ra phía trước, tường tinh thể được dựng lên phía trước, đúng lúc này, hắn cảm thấy một thân ảnh mềm mại ôm lấy mình, hắn vừa định khuỷu tay đánh bay, thì phát hiện đây là phu nhân Yên, hắn không có thói quen đánh đau đồng đội.
Thực ra tình hình lúc này rất trong sáng, phu nhân Yên chỉ đơn giản là không muốn chết, xung quanh chỉ có phía sau bức tường tinh thể do Tô Hiểu dựng lên là tương đối an toàn.
Khi mọi thứ lắng xuống, Tô Hiểu đã ở trong một hố lớn có đường kính gần mười km, và ở trung tâm nhất của hố này, Tội Thần vẫn đứng đó, chỉ là mặt nạ xương trên mặt có một vùng nứt lớn, vảy đen trên cơ thể mười cái còn một, những xúc tu đỏ sẫm che nửa thân dưới, có không ít chỉ còn lại một nửa.
Thần huyết đỏ thẫm chảy ra từ từng lỗ thở trên mặt nạ xương, Tội Thần một tay giơ lên, Liêm Chiến tự động bay đến, nó nắm chặt trong tay.
*Phụt!*
Phần chóp nhọn ở cuối cán Liêm Chiến đâm xuyên tim Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư, đây là điểm yếu lớn nhất của ông ấy, ông ấy bị đánh nát đầu không chắc đã chết, nhưng bị đâm xuyên tim thì chắc chắn sẽ chết, đây là nguồn sức mạnh.
Sau khi tiêu diệt cường địch, Tội Thần nhìn về phía Tội Á Tư từ xa.
Tội Á Tư vừa tái sinh xong, đột nhiên cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, từ đầu hắn đã cảm thấy Cổ Thần này đặc biệt “quan tâm” đến hắn, muốn giải quyết hắn trước.
Không đợi Tội Á Tư lùi lại, Tội Thần chỉ thẳng vào hắn, một trong những chiêu sát thủ cuối cùng ập đến, đây là Tội Nghiệp Tâm Hỏa, sẽ đốt cháy linh hồn kẻ địch, cháy cho đến khi kẻ địch chết.
Tội Á Tư *phịch* một tiếng ngã lăn ra đất, trong mắt là ngọn lửa màu cam cháy bùng, nhìn dáng vẻ này, trong thời gian ngắn không thể ra tay được nữa.
Tội Thần vừa trọng thương Tội Á Tư, nó đã bị Tội Á Tư ám toán, những con côn trùng đen dính xuất hiện ở sườn bụng Tội Thần. Chiêu này Tô Hiểu rất quen, trước đây từng dính, dùng sức mạnh bạo lực xé ra sẽ gây tổn thương linh hồn vĩnh viễn và sát thương linh hồn cực cao, nếu không xé thì sẽ bị sát thương linh hồn liên tục và hiệu ứng giảm tốc.
Chiêu này của Tội Á Tư đến rất kịp thời, từ ánh mắt của Tội Thần mà xem, nó cũng cảm thấy năng lực này vừa phiền phức lại vừa ghê tởm, nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
Tội Thần nhanh chóng phát hiện, những con côn trùng đen dính này không chỉ tác động đến linh hồn, mà còn có độc kịch độc, hơn nữa lại là kịch độc luyện kim. Sau khi nền văn minh luyện kim thời đại thứ hai diệt vong, Tội Thần cho rằng sau này sẽ không còn gặp phải loại kịch độc ghê tởm này nữa, nhưng ai ngờ, sự việc lại không như ý muốn.
Lượng máu chảy ra từ các lỗ khí trên mặt nạ xương của Tội Thần tăng lên rõ rệt, thần huyết đỏ thẫm thậm chí đã biến thành đen, điều này khiến Tội Thần, với tư cách là một Cổ Thần, cũng có chút không thể tin nổi.
