Cảm giác áp bức vô song ập đến, ô cửa phía trên đại điện phong ấn phản chiếu ánh trăng xanh, nhưng trong ánh trăng xanh ấy lại pha lẫn những hạt đen li ti.

Vuốt của Lang Thần không cầm Đại Kiếm giơ lên, bộ lông màu bạc vốn đại diện cho Nguyệt Lang, nay đã ngả đen do sự xâm thực của vực sâu. Bản năng thôi thúc nó giơ tay đỡ lấy ánh trăng xanh đang rơi xuống, nhưng ngay khi vừa chạm vào, những hạt đen trong ánh trăng bắt đầu lan tràn, nhuộm ánh trăng xanh thành màu đen, hóa thành chất lỏng đen kịt, chảy qua kẽ vuốt của Lang Thần.

“Gầm!!”

Tiếng gầm thét mang theo từng đợt sóng khí khuếch tán. Cách đó mấy chục mét, giáp trụ của Kỵ Sĩ Trưởng va chạm, mũi thương hình nón “Lôi Vẫn” vang lên “keng” một tiếng, nghiêng xuống đất. Do trọng lượng kinh hoàng của cây thương này, mặt đất nơi mũi thương tiếp xúc lập tức nứt vỡ, lún xuống.

Kỵ Sĩ Trưởng hùng hổ xông ra, khí thế xung phong của anh ta khiến không gian dọc đường vỡ vụn, những mảnh không gian đen như mảnh kính vỡ tán loạn khắp nơi.

Phía sau, Sephylia trong bộ pháp bào trắng bay lượn lên, mũ trùm đầu tan biến, mái tóc dài vàng trắng bay phất phới. Đôi đồng tử của cô dần chuyển sang màu vàng rực rỡ do sự tụ hội của nguyên tố Rạng Đông.

Bay lơ lửng cách mặt đất vài mét, Sephylia siết tay hư không, giây tiếp theo, một cột sáng vàng đường kính hơn mười mét ầm ầm giáng xuống, giáng thẳng vào Lang Thần, luồng xung kích liên tục đổ xuống khiến toàn bộ đại điện rung chuyển ầm ầm.

Bốp, bốp, bốp!

Hơn chục chiếc đinh xích vàng phóng ra từ không gian xung quanh, ghim vào khắp cơ thể Lang Thần đang bị cột sáng áp chế. Khi ánh vàng rực rỡ trong mắt Sephylia càng rõ rệt, tất cả các sợi xích đều căng cứng, cố gắng trói Lang Thần tại chỗ.

Rắc một tiếng, tất cả xích sắt đồng loạt đứt gãy. Nhưng theo sự điều khiển của Sephylia, tất cả những đoạn xích còn lại ghim trên người Lang Thần đều phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, rồi nổ tung ầm ầm.

Đùng!!

Đại điện bị xung kích bao trùm, Kỵ Sĩ Trưởng vốn đang xông lên buộc phải dừng bước, một tay chắn trước người, luồng gió mạnh táp vào mặt. Nhận thấy điều này, Kỵ Sĩ Trưởng không lùi một bước, cầm cây thương hình nón “Lôi Vẫn” nghênh đón.

Ầm một tiếng, Lôi Vẫn và Đại Kiếm Ám Nguyệt va chạm, lấy đó làm trung tâm, không gian trong đại điện nổ tung như một tấm gương vỡ nát, từng lớp xung kích lan tỏa ra xung quanh.

Ánh sáng chói lòa từ vụ nổ nguyên tố Rạng Đông tan đi, điều này cho phép Kỵ Sĩ Trưởng thấy rõ, Lang Thần đối diện lại đang cầm Đại Kiếm cán dài bằng một tay, dường như vẫn còn thừa sức. Đây là điều Kỵ Sĩ Trưởng chưa từng trải qua kể từ khi thăng cấp lên Cường Giả Tuyệt Đỉnh. Bởi vì “Lôi Vẫn” mà anh ta sử dụng rất nặng, thêm vào việc anh ta là một chiến binh giáp nặng, đương nhiên thuộc dạng sức mạnh, nên khi đối địch, kẻ thù đều tránh đối đầu trực diện với anh ta.

Kỵ Sĩ Trưởng thuộc loại người có thể bị kẻ thù làm bị thương nhiều lần, nhưng một khi kẻ thù bị anh ta tóm được một lần, đó sẽ là cơn ác mộng vạn kiếp bất phục, không có bất kỳ cơ hội lật ngược tình thế nào.

Nhưng lúc này, Kỵ Sĩ Trưởng lại bị Lang Thần trực tiếp “dạy dỗ” về cái gọi là sức mạnh và vẻ đẹp của chiến đấu.

Một cự lực đột ngột ập đến từ “Lôi Vẫn”, mặt đất dưới chân Kỵ Sĩ Trưởng nứt vỡ ầm ầm. Xoẹt một tiếng, Đại Kiếm xẹt qua “Lôi Vẫn”, không đợi Kỵ Sĩ Trưởng có nửa phần không gian để thở, Lang Thần đã hai tay nắm lấy Nguyệt Quang Đại Kiếm, chém xuống một kiếm.

Keng một tiếng, Kỵ Sĩ Trưởng thành công dùng “Lôi Vẫn” đỡ được nhát kiếm này, nhưng cũng suýt chút nữa quỳ một gối xuống đất, toàn thân giáp trụ của anh ta phát ra tiếng “rắc rắc” nặng nề.

Đúng lúc này, một phát Siêu Huyết Khói Pháo dữ dội bắn tới.

Đùng!!

Lang Thần dùng tay không đỡ lấy phát Huyết Khói Pháo này, tuy nhiên cũng lùi lại nửa bước. Kỵ Sĩ Trưởng thừa cơ rút lui.

Lang Thần hoạt động bàn tay hơi tê dại, ánh mắt quét một vòng, cuối cùng khóa chặt Hắc Triệu, cho rằng đòn tấn công này đến từ Hắc Triệu. Còn Tô Hiểu, lúc này đang giấu mình trong [Lưỡi Kiếm Ngân Nguyệt], ở trạng thái bị Lang Thần vô thức bỏ qua.

Âm thanh nước trào dâng cực kỳ rõ ràng, tất cả mọi người đều nhìn về phía nguồn âm thanh. Từng quả cầu pháp thuật vàng kim xuất hiện quanh Sephylia, theo sự điều khiển của cô, những quả cầu này lướt qua những hình chóp nhọn, hóa thành những đường cong, từ bốn phương tám hướng tấn công Lang Thần.

Ầm, ầm, ầm…

Tiếng nổ chấn động không ngớt, áp lực như vậy khiến Hắc Triệu, người đang chuẩn bị đột kích, cảm thấy dường như không cần mình ra tay, một mình Sephylia cũng có thể giải quyết Lang Thần. Chỉ có thể nói, không hổ là cường giả đến từ Tinh Cầu Vĩnh Hằng Áo Thuật, thế lực bá chủ của Hư Không.

