Chương 3781: Manh mối

Một trong ba thành phố chính của Giới Phù Thủy, Khu vực 146 Thành Nguyệt Hoàn.

Vì vị trí địa lý gần khu vực biên giới, nơi đây có môi trường dễ chịu. Chuyến tàu vòng quanh thành phố chạy qua những cánh đồng, phóng tầm mắt ra xa, những cánh đồng lúa mì như một biển xanh mướt mênh mông. Dưới nền trời xanh mây trắng, những đàn chim bay lượn trông thật thư thái.

Tô Hiểu ngồi trên nóc toa đầu tiên của đoàn tàu, gió lướt qua tai. Anh rút chiếc đồng hồ bỏ túi đặt làm riêng ra xem, đã là một giờ chiều, còn nửa tiếng nữa là đến thời gian hẹn.

Ban đầu Tô Hiểu đang ở Thành Lạc Tinh để đối phó với Kẻ Vi Phạm Thần Tốc, nhưng ngay khi vừa hoàn thành việc này, anh đã nhận được tin mật từ Nguyệt Phù Thủy Cecilia. Nếu là trước đây, anh ta tám chín phần sẽ chọn bỏ qua, tiếp tục giải quyết các việc sau đó. Nhưng lần này đến Giới Phù Thủy, Nguyệt Phù Thủy Cecilia đã đưa ra khoản thù lao quá hậu hĩnh: 「3,5 triệu Đồng Tiền Linh Hồn + 100 Tinh Phách Linh Hồn + 1 Nguồn Vật Chất Lực Lượng + 1 Nguồn Vật Chất Sinh Lực」, thật sự là quá nhiều.

Sự thành tâm này khiến Tô Hiểu quyết định đến xem Nguyệt Phù Thủy Cecilia hẹn gặp lần này rốt cuộc có ý đồ gì.

Có điều, mặc dù Nguyệt Phù Thủy Cecilia là chủ thuê, Tô Hiểu cũng sẽ không hoàn toàn tin tưởng đối phương. Trong ba thế lực lớn của phe Phù Thủy, hai thế lực đã bị Phù Thủy này khống chế hoặc liên kết, có thể tưởng tượng được thủ đoạn của đối phương cao minh đến mức nào.

Huống hồ, lần này Tô Hiểu đến Giới Phù Thủy tổng cộng có ba mục đích:

1. Hoàn thành ủy thác của Nguyệt Phù Thủy, thu được lợi nhuận cao, tích lũy nền tảng để thăng cấp lên Cường Giả Tối Thượng.

2. Hoàn thành vòng thứ hai của nhiệm vụ Thức Tỉnh Thiên Phú. Chỉ cần hoàn thành tất cả ba vòng của nhiệm vụ thiên phú này, Tô Hiểu có thể nhận được năng lực thiên phú mạnh nhất của hệ Diệt Pháp. Anh ta luôn tin rằng đây là con át chủ bài lớn nhất để đối phó với Kẻ Tối Thượng trong tương lai.

3. Hoàn thành Thử Thách Hoàng Kim, tức là trở thành quán quân của Đấu Trường Hoàng Kim khóa này.

Về Đấu Trường Hoàng Kim, Tô Hiểu đã sớm có tìm hiểu. Khi còn ở Đại Lục Phong Hải, anh đã nhận được Vé Vào Cửa Đấu Trường Hoàng Kim, mà nơi Đấu Trường Hoàng Kim tọa lạc chính là Giới Phù Thủy.

Trong số những lợi ích thu được từ việc tham gia Đấu Trường Hoàng Kim, Tô Hiểu quan tâm nhất là Điểm Kỹ Năng Hoàng Kim. Hay nói cách khác, "Đấu Kỹ Hoàng Kim" mà mỗi Khế Ước Giả chỉ có thể tham gia một lần trong đời là cách để nhận được nhiều Điểm Kỹ Năng Hoàng Kim nhất. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ luôn thiếu Điểm Kỹ Năng Hoàng Kim.

Khi Tô Hiểu tập hợp đủ [Khối Nguyền Rủa Nguyên Thủy] ở Thế Giới Vĩnh Quang, một trong những hiệu ứng phụ của nó là: "Sức mạnh bị động, bạn sẽ nhận được tăng cường vĩnh viễn, giới hạn cấp độ của tất cả các kỹ năng trong danh sách kỹ năng tăng lên cấp độ Lv.10. Thuộc tính Thể Lực Thực Tế đạt 500 điểm mới có thể kích hoạt hiệu ứng này."

Hiện tại, thuộc tính Thể Lực Thực Tế của Tô Hiểu đã vượt quá 500 điểm, nhưng anh ta vẫn chưa kích hoạt ngay hiệu ứng này của [Khối Nguyền Rủa Nguyên Thủy]. Việc nâng cao giới hạn năng lực đáng kể như vậy cần thời gian và môi trường an toàn để thích nghi, cộng thêm lượng lớn Điểm Kỹ Năng Hoàng Kim để nâng các năng lực lên lại cấp độ Lv.EX.

Tô Hiểu có cảm giác, nếu lần này còn sống trở về Không Gian Luân Hồi và đạt được những gì mong muốn, sau lần thăng cấp này, anh ta chắc chắn sẽ trở thành người mạnh nhất trong số các Cường Giả Tối Thượng ở giai đoạn hiện tại. Thậm chí, còn có thể thách thức giới hạn cường độ của cấp độ Cường Giả Tối Thượng từ trước đến nay. Đây không phải là anh ta tự phụ, mà là tình huống nên xảy ra với một hệ thống truyền thừa siêu cấp hậu kỳ như Ảnh Diệt Pháp, sau khi nhận được [Khối Nguyền Rủa Nguyên Thủy].

Cân nhắc ba mục tiêu, Tô Hiểu quyết định hoàn thành "Thử Thách Hoàng Kim" trước, vì ủy thác của Nguyệt Phù Thủy và nhiệm vụ thiên phú đều khó đạt được hơn và tốn nhiều thời gian hơn.

“Gâu.”

Trên toa tàu, Bố Bố đang tận hưởng làn gió thổi tới bên cạnh Tô Hiểu khẽ kêu một tiếng, ý là nó lờ mờ cảm nhận được có người đang theo dõi trong bóng tối.

Về điều này, Tô Hiểu không hề bất ngờ. Nội dung nhiệm vụ chính hiện tại của anh là tiêu diệt một trong những thủ lĩnh của Thần Giáo Hắc Ám là Hắc Động Azler, và thông qua "Đĩa Thiên Văn" để đoạt lấy phần Huyết Mạch Hắc Ám mà đối phương sở hữu, khiến "Đĩa Thiên Văn" hấp thụ phần Huyết Mạch Hắc Ám này.

