Đấu trường hình tròn rộng hơn vạn mét vuông, xung quanh được bao bọc bởi những bức tường cây cao vài chục mét, mang đến cảm giác an toàn vững chãi. Quyết chiến ở đây, không cần lo lắng bị bên thứ ba quấy rối hay đánh lén giữa chừng. Có thể nói, đây là nơi tốt để quyết định sống chết.

Vì trời âm u mây mù, những tia lửa bay lơ lửng trong sân đấu càng thêm nổi bật. Tô Hiểu một tay cầm đao, mũi đao dài nghiêng chỉ xuống đất. Từ cấp một chiến đấu đến cấp chín, trận chiến này là trận anh ít nắm chắc nhất, cũng không có mấy phần thắng lợi. Ngay cả khi trước đây đối đầu với Hắc Vương, Thiết Vũ Vương, Vô Danh Thuyền Trưởng, Lão Kỵ Sĩ, Vĩnh Sinh Chi Thần, mặc dù anh cảm thấy tỷ lệ thắng không cao, nhưng chưa bao giờ có cảm giác như bây giờ.

Thế nhưng lần này, Tô Hiểu buộc phải đến đây, sống chết với Kẻ Phản Bội Tích Mạn A Kỳ Đức. Có rất nhiều lý do, ví dụ, thế giới cấp chín chính là thế giới cấp cao nhất được Luân Hồi Nhạc Viên công nhận. Nói cách khác, "Tuyệt Cường Giả" và "Chí Cường Giả" cũng có thể tiến vào thế giới cấp chín.

Dù cho trong một số thế giới cấp chín, thực lực của "Tuyệt Cường Giả" và "Chí Cường Giả" bị hạn chế, nhưng khi Tô Hiểu kết thúc tiến độ thế giới này, thế giới tiếp theo mà anh sẽ tiến vào, rất có thể là thế giới cấp chín thuộc đội hình trung thượng du, thậm chí là hoàn toàn thượng du.

Giới hạn chiến lực của loại thế giới đó cực kỳ cao, không giống như thế giới này bị ràng buộc bởi giới hạn 300 điểm thuộc tính cơ thể. Biết đâu chừng, "Tuyệt Cường Giả" và "Chí Cường Giả" khi đến thế giới cấp chín thuộc đội hình thượng du, cũng sẽ không bị áp chế thực lực nhiều.

Điều này cũng đồng nghĩa, ở tiến độ thế giới tiếp theo, Tô Hiểu sẽ phải đối mặt với chiến lực đỉnh cấp của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh: Therfily, Lẫm Phong Vương, Cổ Á Viện Trưởng, thậm chí là Hồn Đại Nhân.

Không chỉ có bên Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, khó khăn lớn nhất hiện tại của Tô Hiểu là thiếu Hòn đá Thức Tỉnh của phe Diệt Pháp, không thể nắm giữ các năng lực hệ Diệt Pháp tiếp theo. Điều tệ hại hơn là, thứ này chỉ có một, không có cả chỗ để mô phỏng hay xoay sở.

Nếu không thể nhanh chóng có được Hòn đá Thức Tỉnh, sự nâng cấp thực lực của Tô Hiểu sẽ nhanh chóng dừng lại, đúng vậy, là dừng lại. Khi bốn thuộc tính chính của anh đều đạt 300 điểm, cần phải thông qua "Thử luyện Sắt" mới có thể nhận được phần thưởng thuộc tính tương ứng với 300 điểm thuộc tính chính, và đưa thuộc tính cơ thể lên trên 300 điểm.

Vấn đề nan giải hơn xuất hiện, đến lúc đó, Tô Hiểu vừa không thể nâng cao chiến lực thông qua việc tăng thuộc tính cơ thể, lại không có con đường để nắm giữ các năng lực hệ Diệt Pháp cấp cao mới. Chỉ nâng cao ba năng lực kỹ thuật thì quá đơn điệu, năng lực hệ kỹ thuật từ trước đến nay đều được xây dựng trên thuộc tính cơ thể và các năng lực bị động khác nhau.

Muốn hoàn thành "Thử luyện Sắt", phải đi đến Vĩnh Quang Thế Giới. Vì vậy, việc rời khỏi thế giới này trước, nâng cao thực lực rồi mới trở lại đối phó Kẻ Phản Bội là hoàn toàn không khả thi. Hiện tại, Tô Hiểu chỉ có hai lựa chọn:

1. Đánh bại Kẻ Phản Bội Tích Mạn A Kỳ Đức, thông qua ký ức linh hồn của đối phương, tìm ra nơi hắn cất giấu Hòn đá Thức Tỉnh. Chỉ cần có Hòn đá Thức Tỉnh, con đường tiếp theo sẽ từ một cây cầu độc mộc bị đứt đoạn, lập tức biến thành con đường rộng lớn, có vô vàn khả năng.

2. Chọn rút lui cầu an, cuối cùng hoặc chết trong tay các Pháp Sư, hoặc bị buộc phải đi đến Vĩnh Quang Thế Giới, chết dưới sự vây công của các chủng tộc cấp Diệt Thế.

Đây còn là câu hỏi lựa chọn sao? Không phải. Ai trong đời mà chẳng có một hai lần lựa chọn bất đắc dĩ, huống chi là ở nơi liều mạng như Luân Hồi Nhạc Viên.

*Rắc…*

Tô Hiểu bóp nát lọ dược tề trong tay, thứ dược tề đặc sệt như máu thấm vào da anh, nhanh chóng bị cơ thể hấp thụ.

【 Dược Tề Huyết Rồng (Cấp 9) 】

【 Hiệu quả: Sau khi sử dụng, giới hạn sinh mệnh tăng 20%, cường độ thân thể tăng 15%. 】

【 Gợi ý: Thời gian hiệu quả của dược tề này là 800 giây. 】

...

Trạng thái Song Nhận được gia trì, Hồn Hạch cũng chuyển sang "Tốc Độ Hồn Hạch", điều này khiến trung tâm đồng tử của Tô Hiểu toát ra ánh sáng xanh lam biểu trưng cho tốc độ.

*Ầm!* Một tiếng nổ không gian vang lên, Bố Bố Vượng, Ba Cáp, Thánh Thi xuất hiện. Thực ra Bố Bố Vượng cũng đã đến, chỉ là vào khoảnh khắc hoàn thành truyền tống không gian, nó đã hòa vào môi trường.

"Bạch Dạ, đây chính là kẻ địch cuối cùng mà anh nói sao? Tôi cảm thấy..."

Lời của Thánh Thi còn chưa dứt, chiếc nhẫn cô đeo trên ngón trỏ trắng nõn *bốp* một tiếng nổ tung. Điều này khiến đồng tử cô co rút đến mức nhỏ nhất, nguyên nhân là, kẻ địch mạnh đến nỗi trang bị cảnh báo cũng nổ tung.

Thánh Thi giơ tay ném ra hơn mười quả cầu sáng bay vào lưng Tô Hiểu, sau đó cô lùi về rìa sân đấu. Không nghi ngờ gì nữa, đây là lần cô gia trì hiệu ứng tăng cường nhanh nhất.

"A Mỗ."

"Moooo!"

A Mỗ tay cầm Long Tâm Phủ, dẫn đầu xông thẳng về phía Kẻ Phản Bội, dọc đường đi để lại vô số vết băng giá.

Theo thông lệ, A Mỗ sẽ lên chịu đòn... khụ, lên thăm dò năng lực của kẻ địch, tạo cơ hội cho Tô Hiểu ra tay áp chế trước.

Theo đó, kỹ năng xung phong được kích hoạt, tốc độ chạy của A Mỗ tăng vọt, hơn nữa ngày càng nhanh. Khi cách Kẻ Phản Bội vài mét, A Mỗ nhảy vọt lên, hai tay nắm chặt chuôi phủ, một rìu giơ cao quá đầu bổ xuống.

*Cạch!*

Long Tâm Phủ bổ xuống thanh đao giơ ngang đỡ đòn. Đao thuật của Kẻ Phản Bội có thể nói là mộc mạc tinh luyện, không hề phô trương chút nào, thể hiện rõ phong thái của một bậc thầy.

Sức xung kích từ cú chém đối chém của rìu và đao lan tỏa. Chưa kịp để A Mỗ ổn định khí tức, nó đã cảm thấy chuôi phủ trong tay như bị vạn cân lực đè xuống. Lực từ thanh đao của kẻ địch truyền đến khiến nó theo bản năng căng cứng toàn thân, cơ thể có xu hướng nghiêng về phía trước để vật lộn với kẻ địch.