Trong lúc Lang Thần bị áp chế, Kỵ Sĩ Trưởng cầm thương hình nón xông lên tấn công, tựa như sao băng va chạm, thương hình nón và Đại Kiếm đối chém.

Keng một tiếng! Lưỡi kiếm của Đại Kiếm bắn ra các mảnh vụn. Nhìn lại lúc này, Đại Kiếm Ám Nguyệt trong tay Lang Thần đã bị vũ khí nguyên tố Rạng Đông của Sephylia oanh tạc đến nát bươm.

Ong!

Âm thanh tụ hội nguyên tố rợn người truyền đến, lúc này nhìn về phía Sephylia, đã không còn thấy được bóng dáng cô, chỉ thấy ánh sáng vàng rực rỡ của nguyên tố Rạng Đông. Ngay giây tiếp theo, một cột sáng cô đọng đến cực điểm, phun trào từ phía trên Sephylia, nghiêng xuống phía Lang Thần.

Lang Thần tuy có ý né tránh, nhưng lại bị Kỵ Sĩ Trưởng giữ chân. Chính sự kiềm chế ngắn ngủi này đã khiến Lang Thần bị “Quang Vẫn” của Sephylia đánh trúng.

Sau tiếng nổ ngắn ngủi, thế giới dường như tĩnh lặng. Trên thực tế, đó là do màng nhĩ bị ù tạm thời vì tiếng động lớn. Khi tiếng động lớn dần dần từ yếu đến mạnh, cảm giác thế giới bị ngăn cách do chấn động lại trở lại, một lần nữa có thể cảm nhận được sự nhói đau của màng nhĩ, và áp lực gió ập đến.

Quang Vẫn bắn ra chéo xuống tiếp tục áp chế Lang Thần, Kỵ Sĩ Trưởng bước lên, một thương xuyên qua bụng Lang Thần, mũi thương thò ra phía sau nhuốm máu. Gần như cùng lúc đó, một phát Siêu Huyết Khói Pháo được gia trì bởi Song Huyết Hồn, bắn trúng đầu Lang Thần.

Không chỉ vậy, Hắc Triệu xuất hiện sau lưng Lang Thần, hai hàng đoản đao ở thắt lưng ghim từng chiếc vào hai bên cột sống của Lang Thần, tổng cộng hơn chục chiếc đoản đao.

‘Huy Quang.’

Năng lực cấp Áo Nghĩa của Sephylia được kích hoạt. Khi cô kéo hai tay sang hai bên, một khẩu súng năng lượng xoắn ốc tập hợp nguyên tố Rạng Đông, năng lượng không gian, và nguyên tố tự nhiên xuất hiện. Khi cô chỉ về phía Lang Thần, khẩu súng năng lượng xoắn ốc ầm một tiếng bắn ra, nhanh đến mức không có quỹ đạo bay nào, đã ghim vào đầu Lang Thần. Sau khi đòn tấn công này hoàn thành, những nơi mà khẩu súng năng lượng xoắn ốc đi qua mới liên tiếp xuất hiện các vụ nổ khí, và những vết đen do không gian bị xuyên thủng để lại.

Đòn tấn công này mạnh đến khó tin, khiến sinh mệnh của Lang Thần giảm mạnh 70%, tụt xuống còn 9.5%. Đặc tính bất diệt do sinh vật Vực Sâu mang lại lúc này đặc biệt rõ ràng, nếu tiếp tục tấn công để giết Lang Thần, chắc chắn sẽ kích hoạt đặc tính này.

Một đạo huyết ảnh lao tới. Quanh Lang Thần, Kỵ Sĩ Trưởng dùng thương hình nón xuyên qua bụng nó, từng cây đoản đao của Hắc Triệu ghim trên lưng nó, mỗi cây đoản đao đều nối với sợi kim loại, tất cả các sợi dây còn lại đều chìm vào không khí, căng thẳng đến mức thẳng tắp. Một cây súng năng lượng xoắn ốc xuyên thủng đầu Lang Thần. Những sự trói buộc và tấn công này khiến Lang Thần tạm thời không thể nhúc nhích.

Xoẹt!

Thanh trường đao bay ra khói đen xanh lam, cắm vào ngực Lang Thần. Sinh mệnh của Lang Thần đột ngột tụt xuống 0.1%, thanh máu xám xịt hiển thị giống hệt kẻ địch sắp chết.

Trảm Long Thiểm rút ra khỏi ngực Lang Thần, cùng với đó là lượng lớn khói đen. Đây là năng lượng nguyên bản của Sinh vật Vực Sâu Bất Diệt, lúc này đều bị Ma Nhận ở trạng thái Cuồng Phệ nuốt chửng.

Đại Kiếm Ám Nguyệt tàn tạ chỉ còn lại hơn nửa tuột khỏi tay, với sự sắc bén còn sót lại, cắm phập vào mặt đất. Vũ khí từng được dùng để chống lại vực sâu này, giờ đây đã đến lúc kết thúc.

“Vậy là, thắng rồi sao?”

Hắc Triệu vừa nói vừa lùi lại vài bước, đồng thời ném vài chiếc đoản đao ghim vào người Lang Thần.

Ánh sáng vàng rực rỡ bùng lên, từng vũ khí vàng kim do nguyên tố Rạng Đông tạo thành ghim vào người Lang Thần. Ngay khi một trong số đó sắp trúng vào cổ nó, một vuốt nâng lên, nắm lấy thanh kiếm sắc bén nguyên tố Rạng Đông này, “rắc” một tiếng bóp nát.

Năng lượng vực sâu phun trào từ Lang Thần làm trung tâm. Kỵ Sĩ Trưởng vốn dùng thương hình nón “Lôi Vẫn” xuyên qua Lang Thần để áp chế hành động của nó, lập tức bị hất tung bay đi. Cự lực này khiến đầu anh ta vang lên “ong ong”, mọi thứ trước mắt đều có chút chồng ảnh.

Hắc Triệu thuộc hệ ám sát còn thảm hơn, trực tiếp bị đánh dính vào tường. Thần Phụ trong nháy mắt hóa thành thịt nát vụn. Sephylia vẫn bay lượn trên không trung, chỉ là từng lớp khiên pháp thuật nguyên tố Rạng Đông nhanh chóng vỡ vụn, bong tróc. Còn Tô Hiểu, vừa rồi còn đứng trước cửa điện, thuận thế dùng khuỷu tay chống vào cửa, nhưng bóng tối ập đến vẫn khiến làn da lộ ra của anh ta cảm thấy nhói đau.

Vừa rồi đã đánh bại Lang Thần? Đương nhiên là không, vừa rồi bị giết chết, là sinh vật Vực Sâu Bất Diệt bám ở lớp ngoài cùng. Kẻ chiến đấu với thân xác này cũng là ý chí của sinh vật Vực Sâu đó. Lang Thần sao có thể bị áp chế mà đánh được.