Sau khi hoàn thành vòng đầu tiên của nhiệm vụ chính, là chém giết Song Tử Hắc Ám, Tô Hiểu đã nhận được "Đĩa Thiên Văn". Nội dung nhiệm vụ tiếp theo, nếu anh ta không đoán sai, chính là đối phó với từng cường giả đã chiếm đoạt Huyết Mạch Hắc Ám. Khi "Đĩa Thiên Văn" hấp thụ tất cả Huyết Mạch Hắc Ám, cũng chính là giai đoạn cuối cùng của nhiệm vụ chính. Khi đó, anh ta sẽ biết được lý do thực sự mà Nguyệt Phù Thủy Cecilia mời mình đến Giới Phù Thủy.

Vì vậy, nhiệm vụ chính và ủy thác của Nguyệt Phù Thủy có thể coi là cùng một nội dung. Nếu nói như vậy, mục đích Nguyệt Phù Thủy mời Tô Hiểu đến đây không đơn thuần là để anh ta giúp đối phó Thần Giáo Hắc Ám.

Điều này cũng giải thích rất rõ một chuyện khác: Nguyệt Phù Thủy sau khi phát hiện Tô Hiểu sở hữu "Sách Nguyên Tội" và có năm Đại Gia bị phong ấn bên trong, đã không chọn trở mặt. Đương nhiên, việc không trở mặt chắc chắn cũng liên quan đến uy hiếp của năm Đại Gia này.

Tô Hiểu nhìn cảnh vật đồng hoang vụt qua. Anh dần cảm nhận được một điều: Mặc dù Song Tử Hắc Ám và Hắc Động Azler đều là thủ lĩnh của Thần Giáo Hắc Ám, nhưng mức độ khó nhằn của hai người không cùng một cấp độ. Hắc Động Azler bản thân là một lão quái vật siêu cấp ẩn mình sau màn ảnh, cộng thêm còn có tên cuồng nhân với sức chiến đấu cấp thủ lĩnh Thần Giáo Hắc Ám giúp đỡ hắn.

Hai người một ẩn một hiện càng khó đối phó, hơn nữa quan hệ của hai người thân như anh em ruột thịt, khó mà ly gián được.

“Gâu.”

Bố Bố bên cạnh lại kêu một tiếng, ý là kẻ theo dõi đã lặng lẽ rời đi.

Tô Hiểu đưa tay xoa đầu Bố Bố. Lần này chỉ có anh và Bố Bố đến dự hẹn. A Mỗ, Ba Ha, Alanna, Celine đều vẫn ở lại Thành Lạc Tinh. Nguyên nhân là, bên đó lại xảy ra một vụ nổ. Thành Lạc Tinh vốn được chuẩn bị để thay thế Cổ Vương Thành, trở thành một trong ba thành phố chính phồn hoa, dám lên kế hoạch vụ nổ ở đó, điều này khiến người ta không khỏi nghi ngờ, đây là do tên cuồng nhân gây ra.

Không lâu sau, đoàn tàu lao nhanh trên đồng hoang dừng lại. Tô Hiểu quay đầu nhìn, một tòa nhà nhỏ ba tầng đứng sừng sững giữa cánh đồng, xung quanh sân có hàng rào, vài con chó săn đang lười biếng nằm dưới gốc cây.

Phát hiện có người đến, vài con chó săn đang nằm bỗng ngẩng đầu, dựng tai lên. Đồng tử hình tia của chúng khiến lòng người phát lạnh, đây rõ ràng là dấu hiệu rõ rệt nhất của Phù Thủy sau khi "biến dị".

Sự "biến dị" của các Phù Thủy có thể chia làm hai loại: "Chuỗi Điên Loạn" và "Chuỗi Ô Uế". Loại trước cực đoan, nội tâm tăm tối, tàn nhẫn, về ngoại hình thì không thay đổi nhiều. Nói đơn giản, "biến dị" của "Chuỗi Điên Loạn" thực ra là đã chống lại "Thâm Uyên Hóa Dị Chủng" ở một mức độ nhất định, còn "biến dị" của "Chuỗi Ô Uế" thì thảm hại hơn nhiều.

Mấy con chó săn hiện tại rõ ràng là đã được "biến dị" nhân tạo, hơn nữa là biến dị theo hướng "Chuỗi Điên Loạn".

Cố ý trưng bày mấy con chó săn này có thể coi là Nguyệt Phù Thủy tự lộ nhược điểm. "Biến dị" là điều cấm kỵ trong phe Phù Thủy. Nếu bị người khác biết Nguyệt Phù Thủy Cecilia đang nghiên cứu những thứ này, chắc chắn sẽ gây ra rắc rối liên tục. Một số Phù Thủy lão luyện chính trực thậm chí sẽ đứng ra đối chất trực tiếp với Cecilia. Những lão Phù Thủy đã cống hiến cả đời cho phe Phù Thủy này, không mấy ai sợ chết.

Sau khi bước vào sân, Tô Hiểu hơi nhíu mày. Cuộc hẹn lần này của Nguyệt Phù Thủy Cecilia, ngay từ đầu đã cho anh một cảm giác không lành. Anh liếc mắt ra hiệu cho Bố Bố bên cạnh, không cần trao đổi thêm, Bố Bố đã hiểu ý, hòa mình vào môi trường.

Tô Hiểu đẩy cửa bước vào tòa nhà nhỏ mang phong cách cổ điển, lên đến tầng hai, cảnh tượng trước mắt càng khiến anh cảm thấy không ổn.

Ánh nắng chiếu qua cửa sổ, làn gió trong lành thổi lay động tấm rèm voan trắng mỏng, âm nhạc nhẹ nhàng khiến lòng người thư thái. Trong khung cảnh này, một mỹ nhân mặc váy dài màu trắng ngà, mái tóc dài mềm mượt buông xõa, đang ngồi trên chiếc ghế gỗ đen cổ kính nhưng sang trọng, suy tư điều gì đó. Chiếc hoa tai trên tai phải của nàng từ từ tỏa ra chút ánh trăng, ánh mắt hơi thất thần, mang theo vài phần lười biếng sau một ngày mệt mỏi.

Vẻ ngoài của Nguyệt Phù Thủy Cecilia lúc này có thể nói là đầy mị lực. Nếu người khác nhìn thấy cảnh này, không nói đến việc ngay lập tức nảy sinh tình yêu mến + ngưỡng mộ, cũng chắc chắn là lòng dạ xao động. Tuy nhiên, người chứng kiến cảnh này lúc này lại là Tô Hiểu, người có thuộc tính Mị Lực chỉ 22 điểm. Anh ta nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, lòng bình lặng như nước, cảm giác đầu tiên là: Cuộc hẹn lần này của cô nàng này, ý đồ không tốt.

Gió hiu hiu, ánh mắt của Nguyệt Phù Thủy Cecilia vẫn mang vài phần lười biếng. Tô Hiểu thì dừng lại ở cửa. Thời gian trôi qua từng giây, cho đến nửa phút sau, Nguyệt Phù Thủy hơi không giữ được vẻ điềm tĩnh, nàng mỉm cười đầy ẩn ý nói:

“Không hổ là Tông Sư Kỹ Pháp, Mị Hoặc Chi Nhãn hoàn toàn vô hiệu với ngài. Vậy thì, ta yên tâm rồi.”