Điều này vẫn chưa xong, trên những con côn trùng đen dính ở sườn bụng Tội Thần, một luồng chất lỏng đen dính nổi lên, khiến ngọn lửa xanh lục u tối trên những con côn trùng đó chuyển sang màu đen, đó là Kait, người đang ẩn mình trong bóng tối, ra tay trong trạng thái hợp nhất người và vại.
Năng lực này là năng lực ‘Phủ Tăng Ích, lv.ex’ của Kait trong trạng thái hợp nhất người và vại. Cái gọi là ‘Phủ Tăng Ích’ (Negative Boost) chính là chỉ tăng cường các năng lực có thuộc tính tiêu cực, và những con côn trùng đen dính, độc luyện kim, U Diễm Ác Quỷ, hiển nhiên đều là thuộc tính tiêu cực. ‘Phủ Tăng Ích’ khiến sát thương linh hồn do côn trùng đen dính gây ra tăng hơn 5 lần, sát thương và thời gian duy trì của kịch độc luyện kim tăng 2 lần, sát thương đốt năng lượng của U Diễm Ác Quỷ tăng 4.2 lần.
Tội Thần là một Cổ Thần giỏi chiến đấu trực diện, nhưng nó trước tiên bị một đòn liều mạng của Đại Hiền Giả Tu Nhĩ Tư, sau đó lại gặp phải đòn liên hoàn bốn chiêu của đội ‘đồng đội tốt’.
Quan trọng hơn, từ khi khai chiến đến giờ, những người khác đều là chủ lực, Tô Hiểu không ra tay nhiều, bây giờ là lúc hắn kết thúc.
Tội Thần đứng giữa hố khổng lồ, không biết từ lúc nào, Tội Á Tư đã giải trừ Tội Á Tâm Hỏa đang thiêu đốt, đứng ở bên phải nó.
Tô Hiểu, Wood, Tội Á Tư, Kait bốn người, từ bốn hướng bao vây Tội Thần ở trung tâm. Kait nguyện ý lộ diện, đương nhiên là ở trạng thái hợp nhất người và vại, nhiệm vụ chính của hắn sau đó là khiến Tội Thần luôn phải phân tâm cảnh giác hắn.
“3, 2, 1.”
Tội Á Tư đếm ngược ba tiếng, khi hắn đếm đến một, ba người đồng thời xông về phía Tội Thần, đồng thời, những con côn trùng đen dính ở sườn bụng Tội Thần phát ra sóng nhiễu linh hồn, khiến cảnh tượng trước mắt Tội Thần trở nên mơ hồ.
Chỉ khoảnh khắc này đã đủ để Tô Hiểu đột kích đến trước mặt Tội Thần, trường đao trong tay hắn rút vào vỏ, dường như muốn rút đao chém, Tội Thần đối diện cũng thuận thế dùng Liêm Chiến tạo thế đỡ đòn + phản kích, nếu Tô Hiểu chém ra nhát đao này, người chịu thiệt chắc chắn là chính hắn.
Nhưng ai quy định, trường đao đã vào vỏ, nhất định phải rút đao chém?
‘Đao Đạo Thời.’
Lĩnh vực thời gian khuếch tán, mọi thứ xung quanh chậm lại, bên cạnh Tội Thần, Tội Á Tư dùng tay tạo hình súng lục, *pạch* một tiếng, ngón trỏ của hắn bắn ra, khi bay giữa không trung, ngón trỏ này hóa thành những xúc tu nhỏ mịn như sợi tóc, giống như từng cây kim xúc tu, tấn công về phía Tội Thần.
‘Huyết Yên Pháo.’
Tô Hiểu cũng dùng ngón trỏ chỉ vào Tội Thần, huyết khí tụ lại ở đầu ngón tay hắn, sau khi nén đến cực hạn, hóa thành một tia huyết sắc bắn ra, trên đường đi phá vỡ từng lớp sóng khí nhỏ trong không khí.
Liêm Chiến của Tội Thần vung lên, Liêm Hỏa thiêu rụi những xúc tu nhỏ bé đang lao đến, nó ngẩng đầu lên, Huyết Yên Pháo bay qua trước mắt nó.
