Chương 3912: Nhiệm vụ Thế giới

Cực Bắc, Băng Nguyên Tĩnh Mịch.

Băng Nguyên Tĩnh Mịch hôm nay chẳng còn chút tĩnh mịch nào. Bầu trời vốn xanh trắng, lạnh lẽo ngày nào giờ mây đen giăng kín, tạo thành một xoáy nước Lôi Giới khổng lồ, hùng vĩ.

Sở dĩ chọn nơi đây để dẫn lôi là vì nơi này bị băng phong trường kỳ, khiến độ hoạt động của nguyên tố cực kỳ thấp. Thêm vào đó, khu vực bóng tối lan tràn ở phía nam lục địa lại mang đặc tính vực sâu mạnh mẽ, tạo nên một hiệu ứng bài xích nguyên tố tự nhiên. Lâu dần, một lượng lớn nguyên tố tự nhiên bị bài xích đến "Băng Nguyên Tĩnh Mịch" ở cực Bắc, trầm lắng tại đây với hoạt lực thấp. Khi một "thuật thức dẫn Lôi Giới" cỡ lớn xuất hiện ở đây, tự nhiên sẽ gây ra phản ứng dây chuyền.

Với kinh nghiệm phong phú của Tô Hiểu trong việc dẫn Lôi Giới và chịu sét đánh, một thế giới càng rộng lớn thì lượng nguyên tố tự nhiên chứa đựng càng nhiều, Lôi Giới của thế giới đó càng mạnh. Đây cũng là lý do vì sao khi dẫn lôi ở Siêu Thoát Chi Giới, Tô Hiểu thường xuyên gặp hiểm cảnh. Nếu không kích hoạt "Táo Đỏ Thịnh Trang", một đạo Lôi Giới của Siêu Thoát Chi Giới giáng xuống có thể tiễn cả Tô Hiểu và kẻ địch hùng mạnh đi cùng một lúc.

Chọn được 'phong thủy bảo địa' ưng ý, đương nhiên là bắt đầu rèn luyện khả năng kháng sét cho Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư. Tô Hiểu ước tính, khi hắn dùng thân thể dẫn lôi bằng nguyên tố thân hòa ở thế giới này, cường độ cột Lôi Giới dẫn xuống đạt khoảng 4500-5000. Trong khi đó, Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư hiện tại chỉ có thể chịu được cường độ cao nhất là 3200-3500, đây đã là kết quả của việc rèn luyện rất nhiều lần trước đây.

Đối với việc rèn luyện kháng sét, Địch Tư tỏ ra rất 'tích cực', nhưng nó nói muốn thích nghi với thế giới này trước, tức là bay vài giờ trên không. Nghe vậy, Tô Hiểu nhấc khẩu súng "Ngủ Ngon Ngoan" do Bố Bố Uông phát triển, bắn vài phát vào Địch Tư, đưa con Hỏa Long đang định chuồn này vào giấc ngủ.

Gió lạnh gào thét trên băng nguyên. Trong căn lán tạm trú cách đó mấy chục cây số, đủ loại thiết bị cứu hộ và thuốc men đã được chuẩn bị đầy đủ. Tô Hiểu kích hoạt thuật thức dẫn lôi. Sau một khoảnh khắc yên tĩnh ngắn ngủi, tiếng sấm ầm ầm vang vọng bên ngoài, cùng với tiếng gầm của Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư.

Bố Bố Uông, A Mỗ, Ba Ha, Bối Ni nhìn Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư bên ngoài qua ô quan sát. Trong đó, Ba Ha cảm thán: "Quả nhiên là Hỏa Long, cứng rắn thật, gầm một tiếng xong rồi im re."

"Gâu."

"Ờ, hình như đúng là bất tỉnh rồi."

Ba Ha không tránh khỏi có chút hả hê. Mối quan hệ giữa Địch Tư và Bố Bố Uông, A Mỗ, Ba Ha trước giờ không mấy tốt đẹp. Còn với Bối Ni thì càng không thân quen, thỉnh thoảng có hòa thuận sống chung chỉ là vì lúc đó tâm trạng tốt mà thôi.

Ba Ha đáp xuống đống thùng thuốc chất chồng: "Đại ca, thuốc cấp cứu của chúng ta chuẩn bị hơi nhiều rồi phải không? Dù là Hỏa Long, chắc cũng không dùng hết nhiều thế đâu."

"Không nhiều."

Tô Hiểu vừa nói, vừa nhấc khẩu súng "Ngủ Ngon Ngoan", một mũi phi tiêu điện từ ghim vào cổ A Mỗ. A Mỗ nuốt ực miếng thức ăn đang nhai dở trong miệng rồi ngã xuống.

Thấy cảnh này, Bố Bố Uông, Ba Ha, Bối Ni đều nghĩ ra điều gì đó. Kèm theo tiếng "Ôi mẹ ơi", "Á ú ú gâu", "Meo meo" các loại, chúng chạy về phía cửa.

Phụp, phụp, phụp.

Sau ba tiếng phi tiêu điện từ bắn ra, cả ba đứa chúng nó đều ngã xuống. Cái "thuật thức dẫn Lôi Giới" bố trí lần này có giá thành cực cao, là do Tô Hiểu đã tích góp vật liệu từ rất lâu mới hoàn thành. Hơn nữa, "thuật thức dẫn Lôi Giới" này vốn không phải chuẩn bị cho Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư, mà là cho bốn đứa đang nằm trên đất lúc này.

Tô Hiểu thỉnh thoảng sẽ dẫn Lôi Giới để đối phó với kẻ địch hùng mạnh. Dù không nghĩ đến việc để Bố Bố Uông, A Mỗ, Ba Ha, Bối Ni có thể chịu được cường độ Lôi Giới mà hắn dẫn xuống, nhưng ít nhất cũng phải có đủ khả năng kháng sét để khi đối mặt với tình huống như vậy, chúng có nhiều cơ hội thoát thân hơn, thay vì bị Lôi Giới dẫn xuống tiêu diệt trong nháy mắt.

Trước đây khi nói đến việc rèn luyện kháng sét, bốn đứa Bố Bố Uông chạy nhanh không thể tả. Lần này, chúng vui vẻ đến xem Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư tăng cường kháng sét, lại vô cùng tích cực.

Một lát sau, trên "thuật thức dẫn Lôi Giới", Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư bị xích sắt trói chặt. Bố Bố Uông, A Mỗ, Ba Ha, Bối Ni thì bị sợi Linh Ảnh Trì trói buộc. Tô Hiểu khoanh chân ngồi trên "thuật thức dẫn Lôi Giới", với tiêu chí không lãng phí tài nguyên, hắn đương nhiên cũng muốn thử xem liệu có thể nhân cơ hội này mà tăng cường thêm khả năng kháng sét không.