Trong khi nói, Nguyệt Phù Thủy Cecilia tháo một chiếc nhẫn trên ngón trỏ tay phải ra. Chiếc nhẫn này toàn thân màu đỏ tươi, vị trí mặt đá có một khe hở, giống như một con mắt sắp mở ra.

“…”

Tô Hiểu im lặng ngồi xuống đối diện chiếc bàn tròn nhỏ. Thấy vậy, Nguyệt Phù Thủy đối diện nâng cốc hồng trà lên, nhấp một ngụm.

“Chuyện bên Thành Thiên Không, đa tạ ngài.”

Nguyệt Phù Thủy mở lời. Điều nàng nói là việc Hội Trưởng Bác Y Ân đã trọng thương sinh vật Thâm Uyên Bất Tử Bất Diệt cấp Cường Giả Tối Thượng gần Thành Thiên Không, sau đó Tô Hiểu đã nuốt chửng và tiêu diệt nó.

Lượng năng lượng bản nguyên của sinh vật Thâm Uyên Bất Tử Bất Diệt cấp Cường Giả Tối Thượng ở giai đoạn đỉnh cao này rất lớn, tương đương với việc Ma Linh nuốt chửng năm phần "Nguồn Vật Chất Ma Linh". Mặc dù Tô Hiểu thông qua năng lực "Thể Chất Nuốt Ma" mới nắm giữ, cộng thêm thao tác phụ có rủi ro cao, có thể nhận được bảy phần năng lượng Ma Linh lần này, nhưng ba phần năng lượng Ma Linh còn lại vẫn có thể nâng cường độ Ma Linh của Ma Linh Lưỡi Dao từ 410 điểm lên 560 điểm.

Theo tỷ lệ cường độ Ma Linh và cường độ Linh Hồn mà Xích Kình Akaras đã đưa ra, cường độ Ma Linh 560 điểm cần Tô Hiểu có cường độ Linh Hồn khoảng 1060 điểm mới có thể trấn áp.

Nhưng hiện tại, cường độ Linh Hồn của Tô Hiểu là 890 điểm, còn thiếu tới 170 điểm so với 1060 điểm. Điều này có nghĩa là, khi Ma Linh Lưỡi Dao trong Trảm Long Thiểm hoàn thành việc nuốt chửng "năng lượng bản nguyên" lần này, nó và Tô Hiểu sẽ bắt đầu giai đoạn "hại lẫn nhau" đầy nguy hiểm và kích thích.

Đương nhiên, Tô Hiểu cũng không phải không có thu hoạch. Lần này anh có thể nuốt chửng 350 điểm năng lượng Ma Linh. Với hiệu quả của năng lực "Thể Chất Nuốt Ma", "Tất cả giới hạn tiềm năng" và "Kháng Tính Thâm Uyên" của anh sẽ có sự nâng cao đáng kể. Loại trước liên quan đến việc thuộc tính Lực, Mẫn, Thể, Trí của anh có thể đạt 800 điểm hay không.

Giờ phút này, Tô Hiểu đã có thể cảm nhận được Ma Linh Lưỡi Dao trong Trảm Long Thiểm đang nuốt chửng và chuyển hóa năng lượng bản nguyên của sinh vật Thâm Uyên Bất Tử Bất Diệt cấp Cường Giả Tối Thượng với tốc độ rất nhanh, chuyển hóa nó thành năng lượng Ma Linh. Hơn nữa, Ma Linh Lưỡi Dao vẫn luôn bị anh ta trấn áp, giờ đã lờ mờ có cảm giác chực chờ hành động.

Tô Hiểu có thiên phú nâng cao cường độ Linh Hồn, từ trước đến nay anh luôn trấn áp Ma Linh. Giờ đây Ma Linh cuối cùng cũng có ý muốn vùng lên, vì vậy khó tránh khỏi có chút cảm giác muốn thử sức.

Không chỉ vậy, Tô Hiểu còn lờ mờ cảm nhận được Ma Linh của mình hình như có đặc điểm nữ tính. Điều này là bởi vì, không lâu trước đây, Ma Linh suýt chút nữa đã nuốt chửng Liệp Triều. Khi đó vẫn còn ở Đại Lục Phong Hải, trong làn khói đen xanh tượng trưng cho Ma Linh, một bàn tay trắng nõn với năm ngón tay thon dài như củ hành vươn ra. Trên mu bàn tay này còn có những hoa văn màu đen xanh rất nhạt.

Điều khiến Tô Hiểu ấn tượng sâu sắc hơn là, anh ta như bị quỷ ám, đưa tay ra đan mười ngón tay vào nhau. Đây không phải là sự hấp dẫn lẫn nhau, mà là bản năng bắt lấy nó, hay nói cách khác, đây không phải là hành động như bị quỷ ám, mà là bản năng để tránh Ma Linh Lưỡi Dao tiếp tục có ý thức. Đáng tiếc, điều này nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn một thời gian, sự thăng tiến đáng kể của Ma Linh Lưỡi Dao lần này đã khiến việc Ma Linh có được ý thức trở thành điều khó tránh khỏi.

Hay nói cách khác, việc Ma Linh Lưỡi Dao có ý thức đã có dấu hiệu từ lâu. Không nói gì khác, sự tồn tại của Đao Ma Hư Không tự nó đã chứng minh điều này.

Tin tốt là, lựa chọn ban đầu của Tô Hiểu là phong ấn Ma Linh Lưỡi Dao trong Trảm Long Thiểm. Nhờ đó, dù Ma Linh Lưỡi Dao có thực sự có ý thức, nó cũng chỉ thỉnh thoảng "hại lẫn nhau" với anh, chứ không phải liên tục xâm thực và quấy nhiễu anh.

Hơn nữa, đến giai đoạn giữa và cuối của cấp độ Cường Giả Tối Thượng, chính là lúc anh và Ma Linh Lưỡi Dao đưa ra quyết định cuối cùng. Nếu Ma Linh thắng, một Đao Ma mới sẽ xuất hiện trên thế gian; nếu Tô Hiểu thắng, ý thức của Ma Linh sẽ hoàn toàn chìm vào quên lãng.

Ở giai đoạn hiện tại, mặc dù cường độ Linh Hồn của Tô Hiểu không đủ để trấn áp Ma Linh Lưỡi Dao với cường độ Ma Linh 560 điểm, nhưng anh vừa nhận được vỏ kiếm "Phong Ma" cấp Vĩnh Hằng. Vỏ kiếm chuyên dụng của Diệt Pháp này có tác dụng lớn nhất là ngăn chặn sự phản phệ của Ma Linh. Hơn nữa, cấp Vĩnh Hằng là cấp độ cao nhất của trang bị, ít nhất là trong hệ thống trang bị chủ đạo.

Vì vậy, ngay cả khi cường độ Linh Hồn của Tô Hiểu hiện tại không đủ, có vỏ kiếm "Phong Ma", Ma Linh sau khi thăng cấp cũng không thể xâm thực anh trong thời gian ngắn. Sau đó chỉ cần nhanh chóng đạt cường độ Linh Hồn 1100 điểm, tình hình tự nhiên sẽ ổn định.