Lúc này, nơi Lang Thần đang đứng, giống như một hố đen đã mở ra, lượng lớn bóng tối phun trào ra xung quanh. Còn bản thân Lang Thần, thân thể vốn có vẻ nặng nề của nó, sau khi không còn sự can thiệp của sinh vật Vực Sâu, nhanh chóng trở nên tinh luyện. Dù có lông che phủ, những đường nét cơ bắp trên người nó vẫn hiện rõ vài phần. Cao gần bốn mét, mọi vết thương trên người nó hồi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Mái tóc màu bạc xám dài hơn, bay phấp phới đầy mạnh mẽ phía sau.

Không những thế, trên đầu Lang Thần còn mọc ra những chiếc sừng hóa gỗ, hơi giống hình dạng sừng hươu, nhưng hình dạng không đều đặn. Đôi đồng tử của nó, vốn một bên đục ngầu, một bên xanh lam, đều biến thành đồng tử dọc màu xanh đen, cô độc, sắc bén, đầy áp lực.

Vuốt tay và vuốt chân hoàn toàn biến thành bàn tay và bàn chân. Bộ lông bạc trên người nó càng lộ ra màu đen sâu thẳm hơn.

Trong bóng tối phun trào, một chuôi kiếm dài gần 50cm xuất hiện. Lang Thần nắm lấy chuôi kiếm đen kịt này, rút Đại Kiếm Vực Sâu rộng bằng lòng bàn tay, dài 2.5m ra khỏi bóng tối. Đại Kiếm Vực Sâu không rộng như Đại Kiếm Ám Nguyệt, nhưng thân kiếm dày hơn, lưỡi kiếm cực kỳ sắc bén, và lực chém tổng thể cao hơn Đại Kiếm Ám Nguyệt rất nhiều.

Bóng tối trong đại điện ngừng phun trào, mọi người đều nhìn về phía Lang Thần. Giờ phút này, cuộc chiến thực sự mới bắt đầu.

Lang Thần nhìn về phía Sephylia. Mặc dù nó không còn nhớ quá khứ, nhưng khi nhìn thấy đối thủ đang bay lơ lửng trên không trung này, nó vô thức coi cô là mục tiêu đầu tiên phải tiêu diệt.

Khói đen mịt mù từ Lang Thần bay ra, tạo thành một bóng đen khói có kích thước tương đương Lang Thần. Hú một tiếng, bóng đen này lao về phía Sephylia, dọc đường tuy bị đánh nát mấy lần, nhưng bóng đen khói này dường như có thể miễn nhiễm với các đòn tấn công vật lý và năng lượng.

Sau khi tạm thời kiềm chế Sephylia, Đại Kiếm Vực Sâu trong tay Lang Thần chém tới, đón lấy Kỵ Sĩ Trưởng đang xung phong lao đến.

Ầm!!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền ra, Đại Kiếm và thương hình nón lại một lần nữa va chạm. Kỵ Sĩ Trưởng có chút kinh ngạc khi phát hiện, lực chém của Lang Thần lại yếu hơn vừa rồi.

Khí thế của thương hình nón lập tức áp đảo Đại Kiếm, nhưng không ngờ, Đại Kiếm trong tay Lang Thần đột ngột rung lên một tiếng. Kỵ Sĩ Trưởng chỉ cảm thấy toàn thân như bị điện giật, từ hai cánh tay tê dại đến hai chân, tuy chỉ trong chốc lát, nhưng cũng chết người.

Lang Thần đột nhiên nghiêng đầu, vừa vặn né tránh phát Huyết Khói Pháo đang bay tới, đồng thời nhấc đuôi chuôi Đại Kiếm lên, “keng” một tiếng đánh bật đoản đao đang lao đến. Xung kích khiến không gian rung động.

Không đợi cơ thể Kỵ Sĩ Trưởng đối diện hồi phục cảm giác, Lang Thần đã tung một cú đá thẳng, đá Kỵ Sĩ Trưởng quỳ một gối. Nhưng Kỵ Sĩ Trưởng cũng không phải kẻ yếu, anh ta phản tay một thương, đâm thẳng vào cằm Lang Thần. Nếu nhát thương này trúng, sẽ trực tiếp xuyên từ cằm lên đến đỉnh đầu.

Thân thể Lang Thần mờ đi, với tốc độ khó hiểu, nó nghiêng đầu né tránh nhát thương này, thuận thế đẩy Đại Kiếm Vực Sâu trong tay đi. Đại Kiếm xuyên từ vai Kỵ Sĩ Trưởng vào, từ thắt lưng thò ra, máu tươi vương vãi khắp nơi.

Lang Thần buông chuôi kiếm, tay phải cấu tạo lớp tinh thể, một quyền giáng vào vùng ngực bụng Kỵ Sĩ Trưởng. Xung kích tứ tán, Kỵ Sĩ Trưởng rên một tiếng nặng nề, máu trào ra từ lỗ thông khí ở miệng của mũ giáp. Thừa lúc anh ta cúi người, Lang Thần rút Đại Kiếm đang cắm trên vai anh ta ra, xoay ngược Đại Kiếm trong tay, một tay cầm ngược, dùng đuôi chuôi kiếm giáng mạnh vào mũ giáp ở sau gáy Kỵ Sĩ Trưởng.

Rắc một tiếng, mũ giáp lõm vào một mảng. Trong khi Kỵ Sĩ Trưởng đang bổ nhào xuống, lớp tinh thể bám vào bắp chân Lang Thần, một cú đá tung ra.

Ầm!

Kỵ Sĩ Trưởng bị văng dính vào bức tường phía xa, máu nhỏ giọt theo cánh tay buông thõng. Thực ra Kỵ Sĩ Trưởng có nhiều năng lực cường hãn, nhưng không may gặp phải loại hình kỹ pháp. Lang Thần tuy không còn ký ức quá khứ, nhưng tư duy rõ ràng, một phần lý trí vẫn còn tồn tại, Tông Sư Kiếm Thuật cấp 89, khủng bố hơn nhiều so với tưởng tượng. Tô Hiểu đã phát triển lâu như vậy trong Vườn Luân Hồi, nhưng Tông Sư Đao Thuật của anh ta mới cấp 74.

Kỵ Sĩ Trưởng không yếu, cũng không phải không có năng lực giữ bài, mà là bị đánh cho không thể sử dụng bất kỳ năng lực nào. Đây là lý do tại sao ở giai đoạn sau, loại hình kỹ pháp lại bị ghét đến vậy. Những tên khốn nạn này thường không có những chiêu thức long trời lở đất, nhưng chúng cũng có thể đánh cho kẻ thù không thể sử dụng những chiêu thức lớn đó.

Chứng kiến thảm cảnh của Kỵ Sĩ Trưởng, khí tức của Hắc Triệu nghẹn lại, vừa định ẩn mình tìm cơ hội, nhưng đột nhiên bị cảm giác nguy hiểm bao trùm. Không biết từ lúc nào, Lang Thần đã xuất hiện sau lưng Hắc Triệu, Đại Kiếm Vực Sâu chém xuống.