Ngay khi A Mỗ dùng hết sức lực, lực trên thanh đao đối diện đột nhiên biến mất. Điều này khiến trọng tâm của A Mỗ mất kiểm soát mà đổ về phía trước. Nhưng cảm giác này vừa xuất hiện chưa đầy 0.5 giây, một luồng lực chém hùng hậu đã dồn dập đổ xuống từ Long Tâm Phủ.

*Bốp!*

Thân thể của A Mỗ, tưởng chừng đang vật lộn với Kẻ Phản Bội, bị lực xuyên thấu khắp nơi, khiến hàng chục vết thương giống như vết chém xuất hiện trên người nó, máu tươi bắn tung tóe ra xung quanh một cách ngoạn mục.

A Mỗ chỉ thấy trước mắt một mảng đỏ rực, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng của Kẻ Phản Bội. Ở phía đối diện, Kẻ Phản Bội cầm đao dài quét ngang, *cạch* một tiếng hất văng Long Tâm Phủ đang chống đỡ.

Kinh nghiệm chiến đấu của A Mỗ vô cùng phong phú. Sau khi Long Tâm Phủ tuột khỏi tay, nó lập tức bao phủ toàn thân bằng một lớp băng cứng.

Thấy vậy, Kẻ Phản Bội không chém một đao vào cổ A Mỗ, mà lật chuôi đao trong tay, đổi thành sống đao hướng ra ngoài, một đao chém chéo xuống, nhắm vào đầu gối và chân A Mỗ.

*Bùm!*

Sống đao tuy không sắc bén, nhưng lại có lực đập lớn hơn và khả năng phá giáp cao hơn. Một đao quét xuống, chân phải của A Mỗ tê dại, xương chân vỡ nát, khiến nó khuỵu một gối xuống đất. Lực chấn động do sống đao gây ra khiến lớp băng cứng trên toàn thân nó vỡ tung. Lớp băng cứng này là như vậy, chống chém rất mạnh, nhưng nếu chống đập, một điểm vỡ sẽ khiến toàn bộ vỡ tan như kính cường lực.

Không thấy Kẻ Phản Bội có động tác gì, thanh đao dài trong tay hắn đã đổi thành cầm chính diện, một đao chém về phía cổ A Mỗ. Nếu đao này chém xuống, A Mỗ chắc chắn sẽ chết thảm tại chỗ.

Lưỡi đao xé gió, để lại một vệt đen xé toạc không gian. Một thanh đao dài bao phủ tinh thể xanh lam đón lấy Diệt Pháp Chi Nhận của Kẻ Phản Bội, hai lưỡi đao chém đối chém.

*Choang!!*

Tiếng kim loại giòn tan vang lên, lớp tinh thể bao bọc Trảm Long Thiểm vỡ tan, nhưng lực chém mạnh mẽ kèm theo đã khiến Kẻ Phản Bội với thân hình cao lớn đối diện cũng phải lùi nửa bước.

Lực xung kích do đối chém gây ra làm mặt đất đá phong hóa của sân đấu bật lên một lớp. Những mảnh đá này vừa bay lên đã bị xung kích tiếp theo chấn thành vụn và tản mát khắp nơi.

Nếu là đối chém bình thường, người bị chém lùi chắc chắn là Tô Hiểu. Nhưng sau trận chiến với Sa Chi Vương, Tô Hiểu vẫn còn nhớ như in cảm giác bị trọng kiếm "Uyên Vẫn" chém trúng, vì vậy anh đặc biệt chú trọng chiêu thức tăng mạnh trọng lượng vũ khí bằng cách nén chặt lớp tinh thể, và dùng nó để giành ưu thế trong những cú đối chém ngay khi giao tranh.

Hiện tại xem ra, chiêu này rất hữu dụng, nhưng mỗi trận chiến chỉ có thể dùng một lần, một khi đối thủ đã đề phòng, chiêu này có thể biến thành sơ hở.

Bị Tô Hiểu một đao chấn lùi, trong mắt Kẻ Phản Bội thoáng hiện vẻ bất ngờ, nhưng sự bất ngờ này lập tức bị sát ý sắc bén thay thế. Hắn tiến lên một bước, đồng thời một đao mạnh mẽ chém xuống, nhanh như chớp và đầy lực, tưởng chừng mộc mạc không hoa mỹ, nhưng thực chất là đã cô đọng đao này đến mức cực điểm.

Đối mặt với nhát chém này, Tô Hiểu chỉ có thể ngang đao đỡ. Không phải không muốn tránh, mà là theo nhát chém này đến, khí trường và không gian xung quanh đều bị đao này cuốn lấy. Nếu định né tránh, khả năng lớn nhất là bị một đao chém đầu trong sự kinh ngạc.

*Choang!*

Lực chém truyền đến từ Trảm Long Thiểm khiến cánh tay phải của Tô Hiểu tê dại. Sức xung kích do nhát chém mạnh mẽ gây ra khiến anh không kiểm soát được mà bay ngược về phía sau. Tuy nhiên, đây cũng chính là điều anh muốn. Bàn tay trái được bọc bằng hộ giáp kim loại của anh vươn ra, túm lấy A Mỗ đang quỳ một gối, trong trạng thái chấn động choáng váng, cùng bay ngược.

Ba Cáp lặng lẽ xuất hiện phía sau Kẻ Phản Bội, móng vuốt sắc nhọn của nó vồ lấy gáy Kẻ Phản Bội. Kẻ Phản Bội như không hề phát hiện, mặc kệ Ba Cáp tấn công.

Đột nhiên, Kẻ Phản Bội nghiêng thanh đao dài, một tiếng chấn động bùng nổ từ trên đao.

*Choang!!*

Sóng âm mang theo gợn sóng hắc ám bao phủ Ba Cáp. Ba Cáp cảm thấy không chỉ tế bào khắp người nó rung động, mà cả linh hồn cũng bị chấn động này ảnh hưởng, khiến nó mất kiểm soát khoảng cách và tốc độ đến mức tồi tệ nhất. Nó thậm chí còn khó mà tiếp tục bay, dẫn đến việc nó bay sượt qua tai Kẻ Phản Bội, móng vuốt vồ trượt.

"Đệt!"

Ba Cáp dùng hết sức bay vút đi trốn, chuẩn bị rời xa Kẻ Phản Bội. Nhưng nghe thấy nó kêu một tiếng, rõ ràng không phải lời hay ý đẹp gì, Kẻ Phản Bội dùng tay trái đang rảnh rỗi, vung ngược lại.

*Bốp* một tiếng, trong không khí chỉ còn lại vài sợi lông đen xanh vỡ nát và giọt máu. Ba Cáp thì đã vượt qua tốc độ cực hạn của đời nó, hóa thành một đường thẳng, bay về phía bức tường cây bên cạnh.

*Rầm* một tiếng, gỗ vụn khô văng tung tóe, Ba Cáp bị đập vào trong bức tường cây, đôi cánh biến dạng cụp xuống giật giật hai cái, sau đó nó bất động.

Thánh Thi ở rìa sân đấu đã sớm triệu hồi "Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn", 12 kỵ sĩ đã tháo bỏ toàn bộ giáp trụ và khiên chắn, vũ khí tầm xa cũng bị vứt bỏ. Họ rút ra song đao sau lưng, mỗi thanh song đao đều toát ra vết máu, dài hơn 1m2, trông vừa đỏ tươi vừa sắc bén.

Theo lệnh của Thánh Thi, 12 tên điên song đao dũng mãnh xông về phía Kẻ Phản Bội, bộ dạng như muốn chém Kẻ Phản Bội thành từng mảnh. Nhưng ngay giây tiếp theo, một nhát chém hình tròn mang theo hắc diễm đột nhiên lan tỏa ra xung quanh.

*Vù!* Nhát chém hắc diễm hình tròn đường kính trăm mét quét qua, 12 tên điên song đao đều biến mất. Nói chính xác hơn, họ đã hóa thành thịt nát và mảnh vụn vũ khí, *đinh đinh đang đang* rơi rải rác trên đất.

Thấy cảnh tượng này, Thánh Thi nín thở. Quan sát Tô Hiểu và Kẻ Phản Bội chiến đấu, cô chưa cảm thấy áp lực quá mạnh, nhưng hiện tại trực tiếp giao thủ với Kẻ Phản Bội, cô thực sự cảm nhận được áp lực vô song này. Chỉ một nhát đao thôi, toàn bộ phương thức chiến đấu của cô đã tan biến.