“Bạch Dạ, trước đó ngài đã chém Song Tử Hắc Ám, có phát hiện một chiếc đĩa tròn mà họ mang theo không? Cảm giác kim loại, cỡ miệng bát, dưới ánh nắng hiện ra màu vàng dịu, trên đó phân bố các tinh tú…”

Theo lời mô tả của Nguyệt Phù Thủy Cecilia, Tô Hiểu nhanh chóng biết đối phương muốn tìm là "Đĩa Thiên Văn". Mặc dù thứ này đang ở trong tay anh, nhưng anh không định tiết lộ. Đây vừa là vật phẩm cốt lõi của nhiệm vụ chính, vừa là manh mối cho nhiều chuyện sau này.

Dù Huyết Mạch Hắc Ám mà Hắc Động Azler và vài kẻ thù mạnh khác sở hữu là gì, sau khi "Đĩa Thiên Văn" hấp thụ tất cả Huyết Mạch Hắc Ám, bí mật lớn nhất của Giới Phù Thủy sẽ hiện ra trước mắt Tô Hiểu.

Bất kể là yêu cầu cuối cùng của nhiệm vụ chính, hay yêu cầu chém giết "Biến Dị Ban Đầu" của nhiệm vụ Thức Tỉnh Thiên Phú, hoặc là yêu cầu "Tìm thấy điểm tập trung biến dị và giao nộp cho Không Gian Luân Hồi" của "Danh Sách Săn Bắt Khế Ước Máu Treo Thưởng 5 Điểm Tập Trung", tất cả những việc quan trọng này đều liên quan đến "Đĩa Thiên Văn" và "Huyết Mạch Hắc Ám".

Nghĩ đến đây, suy nghĩ của Tô Hiểu hoàn toàn sáng tỏ. Sau này chỉ cần mang theo "Đĩa Thiên Văn", lấy nhiệm vụ chính làm manh mối cơ bản, thu thập hoặc đoạt lấy tất cả Huyết Mạch Hắc Ám là được.

Nghe có vẻ đơn giản, nhưng những kẻ đủ tư cách sở hữu Huyết Mạch Hắc Ám chắc chắn đều là cường địch. Hiện tại chỉ biết Hắc Động Azler, một trong ba thủ lĩnh của Thần Giáo Hắc Ám, sở hữu một phần Huyết Mạch Hắc Ám.

“Nếu ngài tìm thấy chiếc đĩa này, có thể giao cho ta, sẽ có trọng tạ.”

Nguyệt Phù Thủy Cecilia nhấp một ngụm hồng trà, mỉm cười nhìn Tô Hiểu. Mặc dù nói vậy, nhưng ý nghĩa thực sự là, phải nói Tô Hiểu nhất định phải bảo quản tốt "Đĩa Thiên Văn", thứ này đặc biệt quan trọng.

“Ừm, tìm thấy sẽ thông báo cho cô.”

Tô Hiểu tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình có "Đĩa Thiên Văn". Nguyệt Phù Thủy Cecilia đối diện cũng không hỏi nhiều về phương diện này. Cả hai đều là cáo già trăm năm, trong lòng đều hiểu rõ là được, có những lời không cần nói quá thẳng thừng.

“Chiếc đĩa này tên là Đĩa Thiên Văn, nó thực ra là một chiếc chìa khóa, nhưng phải sau khi hấp thụ tất cả Huyết Mạch Hắc Ám, nó mới có tác dụng.”

Nghe lời này, Tô Hiểu biết ý của Nguyệt Phù Thủy đối diện. Sau khi anh chém giết Song Tử Hắc Ám, chủ thuê này mới hoàn toàn yên tâm, và chuẩn bị tiết lộ một số bí mật để đạt được hợp tác tiếp theo.

“Huyết Mạch Hắc Ám tổng cộng có năm phần, mỗi phần Huyết Mạch Hắc Ám đều đại diện cho một loại đặc tính, đó là: Tâm Linh, Ý Chí, Quyền Lực, Lực Lượng, Trí Tuệ.”

Trong khi nói, Nguyệt Phù Thủy Cecilia lấy ra một tấm da dê cũ kỹ, trải ra. Ở trung tâm tấm da dê có một dấu ấn Phù Thủy, chỉ là kiểu dấu ấn này rất cổ xưa, lờ mờ có thể thấy rằng dấu ấn đại diện mà phe Phù Thủy hiện tại đang sử dụng chính là phái sinh từ dấu ấn Phù Thủy này.

Nằm xung quanh dấu ấn Phù Thủy này là tổng cộng năm dấu ấn màu đen, lần lượt là: Hắc Kiếm, Hắc Vương Miện, Hắc Độc Nhãn, Hắc Tâm Tạng, Hắc Nguyệt Tròn.

Năm dấu ấn màu đen này tương ứng với năm đặc tính của Huyết Mạch Hắc Ám. Ngón tay thon dài trắng nõn của Nguyệt Phù Thủy Cecilia chấm vào Hắc Độc Nhãn, nói: “Đây là Tâm Linh Chi Nhãn, phần Huyết Mạch Hắc Ám mà Hắc Động Azler nuốt chửng, đại diện cho Tâm Linh.”

Nói ra cái tên Hắc Động Azler, mái tóc đẹp của Nguyệt Phù Thủy từ từ bay lên, cái loại hận ý lạnh lẽo như ánh trăng đó khiến người ta rùng mình. Một lát sau, Nguyệt Phù Thủy thở dài, nói:

“Đệ tử đắc ý nhất của ta đã chết trong tay Hắc Động Azler. Ta và những lão ngoan cố kia đã dốc hết tâm huyết mới bồi dưỡng được nó. Nó vốn nên là Nguyệt Phù Thủy kế nhiệm…”

Gặp mặt nhiều lần như vậy, đây là lần đầu tiên Tô Hiểu thấy Nguyệt Phù Thủy Cecilia nói với giọng do dự.

“Bạch Dạ, ngay khi ngài nhìn thấy Hắc Động Azler, đừng cho hắn cơ hội mở miệng nói chuyện, dùng thủ đoạn mạnh nhất của ngài, một đòn chém chết hắn. Nếu cho hắn cơ hội nói chuyện, có lẽ người bại chính là ngài. Đừng vì Tông Sư Chi Lực của mình mà kiêu ngạo, trên đời này không có gì là tuyệt đối, bao gồm cả việc Kiếm Thuật Tông Sư khắc chế hệ tâm linh. Đó là Huyết Mạch Hắc Ám, sức mạnh mạnh nhất của Giới Phù Thủy.”

Nguyệt Phù Thủy Cecilia đặt một tấm ảnh lên bàn. Trên ảnh là một người đàn ông đội mũ phớt đen, mặt tái nhợt, má phải bị rạch từ khóe miệng kéo dài đến dưới tai. Vết sẹo khâu vá như con rết không khiến hắn trông hung ác, ngược lại, ánh mắt chứa đựng nụ cười khiến người này trông hiền lành, khiêm tốn.