Một đạo Lôi Giới từ trên cao giáng xuống. Tiếng rồng gầm và chó sủa không ngừng vang lên, khiến những vong linh muốn đến xem xét không dám tiến lên nhiều. Phải nói rằng, giọng của Bố Bố Uông đúng là rất to, đôi khi tiếng sủa của nó còn át cả tiếng rồng gầm, nhưng chỉ giới hạn ở tiếng kêu thảm thiết.

Giai đoạn đầu của Lôi Giới giáng xuống, đối với Tô Hiểu mà nói tương đối dễ chịu. Hắn thậm chí còn có tinh lực mở danh sách thành phố để xem tình hình hiện tại của Mộc Vũ Thành.

Ổ trùng của phe ta sắp bước vào giai đoạn năm. Đến giai đoạn này có thể xây dựng "Tháp Không Gian Trùng Tộc", khi đó hiệu suất sản xuất "thức ăn" sẽ tăng mạnh. Hiện tại, phe ta mỗi giờ sản xuất 96 vạn đơn vị "thức ăn". Tính theo chi phí 40 đơn vị "thức ăn" cho mỗi Cuồng Thú Nhân, phe ta mỗi giờ có thể sản xuất 24000 Cuồng Thú Nhân, một ngày là 57.6 vạn tên.

So với dòng quân đoàn vô tận trong tưởng tượng, số lượng này còn xa mới đủ. May mắn thay, đây chỉ là giai đoạn chuẩn bị ban đầu. Ước tính khi số lượng Cuồng Thú Nhân vượt quá một triệu, sản lượng "thức ăn" của phe ta có thể đạt đỉnh. Đến lúc đó, muốn che giấu quân đoàn Cuồng Thú Nhân dưới lòng đất thì chẳng khác nào mơ mộng hão huyền.

Trong điều kiện phải liên tục sản xuất quân đội, Tô Hiểu phải giải quyết cuộc đối đầu với Đại Lãnh Chúa Cổ Nhĩ Bách trong vòng hai ngày. Vừa nghĩ đến đây, một đạo Lôi Giới giáng xuống. Bối Ni đang trốn trong vòng tay hắn, muốn nhờ đó mà tránh né uy lực Lôi Giới, bỗng nhiên bị hắn nhấc lên. Thường ngày lười biếng thì không sao, nhưng một buổi rèn luyện hao tốn lượng lớn tài nguyên như thế này, đương nhiên không thể để Bối Ni lười biếng được.

"Mèo meo meo!"

Tiếng kêu của Bối Ni vang rất xa, đến tận mấy chục cây số ngoài, nơi các Vong Linh, U Hồn đang tụ tập.

Mấy vị Đại trưởng lão Vong Linh mắt xanh thẳm nhìn nhau, cuối cùng quyết định, tốt nhất đừng chọc vào người tộc đó. Trong cuộc đời dài tới hàng ngàn năm của họ, họ thực sự chưa từng thấy một người tộc nào tự tàn nhẫn với bản thân đến vậy, tự mình dẫn Lôi Giới xuống đánh mình, điều này khiến các Vong Linh cảm thấy sợ hãi.

...

Ven khu vực đầm lầy lớn, khu vực sương độc.

Ùng ục ùng ục...

Trong vũng nước độc tím đen, một loạt bọt khí nổi lên. Một con cóc to bằng con trâu đất nổi lên từ đó. Nó khó nhọc bò lên bờ, há to miệng, nôn ra từng ngón tay biến dạng đủ kiểu. Chỉ khi nôn xong ngón tay cuối cùng, nó mới có thể thở hổn hển.

Con cóc màu xanh xám to bằng con trâu đất này thở dốc liên hồi, lòng vẫn còn hoảng sợ, miệng lẩm bẩm: "Chỉ chút nữa là chết trong tay... Cổ Thần này. May mà... đã chuẩn bị đủ trứng."

Đúng vậy, đây chính là Vương của Đầm Lầy thoát chết trong gang tấc. Là một bậc thầy ẩn mình nổi tiếng từ Kỷ Nguyên thứ hai, vốn là Cường Giả Sơ Kỳ, nhưng vì đã qua thời kỳ đỉnh cao, rơi xuống Cường Giả Đỉnh Phong. Đối với điều này, Vương của Đầm Lầy lập tức thay đổi tâm thái. Sự kiêu ngạo của một Cường Giả năm xưa bị nó gạt phăng, so với cái mạng nhỏ, thể diện chẳng đáng nhắc tới.

Đây cũng là lý do vì sao ở thế giới trước, Vương của Đầm Lầy lại hèn nhát đến mức đó. Mặc dù nó không có giao tình với phe Diệt Pháp, nhưng theo nó thấy, trận chiến đó tuyệt đối không thể diễn ra. Nó không biết nhiều điều khác, nhưng nó đã từng trải nghiệm sức mạnh của Diệt Pháp giả. Đó là ở Kỷ Nguyên thứ hai, nó bị một trong những Diệt Pháp giả mạnh nhất lúc bấy giờ đánh cho một trận. Nếu không phải nó chỉ hơi mạo phạm, đối phương chắc chắn sẽ biến nó thành lẩu cóc trâu.

"Khốn kiếp, cứ tưởng Kỷ Nguyên thứ ba chẳng có nhân vật nào, có thể sống thoải mái, vậy mà toàn là yêu ma quỷ quái gì không."

Vương của Đầm Lầy vừa dứt lời, nó lại trợn trắng mắt, nôn ra một ngón tay, khiến nó có chút sống không còn gì luyến tiếc.

"Ngươi đã gặp Thần Phụ rồi."

Một giọng nói vang lên, Vương của Đầm Lầy nghe tiếng nhìn lại, phát hiện đó là Đích Nữ Vực Sâu mắt đen kịt. Đối phương vẫn giữ hình dáng cô bé, nhưng Vương của Đầm Lầm có cảm giác, hình dáng này chỉ là lớp vỏ bên ngoài của đối phương mà thôi, ẩn giấu bên trong lớp vỏ này mới là chân dung thật của nàng.

Thấy Đích Nữ Vực Sâu, Vương của Đầm Lầy lộ vẻ mừng rỡ. Nó cực kỳ đau đớn lại nôn ra một ngón tay trắng bệch, khó nhọc hỏi: "Có... có cách nào cứu ta không?"

Đích Nữ Vực Sâu nghiêng đầu, mắt ánh lên ý cười, vén tóc ra sau tai, nói một cách đáng yêu: "Không có đâu, bị Thần Phụ để mắt tới thì ngươi chết chắc rồi."