Kẻ Phản Bội nhìn về phía Thánh Thi, đôi mắt bình tĩnh nhưng ẩn chứa sát ý lạnh lẽo đó khiến tim Thánh Thi đột ngột ngừng đập, và co thắt đến cực độ. Điều này khiến cô cảm thấy như có một bàn tay vô hình siết chặt gáy cô.

Lúc này, phía sau Thánh Thi, một bóng đen hiện ra. Bóng đen này cầm một lưỡi hái tinh thể cong, một cú hái chém vào gáy Thánh Thi. Cú hái này, tuy không làm tổn thương thân thể của Thánh Thi, nhưng lại chém giết linh hồn cô.

*Ầm!* Một tiếng đấm mạnh truyền đến từ phía sau Thánh Thi. Giữa làn khói đen tán loạn, Thánh Thi cảm thấy có một bàn tay bóp chặt gáy cô, *rắc* một tiếng bóp vỡ một lớp vỏ tinh thể không biết xuất hiện từ lúc nào. Tim cô co thắt cực điểm mới bắt đầu đập lại.

【 Gợi ý: Bạn đã né được nhát chém linh hồn lần này. 】

【 Gợi ý: Bạn bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng suy yếu của Chiếu Cố Vực Sâu, trong 48 giờ tới, ý chí lực của bạn tạm thời giảm 50 điểm, giới hạn sinh mệnh giảm 20%, yếu linh hồn sát thương, yếu vực sâu sát thương. 】

...

Thấy những gợi ý này, Thánh Thi bỗng thấy có chút tủi thân. Cô nhớ lại những trải nghiệm từ khi đến thế giới này: đầu tiên là đối phó Sa Chi Vương, giờ lại trực diện Kẻ Phản Bội Tích Mạn A Kỳ Đức. Những kẻ địch này, mỗi kẻ một mạnh đến mức vô lý. Cô chỉ là một trị liệu sư vừa mới thăng cấp cấp chín thôi mà, càng nghĩ càng tủi thân.

Thánh Thi nghiêng đầu vừa phẫn nộ vừa oán trách nhìn Tô Hiểu, vừa định nói gì đó, thì phát hiện, máu đang nhỏ từ trong ống tay áo Tô Hiểu, thậm chí nhỏ xuống cả thanh đao dài. Thánh Thi trong tay hiện lên một đoàn sáng xanh lục kim, truyền trị liệu cho Tô Hiểu. Vì hành động trị liệu này, cô lập tức cảm thấy ánh mắt của Kẻ Phản Bội lại tập trung vào mình, cô lập tức lùi lại.

Mới vừa khai chiến mà Ba Cáp đã trọng thương, A Mỗ sức hành động giảm mạnh, Thánh Thi suýt bị chém giết linh hồn, còn Bố Bố Vượng đang ẩn nấp ở rìa sân đấu, lúc đó nó sợ đến mức đông cứng người lại. Nó thực sự lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác bị kẻ địch nhìn chằm chằm trong chiến đấu, giờ nó hoàn toàn chắc chắn, kẻ địch mạnh mẽ này đã nhìn thấy nó.

Từng làn khói đen xanh mờ ảo quanh thân Kẻ Phản Bội. Từ khi khai chiến đến giờ, tuy hắn chỉ chém ra ba đao, nhưng lại mang đến cảm giác áp lực khó tưởng tượng. Lúc này, hắn nhìn chăm chú Tô Hiểu, không biết vì sao, lông mày hắn nhíu lại vài phần.

"Ngươi ngay cả, Nhận Chi Ma Linh cũng không biết dùng, ngu xuẩn."

Kẻ Phản Bội một tay cầm đao, thanh đao dài trong tay hắn nghiêng chỉ xuống đất, khói đen xanh mờ ảo bay ra từ đao. Thấy cảnh này, Tô Hiểu lộ vẻ nghi hoặc, anh không hiểu, mới vừa khai chiến, vì sao đối phương lại trực tiếp mở Ma Nhận.

Khói đen xanh mờ ảo từ Diệt Pháp Chi Nhận bay ra, nhanh chóng hình thành một hình người sương đen.

Trung tâm lồng ngực hình người sương đen này có một hạt nhân trái tim đỏ tươi đang đập chậm rãi, trong tay cầm một thanh đao dài tinh thể, sau lưng kéo dài ra một sợi dây khói dày bằng ngón tay, nối vào cuối chuôi Diệt Pháp Chi Nhận trong tay Kẻ Phản Bội. Nhìn là biết, sợi dây khói đen xanh này có thể kéo dài rất xa, rất mảnh.

*Hô!*

Nhận Chi Ma Linh đột nhiên xông ra, nó không chỉ nhanh mà còn vô cùng ảo diệu, trong chốc lát đã đến trước mặt Tô Hiểu, nhưng giữa đường bị A Mỗ cản lại.

Khí lạnh lan tỏa, một tấm khiên băng lớn được dựng lên, được A Mỗ một tay cầm, dùng nó để đỡ đòn chém của đao tinh thể của Nhận Chi Ma Linh. Nhưng ai ngờ, vũ khí tinh thể trong tay Nhận Chi Ma Linh lại nhanh chóng biến đổi, hóa thành một cây chiến chùy tinh thể có đầu chùy to bằng cái xô, mang theo đầy đủ lực, ầm ầm giáng xuống.

*Bùm!*

Khiên băng bị đập nát vụn, A Mỗ vì sức xung kích mà buộc phải ngả người ra sau. Nhưng ai ngờ, Nhận Chi Ma Linh vừa giáng một chùy xuống đối diện, hoàn toàn không chịu lực phản ứng tương ứng. Nó được cấu thành từ sương khói đen xanh, có thể thông qua sương hóa trong thời gian ngắn để bỏ qua lực phản ứng, vì vậy nó lại một chùy nữa, đập lên vai A Mỗ.

*Bùm!*

Thịt nát văng tung tóe, cánh tay mạnh mẽ của A Mỗ đang nắm Long Tâm Phủ bay vút lên. Nó không chỉ bị vỡ vai phải, mà nửa thân trên cũng bị đập nát. Không chỉ vậy, sau một cú đá ngang nhanh và đầy lực của Nhận Chi Ma Linh, A Mỗ bay thẳng một đường, *ầm* một tiếng đâm vào bức tường cây, ở vị trí rất gần Ba Cáp.

A MỗBa Cáp đang giả chết sao? Đương nhiên không phải, hiện tại chúng thật sự thở ra nhiều hơn hít vào, hoàn toàn dựa vào hiệu quả hồi phục của dược tề để không chết tức tưởi.

A Mỗ bị đánh, Tô Hiểu tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Lưỡi đao chém ra một vệt đen trong không khí, mang theo năng lượng Thanh Cương Ảnh, hiệu quả Song Trảm Hồn, gia trì Huyết Khí, cùng các loại tăng cường bị động. Một đao chém qua cổ Nhận Chi Ma Linh, sau đó, không có gì xảy ra, Nhận Chi Ma Linh này không chịu bất kỳ sát thương nào!

*Choang!*

Nhận Chi Ma Linh một đao chém về phía Tô Hiểu, hai lưỡi đao sắc bén chém vào nhau. Điều khiến người ta kinh ngạc hơn là, Nhận Chi Ma Linh này không chỉ bỏ qua mọi sát thương, mà lực tấn công của nó cũng cực kỳ nhanh chóng và mạnh mẽ. Thứ này công cao, nhanh nhẹn cao, nhiều trạng thái tấn công, và cuối cùng, không chịu bất kỳ loại tấn công thuộc tính nào.

*Choang!*

Lại một cú đối chém với Nhận Chi Ma Linh, nhưng ngay giây tiếp theo, gió mạnh ập vào mặt Tô Hiểu, Kẻ Phản Bội và Nhận Chi Ma Linh đột nhiên hoán đổi vị trí, một đao của Kẻ Phản Bội chém tới.

*Reng!* Một tiếng kim loại vang lên, sức xung kích do đối chém gây ra lan tỏa ra xung quanh. Bức tường cây xung quanh sân đấu rất đặc biệt, ngay cả thép cũng nên vỡ nát dưới sức xung kích như vậy, nhưng bức tường cây này lại hấp thụ động năng đó, chỉ tản ra một lượng lớn tia lửa.