Ngay trước mặt Tội Thần, Wood cũng giơ ngón trỏ, U Diễm hội tụ, sự chú ý của Tội Thần tự nhiên bị thu hút một chút, nhưng ai ngờ, U Diễm ở đầu ngón tay Wood bắn ra vài mét rồi tan biến trong không khí.
Tội Á Tư bên trái lại giơ ngón trỏ, chỉ vào Tội Thần, điều này khiến Tội Thần nheo mắt lại, trong lòng đã có chút tức giận, những kẻ địch này lại đang trêu đùa nó.
Hầu như cùng lúc, Tô Hiểu bên phải giơ ngón trỏ, chỉ vào Tội Thần, với sự chuẩn bị của hai đồng đội, sự cảnh giác của Tội Thần đối với phía hắn tự nhiên sẽ không mạnh như trước.
‘Linh Hồn Pháo.’
*Đoàng!!*
Một luồng sáng linh hồn to bằng ngón út bắn ra từ đầu ngón tay Tô Hiểu, luồng sáng linh hồn này đậm đặc đến mức có màu tím nhạt, lập tức xuyên thủng cổ Tội Thần.
Máu tươi và vảy vỡ vương vãi, Tô Hiểu, Wood, Tội Á Tư đồng thời lùi lại, nếu ba người họ lúc này liều mạng đánh với Tội Thần, dù thắng cũng phải trả giá thảm khốc, nên phải dùng trí.
Tội Á Tư vừa chạm đất, lại chỉ vào Tội Thần, Tội Thần vung một nhát Liêm Chiến trong không khí, nửa cái đầu của Tội Á Tư bay ra. Thấy cảnh này, Wood ở phía đối diện lập tức hóa thành quỷ, biến thành khói hình người.
Đúng lúc này, Kait, người đang ở phía sau Tội Thần, đột nhiên giơ tay lên, ngón trỏ chỉ vào Tội Thần, Tội Thần đã chú ý đến thứ này từ sớm, vì luôn không hiểu rõ lai lịch của nó, nên định để cuối cùng mới giải quyết, hoặc đơn giản là không để ý, cái vại trên đầu đối phương, nó luôn cảm thấy có chút quen mắt.
“Đang nhìn gì vậy? Lão huynh.”
Tội Á Tư xuất hiện ở bên cạnh Tội Thần, toàn thân hắn mọc ra rất nhiều xúc tu đen, ý đồ trói buộc Tội Thần, nhưng ai ngờ, những xúc tu đen này vừa chạm vào Tội Thần, đã bị Tội Nghiệp Chi Hỏa thiêu thành tro.
Liêm Chiến trong tay Tội Thần phát ra tiếng rít, điều này cho nó biết, đã đến lúc rồi, đòn tiếp theo, nhất định có thể chém chết một trong ba người xung quanh.
Đây không phải là ảo tưởng của Tội Thần, mà là đặc tính đáng sợ của Liêm Chiến Nguyên Tội, chỉ cần nuốt chửng đủ sinh lực, đòn tiếp theo, tất yếu sẽ đoạt mạng.
Liêm Chiến xé rách không gian, đúng lúc này, tiếng gió rít từ bên phải Tội Thần ập đến, điều này khiến ánh mắt Tội Thần trở nên đặc biệt ngưng trọng.
“Khoan đã…”
Tội Á Tư lớn tiếng kêu lên, rồi chuẩn bị lùi lại, nhưng nhân lúc hắn và Wood ghìm chân Tội Thần, Tô Hiểu đã đột kích lên trước.
Biểu cảm của Tội Á Tư đã gần như đeo mặt nạ đau khổ, trong vẻ mặt đó, Tô Hiểu mặc chiến giáp tối đen, tung một cú đá thẳng vào sườn eo Tội Thần.
Ban đầu, Tội Thần định dùng thế phản kích, ra tay chém chết Tô Hiểu, nhưng khi cú đá thẳng của Tô Hiểu đến gần, Tội Thần cảm thấy không ổn, cú đá này không giống như một con người có thể tung ra.