Càng về sau, kẻ thù mà Tô Hiểu gặp càng có vẻ ngoài hiền lành, và càng những kẻ trông không nguy hiểm thì thực tế lại càng cực kỳ hung hiểm. Ngược lại, những kẻ mặt mày đầy thịt và trông hung ác, hoặc là lâu la, hoặc là những kẻ yếu đuối mạnh miệng.

Không cần giải thích, Tô Hiểu đã biết người đàn ông trong ảnh này chính là Hắc Động Azler, một thủ lĩnh Thần Giáo Hắc Ám như màn sương bí ẩn sau hậu trường, chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Tô Hiểu cầm tấm ảnh lên, phát hiện tấm ảnh này thực ra chỉ là nửa tấm, trông như ảnh đời thường. Anh ngửi gần mũi, lờ mờ ngửi thấy mùi gỗ đàn hương. Tấm ảnh này tuyệt đối không phải là loại chụp trộm, mà đã được bảo quản cẩn thận, như một vật dụng sinh hoạt, được đặt trên bàn sách hoặc đầu giường rất lâu. Khung ảnh bằng gỗ đàn hương, trải qua thời gian tích lũy, đã thấm mùi hương đặc trưng đó vào mặt sau của tấm ảnh.

“Làm sao mà có được?”

Tô Hiểu vừa nói vừa lấy ra thiết bị hiển vi, bắt đầu quan sát chi tiết nửa tấm ảnh này.

“Một Phù Thủy dưới trướng ta đã đổi bằng cả mạng sống của hắn. Hắn là hệ không gian, cuối cùng truyền tống về được, chỉ còn lại một cánh tay của hắn và nửa tấm ảnh trong tay. Tất cả các thông tin khác đều bị xóa sạch. Thuật Sĩ đã thử rồi, nhưng sợi nhân quả đã bị một Phù Thủy hệ số mệnh không rõ danh tính cắt đứt.”

Những thông tin mà Nguyệt Phù Thủy tiết lộ không gì không thể hiện sự cẩn trọng của Hắc Động Azler. Nhưng đối phương cũng có điểm yếu, chính là nửa còn lại của tấm ảnh. Đây chính là điểm yếu của Hắc Động Azler.

Đầu tiên loại trừ khả năng nửa còn lại của tấm ảnh là Cuồng Nhân. Mặc dù Hắc Động Azler và Cuồng Nhân thân như anh em ruột, nhưng Cuồng Nhân vốn dĩ luôn cao ngạo, không cần thiết phải cố ý xóa bỏ dấu vết của đối phương.

Từ tình trạng của tấm ảnh này mà xem, khi đó Hắc Động Azler chỉ kịp phá hủy một nửa của nó, và Hắc Động Azler thà để lộ diện mạo của mình còn hơn để lộ người ở nửa còn lại của tấm ảnh.

Hắc Động Azler đã nuốt chửng Huyết Mạch Hắc Ám Tâm Linh. Tâm linh quá mạnh mẽ của hắn, giống như một con thuyền ma khổng lồ trên biển không gió. Nếu trên con thuyền ma khổng lồ này chỉ có một mình Hắc Động Azler, đó sẽ là sự cô đơn vô tận, rất đau khổ.

Hắc Động Azler cần một người không quấy rầy hắn, đứng yên lặng, ngoan ngoãn bên cạnh. Chín mươi phần trăm là vợ con hoặc tương tự, đó là lựa chọn tốt nhất.

“Hắc Ám Tiên Tri đã nguyền rủa tấm ảnh này. Nếu cố gắng phục hồi tấm ảnh này, cũng sẽ bị nguyền rủa này liên lụy.”

Đầu ngón tay của Nguyệt Phù Thủy chấm vào tấm ảnh, hoa văn mặt trăng trên móng tay nàng hiện lên, chống lại lời nguyền xâm nhập từ tấm ảnh. Đến lúc này, Tô Hiểu mới phát hiện ra lời nguyền trên tấm ảnh. Anh không chuyên sâu về phương diện này, nguyên nhân là không cần thiết phải hao phí tinh lực vào đây. Có "Sách Nguyên Tội" trong tay, khả năng kháng nguyền rủa của anh cực kỳ cao.

“Hắc Ám Tiên Tri?”

Tô Hiểu đã từng nghe qua danh xưng này một lần trước đây.

“Ừm, hắn là kẻ ô uế mạnh nhất.”

Nghe danh xưng kẻ ô uế mạnh nhất này, Tô Hiểu thầm thấy khó khăn. Các Phù Thủy sau khi "biến dị", tuy "Chuỗi Điên Loạn" có vẻ mạnh hơn, nhưng nếu tử chiến, "Chuỗi Ô Uế" lại khó nhằn hơn. Ngay cả khi cuối cùng chiến thắng và giết chết kẻ ô uế này, người thắng cuộc cũng sẽ phải trả giá đắt trong những ngày tháng sau này. Trong phần lớn các trường hợp, người thắng cuộc không chịu nổi sức ô uế liên tục xâm thực cơ thể và linh hồn, cuối cùng chọn tự kết liễu.

Cũng chính vì vậy, trong những trường hợp không cần thiết, không ai sẽ đi chọc giận kẻ ô uế. Ngay cả khi có va chạm, họ cũng sẽ chọn dĩ hòa vi quý, cố gắng tránh giao chiến.

Tô Hiểu không rõ tại sao Hắc Ám Tiên Tri lại sẵn lòng giúp Hắc Động Azler. Trong lời đồn bên ngoài, Hắc Ám Tiên Tri thuộc phe trung lập. Hắn du ngoạn khắp đại lục Phù Thủy, hấp thụ những nỗi khổ, bệnh tật, tai họa mà hắn nhìn thấy, gánh chịu những điều đó vào bản thân. Hắn là một lữ khách cổ xưa khiến người ta từ tận đáy lòng mà kính trọng.

Một lão giả như vậy, lại giúp một trong những thủ lĩnh của Thần Giáo Hắc Ám là Hắc Động Azler, thật sự khiến người ta bất ngờ. Đương nhiên, còn một khả năng khác, chính là Hắc Ám Tiên Tri giúp người mà nửa tấm ảnh bị thiếu đó đại diện.

Nguyệt Phù Thủy Cecilia không có cách nào với tấm ảnh này, nhưng điều đó không có nghĩa là Tô Hiểu cũng bó tay. Anh đã gặp quá nhiều trường hợp như thế này.

Dưới ánh mắt hơi nghi ngờ của Nguyệt Phù Thủy đối diện, Tô Hiểu lấy ra một đồng tiền linh hồn, ngón cái giữ lấy, "đinh" một tiếng bật nó lên.

Đồng tiền linh hồn xoay tít bay lên, khi nó rơi xuống đến một độ cao nhất định, một bàn tay từ bên cạnh vươn ra, chính xác tóm lấy nó.