Tô Hiểu vừa đỡ một đao của Nhận Chi Ma Linh, lực cũ đã dùng hết, lực mới chưa sinh ra, giờ lại chịu một đao chém mạnh từ Kẻ Phản Bội. Anh suýt chút nữa không giữ vững được Trảm Long Thiểm trong tay, trên cánh tay phải dưới ống tay áo đã xuất hiện vết nứt, máu thấm ra.

*Choang!*

Kẻ Phản Bội đối diện lại một đao chém mạnh, Tô Hiểu dốc toàn lực đỡ được, điều này khiến Kẻ Phản Bội có chút bất ngờ. Trong dự đoán của hắn, một đao này xuống, Tô Hiểu đáng lẽ phải sụp đao ngã xuống mới đúng.

Đao này quả thực đã đỡ được, nhưng tiếng gió xé nhanh chóng ập đến. *Bùm* một tiếng vang nặng nề, khi Tô Hiểu giơ đao đỡ, một mũi tên hình nón tinh thể dài 1 mét, mảnh mai, xuyên qua bụng ngực anh. Nhìn về phía nguồn tấn công, đó là Nhận Chi Ma Linh đang cầm một cây cung dài cấu thành từ năng lượng và tinh thể.

"Hả!"

Kẻ Phản Bội quát lớn một tiếng, khí thế ập thẳng vào mặt. Sau khi hắn một đao chém lùi Tô Hiểu, nhân lúc trống trải này, Diệt Pháp Chi Nhận trong tay hắn phát ra ánh sáng lam u, điều này khiến sợi dây khói nối ở cuối chuôi đao siết chặt lại, Nhận Chi Ma Linh bị kéo về phía sau Kẻ Phản Bội, như thể chồng lên người hắn.

Kẻ Phản Bội lại một đao chém xuống. Mặc dù hắn không sử dụng bất kỳ chiêu thức đao thuật hoa mỹ nào, nhưng mỗi đao hắn chém ra đều mang đến cảm giác nguy hiểm như bầu trời sụp đổ, không thể né tránh, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.

*Choang, Choang.*

Tiếng kim loại giòn tan liên tục vang lên. Không phải Kẻ Phản Bội chém ra hai đao tốc độ cao, mà là Nhận Chi Ma Linh bám phía sau hắn, khiến một đao của hắn có cảm giác lực chém của hai đao. Đây là một tuyệt kỹ phá đỡ.

Tô Hiểu chỉ cảm thấy cánh tay phải tê dại, thanh đao dài đối chém với kẻ địch bị sức mạnh từ nhát chém thứ hai làm chấn động mà văng ra. Lớp tinh thể lập tức bám lên ngực bụng anh.

*Bùm!!*

Kẻ Phản Bội một cú đá thẳng, đá Tô Hiểu bay đi *ầm* một tiếng đâm vào bức tường cây phía xa. Chưa hết, Nhận Chi Ma Linh thoát khỏi trạng thái bám thân, liên tục bắn cung tinh thể lớn trong tay.

*Phụt, phụt, phụt.*

Ba mũi tên cùng lúc bay ra, Tô Hiểu đang bán chìm trong bức tường cây giơ tay lên.

"Huyết Yên Pháo."

Huyết Yên Pháo phá nát một mũi tên hình nón tinh thể.

"Đao Đạo Đao Thanh Quỷ."

Một vệt chém màu xanh lam bay ra, chém trúng mũi tên hình nón tinh thể thứ hai, làm nó chệch hướng. Khi Tô Hiểu chuẩn bị đối phó mũi thứ ba, đã không còn cơ hội.

*Bùm* một tiếng, vai trái anh tê dại, mũi tên hình nón tinh thể đã xuyên qua vai, cắm vào người anh.

Cách đó vài chục mét, trong đôi mắt đen kịt của Kẻ Phản Bội hiện lên ánh sáng xanh lam. Đồng thời, mũi tên hình nón tinh thể đầy gai nhọn, cắm trên người Tô Hiểu, cũng phát ra ánh sáng xanh lam.

*Ầm! Ầm!*

Hai mũi tên hình nón tinh thể xuyên qua vai và hông của Tô Hiểu nổ tung, tạo ra hai lỗ máu. Trong thời gian rất ngắn, dưới chân anh đã xuất hiện một vũng máu lớn.

"Hừm..."

Tô Hiểu bình ổn hơi thở, cảm nhận năng lực trị liệu từ Thánh Thi. Hai lỗ máu trên vai và hông của anh đang lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Tô Hiểu bước ra khỏi làn khói bụi, vài mũi tên hình nón tinh thể với tốc độ cực nhanh ập tới.

"Đao Đạo Đao Thời."

*Đông* một tiếng, xung kích của Thời lan tỏa, làm chậm lại vài mũi tên tinh thể đang bay tới. Tô Hiểu hóa thành một tàn ảnh máu, lướt qua giữa những mũi tên tinh thể này, đột kích đến trước mặt Kẻ Phản Bội.

"Đao Đạo Đao Cực."

*Ầm ầm* một tiếng, hai thanh đao dài lại một lần nữa đối chém, tia lửa khắp sân đấu bắn tung tóe. Hai lưỡi đao sắc bén cắt xén, ma sát vào nhau, phát ra tiếng *kaka* giòn tan. Ở phía bên, Nhận Chi Ma Linh đã lại giương cung, mũi tên sắc bén nhắm vào cổ Tô Hiểu.

Một ảo ảnh khí huyết cao hơn mười mét xuất hiện phía trên Tô Hiểu, một Huyết Hồn nhập vào lưng anh, ảo ảnh khí huyết chỉ vào Nhận Chi Ma Linh.

"Siêu Huyết Yên Pháo."

*Đùng!*

Huyết Yên Pháo đánh bay Nhận Chi Ma Linh vào bức tường cây phía xa. Lần tấn công này lại có hiệu quả, khói đen xanh trên người Nhận Chi Ma Linh tan đi một ít.

Nhận thấy tình hình này, Tô Hiểu trong lòng hơi câm nín. Chỉ có một cách duy nhất để tấn công Nhận Chi Ma Linh này, đó là lợi dụng lúc nó tấn công và chuyển sang hình thái vật lý để tấn công nó. Ngoài ra, các loại tấn công vật lý, năng lượng, linh hồn, v.v., đều vô hiệu đối với nó.

Tạm thời áp chế Nhận Chi Ma Linh, Tô Hiểu liên tục chém đao dài trong tay, tiếng kim loại giòn tan, tia lửa bắn tung tóe, một Huyết Hồn nhập vào lưng anh.

"Đao Đạo Đao Sát."

Tô Hiểu chém chéo một đao, *vù* một tiếng, một dải lụa máu chém ra. "Sát" được gia trì Huyết Hồn, dải lụa máu chém ra có màu đỏ sẫm, bên trong lấp lánh những tia lửa nhỏ.

Nhưng ai ngờ, Kẻ Phản Bội đối diện nghiêng người, lại vừa vặn né tránh được dải chém đỏ sẫm này. Không chỉ vậy, còn vung ngược đao chém lại Tô Hiểu một đao.

*Phụt!*

Máu tươi văng tung tóe, đao này chém vào ngực Tô Hiểu, vết thương cực sâu. May mắn là phía sau anh có trị liệu sư, một khối năng lượng xanh lục kim lớn bay về phía anh.

Đột nhiên, Kẻ Phản Bội biến mất, Tô Hiểu theo bản năng dựng thẳng đao dài phía sau. *Choang* một tiếng vang giòn, anh mượn thế chém của đao mà nhảy về phía trước, giữa không trung xoay người, đối mặt với Kẻ Phản Bội mà hạ xuống.

Vì vị trí của Tô Hiểu và Kẻ Phản Bội gần như hoán đổi, năng lực trị liệu của Thánh Thi bay về phía Kẻ Phản Bội. Thấy vậy, Thánh Thi không để ý, năng lực trị liệu của cô đều được sử dụng dựa trên dao động sinh mệnh của người được trị liệu, tức là trị liệu theo người. Cho dù Kẻ Phản Bội chặn được năng lực trị liệu này...

Kẻ Phản Bội bám khói đen vào tay, một tay chụp lấy năng lực trị liệu, sau đó hấp thụ ngay.

Chưa kịp để Thánh Thi phản ứng, một mũi tên hình nón tinh thể đã xuyên qua bụng cô, đóng cô vào bức tường cây.

【 Cảnh báo: Sinh mệnh của bạn đã tụt xuống 5.9%. 】

【 Cảnh báo: Bạn đã rơi vào trạng thái nguy kịch. 】

【 Năng lực tự phục hồi của bạn "Hồi Sinh Thần Thánh" đã được kích hoạt. 】

【 Sinh mệnh của bạn đã hồi phục đến 100%. 】

...