Hình như lại nghĩ đến điều gì, ý cười trong mắt Đích Nữ Vực Sâu càng đậm: "Ngươi sẽ không nghĩ đó chỉ là một hệ Cổ Thần thôi chứ? Ngay cả Định Mệnh của Bình Minh còn bị Diệt Pháp giả Thiên Tuyển đó hành cho nửa sống nửa chết, giờ vẫn đang bị giam cầm giữa sự sống và cái chết, vậy mà Thần Phụ lại bình an vô sự. Thần Phụ đó chính là Khởi Thủy Chi Tử đó, vậy nên, số phận đã định rồi."

Đích Nữ Vực Sâu nhìn Vương của Đầm Lầy càng lúc càng đau khổ, ý cười trong mắt càng đậm, như thể việc chứng kiến bất hạnh và đau đớn của người khác mang lại niềm vui cho nàng.

"Chẳng lẽ ngươi không nhận ra, lần giao tranh này của những kẻ đó, ta đã trốn thật xa? Trong ba người đó, một kẻ tự mình leo lên trở thành 'Thiên Tuyển', một kẻ tự mình giành được 'Khởi Thủy Chi Tử' sau này, còn một kẻ muốn 'soán đoạt Thiên Tuyển'. Ba con quái vật này vốn không có loại số phận này, tất cả đều dựa vào bản thân để đi đến bước này. Nói thật, ta không mấy quan tâm đến những kẻ có số phận mạnh mẽ, ta lại rất sợ những kẻ tự mình tạo nên bản thân, ý chí của họ mạnh như quái vật, ta không thể mê hoặc họ."

Nói đến đây, Đích Nữ Vực Sâu nheo mắt lại, dường như có chút không vui trong lòng, nhưng nàng cúi người xuống, như thể hít một hơi sự đau khổ của Vương của Đầm Lầy, điều này khiến gương mặt nàng lại nở vài phần nụ cười.

"Cứu... ta."

Vương của Đầm Lầy bắt đầu trở nên xám trắng, từng lớp da chết bong tróc.

"Ngươi là con cừu non bị 'Khởi Thủy Chi Tử' để mắt tới, ta làm sao cứu được ngươi. Ồ! Chỉ vài giây trước, nó đã để mắt tới người khác rồi. Ngươi thật may mắn, và cũng thật xui xẻo."

"Tại... sao."

"Tại sao ư? Bởi vì sau khi lão già đó để mắt tới người khác, ta mới có chút khả năng cứu ngươi."

Nghe Đích Nữ Vực Sâu nói vậy, trong mắt Vương của Đầm Lầy hiện lên vẻ hy vọng, nhưng Đích Nữ Vực Sâu cười híp mắt tiếp tục nói:

"Nhưng mà, ta không muốn cứu ngươi. Chẳng lẽ ngươi không biết, thứ ta thích nhất chính là nếm trải đau khổ sao? Đặc biệt là những kẻ sợ chết đến tột cùng như ngươi. Khi ngươi chịu đựng nỗi đau cực lớn, nỗi đau của ngươi, quả thực... ngọt ngào đến mức khiến người ta không thể ngừng lại."

Trong lúc nói chuyện, trong đôi mắt đen kịt của Đích Nữ Vực Sâu hiện lên con ngươi đỏ tươi, cùng với nụ cười dần nở trên gương mặt nàng, để lộ hai chiếc răng nanh nhọn hoắt như tiểu ác ma.

Vương của Đầm Lầy khó nhọc lên tiếng: "Tọa độ của ngươi, ta đã thiết lập thuật thức. Sau khi ta chết, sẽ gửi cho... một người nào đó."

Nghe vậy, Đích Nữ Vực Sâu cười tít mắt.

"Ồ? Ồ? Ồ? Gửi cho ai vậy? Tên Diệt Pháp đó? Hắn bận rộn lắm, không có thời gian tìm ta gây rắc rối đâu. Hơn nữa, tại sao hắn lại tìm ta gây rắc rối vì cái chết của ngươi chứ?"

"A... Gia... Sa."

Vương của Đầm Lầy khó nhọc lên tiếng. Khoảnh khắc tiếp theo, Đích Nữ Vực Sâu trở nên vô cảm. Nàng đột nhiên một tay tóm lấy Vương của Đầm Lầy to như con trâu đất, quăng mạnh nó xuống vũng bùn, rồi tiến lên, dùng chân dẫm mạnh liên tục.

"Ngươi, dám, uy hiếp ta, uy hiếp ta! Chết, chết! Chết đi!!"

Đích Nữ Vực Sâu dẫm đạp Vương của Đầm Lầy một trận dữ dội, cho đến khi mệt thở hổn hển. Nàng nhìn chằm chằm Vương của Đầm Lầy với vẻ mặt khó coi một lúc, cuối cùng khịt mũi một tiếng, nhấc chân sau bên phải của Vương của Đầm Lầy, đi về phía ngoài khu vực sương độc. Rõ ràng là muốn cứu Vương của Đầm Lầy.

Lý do là, một khi 'chị gái thân yêu A Gia Sa' của nàng biết nàng đang ở đâu, chỉ nghĩ đến kết quả đó thôi, Đích Nữ Vực Sâu đã rùng mình. Đó chính là 'hậu duệ' của Phụ thân và Vườn Ươm Hắc Ám, vừa là chị gái của nàng, vừa là khắc tinh tự nhiên của nàng.

...

Mộc Vũ Thành, phủ Lãnh Chúa, phòng dưỡng bệnh ở tầng năm.

Bố Bố Uông, A Mỗ, Ba Ha, Bối Ni toàn thân quấn băng gạc nằm cạnh nhau trên những chiếc giường lớn nhỏ khác nhau. Trong đó, Bố Bố Uông trong giấc ngủ thỉnh thoảng vẫn rên ư ử và rùng mình, rõ ràng là trong mơ vẫn đang bị Lôi Giới đánh, đúng là trải nghiệm đỉnh cao.

Chưa nói đến bốn đứa chúng nó, ngay cả Tô Hiểu cũng quấn không ít băng gạc giảm đau trên người. Khó khăn lắm mới tích góp đủ vật liệu cho một lần "thuật thức dẫn lôi", đương nhiên không thể lãng phí. Ngược lại, khả năng kháng Lôi Giới của hắn đã tăng lên 785 điểm.

Xuống thư phòng ở tầng ba, Chấp Chính Quan Mai Nhĩ Thác Lôi, Hi Na và những người khác đều có mặt. Thấy Tô Hiểu đến, tất cả mọi người đều đứng dậy. Hi Na trong số đó như thấy vị cứu tinh. Vì không có ý định để lão hồ ly Chấp Chính Quan Trưởng Gilbert làm Phó Thành Chủ, Tô Hiểu đã để Hi Na làm Phó Thành Chủ tạm quyền.