Cảnh tượng này khiến Nguyệt Phù Thủy Cecilia, một Cường Giả Tối Thượng, cũng lộ ra vài phần ngạc nhiên. Nàng quan sát Caesar, càng nhìn lông mày càng nhíu chặt hơn, như thể nghĩ ra điều gì đó, nàng nói:

“Nếu ta không đoán sai, đây chính là Kẻ Lừa Đảo khét tiếng.”

“Ồ? Nguyệt Phù Thủy cao quý lại biết đến tôi sao?”

Caesar mặt đầy nụ cười gian xảo, bộ dạng như được vinh dự bội phần.

“Nói chính xác hơn, ta đã nghe qua những chuyện về hai vị.”

Nguyệt Phù Thủy vừa nói vừa liếc nhìn Caesar, rồi lại nhìn Tô Hiểu. Không hiểu sao, lúc này nàng bỗng cảm thấy kho báu của Hội Phù Thủy do mình thống lĩnh bỗng nhiên không còn an toàn lắm.

“Bạn thân mến của tôi, ngài tìm tôi đến là để làm gì?”

“…”

Tô Hiểu cầm nửa tấm ảnh trên bàn lên, đưa cho Caesar. Caesar nhận lấy quan sát một lúc, rồi lộ vẻ khó xử, gãi đầu gãi tai.

“Bạn thân mến của tôi, năng lực của tôi có hạn, tấm ảnh này có lời nguyền rất mạnh, không dễ xử lý đâu.”

Nghe lời này, Tô Hiểu biết Caesar có cách. Những lời "không dễ xử lý đâu", "năng lực có hạn", "có chút bất lực" của Caesar, về cơ bản có thể gộp chung thành một ý: cần thêm tiền.

“Caesar, Nguyệt Phù Thủy đây là chủ thuê của tôi, đừng hét giá cao.”

Tô Hiểu mở lời. Với tình bạn sâu sắc và sự ăn ý giữa anh và Caesar, lời này khi đến tai Caesar, ngay lập tức tự động dịch thành: "Cô Nguyệt Phù Thủy này rất giàu, cứ tha hồ hét giá."

“Vâng vâng vâng, về giá cả tôi nhất định sẽ cân nhắc.”

Caesar lôi ra chiếc máy POS cũ nát của mình, các ngón tay bấm liên tục, miệng lẩm bẩm những lời như "8 ra 16 về", "lãi suất ngày 10%", khiến Nguyệt Phù Thủy đối diện im lặng không nói.

“Là thế này thưa Nguyệt Phù Thủy phu nhân, nếu tôi muốn phục hồi tấm ảnh này, chắc chắn sẽ bị lời nguyền. Ngài xem cái thân thể bé nhỏ này của tôi đây, không chừng là chết toi luôn đó, nên phải tính thêm phí rủi ro, phí lao động, phí tổn thương tinh thần, phí dinh dưỡng, và khả năng bệnh trĩ của tôi tái phát sau khi chịu lời nguyền. Mặc dù lần trước tôi đã hiến tế nó cho một tà thần rồi, nhưng đời nào biết trước được…”

Nghe xong một tràng báo giá của Caesar, Nguyệt Phù Thủy rõ ràng là hơi cạn lời. Nàng dứt khoát lấy ra một viên đá quý đặt lên bàn. Thấy viên đá quý này, Caesar mắt trợn tròn, lập tức nhét chiếc máy POS cũ nát [Tham Lam Vô Tận] vào trong quần, mặt đầy gian xảo cầm lấy viên đá quý trên bàn.

“Khụ, xem tôi đây.”

Caesar chụp chiếc Bồn Hố Thâm Uyên lên đầu. Trước đó, Nguyệt Phù Thủy còn hơi nghi ngờ năng lực của Caesar, nhưng hiện tại, nàng hoàn toàn không nghi ngờ nữa. Trực tiếp chụp "Vật Nguyên Tội" cấp Đại Gia lên đầu, hơn nữa "Vật Nguyên Tội" cấp Đại Gia này dường như đã mặc định sự hợp tác này. Cảnh tượng này thật sự gây chấn động thị giác biết bao.

Caesar lấy ra đủ loại vật dụng vụn vặt, tạo thành một trận đồ hình tròn trông cực kỳ không ổn định và cảm giác cực kỳ không đáng tin cậy. Hắn đặt nửa tấm ảnh vào chính giữa, miệng lẩm bẩm, đồng thời múa may tay chân.

Khi Caesar mệt đến mồ hôi đầm đìa, những vật dụng vụn vặt tạo thành trận đồ hình tròn đều nổ tung, biến thành những mảnh vụn màu sắc khác nhau, tụ lại quanh tấm ảnh, và nhờ các màu sắc khác nhau, tấm ảnh đã được khôi phục hoàn chỉnh.

Rất nhanh, Tô Hiểu thấy, người bên cạnh Hắc Động Azler trong ảnh là một mỹ nhân yếu ớt với mái tóc dài mềm mượt màu vàng nhạt, làn da trắng bệch hơi bệnh hoạn, đang ngồi trên xe lăn. Trên chân nàng đắp một chiếc khăn lụa xanh lam, nhưng từ hình dáng có thể thấy, mỹ nhân này thiếu mất một chân.

Cuối cùng cũng nắm được một manh mối của Hắc Động Azler. Trước đây 1 triệu Đồng Tiền Linh Hồn suýt bị đoạt, chính là do tên này chủ mưu. Kẻ Vi Phạm Thần Tốc đã hành động đã bị xử lý, giờ đây, đã đến lúc tên chủ mưu đứng sau màn này cũng phải trả giá.

Nếu Hắc Động Azler âm mưu ám sát Tô Hiểu, Tô Hiểu cũng không quá bận tâm. Anh đã bị ám sát quá nhiều lần, sớm đã quen rồi. Nhưng anh là Tam Kỹ Pháp Tông Sư, lại vừa nắm giữ ba kỹ pháp bị động cao cấp. Vào thời điểm quan trọng này, suýt nữa khiến anh mất 1 triệu Đồng Tiền Linh Hồn, mối ân oán này lớn hơn nhiều so với việc bị ám sát hàng ngày.

Một lát sau, Nguyệt Phù Thủy đặt thiết bị liên lạc xuống, nói: “Đã điều tra ra rồi, nàng tên là Frall, chưa đầy 20 tuổi đã trở thành vũ công nổi tiếng ở Thành Lạc Tinh. Sau đó, vì một tai nạn, nàng đã mất một chân…”

“Tai nạn?”

Tô Hiểu nắm bắt được tính đặc biệt của từ "tai nạn" này. Nguyệt Phù Thủy đối diện trầm ngâm hai giây, đáp: “Nàng bị một ngôi sao băng bay từ cách xa hàng chục cây số va trúng.”

Nghe lời này, Tô Hiểu đã đoán được chuyện gì đã xảy ra. Trong giới Phù Thủy, những người có thể nắm giữ bí thuật sao băng chỉ có một số ít cấp cao trong phe Phù Thủy, hoặc là người thừa kế của Nguyệt Phù Thủy.