*Ầm!*

Mũi tên hình nón tinh thể xuyên qua bụng Thánh Thi, đóng cô vào tường nổ tung.

【 Cảnh báo: Sinh mệnh của bạn đã tụt xuống 3.1%. 】

【 Cảnh báo: Bạn đã rơi vào trạng thái nguy kịch. 】

...

Hai dòng gợi ý cuối cùng, Thánh Thi hoàn toàn không nhìn thấy. Cô chỉ kịp tự gia trì một năng lực trị liệu chậm, rồi sau đó tối sầm mắt lại, ngất lịm đi.

*Ầm, ầm* hai tiếng vang nặng nề, Tô Hiểu chém nổ hai mũi tên hình nón tinh thể bay về phía Thánh Thi. Mặc dù trị liệu sư phe mình đã ngất xỉu, tạm thời không thể cung cấp trị liệu, nhưng cũng không thể để kẻ địch giết chết cô, nếu không, trận chiến này sẽ hoàn toàn không còn hy vọng.

Tô Hiểu và Kẻ Phản Bội đối diện nhau cách vài chục mét. Sau một thoáng đối mắt ngắn ngủi, Kẻ Phản Bội lại chuyển ánh nhìn, nhìn về phía một khoảng không vô người ở rìa sân đấu. Thực chất, Bố Bố Vượng đang ẩn mình tại đó đã sợ đến mức cứng người lại. Nó thực sự lần đầu tiên cảm nhận được, trong chiến đấu bị kẻ địch nhìn chằm chằm là cảm giác như thế nào. Giờ nó hoàn toàn chắc chắn, kẻ địch mạnh mẽ này đã nhìn thấy nó.

Bỗng nhiên, Bố Bố Vượng cảm thấy trước mắt một mảng xanh đen u ám, nó lờ mờ nhìn thấy một ảo ảnh xuất hiện trong tầm nhìn của mình.

Bố Bố Vượng thoát khỏi môi trường, toàn thân nó tỏa ra khói đen xanh, đôi mắt trở nên đen kịt. Điều này rõ ràng là bị Nhận Chi Ma Linh xâm nhập + kiểm soát.

"Gầm!"

Bố Bố Vượng phát ra tiếng gầm uy lực nhất trong đời nó, ngay sau đó bị Nhận Chi Ma Linh cưỡng chế điều khiển, lao về phía Tô Hiểu. Nhưng chưa chạy được mấy bước, một bức tường tinh thể xuất hiện phía trước. Nhận Chi Ma Linh lập tức điều khiển Bố Bố Vượng né tránh, nhưng Bố Bố Vượng khi chạy lại rất kém trong việc tránh vật cản, lập tức đâm thẳng vào, sau đó với khuôn mặt ngơ ngác ngồi phịch xuống.

Hành vi ngốc nghếch của Bố Bố Vượng khiến Nhận Chi Ma Linh tỏ vẻ chán ghét, lập tức chuẩn bị thoát khỏi cơ thể Bố Bố Vượng. Nhưng nó vừa nhập vào Bố Bố Vượng, nhất thời khó mà thoát ra, ít nhất cũng phải nửa phút sau mới có thể thoát ra. Xem ra, ngược lại là Bố Bố Vượng đã khống chế được Nhận Chi Ma Linh.

*Choang, Choang, Choang...*

Hai thanh đao dài liên tục đối chém, Tô Hiểu lại một lần nữa chuyển Hồn Hạch sang "Tốc Độ Hồn Hạch". Mặc dù chiến đấu kéo dài có lợi cho anh, anh có thể cảm nhận rõ ràng rằng Kẻ Phản Bội vì tuổi già suy yếu, khí thế đã không còn mạnh như lúc mới khai chiến. Nhưng vấn đề là, hai kỹ thuật sư chiến đấu, thực sự rất khó để kéo dài trận chiến.

Hơn nữa, áp lực mạnh mẽ từ Kẻ Phản Bội khiến Tô Hiểu không có cơ hội dẫn dụ Lôi Giới bằng thuộc tính may mắn.

*Choang!*

Diệt Pháp Chi Nhận bổ xuống bị đỡ, mặt đất đá dưới chân Tô Hiểu nứt toác lõm xuống. Anh phớt lờ gánh nặng của cơ thể, một đao chém ngược.

"Đao Đạo Đao Tuyệt U."

Trong tầm nhìn của Kẻ Phản Bội, thế giới xung quanh đột nhiên trở nên đen kịt. Trong mắt hắn chỉ còn lại ba vết chém lao thẳng tới.

*Đông!*

Không gian cũng bị vặn vẹo, thế giới xung quanh càng thêm đen kịt. Ba vết chém màu xanh lam phía trước Kẻ Phản Bội đột nhiên phân tách, biến thành một mảng lớn vết chém.

Chỉ thấy Kẻ Phản Bội thu gọn khí thế, nghiêng người một đao đâm thẳng tới, *rắc* một tiếng, bóng tối và vết chém phía trước đều vỡ nát, thế giới xung quanh hồi phục. Đao này, đầu tiên đâm xuyên qua cẳng tay trái của Tô Hiểu, sau đó xuyên qua vai trái, mũi đao thò ra từ vai sau.

*Kaka Kaka...*

Lớp tinh thể bám lên cẳng tay trái và vai trái của Tô Hiểu. Cẳng tay trái của anh dùng sức xoắn lên, vai trái nghiêng về phía đối diện, dựa vào lực xoắn hình thành giữa hai bên để cố định Diệt Pháp Chi Nhận của Kẻ Phản Bội. Sau đó, thanh đao dài trong tay phải, một đao hất lên.

*Phụt!*

Máu tươi văng tung tóe, Diệt Pháp Chi Nhận được rút ra khỏi vai và cẳng tay của Tô Hiểu, khiến vết thương lớn hơn. Còn mũi đao của Trảm Long Thiểm chém qua cổ Kẻ Phản Bội, vừa vặn cắt mở lớp tinh thể đen xanh, cắt mở da thịt.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh xâm nhập vào vết thương của Kẻ Phản Bội, không chỉ không có gì xảy ra, Kẻ Phản Bội còn liên tiếp chém ra hai đao, chém lùi Tô Hiểu vài bước lớn.

"Huyết Yên Pháo."

*Ầm* một tiếng, Huyết Yên Pháo bị Kẻ Phản Bội nghiêng người né tránh. Hắn cũng giơ tay lên, nắm hờ về phía Tô Hiểu, một móng vuốt khổng lồ đen kịt bằng cái cối xay xuất hiện phía sau Tô Hiểu, một cú vồ tới.

Tô Hiểu nhảy ngang né tránh, nhưng anh chưa kịp hạ đất, bỗng cảm thấy một lực kéo ập tới. Nhìn về phía nguồn hút, đó là một quả cầu ánh sáng đen tối to bằng mắt rồng, có hình tia phóng xạ, đang nằm phía sau Kẻ Phản Bội. Lực hút mạnh mẽ ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh, đá vụn bị hút vào đó lập tức bị nuốt chửng.

Tô Hiểu khom người, Trảm Long Thiểm trong tay đâm vào đất, nhưng đối kháng với lực hút một lát, anh chọn chủ động xông lên.

Mượn lực hút phía trước, Tô Hiểu một đao chém mạnh, nhưng đao này vừa định chém ra, lực hút của Hạch Tâm Hắc Ám ngừng lại, chuyển sang phát ra một luồng lực đẩy.

Một chốc hút một chốc đẩy này khiến Tô Hiểu suýt bị trẹo lưng, anh lập tức từ bỏ ý định chém, chống lại lực đẩy ập tới. Anh hạ thấp trọng tâm, tay trái bám tinh thể hóa thành vuốt sắc, *bốp* một tiếng đâm vào mặt đất bên cạnh. Nhưng anh vừa dùng sức đối phó với lực đẩy đối diện, lực đẩy này đột nhiên biến mất, lại biến thành lực hút. Hạch tâm Thôn Phệ loại chiến đấu này, quá vô liêm sỉ!

Tô Hiểu đang chống lại lực đẩy, nên lực của anh đang hướng về phía trước. Lực hút đột ngột này khiến anh lập tức bay đến trước mặt Kẻ Phản Bội, đón lấy một đao chém mạnh.

*Ầm* một tiếng, Tô Hiểu đỡ đao này, mặt đất dưới chân anh vỡ nát. Đối diện, Kẻ Phản Bội một cú đá thẳng.