Tiếng nổ truyền đến. Kỵ Sĩ Trưởng với tư thế quỳ một gối, một tay cầm thương hình nón, lưng quay về phía Lang Thần đỡ được đòn tấn công này. Ngay khoảnh khắc vừa rồi, Kỵ Sĩ TrưởngHắc Triệu đã đổi chỗ cho nhau.

Khi Kỵ Sĩ Trưởng đang khổ sở chống đỡ Đại Kiếm Vực Sâu đè xuống, từng cây huyết thương bay tới. Lang Thần đá ngang một cú, sau khi đá bay Kỵ Sĩ Trưởng, nó “đang đang đang” vài kiếm chém bay huyết thương đang lao đến. Ầm một tiếng, vài cây huyết thương nổ tung sau lưng nó, mái tóc Lang Thần bay phất phới.

“Hà!”

Kỵ Sĩ Trưởng một lần nữa xông lên, dùng thương hình nón “Lôi Vẫn” mạnh mẽ bổ xuống. Còn về việc tại sao không đâm, không phải không muốn, mà là không dám. Sau khi bị Lang Thần “dạy dỗ” một trận vừa rồi, Kỵ Sĩ Trưởng đã nhìn rõ, đối mặt với vị Đại Tông Sư Kiếm Thuật này, bổ xuống an toàn hơn. Ngay cả khi bị né tránh, xung kích sau đó cũng có thể tránh việc bị đối phương đánh tơi tả.

Lôi Vẫn đập vào Đại Kiếm Vực Sâu, không gian vừa mới phục hồi xung quanh lại “ầm” một tiếng vỡ nát đầy vết nứt.

Một bóng đen lướt qua bên cạnh Kỵ Sĩ Trưởng, đó là Hắc Triệu. Anh ta như một hồn ma đen xuất hiện sau lưng Lang Thần, một chiếc đoản đao sắc bén đâm ngược xuống. Lờ mờ, còn có thể thấy phía sau Hắc Triệu có một hư ảnh đại diện cho cái chết. Là một Cường Giả Tuyệt Đỉnh hệ ám sát, mỗi đòn tấn công của Hắc Triệu đều có xác suất tử vong tức thì rất cao.

Đoản đao đâm vào lưng Lang Thần, kết quả xuyên thủng không gặp trở ngại. Không chỉ vậy, Kỵ Sĩ Trưởng cũng cảm thấy lực trên vũ khí trống rỗng, Đại Kiếm Vực Sâu chạm vào “Lôi Vẫn” như đã hóa hư không.

Điều này khiến đoản đao trong tay Hắc Triệu đâm hụt, còn thương hình nón của Kỵ Sĩ Trưởng lại đánh vào Hắc Triệu. May mắn thay, sấm sét vàng trên thương hình nón tan biến, khi quét qua người Hắc Triệu, Hắc Triệu hóa thành khói.

Đúng lúc này, tiếng chém sắc bén ập đến, một vết chém màu xanh lam chợt lóe lên rồi biến mất, chém qua cổ họng Lang Thần. Điều khiến Kỵ Sĩ TrưởngHắc Triệu bất ngờ hơn nữa là, nhát đao này lại có hiệu quả, tuy vết thương chém ra không sâu lắm.

Còn về việc tại sao đao của Tô Hiểu có thể chém trúng Lang Thần, nguyên lý rất đơn giản. Năng lực Lang Thần vừa dùng tuy không phải Long Ảnh Thiểm, nhưng đặc tính tương tự Long Ảnh Thiểm đến chín phần. Do đó Tô Hiểu dùng năng lực Long Ảnh Thiểm xuyên không gian, ở trong kẽ hở không gian chém ra một đao, đương nhiên có thể chém trúng Lang Thần cũng đang ở trong cảnh giới này.

Tô Hiểu sau khi chém ra nhát đao này, lập tức rút lui, đến trong màn sương đen lan tỏa ở góc đại điện. Lần này đối mặt với Cường Giả Tuyệt Đỉnh, anh ta trừ những pha thăm dò cần thiết, sẽ không mạo hiểm xông lên. Mặc dù không phải lo lắng chết vì bị ảnh hưởng bởi các đòn tấn công diện rộng, nhưng nếu trực tiếp trúng Lang Thần hai nhát, anh ta chắc chắn sẽ chết. Dù hiện tại anh ta có 84 vạn sinh mệnh, nhưng cả thuộc tính cơ thể lẫn cường độ năng lực đều bị áp chế toàn diện.

Nhìn Kỵ Sĩ TrưởngHắc Triệu đang tử chiến với Lang Thần, Tô Hiểu không định xông lên nữa. Lý do là anh ta phải toàn lực áp chế Ma Linh Lưỡi Kiếm trong Trảm Long Thiểm, để nó không nuốt chửng năng lực nguyên bản của Sinh vật Vực Sâu Bất Diệt vừa hấp thụ được. Một khi Ma Linh Lưỡi Kiếm bắt đầu nuốt chửng năng lượng nguyên bản này, chắc chắn sẽ khiến năng lực Ma Nhận rơi vào trạng thái hồi chiêu.

“Ma Nhận” và “Hồi Sinh Ma Linh” tuy đều là năng lực phái sinh từ Ma Linh Lưỡi Kiếm, nhưng thời gian hồi chiêu của hai bên không liên quan đến nhau. Điều đó có nghĩa là, chỉ cần Tô Hiểu tạm thời áp chế Ma Linh, không cho nó nuốt chửng những năng lực nguyên bản đó trước, thì năng lực “Ma Nhận” để chém giết vẫn có thể sử dụng.

Lần đối phó với Lang Thần này, năng lực chém giết rất quan trọng. Trận chiến này, Tô Hiểu chỉ đối mặt trực diện với Lang Thần một lần, đó là khi anh ta nắm chắc khả năng chém giết Lang Thần.

Ầm!

Đại Kiếm Vực Sâu cắm xuống đất, xung kích mãnh liệt tán loạn, tàn dư bóng tối bay lượn, Kỵ Sĩ Trưởng hai chân cày đất lùi lại. Khi anh ta dừng lại, trên áo choàng đã xuất hiện những đốm lửa li ti.

Trận chiến với Lang Thần lần này, may mắn thay có Kỵ Sĩ Trưởng đến. Chiến binh giáp nặng này không chỉ rất bền bỉ, mà nếu không có anh ta, giờ đây thậm chí còn không có tư cách để chiến đấu với Lang Thần.

Tí tách, tí tách

Máu nhỏ giọt từ cằm Hắc Triệu. Lúc này anh ta đang bị Lang Thần một tay bóp đầu nhấc lên, kèm theo lực tay của Lang Thần, trên mặt anh ta hiện lên vài phần đau đớn.

“Bẹp” một tiếng, giống như bóp nát một quả dưa hấu, Lang Thần bóp nát đầu Hắc Triệu. Thân xác không đầu của vị Cường Giả Tuyệt Đỉnh tân tấn hệ ám sát này rơi xuống đất, bất động.