*Đoàng!!!*
Trong hố khổng lồ, một luồng xung kích khuếch tán, khiến mặt đất trong hố nứt nẻ dày đặc.
Tội Thần bị Tô Hiểu đá vào sườn eo, không còn giữ được vẻ uy nghiêm khi chiến đấu của thần ác quỷ nữa, tất cả vảy ở sườn eo nó đều vỡ tung, máu thịt nứt toác, xương cốt lòi ra, và Tội Á Tư ở bên trái nó cũng bị cú đá này liên lụy, chưa kịp hừ một tiếng, đã bay ra ngoài, lăn lộn lên dốc, bay ra khỏi hố.
Đúng lúc mọi người đều nghĩ Tội Thần sẽ bay ngược ra ngoài, Tô Hiểu giơ tay trái có quấn sợi dây chuyền bạc lên, tạo thế nắm hờ trong không khí, kéo về phía sau.
Từng sợi xích linh hồn xuất hiện trong không khí xung quanh, quấn lấy Tội Thần lẽ ra phải bay đi với tốc độ cực cao, khiến nó không thể hóa giải lực đá thẳng bằng cách bay ngược, và bằng những sợi xích linh hồn này, nó bị kéo ngược trở lại một cách cứng rắn.
Khi Tô Hiểu thực hiện động tác kéo trong không khí, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng la từ sợi dây chuyền bạc trên cổ tay, dường như là ‘Dừng lại đi’, ‘Ta không chịu nổi nữa’, v.v., Tô Hiểu chỉ coi đó là ảo giác.
Thánh Thi tạm thời bị ngụy trang thành vũ khí linh hồn, thực ra đã sớm nghĩ đến việc Tô Hiểu sẽ không để ý đến vấn đề khoảng cách sử dụng hay các vấn đề khác, nhưng bản thân nàng vốn là hệ linh hồn, không nghĩ rằng khi Tô Hiểu sử dụng vũ khí linh hồn này, sẽ gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến nàng.
Thánh Thi đã bỏ qua một điều, cường độ linh hồn lên đến 650 điểm của Tô Hiểu có thể khiến sợi dây chuyền bạc bùng phát uy năng mạnh mẽ, ngược lại, trải nghiệm của Thánh Thi lúc này vô cùng tệ hại.
Xích linh hồn kéo Tội Thần trở lại, Tội Thần sau khi bị Tô Hiểu đá thẳng một cú, không chỉ vết thương ở sườn eo như mở toang, nghiêm trọng hơn là toàn thân nó giờ tê dại.
Nhìn Tội Thần bị kéo trở lại, Tô Hiểu chạy đà vài bước, nghênh đón và lại tung một cú đá thẳng.
*Đoàng!!!*
Cú đá thẳng trúng đích lại tạo ra xung kích xung quanh, khiến lồng ngực Tội Thần bị đá tung.
Chuyện này vẫn chưa xong, Tô Hiểu luôn cảm thấy, vị cổ thần này sẽ không dễ dàng chết như vậy, vì thế hắn phớt lờ tiếng kêu của Thánh Thi, lại một lần nữa cụ hiện xích linh hồn, quấn lấy Tội Thần, lại một lần nữa kéo nó trở lại.
Tội Thần tuy thân thể tê dại, nhưng đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tô Hiểu, không chút sợ hãi khi gần kề cái chết, hay nói cách khác, cổ thần căn bản không có cảm xúc sợ hãi.
Liên tục đá hai cú, Tô Hiểu cảm thấy cẳng chân phải của mình sắp không còn là của mình nữa, một lớp tinh thể bám vào cẳng chân và bàn chân phải, hắn không trực tiếp đá cú này, mà trước tiên lấy ra một vật, sau khi bọc một ít tinh thể lên đó, ném về phía Tội Thần.
Vật này vừa đập vào ngực Tội Thần, lớp tinh thể trên đó lập tức lan ra, cố định nó trên ngực Tội Thần.