*Đông!*

Tô Hiểu hóa thành một tàn ảnh, bay ngược vào bức tường cây phía sau, gỗ vụn bắn tung tóe. Kẻ Phản Bội tiến đến vài bước, bước chân tưởng chừng không nhanh, nhưng vài bước đó lại khiến khoảng cách trăm mét như chỉ vài mét.

*Keng, keng, keng!*

Vài vết chém lướt qua, để lại những vết chém giao nhau màu đen xanh trong không khí. Bức tường cây đối diện bị chém xuyên.

Giữa làn khói bụi.

"Đao Đạo Đao Huyết Nhận."

Tô Hiểu hóa thành tàn ảnh máu, một đao xông lên với tốc độ cực hạn.

*Choang!*

Xung kích lan tỏa, Kẻ Phản Bội chặn được đao này, thanh đao dài trong tay hắn dùng sức, *xẹt* một tiếng, lưỡi đao cắt qua, Trảm Long Thiểm bị đẩy bật ra.

*Choang!! Choang!! Choang!!*

Ba đao mạnh mẽ của Kẻ Phản Bội chém xuống, Tô Hiểu dù đều đỡ được, nhưng lực chấn động vào cơ thể khiến anh phun ra một ngụm máu lớn.

Máu tươi chưa kịp rơi xuống đất đã bị Tô Hiểu một tay nắm lấy, hóa thành huyết khí ném ra.

"Gầm!"

Vài con huyết thú phiên bản mini xuất hiện, tay áo rộng của Kẻ Phản Bội vung lên đỡ, huyết thú mini liên tục nổ tung, khói máu ngăn chặn cảm giác tan ra.

*Vù* một tiếng, tay áo rộng của Kẻ Phản Bội vung lên, toàn bộ khói máu xung quanh tan biến, "Siêu Huyết Yên Pháo" ập tới.

*Đùng!!*

Kẻ Phản Bội bị đánh lùi, sau khi hạ cánh bình tĩnh và vững vàng, hắn vẩy sạch máu trên đao, một chân dậm mạnh xuống đất.

"Hả!"

Kẻ Phản Bội quát lớn một tiếng. Vì cú dậm chân này, một cột sáng hắc ám bắn ra từ mặt đất, vừa vặn đón lấy Tô Hiểu đang xông tới. Ánh đao trong bóng tối khiến áo da dài trên người anh xuất hiện những vết rách lớn, trên người cũng bị cắt ra nhiều vết máu.

*Choang, Choang!*

Hai đao áp lực mạnh đến cực điểm chém tới, Tô Hiểu buộc phải ngang đao đỡ. Nhưng anh vừa đỡ được hai đao này, cơ thể vẫn còn hơi tê dại, thì Kẻ Phản Bội đối diện, trong tay đang nắm hờ, đã hình thành một quả cầu sáng màu đen, một tay đẩy nó ra.

"Ám Dũng." (Dòng Xoáy Hắc Ám)

Tô Hiểu dốc sức nghiêng người, một pháo năng lượng hình phễu, liên tục mở rộng bắn qua, khiến tai trái anh, nơi gần pháo, *ong* một tiếng, trước mắt xuất hiện rất nhiều hình ảnh chồng chéo.

Khí trường của Kẻ Phản Bội từ phía trước áp sát, Tô Hiểu dù vẫn đang trong trạng thái chấn động, nhưng anh đã rút Tịch Tĩnh Tẫn Diệt ra, liên tiếp bắn năm phát về phía Kẻ Phản Bội.

*Đùng, đùng, đùng, đùng, đùng!*

Năm viên đạn Tẫn Diệt liên tiếp thoát khỏi nòng súng. Điều này khiến ánh mắt Kẻ Phản Bội trở nên nghiêm nghị hơn vài phần, khí thế tăng vọt một đoạn. Hắn liên tiếp chém ra bốn đao, phá nát bốn viên đạn Tẫn Diệt. Viên cuối cùng trúng ngực hắn, khu vực trúng đạn lập tức khô héo, hóa gỗ, rơi xuống những mảnh vụn mục nát.

Tranh thủ cơ hội này, Tô Hiểu vài bước tiến lên, một cú đá thẳng tích lực.

Sức gió ập vào mặt, đôi mắt hơi đục của Kẻ Phản Bội lập tức trở lại sắc bén. Mọi thứ xung quanh hắn chậm lại, khác với "Thời", chiêu này của Kẻ Phản Bội, bản thân hắn không cùng chậm lại.

*Bốp, bốp!*

Kẻ Phản Bội dùng cuối chuôi đao, lần thứ nhất đập vào cẳng chân Tô Hiểu, lần thứ hai đập vào hàm dưới Tô Hiểu, khiến Tô Hiểu mất trọng tâm, *ầm* một tiếng ngã xuống đất, nằm vật trong hố đá.

Chỉ thấy Kẻ Phản Bội lật thanh đao dài trong tay, nắm ngược đao một đao đâm xuống. Tô Hiểu đang nằm vật trong hố đá lập tức nghiêng đầu né tránh. Nhưng ai ngờ, Kẻ Phản Bội một đao đâm xuống, thuận thế một đao hất lên.

Cổ Tô Hiểu lạnh toát, anh bất chấp vết thương, một tay vỗ mạnh xuống mặt đất bên dưới, mượn lực phản tác dụng bay lên, giữa không trung đỡ một đao bổ mạnh của Kẻ Phản Bội, khiến anh bay ra, *ầm* đâm vào bức tường cây cách vài chục mét.

Tô Hiểu đứng dậy từ hố lõm trên bức tường cây, một tay ôm lấy bên cổ đang phun máu, Tinh Ảnh Tuyến xuyên qua da thịt, khâu vết thương, sau đó dùng sức kéo mạnh, vết thương do được khâu cấp độ tế bào mà mạnh mẽ lành lại.

Chứng kiến cảnh này, trong mắt Kẻ Phản Bội có vài phần kinh ngạc. Hắn quả thật không ngờ rằng, sự phát triển sâu của năng lượng Thanh Cương Ảnh lại có diệu dụng như vậy. Hắn kéo một cái, vài sợi tơ năng lượng ánh đen hiện ra trên đầu ngón tay hắn.

"Cũng không tệ."

*Keng!*

Kẻ Phản Bội chém ra một Thanh Quỷ. Tô Hiểu một đao chém tan Thanh Quỷ đang lao tới, khóe mắt anh hơi giật nhẹ.

Một lọ dược tề xuất hiện trong tay Tô Hiểu, là Dược tề Hồi Sinh Vinh Dự (Cấp 9). Anh bóp nát nó, dịch thuốc thấm vào da anh, sinh mệnh của anh nhanh chóng hồi phục. Hiện tại vẫn chưa thể vào giai đoạn thứ ba, nguyên nhân là rất dễ bị Kẻ Phản Bội hai đao chém chết.

Cảm giác khó chịu trong cơ thể tan biến, nhưng Tô Hiểu không hề có chút an tâm nào. Đối mặt với Kẻ Phản Bội, sinh mệnh hồi phục đến 100% này cũng chỉ là chuyện của vài đao mà thôi. Kẻ địch mạnh mẽ trước mắt, tuy không có chiêu lớn hoa lệ và khí thế hùng tráng, nhưng thực chất, mỗi nhát chém bình thường đều là cấp chiêu lớn.

Một huy hiệu xuất hiện trong tay Tô Hiểu, là Huy Hiệu Thần Giáo.

【 Huy Hiệu Thần Giáo: Hỗ trợ (Chủ động), kích hoạt hiệu quả này sau, sẽ triệu hồi Thánh Ca Đoàn, hoặc triệu hồi Đội Kỵ Sĩ Sói, mỗi loại có 50% tỷ lệ triệu hồi. 】

Tô Hiểu kích hoạt nó. Ngay giây tiếp theo, tổng cộng 30 thành viên Thánh Ca Đoàn xuất hiện phía sau anh, trong đó có cả Thánh Tâm Nhất.

Vị Thánh Tâm Nhất này một tay cầm giáo xoắn dài, giáo xoắn thon dài, sắc bén. Còn giáp trụ trên người Thánh Tâm Nhất được làm từ các mảnh giáp vàng và vải đỏ, khác với sự cứng cáp của giáp trụ, vừa mang lại vẻ đẹp, vừa có khả năng phòng thủ cao cả về vật lý lẫn năng lượng.