Hắn chắc chắn Hi Na không phải người có năng lực này, nhưng không thành vấn đề. Nhiệm vụ duy nhất của nàng là ký tên. Ứng cử viên Phó Thành Chủ thực sự phù hợp đã trong quá trình tuyển cử, dự kiến một tuần sau sẽ chọn ra được.

Phớt lờ ánh mắt cầu cứu đau khổ của Hi Na, Tô Hiểu dẫn cặp chị em song sinh vào phòng trong.

Tô Hiểu bảo quản gia đi pha trà bánh. Quản gia biết đây là những lời nàng không thể nghe, nên nhẹ nhàng đóng cửa rời đi. Tô Hiểu ngồi xuống, ra hiệu cho cặp chị em song sinh ngồi đối diện.

"Hai người là ai?"

Tô Hiểu nhìn cô em gái trong cặp song sinh. Cô em gái khá nhút nhát, cúi đầu. Người chị bên cạnh nói:

"Chúng tôi là những người tộc có năng lực khác thường."

"..."

Tô Hiểu không nói gì, thời gian từng giây từng phút trôi qua. Cặp chị em song sinh đối diện vẫn giữ vẻ bình tĩnh, chúng không biết rằng cơ hội của chúng đang dần trôi đi theo thời gian.

"Thật sao."

Tô Hiểu phá vỡ sự im lặng. Trảm Long Thiểm đang thu vỏ xuất hiện trong tay hắn. Ma Linh Lưỡi Dao xuất hiện sau lưng hắn, trên người Ma Linh từ từ bốc lên khói đen xanh, một bàn tay khoác lên vai Tô Hiểu, đôi mắt ánh lên tia sáng xanh như thể đang nhìn chằm chằm con mồi.

"Động vật ăn thịt cuối cùng rồi cũng phải đi kiếm ăn, nhưng không nên kiếm ăn trong địa bàn của ta mà không lên tiếng."

Tô Hiểu nói, trong khi Huyết Khí bao trùm căn phòng trong.

Suy cho cùng, sáu người Hi Na là tổ chức tự do. Trong sáu người này, Tô Hiểu thực ra chỉ định giữ lại Hi Na, Tiểu Cự Nhân Mô Đa, Độc Nhãn Xà. Ba người này quả thực đã vì Mộc Vũ Thành mà xả thân, có họ ở đó, cơ bản không cần bận tâm đến đủ loại chuyện vặt vãnh của Mộc Vũ Thành. Còn về Thợ Máy Người Lùn, lão già này đã đắc tội với Lãnh Chúa Đỏ Tươi, chỉ có thể chủ động trốn vào một thành phố nhỏ như Mộc Vũ Thành, và lợi dụng Hi Na cùng những người khác làm vỏ bọc.

Cặp chị em song sinh còn thú vị hơn. Tô Hiểu có thể cảm nhận được, chúng vẫn chưa đạt đến mức độ khí tức vực sâu, đủ đen tối, nhưng vẫn còn một bức tường ngăn cách không thể vượt qua với hệ vực sâu. Hơn nữa, chúng còn lén lút kiếm ăn dân thường trong thành.

Với tính cách của Hi Na, đương nhiên nàng không thể nhận ra điều này. Tiểu Cự Nhân Mô Đa là một thằng ngốc ngây thơ bị chấn thương sọ não nghiêm trọng. Độc Nhãn Xà là người thâm trầm, hắn đã nhận ra cặp chị em song sinh lén lút kiếm ăn, nhưng xét đến giá trị lợi dụng, hắn giả vờ không biết. Còn Thợ Máy Người Lùn thì hoàn toàn biết rõ, thậm chí ở một mức độ nào đó, còn là đồng lõa với cặp chị em song sinh.

Huyết Khí không ngừng kích thích giác quan, khiến cặp chị em song sinh tin rằng, nếu chúng còn dám nói thêm một lời dối trá nào nữa, thứ đón chờ chúng sẽ là một lưỡi dao sắc bén nhanh đến mức không thể né tránh.

"Chúng tôi là... Hắc Ám Tư Sinh."

Cặp chị em song sinh đứng dậy. Đương nhiên đây không phải là muốn tử chiến với Tô Hiểu, chúng sẽ không điên rồ và ngu xuẩn đến mức đó, mà là muốn bày tỏ thái độ rằng chúng sẽ không ngồi chờ chết. Chỉ cần gặp mối đe dọa chí mạng, chúng sẽ lập tức bỏ chạy. Rất tiếc, lần này chúng đối mặt với một lão thợ săn đã cho chúng cơ hội ngay từ đầu, không thể thoát được.

Cốc cốc cốc...

Tiếng gõ cửa vang lên, là quản gia mang trà bánh đến. Với sự tinh tế của quản gia, nàng không thể không hiểu rằng vừa rồi Tô Hiểu cố ý sai nàng đi, chắc chắn là có chuyện quan trọng.

Đặt trà bánh xuống, quản gia khẽ nói: "Đại nhân, tên người lùn đó muốn gặp ngài."

Quản gia đương nhiên không phải không hiểu lời Tô Hiểu vừa nói, mà là hiện tại có chuyện Tô Hiểu đã dặn dò nàng từ trước.

"..."

Tô Hiểu không nói gì, chỉ dựng đứng Trảm Long Thiểm đang đặt trên đùi, một tay đặt ở cuối chuôi đao. Sau khi quản gia ra ngoài, Thợ Máy Người Lùn bước vào phòng trong. Lão người lùn râu ria này khẽ ho một tiếng, cười tươi nói:

"Tiên sinh Bạch Dạ, thứ ngài cần đã làm xong rồi."

Một thiết bị hình bầu dục cỡ nắm tay được đặt trên bàn. Tô Hiểu nhấc lên, thiết bị này mở ra, bên trong là những xúc tu máy móc cực kỳ tinh vi, cùng với thiết bị xúc tác tương ứng. Ban đầu cứ nghĩ công nghệ người lùn ở Kỷ Nguyên thứ hai đã thất truyền, không ngờ vẫn còn truyền lại được một ít.

Thứ này tên là Thiết bị Cộng Hưởng Xúc Tác, dùng để nâng cao mức độ xúc tác dược tề, rất được các Luyện Kim Sư của Kỷ Nguyên thứ hai yêu thích. Nhưng tiếc thay, gia tộc người lùn nắm giữ kỹ thuật này quá kiêu ngạo, theo sự diệt vong của phe Luyện Kim, gia tộc người lùn này bị kẻ thù liên thủ đồ sát.

"Muốn phần thưởng gì?"

"Tiên sinh Bạch Dạ, tôi muốn đưa cặp song sinh rời khỏi đây, đến..."