Thực ra Hắc Triệu không chết, anh ta là một sát thủ thăng cấp lên Cường Giả Tuyệt Đỉnh, đã có được một năng lực rất mạnh, đó là anh ta có thể hồi sinh hai lần. Chính xác hơn, trong thời hạn một năm, anh ta có tổng cộng ba mạng, chỉ cần trong vòng một năm không chết liên tiếp ba lần, anh ta có thể hồi sinh bằng tàn thể. Chỉ cần tàn thể lớn hơn nắm đấm, đủ để chứa tinh hoa linh hồn của anh ta, thì không thành vấn đề.

Đúng vậy, đây chính là thủ đoạn của cấp độ Cường Giả Tuyệt Đỉnh. Kỵ Sĩ Trưởng tuy không có thủ đoạn này, nhưng anh ta thực sự rất lì đòn.

Một tiếng nổ lớn truyền đến từ phía trước đại điện, bóng tối bị nổ tung tứ tán. Sephylia đã biến mất một lúc lại xuất hiện, sắc mặt có chút tái nhợt, trên pháp bào có thể thấy vết máu đen của sinh vật Vực Sâu. Vừa rồi, cô bị kéo vào một khu vực bị vực sâu xâm thực nặng nề, nếu không phải cô là hệ không gian, căn bản không thể trở về nhanh như vậy.

Sephylia vừa trở về, đã thấy Thần Phụ bị một kiếm xuyên thủng, sau đó bị năng lượng bóng tối đánh văng vào tường, phân bố đều trên đó.

Kỵ Sĩ Trưởng một lần nữa nghênh đón Lang Thần, “Lôi Vẫn” và Đại Kiếm Vực Sâu liên tục đối chém, tiếng nổ không ngớt, khiến các bức tường bên trong đại điện, vốn được gia cố bằng thuật thức phong ấn, cũng xuất hiện những vết nứt nhỏ.

Ầm!

Cột sáng nguyên tố Rạng Đông một lần nữa giáng xuống, thân hình Lang Thần trầm xuống, sinh mệnh tụt với tốc độ 0.8% mỗi giây. Cho rằng sát thương của Sephylia như gãi ngứa? Không phải, sát thương nguyên tố Rạng Đông không phải sát thương hệ pháp thuật. Trong trận chiến này, Sephylia chưa hề sử dụng năng lực hệ Áo Thuật của mình, lý do là Nguyệt Lang là đồng minh của Diệt Pháp, kháng pháp thuật cũng không thấp.

Cột sáng vàng kim kéo dài vài giây rồi nhỏ lại, cuối cùng nhỏ như sợi tóc rồi tan biến, tổng cộng khiến sinh mệnh của Lang Thần tụt 6.2%, tương đương tổng sát thương của mấy chục Hắc Triệu cộng lại.

Lang Thần gầm lên. Từ lúc bắt đầu, lý trí của Lang Thần lại trở nên hỗn loạn do sự xâm lấn của vực sâu, mức độ phát huy kỹ năng chiến đấu giảm mạnh. Điều này khiến vài người có mặt đều cảm thấy vẫn còn cơ hội chiến đấu. Nếu Lang Thần luôn duy trì trình độ Tông Sư Kiếm Thuật cấp 89, thì vài người có mặt nên tìm cách rút lui nhanh chóng mới là lựa chọn sáng suốt.

Xoẹt!

Một chuỗi chém đen kịt ập đến. Ngón tay thon dài trắng nõn của Sephylia chỉ về phía trước, từng vũ khí do nguyên tố Rạng Đông tạo thành lao ra. Vài tiếng nổ ầm ầm sau, chuỗi chém tan biến.

Kỵ Sĩ Trưởng tranh thủ khoảng trống thở vài hơi lại xông lên, chặn Lang Thần lại, không cho nó cơ hội tiếp cận Sephylia đang lơ lửng trên không.

Hắc Triệu vừa hồi sinh thành công, vừa định dùng năng lực hệ ám ảnh tấn công Lang Thần từ xa, thì Đại Kiếm Vực Sâu trong tay Lang Thần chỉ về phía anh ta, dùng pháo năng lượng vực sâu bắn tới, đánh bay Hắc Triệu vừa hồi sinh, chưa kịp hồi phục hoàn toàn, dính chặt vào tường.

Tin tốt là, nhờ năng lực giảm thiểu của Thần Phụ, các loại kháng tính của Lang Thần ngày càng thấp. Tin xấu là, dưới sự sát thương mạnh mẽ của Sephylia, sinh mệnh của Lang Thần sắp tụt xuống dưới 45%.

Ong một tiếng, tia sáng huy hoàng quét qua, bộ lông trên người Lang Thần bị cháy xém một chút, nhưng nó đột nhiên vung tay, nắm lấy thanh kiếm sắc bén nguyên tố Rạng Đông đang đâm tới. Nó dùng tay không nắm lấy lưỡi kiếm, bóp chặt đến nỗi vũ khí kêu “rắc rắc”, nhưng vũ khí đó lại không thể cắt sâu vào thịt nó quá nhiều.

“Kỹ năng 19, Ý Chí Bất Diệt Kiếm Lang (Áo Nghĩa Bị Động), Lv.EX: Khi sinh mệnh của Lang Thần giảm xuống 45%, sẽ “cực kỳ lớn” tăng cường phòng ngự cơ thể dựa trên các thuộc tính Lực Lượng Thật, Nhanh Nhẹn Thật, Thể Lực Thật, Trí Lực Thật của nó…”

Lang Thần phớt lờ từng vũ khí nguyên tố Rạng Đông đang bay tới, ngọn lửa linh hồn bùng cháy trên Đại Kiếm Vực Sâu trong tay. Thân hình nó hơi cúi xuống, rồi từng đốm lửa hồn ma đầu sói tứ tán bay ra. Những đốm lửa hồn ma này hóa thành từng con sói hồn, cắn xé trên người Kỵ Sĩ Trưởng, không ít con hướng về phía Sephylia.

Vài con sói hồn ẩn mình vào không gian, khiến Thần Phụ hiện thân, và cắn xé trên người ông ta. Thần Phụ bình thản đến đáng sợ, sói hồn vừa cắn xé nuốt thịt ông ta, giây tiếp theo liền nổ tung, hóa thành một mảng lớn xúc tu đen vặn vẹo.

So với sự bình tĩnh chờ đợi bị nuốt chửng của Thần Phụ, Hắc Triệu dứt khoát đồng hóa với một con sói hồn. Dù sao cũng là Cường Giả Tuyệt Đỉnh, cho dù sát thương không cao khi đối mặt với Lang Thần, nhưng vẫn có chút “thể diện” của mình.

Sói hồn liên tục xuất hiện, không chỉ vậy, hố đen vực sâu phía sau Lang Thần còn có dấu hiệu mở rộng. Một sinh vật vực sâu cấu thành từ cát sắt đen đặc đang chen chúc từ bên trong ra, xem ra, sắp có một lượng lớn sinh vật vực sâu ồ ạt xông ra từ đây. Đáng sợ hơn là, những sinh vật vực sâu này lờ mờ lấy Lang Thần làm thủ lĩnh, đều nằm phía sau nó.