Tô Hiểu hơi khom người, khoảnh khắc Tội Thần bị kéo đến trước mặt hắn, hắn tung một cú đá thẳng từ dưới lên, đá vào đầu nó, đồng thời đá nó bay lên cao.
*Bùm, bùm, bùm.*
Tội Thần liên tiếp phá vỡ vài tiếng nổ siêu thanh, bay vút lên cao, liên tục bị đá ba cú thẳng, vị cổ thần này vậy mà vẫn chưa chết.
Trên mặt đất, Tô Hiểu giơ tay chỉ vào Tội Thần, nhắm bắn bắt đầu tích năng, lát sau.
‘Siêu Huyết Yên Pháo.’
*Ầm* một tiếng, một tia huyết khí lao thẳng lên cao, cuối cùng xuyên thủng ‘Thùng Mặt Trời’ cố định trên ngực Tội Thần.
Mặt Trời nở rộ trên không trung, ánh sáng mạnh đến mức tất cả mọi người trên mặt đất đều phải nghiêng đầu nhắm mắt.
Mấy người dưới đất nhanh chóng phát hiện, một lượng lớn lửa mặt trời đang rơi xuống từ phía trên, đây chính là thứ đoạt mạng.
Tô Hiểu lấy ra Đĩa Mặt Trời, ngọn lửa mặt trời rơi xuống nhanh chóng bị hấp thụ, cuối cùng, chỉ còn lại một thân ảnh cháy đen rơi xuống.
*Rầm* một tiếng, Tội Thần rơi vào trong hố khổng lồ. Phu nhân Yên đứng bên cạnh hố nhìn thấy cảnh này, thở phào nhẹ nhõm, trận chiến cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Trong hố khổng lồ, tay Tội Thần đột nhiên giơ lên, một tay ấn xuống mặt đất, nó đứng dậy từ dưới đất, thần huyết nóng chảy như dung nham chảy xuống cánh tay phải của nó, đến mức độ này, Tội Thần vậy mà vẫn chưa chết.
Không hiểu sao, ánh mắt Tội Thần thay đổi, trở nên lạnh lùng và vô tình hơn, nhưng lại mang đến cảm giác thiện chiến hơn, được vực sâu tăng cường, từ một góc độ khác mà nói, cũng là bị vực sâu ăn mòn. Nếu là Tội Thần trước đây, tuy không có sự tăng cường của vực sâu, nhưng phán đoán của nó về chiến đấu sẽ mạnh hơn, muốn đánh bại nó, phải trả giá đắt hơn rất nhiều.
Tội Thần tuy chưa chết, nhưng đã là nỏ mạnh hết đà, khói xanh lục u ám nhanh chóng ập đến, hóa thành những mũi nhọn xuyên thủng nửa thân dưới Tội Thần.
Đao quang sắc bén, Tô Hiểu đột nhiên xuất hiện trước mặt Tội Thần, trường đao xuyên thủng lồng ngực Tội Thần.
Bóng tối xuất hiện phía sau Tội Thần, Tội Á Tư với mười ngón tay hóa thành mười xúc tu nhọn dài vài chục centimet, đâm tất cả mười xúc tu vào sống lưng Tội Thần.
Phía trước, Tô Hiểu rút trường đao ra khỏi lồng ngực Tội Thần, Tội Á Tư phía sau hiểu ý, dồn sức ấn mạnh, khiến Tội Thần quỳ một gối xuống.
*Phụt!*
Trường đao trong tay Tô Hiểu gọn gàng chém xuống, một đao chém đầu, trường đao kéo theo vệt máu hình bán nguyệt, đầu Tội Thần bay lên.
Tội Thần, đã bị bao vây tiêu diệt.