Tô Hiểu giơ tay ra hiệu Thợ Máy Người Lùn không cần nói tiếp. Trảm Long Thiểm trong tay hắn thu vào không gian trữ đồ. Thấy vậy, Thợ Máy Người Lùn lên tiếng cảm ơn.

"Đi báo thù sao?"

Lời của Tô Hiểu khiến bước chân của Thợ Máy Người Lùn đang đi ra ngoài khựng lại, ngập ngừng một lát, thành thật nói: "Phải."

Đợi Thợ Máy Người Lùn đi rồi, trong phòng trong chỉ còn lại một mình Tô Hiểu. Bỗng nhiên, một giọng nữ vang lên từ bóng tối phía sau hắn.

"Hắn không thể thành công đâu, hơn nữa rất nhanh sẽ bị bóng tối nuốt chửng. Đôi chị em đó ta biết, đừng nhìn chúng thần bí lại tao nhã, toàn là giả vờ thôi, thực ra toàn nói dối. Mặc dù đó là bản tính yếu đuối và đê tiện của Hắc Ám Tư Sinh, nhưng ta ghét những kẻ không thành thật."

Đích Nữ Vực Sâu bước ra từ bóng tối, ném Vương của Đầm Lầy nửa sống nửa chết như con trâu đất lên bàn trà, còn rất giữ vệ sinh đi rửa tay, rồi ngồi xuống ghế gỗ đối diện Tô Hiểu, bắt đầu thưởng thức trà bánh.

"Mà này, Diệt Pháp ngươi tìm được quản gia này ở đâu vậy? Nàng luôn che giấu khí tức bản nguyên của mình, để tránh bị Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt ở khu vực bóng tối phía nam lan tràn phát hiện, tìm đến nuốt chửng nàng. Bây giờ có sự bảo hộ của ngươi, nàng chắc chắn yêu ngươi từ trong ra ngoài rồi. Thật lòng mà nói, nàng có phải có tư tình gì với ngươi không, nên ngươi mới bảo hộ nàng, với nhan sắc này, ngươi không lỗ đâu."

Đích Nữ Vực Sâu ra vẻ ta đây hiểu chuyện. Còn về việc nàng tại sao lại xuất hiện ở đây, thực ra ở thế giới trước, Tô Hiểu đã cảm nhận được sự tồn tại của Đích Nữ Vực Sâu.

Tô Hiểu và Thành Chủ Hạ Nhĩ Nhân đã nhiều lần tiếp xúc gần, với khả năng cảm nhận khí tức vực sâu của hắn, ngay lần gặp đầu tiên, hắn đã nhận ra khí tức vực sâu tàn dư rất nhạt trên người Thành Chủ Hạ Nhĩ Nhân.

Chỉ là, lần gặp đó Tô HiểuĐích Nữ Vực Sâu đều cảnh giác lẫn nhau, nước sông không phạm nước giếng. Còn lần này ở Vương Quốc Thực Vật Á Cách Ngõa, sau khi Tô Hiểu đến sào huyệt của Vương của Đầm Lầy, hắn lập tức nhận ra khí tức vực sâu quen thuộc đó. Cả hai xác định đều không phải cố ý, mà thực sự là tình cờ gặp nhau, việc có chút giao thiệp là điều đương nhiên.

"Nói đi, lần này tìm ta có chuyện gì, chẳng lẽ là muốn ta nuốt chửng hai chị em đó? Chuyện này, ngươi tùy tiện phái một tùy tùng là được rồi mà."

Trong đôi mắt đen kịt của Đích Nữ Vực Sâu ánh lên vẻ trêu chọc. So với tâm trạng vui vẻ hiện tại của nàng, Vương của Đầm Lầy nằm thoi thóp trên bàn trà, run rẩy khẽ nói ra hai chữ "cứu ta".

"Khu vực bóng tối lan tràn phía nam có bao nhiêu Hắc Ám Tư Sinh?"

Tô Hiểu lên tiếng, điều này khiến nụ cười trên mặt Đích Nữ Vực Sâu càng đậm.

"Diệt Pháp, ngươi rốt cuộc đang nghĩ gì vậy, ta là Đích Nữ Vực Sâu chuyện này ngươi cũng không phải không biết, làm sao ta có thể nói cho ngươi chuyện này chứ..."

Đích Nữ Vực Sâu còn chưa nói hết lời, Tô Hiểu lấy ra một viên kết tinh màu trắng ngà. Viên kết tinh này to khoảng quả vả, chất cảm mềm dẻo như thạch. Một mùi hương ngọt ngào mà chỉ hệ vực sâu mới có thể cảm nhận được thoang thoảng bay đến mũi Đích Nữ Vực Sâu. Nàng hít một hơi thật sâu, trong mắt hiện lên con ngươi đỏ tươi.

Tô Hiểu ném viên tinh thể trắng ra. Không ngờ Đích Nữ Vực Sâu lại trực tiếp dùng miệng đón lấy. Nàng nhai ngon lành, nói:

"Bên đó chỉ có một Hắc Ám Tư Sinh, đúng vậy, chính là cái Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt mà ta vừa nói đó."

"Bậc nào."

"Này! Đừng đùa kiểu đó chứ, tính kỹ ra, đó là thân tộc của ta, làm sao ta có thể phản bội..."

Ba viên tinh thể trắng được ném ra, bị Đích Nữ Vực Sâu đón lấy.

"Khụ, tính toán kỹ càng thì ta là Đích Nữ Vực Sâu, nó chỉ là một Hắc Ám Tư Sinh, không xứng xách dép cho cha ta, nên với nó còn không tính là họ hàng xa. Phản bội nó, không không không, đây không phải phản bội, ta là vì thế giới này mà loại trừ bóng tối. Ô hô, ta quá nhân ái rồi, mau khen ta đi."

Sau một hồi tự thuyết phục bản thân, Đích Nữ Vực Sâu không hề có chút áp lực tâm lý nào khi phản bội Hắc Ám Tư Sinh đó.

"..."

"Chậc, đừng có kiêu ngạo quá chứ, danh tiếng của các ngươi Diệt Pháp cũng chẳng khá hơn chúng ta là bao đâu, đồ quái vật Huyết Khí."

"..."

"Chậc, không thèm để ý người ta sao, dù sao ta cũng không phải con người, ha ha ha ha!"

Đích Nữ Vực Sâu chống nạnh ngửa đầu cười lớn. So với chị gái nàng A Gia Sa, tính cách của Hắc Ám Tư Sinh này không phải là hoạt bát mà giống như một thiếu nữ thần kinh. Hơn nữa, sở thích của nàng ít nhiều đều có chút bệnh hoạn, hẳn là liên quan đến việc nàng bị trục xuất khỏi phe vực sâu. Ít nhất, vài đại gia tộc vực sâu đều không công nhận nàng là Đích Nữ Vực Sâu.