Chứng kiến cảnh này, Kỵ Sĩ TrưởngSephylia đều biết rằng hôm nay chỉ có thể rút lui. Đối phó với Lang Thần đã không còn mấy phần thắng, giờ đây lại sắp có rất nhiều sinh vật vực sâu ập đến, điều này đã không còn cơ hội để chiến đấu nữa. Tuy nhiên, lần này cũng không phải không có thu hoạch, ít nhất đã loại bỏ đặc tính bất diệt của Lang Thần.

Đúng lúc này, Sephylia đột nhiên cảm thấy tim đập thình thịch. Cô nhìn về phía Tô Hiểu trong màn sương đen, trầm giọng nói: “Diệt Pháp, mở phong ấn đại điện.”

“…”

Tô Hiểu không nói gì. Thực ra, khi thấy có sinh vật vực sâu xuất hiện, anh ta đã có ý nghĩ này, nhưng tạm thời kích hoạt phong ấn ở đây và mở phong ấn là hai khái niệm khác nhau. Anh ta có thể mở được, nhưng tuyệt đối không thể mở phong ấn trong điều kiện đại điện đang có giao chiến, xung kích không ngừng như vậy.

Nếu đã vậy, thì đổi cách phá phong ấn, ví dụ như dẫn Giới Lôi xuống.

Ầm ầm!

Trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm rền nặng nề. Cuộc hỗn chiến của Lang Thần, Kỵ Sĩ Trưởng, Sephylia, Hắc Triệu trong đại điện đột ngột dừng lại. Họ đồng loạt nhìn lên phía trên, uy thế sắp giáng xuống của trời khiến các Cường Giả Tuyệt Đỉnh có mặt đều kinh hãi.

Lúc này, tại vùng biển gần đảo Phù Quang, Ba Ha đang cõng Bố Bố Cẩu bay siêu tốc. Mãi cho đến khi cách đảo Phù Quang hàng chục km, Ba Ha mới dừng lại, nó nhìn lên bầu trời. Trên bầu trời đảo Phù Quang, một cơn lốc xoáy khổng lồ được tạo thành từ mây đen và Giới Lôi đang xoay tròn.

Dường như đã đạt đến điểm giới hạn, cơn lốc xoáy khổng lồ đường kính hàng trăm km này đứng yên, trong im lặng, Giới Lôi tụ tập vào trung tâm, rồi ầm ầm giáng xuống.

Rắc!

Cột sét vàng kim bao phủ toàn bộ đảo Phù Quang đổ ập xuống. Khoảnh khắc này, Ba Ha cách đó hàng chục km đã không còn nhìn thấy đảo Phù Quang, chỉ có thể thấy cột sét vàng kim đó, hay nói đúng hơn, cột sét vàng kim này còn lớn hơn đường kính của đảo Phù Quang.

Từng chiếc chiến hạm thép dừng lại ở phía dưới chéo của Ba Ha. Nhiều cao tầng của Tộc Thú và Tộc Biển đều chứng kiến cảnh tượng này, trong đó ngay cả đại thống lĩnh Cane, một con cáo già, cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động.

Xoẹt

Giới Lôi lan tràn theo nước biển đến đây, khiến các linh kiện điện tử trên hàng chục chiến hạm thép bị hỏng, nhiều đèn điện mờ đi.

Một số Khế Ước Giả trà trộn trong thủy thủ đoàn, định đợi cuộc chiến ở đảo Phù Quang đạt đến cao trào để tranh giành phần thưởng hạ gục, lúc này nhìn nhau, đều từ bỏ ý định đó. Một số người dứt khoát lấy ra trang bị không gian, về nơi tạm trú đi ngủ, hoàn toàn không còn hứng thú với cuộc nước đục này nữa, hay nói đúng hơn, Giới Lôi từ trên trời giáng xuống quá kinh khủng.

Lúc này trong đại điện phong ấn, mọi thứ trong đại điện đều đang rung chuyển, trần nhà phía trên càng phát ra tiếng “kẹt kẹt” chói tai. Cuộc chiến đã hoàn toàn dừng lại, hai con sinh vật vực sâu đến đây rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Chúng có nguồn gốc từ vực sâu nên có sự uy nghiêm riêng, nếu bỏ chạy ngay khi vừa đến nơi thì quá mất mặt. Còn những sinh vật bóng tối kia thì không có suy nghĩ đó, chúng tranh nhau chui vào hố đen vực sâu.

Sau một tiếng nổ lớn, trần nhà không thể chịu đựng được nữa, vỡ nát ầm ầm. Giới Lôi tràn vào đại điện, trong chốc lát lấp đầy đại điện. Hắc Triệu dứt khoát chết thêm một lần, Thần Phụ gần như hóa thành tro tàn.

Trong Giới Lôi đã bị phong ấn ngăn cản một phần uy lực, Kỵ Sĩ Trưởng khó khăn bước chân lớn tiến lên. Do Giới Lôi quá mạnh, một phần mặt nạ của anh ta nứt vỡ. Anh ta cứng rắn chống đỡ Giới Lôi, dùng thương hình nón “Lôi Vẫn” trong tay, một thương dốc sức đâm vào ngực Lang Thần.

Lang Thần chậm rãi lùi lại trong Giới Lôi. Đúng lúc này, một huyết ảnh lướt qua, xuất hiện sau lưng nó, lớp tinh thể bao bọc hai cánh tay, siết chặt cổ nó theo kiểu máy chém, và khiến nó quỳ một gối.

Khoảnh khắc này, Kỵ Sĩ Trưởng nhìn thấy đôi mắt lóe lên huyết quang phía sau Lang Thần, và ý nghĩa trong đôi mắt ấy. Năng lượng cơ thể còn lại của Kỵ Sĩ Trưởng đều đổ vào “Lôi Vẫn”. Thêm vào việc đang ở trong lĩnh vực Giới Lôi, cường độ Giới Lôi bám trên thương hình nón mạnh hơn gấp mười mấy lần so với lúc Kỵ Sĩ Trưởng ở đỉnh phong nhất.

Thương hình nón xé gió, một thương đâm thẳng vào đầu Lang Thần.

Phập…

Thương hình nón không chỉ xuyên qua ngực Lang Thần, mà còn xuyên qua bụng Tô Hiểu đang khóa chặt phía sau Lang Thần.

Bóng tối bùng nổ, trong chớp mắt bị Giới Lôi tiêu tan. Mặc dù vậy, Tô Hiểu vẫn bị lực này đánh bay lùi lại. Vừa chạm đất, anh ta đã tê dại toàn thân, sau đó mất cảm giác.

Trước khi ngất đi vì Giới Lôi tấn công, Tô Hiểu phát hiện ra một điều, đó là anh ta nhận được vô số thông báo hạ gục. Lý do là, Giới Lôi mà anh ta dẫn xuống đã quét sạch các sinh vật bóng tối trên đảo. Đáng tiếc là, ngay cả Giới Lôi cũng không thể xua tan sự lan tràn của năng lượng vực sâu.