Một người thừa kế Nguyệt Phù Thủy và một cường địch giao chiến ở hoang dã. Một ngôi sao băng không trúng mục tiêu đã bay qua quãng đường hơn 50 cây số, va trúng Frall.

Gặp phải bất hạnh như vậy khiến Frall, với tư cách là một vũ công, chỉ có thể chọn chấp nhận chân giả cơ khí, hoặc ngồi xe lăn. Còn về việc tái tạo chi bị đứt, đó là bị sao băng va trúng, chi phí quá cao, đừng nói một vũ công, ngay cả cấp cao của phe Phù Thủy cũng chưa chắc có thể chịu đựng được. Hơn nữa, tìm được người trị liệu như vậy quá khó.

Mọi thứ đều có nhân quả. Vũ công Frall không muốn chấp nhận chân giả cơ khí, điều đó đồng nghĩa với việc vĩnh viễn từ bỏ việc trở thành một vũ công. Bất kể cấu trúc cơ khí có linh hoạt đến đâu, cũng không thể sánh bằng vẻ đẹp do cơ thể thịt tạo ra. Vì vậy, nàng thà ngồi xe lăn, đến sân thượng của tòa nhà cao nhất Thành Lạc Tinh, rồi nhảy xuống, kết thúc cuộc đời đã trở nên u ám.

Khi vũ công Frall đang rơi xuống, nàng vừa kịp nhìn thấy Hắc Động Azler đang nuốt chửng tất cả trong bóng tối ở tầng 60.

Vũ công Frall được cứu, ngưng đọng trong quá trình rơi xuống. Không phải Hắc Động Azler có lòng từ bi, mà là để tránh việc có người hệ linh hồn bóc tách ký ức linh hồn của vũ công Frall sau khi chết, từ đó lấy được cảnh tượng mà đối phương đã thấy ở tầng 60.

Một cựu vũ công mất chân trái và một cựu nghệ sĩ biểu diễn bị hủy dung rõ ràng dễ có chung tiếng nói hơn. Khi Hắc Động Azler quen với sự tồn tại của Frall, hắn đã vô thức thua cuộc, điều này khiến hắn có điểm yếu.

Frall vẫn đau khổ cho đến ngày sinh nhật của nàng, một chiếc hộp quà chứa đựng một cái đầu được đặt trước mặt nàng. Cái đầu trong hộp quà chính là đầu của Tinh Thần Phù Thủy Yuria, đây là người thừa kế đắc ý nhất của Nguyệt Phù Thủy Cecilia. Hầu như tất cả mọi người đều nghĩ rằng Tinh Thần Phù Thủy Yuria chính là Nguyệt Phù Thủy kế nhiệm.

Về việc Tinh Thần Phù Thủy Yuria tại sao lại liên lụy đến vũ công Frall, khi đó nàng dẫn đầu một đội truy lùng một sinh vật Thâm Uyên. Người thừa kế Nguyệt Phù Thủy không thể là hoa trong nhà kính, vì vậy Tinh Thần Phù Thủy Yuria được giao nhiệm vụ săn lùng các sinh vật hệ Thâm Uyên ở hơn nửa khu vực phía Nam.

Lúc đó, Tinh Thần Phù Thủy Yuria dẫn đội của mình, từ vùng đầm lầy phía Nam truy lùng sinh vật Thâm Uyên này. Trong quá trình đó, họ đi vòng qua phía tây Cổ Vương Thành, rồi sau vài ngày truy lùng nữa, nếu đi xa hơn về phía bắc, sẽ không còn xa Thành Nguyệt Hoàn. Tinh Thần Phù Thủy Yuria cân nhắc rằng Thành Nguyệt Hoàn có quá nhiều khu vực, hơn 100 khu vực, cư dân quá đông, nhiều hơn hàng chục lần so với tổng số công dân của vài chục vương quốc thông thường.

Ngay cả khi xác suất sinh vật Thâm Uyên này xông vào Thành Nguyệt Hoàn là rất thấp, nhưng Tinh Thần Phù Thủy Yuria cũng phải tránh, đây là quái vật khổng lồ đến từ Thâm Uyên, tính bất định quá mạnh.

Vì vậy, Tinh Thần Phù Thủy Yuria quyết định phái người hệ không gian trong đội đi truyền tống đến phía trước để chặn đường. Mặc dù đã tránh được sinh vật Thâm Uyên khổng lồ đó xông đến gần Thành Nguyệt Hoàn, nhưng nó lại đến cách Thành Lạc Tinh hàng chục cây số.

Khi đội chỉ còn lại một mình Tinh Thần Phù Thủy Yuria, nàng đã thành công tiêu diệt sinh vật Thâm Uyên này, tránh được việc con quái vật này xông vào khu vực đông dân cư, hấp thụ sinh mệnh lực để hồi phục vết thương. Những việc tương tự, sinh vật Thâm Uyên này đã làm sáu bảy lần.

Còn về đòn tấn công bị trượt, làm bị thương một vũ công vô tội cách xa hàng chục cây số, Tinh Thần Phù Thủy Yuria khi đó đứng trên xác con quái vật khổng lồ, mất máu hơn chín phần mười, thở hổn hển, hoàn toàn không biết điều này. Thực ra, điều thực sự khiến mâu thuẫn dần trở nên gay gắt, chính là cơ quan hậu cần chuyên xử lý các vấn đề kiểu này của phe Phù Thủy.

Tinh Thần Phù Thủy Yuria đương nhiên không yếu, nhưng nàng thường trú ở khu vực phía Nam, quá xa Thành Nguyệt Hoàn nơi sư phụ nàng là Nguyệt Phù Thủy Cecilia sinh sống. Trong tình huống như vậy, sau khi bị lão quái vật siêu cấp Hắc Động Azler nhắm đến, cái chết của Tinh Thần Phù Thủy Yuria đã đến gần. Kẻ cuối cùng giết nàng chính là bom sinh mệnh của Cuồng Nhân. Sinh mệnh lực của nàng bị kích nổ, máu thịt từng tấc một nổ tung.

Điều này cũng dẫn đến việc, cuối cùng đưa đến trước mặt Nguyệt Phù Thủy Cecilia, chỉ còn lại nửa cánh tay trái bị than hóa nghiêm trọng. Nguyệt Phù Thủy không nói gì, thậm chí tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng sau đó, gia tộc thế lực ngầm của Hắc Động Azler đã chết sạch, chỉ còn lại một mình hắn, hàng ngàn thành viên trong một đêm hóa thành tro bụi.

“Người phụ nữ này ở đâu?”

Tô Hiểu mở lời. Nếu anh không đoán sai, Frall hẳn đã là vợ của Hắc Động Azler.

Nguyệt Phù Thủy lấy ra một cuộn giấy da, mở ra, viết sơ lược thông tin của Frall lên đó, cuộn lại một lát rồi mở ra, chữ viết dần hiện lên trên cuộn giấy.