"Cái Hắc Ám Tư Sinh đó ở bậc thứ hai, tương đương với cường giả cấp Tuyệt Cường."

"..."

Tô Hiểu đứng dậy, đi về phía sân sau nơi đã bố trí "Trận Pháp Truyền Tống Diệt Pháp".

"Không phải chứ, khu vực bóng tối lan tràn đó rất lớn, sinh vật bóng tối nhiều đến vô tận, ngươi một mình đi sao?"

"..."

Tô Hiểu vẫn không nói gì, hắn chỉ đứng lên "Trận Pháp Truyền Tống Diệt Pháp", ánh mắt nhìn về phía Đích Nữ Vực Sâu, ý tứ rất đơn giản, hỏi đối phương có đi cùng không.

"Ta không đi đâu, còn có việc khác."

Đích Nữ Vực Sâu nhìn "Trận Pháp Truyền Tống Diệt Pháp" dưới chân Tô Hiểu, không có ý định đứng lên trận pháp đáng ngờ này. Khi truyền tống bắt đầu, một tiếng "đùng" trầm đục vang lên, khiến Đích Nữ Vực Sâu lùi lại một bước nhỏ. Nàng nhìn kỹ, ghi nhớ hình dáng trận pháp này rồi quyết định sau này sẽ không sử dụng loại trận pháp truyền tống tương tự.

...

Lục địa Lãnh Chúa, khu vực phía nam nhất. Bầu trời nơi đây tối đen như mực, nhìn ra xa, dưới bầu trời là sương mù đen kịt lan tràn, bao phủ cả vùng.

Tô Hiểu đã có kế hoạch đến đây từ sớm, đương nhiên đã để Ba Ha thiết lập "tọa độ" ở đây trước. Hắn lấy Trảm Long Thiểm đang thu vỏ ra, cắm vào thắt lưng.

Ngập ngừng một lát, tạm thời giải trừ trạng thái trang bị của "Đêm Cuồng Liệp". Không phải tự nhiên hắn lương tâm trỗi dậy với một vị tông sư rèn đúc nào đó, mà thực sự là vì sau đó còn có những trận tử chiến khác, cần phải quý trọng độ bền của "Đêm Cuồng Liệp".

Tô Hiểu từng bước tiến vào khu vực bóng tối lan tràn phía trước. Trước khi nâng cấp "Thanh Ảnh Vương" lên cấp 76, hắn tuyệt đối không dám một mình tiến vào nơi này, điều đó chẳng khác nào tìm chết. Nhưng bây giờ, hắn có tự tin xông vào, chống chọi với vô số sinh vật bóng tối, chém giết Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt kia.

Đây là loại Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt khá đặc biệt trong số những kẻ mà hắn từng đối phó. Bản thân thực lực chiến đấu của Hắc Ám Tư Sinh này chỉ ở mức Tuyệt Cường hơi yếu hơn một chút, nhưng nó có thể tạo ra một lối đi vực sâu quy mô trung bình, từ đó liên tục triệu hồi sinh vật bóng tối từ vực sâu ra và khống chế chúng. Mặc dù sinh vật bóng tối chỉ là loại lính quèn cấp pháo hôi trong vực sâu, nhưng ở bất kỳ thế giới vật chất nào, một khi sinh vật bóng tối hình thành quy mô, chắc chắn sẽ là tai họa kinh hoàng.

Xoẹt!

Trường đao xuất vỏ, Tô Hiểu bước vào bóng tối. Tầm nhìn nhanh chóng thích nghi với bóng tối. Phía trước, từng đôi mắt đỏ máu đang nhìn chằm chằm vào hắn.

"Gào!!!"

Sinh vật bóng tối từ bốn phương tám hướng xông đến, răng nanh sắc nhọn, đủ loại năng lực kỳ lạ.

"Nhận Đạo Đao – Siêu Hoàn Đoạn!"

Xoẹt!

Vệt chém hình tròn khuếch tán, trong khoảnh khắc, sinh vật bóng tối ở khu vực xung quanh bị quét sạch.

Năm giờ sau, khu vực trung tâm bóng tối.

Chỉ còn cánh tay phải cầm đao, thân trần với những vết máu trên người, Tô Hiểu đứng trên đầu một con cự thú bóng tối. Dưới chân phải hắn là Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt đã bị Ma Linh Lưỡi Dao nuốt chửng đến khô quắt, vốn dĩ nó là một khối xúc tu đen kịt khổng lồ.

Xung quanh, là từng con dã thú bóng tối mắt đỏ máu, khóe miệng và răng nanh rỉ nước dãi ăn mòn. Chúng không phải là những con thú vô tri. Đối mặt với sát thần đột nhiên xông vào này, lúc này chúng cũng không dám tiến lên nhiều, nhưng cơn giận bùng nổ trong lòng khiến chúng không cam lòng rút lui như vậy.

Tô Hiểu đá văng lớp da ngoài của Hắc Ám Tư Sinh dưới chân. Đây đúng là thứ tốt, nhưng những dã thú bóng tối xung quanh không phải dễ xơi, thêm vào đó, nơi này không thể dẫn Lôi Giới xuống được.

Lớp da ngoài của Hắc Ám Tư Sinh rơi vào giữa các dã thú bóng tối, chúng bắt đầu tranh giành, cắn xé một cách man rợ. Tận dụng cơ hội này, Tô Hiểu một đao chém đứt dã thú bóng tối khổng lồ dưới thân, lấy cánh tay đứt lìa từ trong miệng con cự thú ra, thuần thục bảo quản bằng "Thiết bị Duy Trì Sự Sống", sau đó triệu hồi Lãnh Chúa Liệt Xa.

Lên xe, đoàn tàu khởi động, tiến sâu vào vùng tối nhất. Với tốc độ của Lãnh Chúa Liệt Xa, cũng phải mất hơn nửa tiếng mới đến đích.

Xuống xe, Tô Hiểu thấy một lối đi vực sâu hình cầu gai. Khác với lối đi vực sâu tự nhiên, lối đi vực sâu này không hoạt động mạnh lắm, năng lượng vực sâu lan tỏa ra ngoài khá ít, nếu không thì thế giới này đã bị vực sâu xâm thực từ sớm.

Không xử lý lối đi vực sâu này ngay lập tức, Tô Hiểu lấy ra từng khối thịt khổng lồ màu tím đỏ, ném ra gần đó, tạo thành một hình quạt. Những dã thú bóng tối tiềm ẩn trong bóng tối lần lượt xông ra bắt đầu xé xác, tranh giành những mồi nhử thơm ngon này.