Chẳng qua, đại tỷ của Thánh Ca Đoàn này, về chiều cao, thấp hơn một cái đầu so với 29 người còn lại, nhưng khí tức thì mạnh hơn vài lần. Không biết vị này là Thánh Tâm Nhất đời thứ mấy.

"Hừ!"

Thánh Tâm Nhất hừ lạnh một tiếng với Tô Hiểu. 29 thành viên Thánh Ca Đoàn còn lại đều hóa năng lượng, nhập vào trong thân Thánh Tâm Nhất. Đây chính là trạng thái đỉnh cao nhất của Thánh Ca Đoàn.

*Ầm* một tiếng, Thánh Tâm Nhất biến mất tại chỗ, hóa thành một luồng sáng sắc bén đỏ vàng, lao về phía Kẻ Phản Bội. Vị Thánh Tâm Nhất này có tính khí nóng nảy, sau khi đến trước mặt Kẻ Phản Bội, một giáo đâm thẳng.

*Choang!!*

Kẻ Phản Bội dùng đao đỡ, sau khi chịu cú này, lùi một bước, đã đánh giá được sức mạnh của Thánh Tâm Nhất.

"Thần Thánh Giả Phi Thăng Huyết Ca!"

Bím tóc xương cá của Thánh Tâm Nhất bung ra, những sợi tóc vàng bay lượn. Vừa giao chiến đã trực tiếp mở năng lực cấp áo nghĩa, có thể thấy tính khí của vị này nóng nảy đến mức nào. Còn về việc Tô Hiểu vì sao không tiến lên để áp chế Kẻ Phản Bội, là bởi vì vị Thánh Tâm Nhất này hoàn toàn không phân biệt địch ta, ở bên cạnh cô, sẽ mất 5% sinh mệnh mỗi giây, đây là một năng lực tên là "Thiên Phạt Cực Trú Liệt Dương".

Một tiếng nổ lớn vang lên, Thánh Tâm Nhất với chiều cao 1m5, bùng phát ra khí thế 51 mét, ánh sáng đỏ vàng bao trùm xung quanh.

"Vực sâu, trục xuất."

Trong ánh sáng đỏ vàng, Kẻ Phản Bội một đao chém ngang đơn giản, chém ra một vết nứt đen kịt phía trước. Trong vết nứt này bùng phát ra khí tức vực sâu mạnh mẽ, lực hút truyền ra từ đó.

Một tiếng vang nặng nề do lực hút mạnh mẽ tạo ra, Thánh Tâm Nhất và ánh sáng đỏ vàng đang khuếch tán biến mất, bị trục xuất đến một nơi không xác định.

Đổi lại, khí tức của Kẻ Phản Bội yếu đi một phần, không biết có phải là ảo giác hay không, thân hình hắn cũng gầy gò hơn một chút.

Tô Hiểu hóa thành huyết ảnh, xuất hiện trước mặt Kẻ Phản Bội, một đao chém chéo xuống. Nhưng ngay giây tiếp theo, Kẻ Phản Bội trước mặt anh lại biến thành Nhận Chi Ma Linh, và dùng một thanh đao dài tinh thể đỡ đòn chém của Tô Hiểu.

Lúc này Kẻ Phản Bội đang ở thời kỳ suy yếu, Tô Hiểu tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội như vậy. Đây là cơ hội duy nhất để anh giành chiến thắng trong trận chiến này. Anh dùng Long Ảnh Thiểm xuyên không gian, xuất hiện bên cạnh Kẻ Phản Bội, một đao chém qua cổ kẻ địch, nhưng không có cảm giác chém trúng vật thể, bởi vì, đối phương cũng đã xuyên không gian.

Dao động không gian ập tới từ phía sau, sau đó Tô Hiểu tê dại lưng, giữa những mảnh tinh thể vỡ nát bay tứ tung, anh bị một đao chém qua lưng.

Tô Hiểu một đao phản kích, nhưng chém hụt. Anh không lập tức nhìn Kẻ Phản Bội cách đó vài chục mét, mà nhìn về phía Nhận Chi Ma Linh, bởi vì thứ đó đang tích lực ở đó, không biết muốn dùng năng lực gì.

Trong chiến đấu mà có thứ gì đó đang tích lực, nhất định phải cắt ngang. Năng lực cần tích lực, một khi đã dùng ra, chắc chắn không thể đỡ bằng cách ngang đao chặn được.

*Choang!*

Hai thanh đao dài đối chém, Tô Hiểu định xông về phía Nhận Chi Ma Linh thì bị Kẻ Phản Bội ngăn lại. Tô Hiểu thuận thế một cú đá thẳng, nhưng Kẻ Phản Bội như thể biết trước, một đao đâm thẳng tới.

*Đông!!*

Kẻ Phản Bội bị một cú đá thẳng, đá đến quỳ một gối, cơ thể tê dại.

Còn Tô Hiểu thì bị đao này đâm xuyên cổ với góc độ hiểm hóc. Anh tiếp tục tiến lên, khác gì tìm chết. Anh chỉ có thể lùi lại một bước lớn, để thanh đao dài của kẻ địch rút ra khỏi cổ mình.

Khi anh hoàn thành việc đó, chuẩn bị một đao chém về phía Kẻ Phản Bội, thì Kẻ Phản Bội đã thoát khỏi trạng thái tê dại cơ thể, một đao ngang chém đầy lực, chém lùi Tô Hiểu đang tiến lên.

"Đao Đạo Đao Lưu."

Một vết chém gió lướt qua ngực Kẻ Phản Bội, một vết máu cực sâu xuất hiện, nhưng Kẻ Phản Bội không hề lùi bước, một đao bổ mạnh qua đầu.

*Choang!* một tiếng, Tô Hiểu dùng chém đối xung, đánh bật nhát bổ mạnh này. Nhưng vừa làm vậy, anh đã nhận ra điều không ổn. Chỗ nguy hiểm của đao này không phải là chém trúng kẻ địch, mà là cố tình để kẻ địch đỡ, sau đó dùng cách truyền lực xuyên thấu để làm tổn thương các nội tạng trong cơ thể kẻ địch.

Nội tạng trong lồng ngực Tô Hiểu một trận cuồn cuộn, anh cảm giác trái tim mình suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng, trải nghiệm này cực kỳ tệ hại.

Chưa kịp để Tô Hiểu thở dốc, Kẻ Phản Bội đối diện lại một đao bổ mạnh. Thấy vậy, Tô Hiểu đương nhiên sẽ không đỡ cứng, nhưng ai ngờ, Kẻ Phản Bội trực tiếp biến mất, hoán đổi vị trí với Nhận Chi Ma Linh đã tích lực xong. Năng lực này, trong tình huống một đấu một, thực sự là vô giải. Bản thân Kẻ Phản Bội đối chém với Tô Hiểu, Nhận Chi Ma Linh ở cách đó vài chục mét tích lực. Sau khi tích lực xong, Kẻ Phản Bội và Nhận Chi Ma Linh hoán đổi vị trí, Nhận Chi Ma Linh lập tức đến trước mặt Tô Hiểu, và ngay lập tức phóng ra năng lực đã tích trữ hơn mười giây.

"Gầm!!!"

Nhận Chi Ma Linh phát ra một tiếng gầm mang theo từng lớp gợn sóng đen. Ngay khi bị tiếng gầm này tác động, toàn thân Tô Hiểu tê dại. Mặc dù đây chỉ là một khống chế ngắn ngủi kéo dài 0.8 giây, nhưng cũng chí mạng.

Kẻ Phản Bội và Nhận Chi Ma Linh lại hoán đổi vị trí, một đao chém chéo đã tích lực xong.

*Vù* một tiếng, nửa thân trái của Tô Hiểu bị dải hắc diễm do đao này chém ra tác động. Cánh tay trái của anh lập tức bị chém đứt, áo da dài trên người hóa thành từng dải tán loạn, thân mình đầy những vết chém sâu đến tận xương.

*Phịch* một tiếng, Tô Hiểu ngã xuống đất. Còn Kẻ Phản Bội vừa chém đao này, dường như đã cạn kiệt khí lực, lại không chọn truy kích.

Tô Hiểu đang nằm trên đất giơ đao dài lên, Huyết Hồn bám vào Trảm Long Thiểm, dùng Trảm Long Thiểm chỉ thẳng về phía Kẻ Phản Bội.

"Siêu Huyết Yên Pháo."

Huyết Yên Pháo đánh trúng ngực Kẻ Phản Bội, lập tức tạo ra một lỗ hổng lớn bằng miệng bát. Nhưng Kẻ Phản Bội lại không hề nhíu mày, một đao chém không gian về phía Tô Hiểu.