‘Thành Lạc Tinh.’

Thấy cảnh này, Tô Hiểu không hề ngạc nhiên trước sự kỳ diệu của cuộn giấy này. Đây là một vật phẩm truyền tin, là do người cầm cuộn giấy còn lại đã viết chữ lên đó. Điều anh thực sự quan tâm là thuật sĩ đối diện kia.

Có thể bói toán ra vị trí của Frall, trình độ của thuật sĩ này chắc chắn là cực cao. Kế hoạch của Tô Hiểu từ trước đến nay đều quá nguy hiểm, nên rất tốn thuật sĩ. Điều này cũng dẫn đến việc, hễ anh gặp thuật sĩ là muốn tóm… khụ, muốn mời họ vào đội.

“Không biết vị thuật sĩ này…”

“Không được, không có gì để bàn bạc.”

Nguyệt Phù Thủy không đợi Tô Hiểu nói hết câu, lập tức từ chối.

“Điều này cũng là để đối phó Thần Giáo Hắc Ám.”

“Đừng nghĩ nữa, ta không thể đẩy hậu bối tin tưởng ta vào hố lửa.”

Nguyệt Phù Thủy lại từ chối.

Thấy vậy, Tô Hiểu cố gắng nở một nụ cười khá "hiền lành", nói: “Xem ra cô hiểu lầm rồi, đội của tôi không phải là hố lửa, đối với thuật sĩ, tôi từ trước đến nay…”

“Thành thật mà nói, ngài đã trực tiếp, gián tiếp giết bao nhiêu thuật sĩ rồi?”

Lời này của Nguyệt Phù Thủy vừa thốt ra, Tô Hiểu không nói là á khẩu, cũng nhất thời không nghĩ ra lời lẽ nào để lảng tránh chủ đề này.

“Giả sử, tôi nói là giả sử, giả sử tôi đã sát hại thuật sĩ, trên khí tức của tôi có để lại dấu vết gì không, khiến các thuật sĩ khác cảnh giác?”

Tô Hiểu nhíu mày hỏi. Anh cảm thấy đây là vấn đề cần giải quyết nhanh chóng, nếu không mỗi khi gặp thuật sĩ, đối phương sẽ như động vật nhỏ gặp mãnh thú, hoàn toàn không thể mời vào đội được.

“Bạch Dạ, khí tức của ngài, việc ngài sát hại thuật sĩ có để lại dấu vết hay không, thật sự quan trọng sao?”

Lời này của Nguyệt Phù Thủy vừa thốt ra, Tô Hiểu lập tức im lặng, đứng dậy bỏ đi. Lời đối phương nói quả thực quá đúng. Với huyết khí của anh, không chỉ thuật sĩ, mà tất cả các năng lực giả hệ phụ trợ, sau khi gặp anh đều run sợ trong lòng.

Rời khỏi tòa nhà ba tầng, Tô HiểuBố Bố lên chuyến tàu đang chờ sẵn trên đường ray. Ngoài người lái tàu, trên tàu không còn ai khác. Mục đích lần này là khu vực 130, bên đó có tháp truyền tống, có thể nhanh chóng đến Thành Lạc Tinh. Vũ công Frall ở đó, Cuồng Nhân cũng ở đó, vậy thì, Hắc Động Azler chín phần mười cũng ở đó.

Cảnh vật ngoài cửa sổ vụt qua. Mùi hương thoang thoảng khiến lòng người thư thái. Vừa rồi khi đàm phán với Nguyệt Phù Thủy, Tô Hiểu đã không thể xem một loạt thông báo treo thưởng, nội dung là:

【Bạn đã hoàn thành Treo Thưởng 2: Thần Tốc.】

【Do Đa Bội Treo Thưởng + Bù Đắp Treo Thưởng của “Danh Sách Săn Bắt Khế Ước Máu”, bạn sẽ nhận được tổng giá trị 5000 ounce Lực Lượng Không Thời Gian.】

【Bạn nhận được Mảnh Đá Không Thời Gian x150 (Đây là vật phẩm tương đương, bán cho Không Gian Luân Hồi có thể nhận được 1500 ounce Lực Lượng Không Thời Gian).】

【Bạn nhận được Hộp Bí Bảo (Vật phẩm này trong lần phán định này, có giá trị tương đương 500 ounce Lực Lượng Không Thời Gian).】

【Bạn nhận được Càn Khôn Nộ Bôn Trảm (Cuộn kỹ năng duy nhất, vật phẩm này trong lần phán định này, có giá trị tương đương 3000 ounce Lực Lượng Không Thời Gian).】

【Gợi ý: Do năng lực này có tính duy nhất, khi bạn nắm giữ năng lực này, người khác chỉ có thể nắm giữ năng lực này sau khi bạn tử vong.】

【Gợi ý: Năng lực này yêu cầu có khả năng dẫn hạ Cực Lôi cường độ cao mới có thể nắm giữ (Đã đạt).】

【Gợi ý: Năng lực này yêu cầu người sử dụng có hơn 1,4 triệu điểm Sinh Mệnh mới có thể nắm giữ (Đã đạt).】

【Cảnh báo: Năng lực này yêu cầu người sử dụng có hơn 600 điểm Kháng Lôi mới có thể đảm bảo sống sót sau khi sử dụng (Đã đạt).】

……

Bố của tôi bị bệnh nặng, gần một tháng nay, Phế Văn cơ bản đều ở bệnh viện. Gián đoạn đã lâu, thật sự xin lỗi. Hiện tại tình hình của bố tôi đã ổn định hơn nhiều, nhưng sau này vẫn phải điều trị, sau đó sẽ xin nghỉ phép. Mong các độc giả lão gia thông cảm. Trước đây tôi thấy có độc giả lão gia nhắn tin trong chương nói, bảo Phế Văn cũng nhân cơ hội này đi khám bệnh, chữa bệnh. Phế Văn cảm thấy đúng là như vậy, nên sau khi tình hình của bố tôi khá hơn, tôi đã tranh thủ đi khám, sau các loại kiểm tra, bác sĩ đã kê rất nhiều thuốc. Gần đây tôi luôn uống thuốc, tình trạng đã tốt hơn rất nhiều.

(Hết chương này)

Tóm tắt:

Tô Hiểu trên chuyến tàu đến thành phố Khu vực 146 Thành Nguyệt Hoàn, chuẩn bị cho cuộc hẹn với Nguyệt Phù Thủy Cecilia. Tại đây, anh nhận được thông tin quan trọng về Hắc Động Azler và Frall, người có khả năng là điểm yếu của hắn. Cuộc trò chuyện giữa Tô Hiểu và Cecilia tiết lộ nhiều bí mật về Huyết Mạch Hắc Ám, đồng thời mở ra những mục tiêu mới cho Tô Hiểu trong hành trình trở thành Cường Giả Tối Thượng. Anh nhận thức rõ mối nguy hiểm đang rình rập nhưng cũng quyết tâm hoàn thành các mục tiêu của mình.