Cảm giác xung kích từ bên cạnh truyền đến, Tô Hiểu đột nhiên mở bừng mắt, ở giữa không trung điều chỉnh thăng bằng, sau đó hạ xuống ở tư thế nửa quỳ.

Anh ta nhìn về phía nguồn xung kích, đó là Kỵ Sĩ Trưởng đang tử chiến với Lang Thần. Còn Sephylia cách đó hơn mười mét đã không còn sức bay lượn, đang đứng đó với vẻ mặt tái nhợt. Vũ khí nguyên tố Rạng Đông hội tụ phía sau cô đã không còn cảm giác kim loại như trước, trở nên bán trong suốt.

Một thi thể lạnh lẽo nằm trên nền đất cháy xém, Hắc Triệu chỉ còn lại nửa thân trên. Từ vết thương trên người mà xem, anh ta dường như bị Lang Thần chém giết.

Nói đúng hơn, sau khi Tô Hiểu dùng Giới Lôi phá nát đại điện, có đường rút lui, Hắc Triệu cảm thấy không còn khả năng đánh bại Lang Thần, liền chuẩn bị rút lui trước, kết quả bị Lang Thần nhắm đến, thảm bại bị chém giết.

Tô Hiểu nhìn Kỵ Sĩ Trưởng vẫn đang đối đầu với Lang Thần trên chiến trường, đồng đội này quá tuyệt vời, từ đầu trận chiến đã liên tục chống đỡ đến bây giờ.

Tình trạng của Kỵ Sĩ Trưởng rất tệ, đã là nỏ mạnh hết đà. Sephylia cũng khó có thể tập trung nguyên tố Rạng Đông. 71.9% sinh mệnh mà Lang Thần đã mất, trừ Giới Lôi giáng xuống và nhát thương của Kỵ Sĩ Trưởng, phần còn lại cơ bản đều là do cô gây ra. Nói cô là mặt tiền sát thương của đội cường giả lần này, không hề quá lời.

Vốn dĩ đã không còn khả năng thắng, nhưng Giới Lôi giáng xuống đã gây sát thương rất lớn cho Lang Thần mang đậm đặc tính bóng tối, điều này khiến khả năng chiến thắng xuất hiện vài phần. Nhưng thời cơ chỉ thoáng qua, cũng không rõ Lang Thần có khả năng hồi phục hay không.

Thời cơ đã đến, Tô Hiểu lướt đi một đạo huyết ảnh thẳng tiến về phía Lang Thần. Nhận thấy tình huống này, Kỵ Sĩ Trưởng dốc sức lực cuối cùng, kiềm chế Lang Thần tối đa. Kỵ Sĩ Trưởng đương nhiên biết, Tô Hiểu chưa đạt đến Cường Giả Tuyệt Đỉnh, có thể bị Lang Thần một đòn chém chết, với khoảng cách sức mạnh như vậy mà xông lên, cần có dũng khí đến nhường nào.

Đáng tiếc, tình trạng của Kỵ Sĩ Trưởng quá tệ. Lang Thần một kiếm chém mạnh, rồi phản tay một kiếm hất ngược lên, một cánh tay đang nắm thương hình nón, cùng với linh hồn, đều bị chém bay xuống. Chưa hết, Lang Thần một tay bóp chặt cổ họng Kỵ Sĩ Trưởng, bóng tối tụ lại trong tay nó…

‘Nhận Đạo Đao Cực.’

Xoẹt!

Vết chém lướt qua, trên cánh tay Lang Thần bị chém ra một vết thương. Lang Thần đã kích hoạt “Ý Chí Bất Diệt Kiếm Lang”, độ cứng chắc của cơ thể quá kinh khủng. Trảm Long Thiểm có thể xuyên thủng phòng ngự, thực sự vẫn là nhờ sự rèn giũa dốc sức từ trước đến nay. Những vũ khí cấp Khởi Nguyên đạt điểm tối đa thông thường, căn bản không thể phá vỡ phòng ngự của Lang Thần ở giai đoạn này.

Kỵ Sĩ Trưởng tranh thủ khoảng trống này, dùng cánh tay còn lại đẩy lùi Lang Thần. Thoát hiểm, Kỵ Sĩ Trưởng quỳ một gối, máu phun ra từ miệng chảy xuống dưới mặt nạ. Anh ta không thể chống đỡ nổi nữa, ầm một tiếng ngã xuống.

Xoẹt!

Đại Kiếm Vực Sâu lướt qua tai, Tô Hiểu nghiêng người né tránh cảm thấy cái chết sượt qua trong gang tấc. Với trạng thái sau khi bị Giới Lôi đánh trúng, chỉ cần một kiếm, Lang Thần có thể lấy mạng anh ta.

Dường như biết rằng cơ hội chỉ có một lần này, Thần Phụ vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối hiện thân.

Thần Phụ giơ tay lên, ông ta bắt đầu tan rã từ đầu ngón tay, hóa thành tàn tro. Còn cách đó mấy chục mét, khí tức của Lang Thần đột ngột yếu đi một mảng lớn. Trong điều kiện bình thường, Lang Thần có thể miễn nhiễm năng lực này, nhưng với vết thương hiện tại, nó không thể miễn nhiễm hoàn toàn. Mặc dù nó mạnh, nhưng Kỵ Sĩ TrưởngSephylia cũng không yếu. Cả hai đều đã chiến đấu đến mức cận kề cái chết hoặc cạn kiệt năng lượng, Lang Thần tự nhiên cũng không dễ chịu gì.

Ánh mắt Lang Thần nhìn về phía Thần Phụ. Trong khoảnh khắc này, Thần Phụ cảm thấy một cảm giác nguy hiểm chưa từng có.

‘Trục Xuất.’

Sau một tiếng nổ lớn, Thần Phụ bị một xoáy đen đột nhiên xuất hiện nuốt chửng.

Ánh sáng vàng rực rỡ chiếu đến, đó là Sephylia đang lơ lửng trên không trung. Khi cô kéo hai tay sang hai bên, một khẩu súng năng lượng xoắn ốc tập hợp nguyên tố Rạng Đông, năng lượng không gian, và nguyên tố tự nhiên xuất hiện, đó chính là năng lực cấp Áo Nghĩa “Huy Quang Thẩm Phán” của cô.

Khi Sephylia chỉ về phía Lang Thần, khẩu súng năng lượng xoắn ốc ầm một tiếng bắn ra, nhanh đến mức không có quỹ đạo bay nào. Nhưng chính đòn tấn công nhanh đến vô lý này lại bị Lang Thần né tránh được. Lý do là, nó và thanh Đại Kiếm Ám Nguyệt đã gãy nát, đang cắm trên mặt đất, đã đổi chỗ cho nhau.

Nhìn thấy cảnh này, Sephylia tức đến mức suýt thổ huyết, ý nghĩ duy nhất trong lòng là, đồ Diệt Pháp đáng ghét, sao cái gì cũng dạy cho đồng minh!