*Phụt!*

Máu tươi văng tung tóe, Tô Hiểu bị chém bay lên, bay hơn chục mét rồi hạ xuống đất, trượt dài vài mét trên mặt đất để lại một vệt máu lớn rồi bất động.

*Cạch, cạch...*

Tiếng như đồng hồ nhảy vang lên, Tô Hiểu dùng chuôi đao đè nát hộp gỗ bên cạnh. Đây chính là biện pháp bảo hiểm anh có được thông qua Kai Sa.

Hộp gỗ vỡ nát, lộ ra một chiếc đồng hồ cũ kỹ. Khi chiếc đồng hồ này chỉ 0 giờ, bên trong xuất hiện năm sợi tơ, lần lượt đâm vào sau lưng Tô Hiểu, Bố Bố Vượng, A Mỗ, Ba Cáp, Thánh Thi. Dao động không gian bùng phát, năm sợi tơ này co lại, kéo năm người họ về phía chiếc đồng hồ vỡ tung, di chuyển không gian đã được kích hoạt.

*Keng!*

Vết chém màu lam sẫm lướt qua, chém đứt sợi tơ không gian nối vào sau lưng Tô Hiểu. Điều này khiến Tô Hiểu lập tức đứng yên giữa không trung, chỉ có Bố Bố Vượng, A Mỗ, Ba Cáp, Thánh Thi bị cưỡng chế kéo vào vòng xoáy không gian. Trước khi biến mất, ánh mắt của Bố Bố Vượng hoảng sợ đến cực điểm, nước mắt không kìm được tuôn ra.

Vòng xoáy không gian biến mất, Tô Hiểu *phịch* một tiếng ngã xuống đất. Cánh tay trái tinh thể của anh bóp nát lọ dược tề trong tay, nhưng dịch thuốc của "Dịch Sinh Lực Nguyên Chất" còn chưa kịp thấm vào da anh đã bị ngọn lửa đen bốc lên bốc hơi mất.

*Bốp* một tiếng, bàn tay trái tinh thể của Tô Hiểu chống xuống đất, anh đứng dậy từ mặt đất, cằm không ngừng nhỏ máu. Chưa chết, thì chưa thua.

"Đao Đạo Đao Huyết..."

*Bùm!*

Tô Hiểu chỉ kịp ngang đao sang bên, đã bị Kẻ Phản Bội một cú đá ngang đá bay. Anh vừa *ầm* đâm vào bức tường cây, vài mũi tên hình nón tinh thể do Nhận Chi Ma Linh bắn ra đã cắm vào người anh, sau đó nổ tung, khiến ngực anh nát bươm máu thịt.

Mắt Tô Hiểu tối sầm từng trận, anh vịn vào bức tường cây đứng dậy. Vì bị trọng thương, khoảng cách cảm giác giảm nghiêm trọng, anh dựa vào tầm nhìn bắt đầu chồng chéo, tìm thấy Kẻ Phản Bội, dũng mãnh xông tới.

*Keng!*

Thanh đao dài chém sượt qua tai Tô Hiểu, anh cúi người né đao này, sau đó một đao xuyên qua ngực Kẻ Phản Bội. Nhưng ngay giây tiếp theo, Kẻ Phản Bội một cú đá thẳng, đá trúng ngực anh, khiến anh bay thẳng về phía sau, lại *ầm* đâm vào bức tường cây.

Sức gió xuất hiện, Nhận Chi Ma Linh cầm chiến chùy tinh thể xông tới, vung mạnh đầu chùy to bằng cái xô, một chùy đập vào đầu Tô Hiểu.

*Rắc!*

Chiến chùy tinh thể đập trúng đầu Tô Hiểu thì vỡ nát, ngay sau đó, Nhận Chi Ma Linh trở nên mờ ảo, thậm chí không thể tiếp tục duy trì hình người, cuối cùng quay trở lại Diệt Pháp Chi Nhận trong tay Kẻ Phản Bội.

Tô Hiểu hít sâu một hơi, có ý định xông về phía trước. Kẻ Phản Bội cách đó vài chục mét một tay đẩy tới, một móng vuốt khổng lồ đen tối xuất hiện, đánh Tô Hiểu vào bức tường cây phía sau anh.

Khi móng vuốt khổng lồ đen tối biến mất, Tô Hiểu rơi xuống dưới bức tường cây. Anh dùng chút sức lực cuối cùng để đứng dậy, nhưng không thể, chỉ có thể tựa lưng vào bức tường cây phía sau. Anh cố gắng nâng cánh tay phải đang nắm Trảm Long Thiểm, nhưng cánh tay phải như bị đổ chì, chỉ có thể nhấc lên một chút rồi mất sức buông thõng. Anh chuyển sang nâng cánh tay trái tinh thể, dù thành công nâng lên, nhưng khi tích tụ Huyết Yên Pháo, lại không thuận lợi, cuối cùng huyết khí nổ tung, làm cánh tay trái tinh thể của anh vỡ nát nửa đoạn.

Mắt Tô Hiểu tối sầm từng trận, trước mắt xuất hiện hình ảnh chồng chéo, anh nhìn Kẻ Phản Bội cách đó vài chục mét. Anh biết, lần này anh đã bại. Trong cuộc chiến đấu với những kẻ địch mạnh mẽ, anh chưa bao giờ bại, vì vậy anh mới có thể sống đến bây giờ. Còn lần này, anh đã bại.

Kẻ Phản Bội cầm Diệt Pháp Chi Nhận, áo choàng rộng có vẻ rách nát, bước về phía Tô Hiểu. Không biết có phải do Tô Hiểu bị thương quá nặng nên mắt mờ hay không, anh lại thấy Kẻ Phản Bội đối diện dường như loạng choạng di chuyển vài bước, phải chống một tay vào đầu gối mới đứng vững được.

Kẻ Phản Bội *oa* một tiếng phun ra một ngụm máu lớn. Hắn thở hổn hển, bước đi về phía Tô Hiểu, nhưng chưa đi được mấy bước, hắn lại phun ra một ngụm máu lớn, cả người già yếu đi rõ rệt, da dẻ cũng trở nên chảy xệ, chỉ có thể dùng Diệt Pháp Chi Nhận trong tay làm gậy chống, từng bước tiến về phía Tô Hiểu.

Mất trọn nửa phút sau, Kẻ Phản Bội mới đi đến trước mặt Tô Hiểu. Bàn tay trái khô cằn đã không còn chút hơi ấm nào của hắn đặt lên mặt Tô Hiểu, nâng cánh tay phải run rẩy lên, nhưng vài giây sau, vẫn không có sức để đâm nhát đao này xuống. Điều kinh ngạc hơn nữa là, ngọn lửa sinh mệnh của Kẻ Phản Bội đang nhanh chóng lụi tàn.

*Phịch* một tiếng, Kẻ Phản Bội ngã nhào xuống bên cạnh Tô Hiểu, Diệt Pháp Chi Nhận cũng rơi xuống đất. Ánh sáng trong mắt Kẻ Phản Bội nhanh chóng tối đi, cuối cùng đôi mắt hoàn toàn mất đi vẻ rạng rỡ. Những tia lửa lớn bay lơ lửng trên sân đấu cũng theo sự ngã xuống của Kẻ Phản Bội mà toàn bộ tắt ngấm.

Trước khi Tô Hiểu chìm vào bóng tối và ngất xỉu, anh nhận được một gợi ý.

【 Gợi ý: Bạn đã đánh bại Ảnh Vực Sâu Tích Mạn A Kỳ Đức. 】

(Hết chương)

Tóm tắt:

Tô Hiểu phải đối đầu với Kẻ Phản Bội Tích Mạn A Kỳ Đức trong một trận quyết chiến gay cấn ở đấu trường hình tròn rộng lớn. Trong khi chiến đấu, Tô Hiểu phải đối phó với nhiều nguy hiểm, bao gồm cả sức mạnh đặc biệt của Nhận Chi Ma Linh. Mặc dù chịu nhiều vết thương nghiêm trọng, Tô Hiểu vẫn không bỏ cuộc, quyết tâm tìm ra cách đánh bại kẻ thù mạnh mẽ này. Cuối cùng, anh và Kẻ Phản Bội đều lâm vào trạng thái suy yếu, nhưng Tô Hiểu đã giành chiến thắng bằng ý chí kiên cường và khả năng chiến đấu tuyệt vời.