Trong thời gian đó, hắn khép hai tay lại, sau đó kéo căng, từng sợi Linh Ảnh Trì mảnh như ngón út được kéo ra. Những sợi Linh Ảnh Trì này lan rộng về phía lối đi vực sâu, móc tinh thể ở đầu đâm xuyên qua thế giới, tạo thành đường khâu. Hắn dùng sức kéo mạnh một cái, lối đi vực sâu hoàn thành khâu vá ban đầu. Tiếp đó là quá trình xử lý hậu kỳ quan trọng nhất. Cổng vực sâu này đóng thành công, thông báo xuất hiện.

Trong tình huống như vậy, đương nhiên không có thời gian để xem thông báo là gì. Tô Hiểu vài bước xông lên xe, cửa xe đóng lại cùng lúc, đoàn tàu tiến vào chế độ "Dã Thú Nộ Nhiên".

Trong xe, Tô Hiểu nằm trên sàn, máu loang lổ dưới thân hắn. Sở hữu Lãnh Chúa Liệt Xa (+32) cũng là một trong những lý do khiến hắn dám một mình xông vào khu vực bóng tối lan tràn. Nói là chém giết thủ lĩnh trong hàng triệu dã thú bóng tối cũng không hề quá lời.

Khoảng hơn mười phút sau, đoàn tàu va chạm một tiếng "ầm", ánh sáng xuyên qua cửa sổ, điều này có nghĩa là đoàn tàu đã lái ra khỏi khu vực bóng tối lan tràn. Tô Hiểu đứng dậy từ trên sàn, lúc này mới có cơ hội xử lý vết thương trên người.

Rắc rắc rắc...

Tay chân giả bằng tinh thể hình thành. Cử động năm ngón tay trái, chỉ vài giây đã hoàn thành thích nghi, bắt đầu xử lý vết thương trên người. Một con robot thông minh ngơ ngác nhìn sang một bên, tay máy cầm hộp y tế, trên màn hình còn hiện lên biểu cảm mắt rưng rưng quan tâm.

Kết quả là Tô Hiểu vừa xử lý xong vết thương, con robot thông minh đã vui vẻ đi dọn dẹp vết máu trên sàn nhà. Hóa ra không phải lo lắng cho Tô Hiểu, mà là trên sàn có máu, kích hoạt bệnh ám ảnh cưỡng chế của con robot thông minh này.

Không phải Bố Bố Uông cố ý thiết lập như vậy, mà là khi cấu tạo trí tuệ tự chủ cấp cao, nhất định sẽ xuất hiện "khuyết điểm". Những thứ như ám ảnh cưỡng chế thuộc loại "khuyết điểm" khá tích cực, một số khác thì đơn thuần là khuyết điểm bạo lực, cực đoan.

Cảnh vật ngoài cửa sổ dần trở nên xanh tươi tự nhiên. Tô Hiểu ngồi trên sofa, nghỉ ngơi một lát, bắt đầu kiểm kê thu hoạch lần này. Đầu tiên là nhiệm vụ dài hạn "Nhiệm vụ Vực Sâu: Ban Tặng Sự Chết Chóc".

【Gợi ý: Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ này được tích lũy theo cách: Khi ngươi tiêu diệt thành công một mục tiêu, sẽ tăng "tiến độ nhiệm vụ tương ứng với mức độ nguy hiểm của mục tiêu" + "35% tiến độ nhiệm vụ hiện có", là tiến độ nhiệm vụ tăng thêm lần này.】

Chém giết "Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt" cấp Tuyệt Cường có thể nhận được 1% tiến độ nhiệm vụ. Tiến độ nhiệm vụ hiện tại là 54%, 35% của nó tức là 18.9%. Điều này khiến tiến độ nhiệm vụ hiện tại đạt 73.9%.

Tiến độ nhiệm vụ này đã đạt đến mức có thể hoàn thành, và thu nhập chắc chắn sẽ cao đến mức kinh ngạc. Nhưng sức hấp dẫn của việc tiếp tục tích lũy quá lớn. Lần sau chỉ cần tiêu diệt một "Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt" cấp Tuyệt Cường, thì tương đương với thu nhập tiến độ nhiệm vụ của việc tiêu diệt 26 con.

Vừa rồi sau khi tiêu diệt "Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt" đó, Tô Hiểu đã nhận được một loạt thông báo. Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội kiểm tra, đó là:

【Gợi ý: Ngươi đã đóng thành công lối đi vực sâu của thế giới này, ngươi đã kích hoạt nhiệm vụ thế giới cuối cùng của thế giới này.】

【Nhiệm vụ Thế giới: Báo Thù Của Tổ Linh Hắc Ám.】

【Cấp độ khó: LV.97??? (Nhiệm vụ Thế giới/Nhiệm vụ Vực Sâu có thể vượt quá giới hạn cấp độ dấu ấn của người nhận.)】

【Giới thiệu nhiệm vụ: Tiêu diệt tất cả lãnh chúa của thế giới này, loại bỏ tất cả đàn thú bị ô nhiễm, tiêu diệt tất cả sinh vật bóng tối của thế giới này, và đóng lối đi vực sâu của thế giới này, cũng như xua tan bóng tối trong khu vực đó.】

【Thời hạn nhiệm vụ: Trước khi thế giới này kết thúc.】

【Phần thưởng nhiệm vụ: Quyền hạn thuộc về thế giới này.】

【Gợi ý: Do tình hình chứng nhận hiện tại của ngươi, sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ này, Luân Hồi Lạc Viên sẽ giành được 70% quyền sở hữu thế giới này, Thiên Khải Lạc Viên sẽ giành được 30% quyền sở hữu thế giới này. Một thế giới được hai phe Lạc Viên chứng nhận là tình huống bình thường, sẽ không gây ra chiến tranh tranh giành thế giới tương ứng.】

【Hình phạt nhiệm vụ: Không.】

...

Thấy nhiệm vụ này, Tô Hiểu xác định một điều, khi hắn vừa đến thế giới này, hắn đã cảm thấy mối quan hệ giữa các lãnh chúa và dân thường của thế giới này có chút không hài hòa. Bây giờ xem ra, thế giới này từng không có hệ thống lãnh chúa. Các chủng tộc trí tuệ bản địa của thế giới này, tổng cộng có tộc Vong Linh, tộc Người, tộc Thú, tộc Đầm Lầy, và một tộc có huyết mạch thiên về hệ bóng tối.

Sau khi hệ thống lãnh chúa của Thế Giới Vĩnh Quang suy tàn hoàn toàn ở Kỷ Nguyên thứ hai, một phần nhỏ các lãnh chúa đã trốn thoát thành công từ Thế Giới Vĩnh Quang. Trong số đó, các Đại Lãnh Chúa, chỉ còn lại Lãnh Chúa Đỏ Tươi. Hắn dẫn theo một đám đàn em, đến thế giới này.