Trận chiến vừa kết thúc, Tô Hiểu đã cảm thấy Thần Phán Giới trên ngón tay tự động kích hoạt, lực lượng bản nguyên nghiêng về màu đỏ sẫm của Tội Thần bị Thần Phán Giới hấp thụ toàn bộ, điều này khiến Thần Phán Giới hiện đang là cấp Bất Hủ, tốc độ trưởng thành tăng lên 36.8%, rõ ràng, giới hạn của Thần Phán Giới không phải là cấp Bất Hủ, mà là có thể đạt đến cấp Khởi Nguyên.
Không chỉ vậy, cùng với việc tiêu diệt Tội Thần, hiệu ứng trang bị 2 của Thần Phán Giới đã kích hoạt thành công.
【Hiệu ứng trang bị 2 của Thần Phán Giới: Thần Phệ (Bị động), sau khi tiêu diệt ác thần cực ác, trang bị này sẽ cung cấp một loại năng lực tăng ích bị động dựa trên đặc tính của ác thần đã tiêu diệt, cường độ năng lực này sẽ được xác định dựa trên cường độ linh hồn của người đeo.
Gợi ý: Nếu người đeo tiêu diệt một ác thần mới, năng lực thu được từ việc giết thần sẽ bị năng lực mới phát sinh từ đặc tính của ác thần mới thay thế cưỡng chế.】
【Thần Phán Giới đã thu được năng lực giết thần: Tội Nghiệp Chi Hỏa.】
Chưa kịp để Tô Hiểu xem xét thông tin của ‘Tội Nghiệp Chi Hỏa’, Tội Á Tư, Wood, Kait ở bên cạnh thấy lực lượng bản nguyên của Tội Thần bị hấp thụ, đều biết đạo lý nhanh tay thì có, chậm tay thì mất. Xúc tu của Tội Á Tư cuộn lại, thi thể không đầu của Tội Thần bị hắn thu vào một vật phẩm không gian, Wood ở cách đó không xa thì cất cái đầu bị chém của Tội Thần.
Kait thì như thỉnh thần, toàn thân run lên bần bật, lại lấy ra chiếc mũ trùm đầu màu vàng cứt chó đội lên, cuối cùng, hắn nhặt Liêm Chiến Nguyên Tội trên đất, rồi thu vào không gian chứa đồ.
Bên cạnh hố khổng lồ, Gulu, người đến xem xét tình hình sau khi trận chiến kết thúc, đã chứng kiến tất cả. Sự phân chia chiến lợi phẩm của nhóm bốn người ‘đồng đội tốt’ khiến nàng kinh ngạc, sau khi tiêu diệt cổ thần, đầu tiên là dùng một loại năng lực bị động nào đó để hấp thụ lực lượng linh hồn của nó, sau đó lại dùng trang bị để hấp thụ năng lượng bản nguyên của nó, thần cốt cũng được cất đi, cuối cùng là Liêm Chiến không thể thu vào không gian chứa đồ do chưa được công chứng thay đổi, cũng bị nhét vào không gian chứa đồ.
Gulu bỗng nhiên trong lòng có chút bất an, nàng không khỏi nghĩ, nếu cùng bốn tên này đi Thành Tử Tịch, nàng còn có thể sống sót trở ra không?
(Hết chương)
Trong trận chiến quyết liệt với Tội Thần, Tô Hiểu và đồng đội đã phải sử dụng những chiến thuật thông minh và khả năng đặc biệt để tiêu diệt cổ thần này. Tội Thần bị tổn thương nặng nề sau các đòn tấn công mạnh mẽ, cuối cùng bị tiêu diệt sau khi bị tấn công liên tiếp bởi nhóm bốn người. Trận chiến không chỉ là một bài kiểm tra về sức chiến đấu mà còn cho thấy khả năng đồng đội trong việc phối hợp và lừa gạt. Những chiến lợi phẩm giá trị từ Tội Thần được chia sẻ giữa họ, nhưng cũng để lại nỗi lo cho Gulu về sự sống sót trong những cuộc phiêu lưu tiếp theo.
Tô HiểuGuluBa HaTội Á TưWoodThánh ThiPhu nhân YênTội ThầnĐại Hiền Giả Tu Nhĩ TưKait