Tô Hiểu thực sự vẫn còn năng lực chém giết, nhưng Lang Thần vẫn chưa đạt đến ngưỡng chém giết, hơn nữa anh ta sẽ không kiêu ngạo đến mức cho rằng mình có thể, trong trạng thái bị Giới Lôi đánh trúng và không có sự kiềm chế, chém giết Lang Thần. Anh ta là top đầu cấp 9, Lang Thần là top đầu Cường Giả Tuyệt Đỉnh, chênh lệch quá lớn. Còn về việc bộc phát sức mạnh vào phút chót, trở thành tâm điểm của cả trận chiến, điều đó càng không thể. Nếu không có cơ hội chém giết kẻ địch, tìm cách cứu đồng đội mới là mấu chốt.

Hắc Triệu đã chết, tình hình Thần Phụ chưa rõ, Sephylia tung chiêu lớn hụt, thời cơ chém giết đã định là không còn. Nếu muốn một lần nữa tập hợp đội cường giả đến đây tử chiến với Lang Thần, thì phải cứu Kỵ Sĩ Trưởng đi.

Tô Hiểu chuẩn bị phóng thích Ma Linh, thu hút Lang Thần để cứu Kỵ Sĩ Trưởng. Ngay cả khi lần này không thắng được, cũng không thể để Kỵ Sĩ Trưởng chết ở đây. Một đồng đội đáng tin cậy và lì đòn như vậy, thế giới này không tìm được người thứ hai.

Tô Hiểu lờ mờ đứng chắn giữa Lang ThầnKỵ Sĩ Trưởng. Đúng lúc anh ta chuẩn bị hành động, khi đang phân vân giữa việc sử dụng thêm một lần “Ma Nhận Chém Giết” và “Phóng Thích Ma Linh 5 phút” rồi chọn cái sau, một tiếng xé gió ập đến.

Một cây móc liềm thương, với tư thế không thể cản phá, từ trên cao xiên xuống. Đòn tấn công này đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi mà Cường Giả Tuyệt Đỉnh có thể đạt tới, nhưng không hiểu sao, lại mất đi cái thế không thể chống lại của Chí Cường Giả.

Mặc dù vậy, cây móc liềm thương này vẫn xuyên phá từng lớp gợn sóng không gian, khi còn cách Lang Thần trăm mét, nó đột ngột tăng tốc.

Bốp!!

Móc liềm thương xuyên qua ngực bụng Lang Thần, ghim vào mặt đất phía sau, cắm sâu xuống lòng đất.

Cơ hội như vậy, Tô Hiểu đương nhiên sẽ không bỏ lỡ. So với việc cứu Kỵ Sĩ Trưởng, chém giết Lang Thần mới là chìa khóa giải quyết mọi chuyện. Anh ta dùng năng lực Long Ảnh Thiểm xuyên không gian, đến trước mặt Lang Thần.

“Gầm!”

Huyết Chi Thú được gia trì bởi Huyết Hồn lao ra, “ầm” một tiếng đánh trúng Lang Thần, khiến thân hình Lang Thần hơi ngả về sau một chút.

Đây không phải là yếu tố quyết định thắng thua. Tô Hiểu lúc này đã ở trạng thái đột kích toàn tốc, dưới sự gia tốc này, bắp chân phải của anh ta được bao bọc bởi lớp tinh thể, ống thủy tinh trong tay đã bị bóp nát, dung dịch vàng kim bên trong, dưới sự điều khiển của tinh thần lực, bám vào bắp chân và bàn chân anh ta, tạo thành vân thái dương. Đúng vậy, đây chính là Hỏa Diễm của Nộ Hỏa Liệt Dương Apollo ở dạng lỏng.

Tô Hiểu lợi dụng lúc Lang Thần chưa hồi phục sau đòn tấn công vừa rồi, một cú đá thẳng thái dương vào bụng Lang Thần.

Đùng!!

Màng nhĩ của Sephylia cách đó trăm mét nhói lên, đồng thời cô thầm thề trong lòng, sau này dù có bị cây trường đao của Diệt Pháp chém trúng, cũng không được để bị đối phương đá trúng.

Ngọn lửa thái dương bùng nổ theo hình đồng hồ cát, và là đồng hồ cát nằm ngang. Còn Lang Thần, nó nằm ở vị trí hẹp nhất giữa đồng hồ cát đó. Ngọn lửa thái dương phía sau xuyên thấu qua lực của cú đá thẳng.

Chỉ trong chớp mắt, khoang ngực Lang Thần đã có cảm giác nóng rực. Nó lập tức quỳ một gối, máu đen mang theo những đốm lửa li ti vương vãi từ miệng ra.

Rắc rắc rắc

Tinh thể cấu tạo nên bắp chân phải và bàn chân phải của Tô Hiểu. Sau khi chân lại vững trên mặt đất, trường đao trong tay Tô Hiểu đã bốc lên khói đen xanh lam.

Xoẹt

Trường đao xé gió, vết chém nghiêng ngang qua cơ thể Lang Thần. Nhát đao này giáng xuống, mọi thứ xung quanh đều chậm lại. Tô Hiểu cầm trường đao đứng trước mặt Lang Thần, phía sau anh ta là vầng trăng tròn treo cao, ánh trăng xanh đổ xuống. Chém giết, thành công!

Ngay cả khi bị chém giết, Lang Thần vẫn nắm chặt Đại Kiếm Vực Sâu trong tay, cho đến khi cánh tay nó hóa thành tro đen rơi xuống.

Trong khoảnh khắc hấp hối, Lang Thần dường như tỉnh táo lại trong chốc lát. Nó nhìn thấy Tô Hiểu đối diện, hoang mang trong một khoảnh khắc, nhưng rồi lại thản nhiên, chấp nhận kết cục này. Không lâu sau, Lang Thần hóa thành tro đen tan biến.

Thấy Lang Thần tan biến, Tô Hiểu vẩy sạch vết máu đen trên đao, trường đao trở về vỏ.

Lang Thần, đã bị chém giết.

Ps: Giới thiệu một cuốn sách của bạn tôi, tên sách là “Tiên Tử Đừng Quậy Nữa”.

(Hết chương này)

Tóm tắt:

Thiên chiến ác liệt xảy ra giữa Lang Thần và nhóm chiến binh, khi nó chịu ảnh hưởng của vực sâu, sức mạnh của nó trở nên mất kiểm soát. Sephylia và Kỵ Sĩ Trưởng phối hợp tấn công, nhưng Lang Thần vẫn kiên cường chống trả. Sức mạnh bóng tối hội tụ, biến đổi Lang Thần thành một sinh vật hùng mạnh hơn. Cuộc chiến đi đến hồi quyết liệt khi Tô Hiểu tìm cách hạ gục Lang Thần, và cuối cùng là một đòn trí mạng. Kết thúc cuộc đấu tranh, Lang Thần tan biến, nhưng dấu ấn của nó vẫn còn đọng trong kí ức của các chiến binh.