Chính những lãnh chúa này đã cưỡng chế ô nhiễm tộc Thú vốn yêu thiên nhiên, không tranh giành thế sự, biến chúng thành đàn thú bị ô nhiễm. Tại sao họ lại làm như vậy? Vì hệ thống lãnh chúa cần "thức ăn hạt nhân lãnh chúa" mới có thể phát triển, loại "thức ăn" này phải có dinh dưỡng, tức là "đất thối rữa". Tộc Thú sau khi bị ô nhiễm, là nguyên liệu tốt nhất để trở thành "đất thối rữa". Tộc Thú năm xưa, chính là đàn thú bị ô nhiễm hiện nay.

Tộc Thú rất thảm, tiếp theo là tộc Người của thế giới này. Họ trở thành những người lao công khổ sai của từng lãnh chúa, hoặc ngoan ngoãn nghe lời sản xuất "thức ăn", hoặc chết. Điều này dẫn đến hệ thống lãnh chúa hiện tại trông rất khó chịu.

Thực ra bản thân hệ thống lãnh chúa không khó chịu đến vậy, mà là Lãnh Chúa Đỏ Tươi và các lãnh chúa khác không có bí pháp sản xuất "thức ăn" với chi phí thấp. Bí pháp này nằm trong tay một hệ thống đại lãnh chúa khác. Lãnh Chúa Đỏ Tươi nắm giữ hạt nhân lãnh chúa, hai bên dùng điều này để kiềm chế lẫn nhau.

Nói đi nói lại, vẫn là do đầu Kỷ Nguyên thứ nhất, hai phe lãnh chúa giao chiến quá ác liệt, Tối Cao Pháp Đình của Thế Giới Vĩnh Quang mới tạo ra cách đình chiến này, khiến hai bên hoàn toàn không thể tách rời nhau.

Tộc Thú gặp nạn, tộc Người bị nô dịch. So với hai phe này, tộc Hắc Ám vẫn luôn phản kháng lại, kết cục còn thảm hơn. Các lãnh chúa đã triệu hồi một "Hắc Ám Tư Sinh bất tử bất diệt", mười mấy năm sau, tộc Hắc Ám ở phía nam lục địa bị diệt vong.

Thực sự nghĩ rằng Đại Thành "Thành Dung Thiết" ở phía nam là để bảo vệ biên giới, giúp mọi người ngăn chặn sinh vật bóng tối ở khu vực bóng tối lan tràn sao? Không phải. Đó là do một lãnh chúa năm xưa nhận lệnh của Lãnh Chúa Đỏ Tươi, xây dựng "Thành Dung Thiết" để chặn đường lui của tộc Hắc Ám.

Giống như tộc Hắc Ám, tộc Đầm Lầy cũng khá thảm. Đại Thành "Tội Thành" nằm trong khu vực đầm lầy lớn, chính là để đồ sát tộc Đầm Lầy, và trong thời gian đó, giam hãm chúng chặt chẽ trong khu vực đầm lầy lớn.

Đại Thành "Thành Băng Long" nằm ở phía bắc, gần Băng Nguyên Bắc Cực, là để đối phó với tộc Vong Linh, U Hồn. Vì tộc Vong Linh, U Hồn không bao giờ rời khỏi Băng Nguyên Bắc Cực, và xét đến thiệt hơn khi phát động xâm lược, các lãnh chúa mới không ra tay.

"Thành Vĩnh Quang" nằm ở trung tâm thế giới, là Đại Thành do Lãnh Chúa Đỏ Tươi thống lĩnh, có tác dụng thống trị ba Đại Thành khác ở phía đông, nam, bắc. Nhìn theo cách này, "Thành Vĩnh Quang", "Thành Dung Thiết", "Tội Thành", "Thành Băng Long", mỗi Đại Thành đều có lý do thành lập của riêng nó.

Còn về khu vực Mộc Vũ Thành tọa lạc, tức là phía tây tại sao không có Đại Thành, thì không cần thiết. Phía này là tộc Thú đã bị ô nhiễm thành đàn thú ô nhiễm. Nếu có Đại Thành ở đây, chắc chắn sẽ kiểm soát việc sản xuất, vận chuyển "đất thối rữa", từ đó kìm hãm bốn Đại Thành khác. Lãnh Chúa Đỏ Tươi sẽ không cho phép mối nguy tiềm tàng như vậy xuất hiện, nên dứt khoát không thiết lập Đại Thành ở phía tây.

Lãnh Chúa Đỏ Tươi có lẽ sẽ không bao giờ ngờ rằng, quyết định của hắn năm xưa để ngăn chặn mối nguy tiềm tàng, giờ đây lại trở thành mối nguy lớn nhất của hắn. Đây cũng là lý do vì sao một thành phố nhỏ với khởi đầu độ khó địa ngục như "Mộc Vũ Thành" lại xuất hiện trong lựa chọn ưu thế được Tô Hiểu kích hoạt, với tư cách là người đứng đầu vòng tranh giành trước đó. Nơi đây quá thích hợp để phát triển.

Ngoài nhiệm vụ báo thù này, Tô Hiểu vừa rồi còn thông qua danh hiệu "Lão Liệp Nhân", tiêu diệt Hắc Ám Tư Sinh và nhận được 500 đồng vàng thợ săn. Đúng vậy, lần này hắn không đeo danh hiệu "Ảnh Chi Vực Sâu", nếu không thì cũng không hiểm nguy đến vậy.

Mở cửa hàng danh hiệu tương ứng với đồng vàng thợ săn, hắn hiện có 652 đồng vàng thợ săn. Lật xuống danh sách đổi, tìm thấy "Hòm Danh Hiệu ★★★".

【Hòm Danh Hiệu ★★★】

【Hiệu quả sử dụng: Sau khi mở, có thể nhận được 1 danh hiệu chín sao có đặc tính chỉ định.】

【Số lượng tồn kho: (không giới hạn số lượng đổi).】

【Giá đổi: 300 đồng vàng thợ săn.】

...

Đổi thành công rồi trực tiếp mở ra, thông báo xuất hiện.

【Ngươi cần chọn loại danh hiệu muốn rút ra mới có thể hoàn thành việc mở Hòm Danh Hiệu này.】

【Ngươi đã hoàn thành lựa chọn, loại danh hiệu: Quân Đoàn.】

【Ngươi nhận được: Quân Chủ Tử Vong ★★★★★★★★★】

【Quân Chủ Tử Vong】

【Nguồn gốc: Cây Thế Giới Hư Không.】

【Phẩm chất: ★★★★★★★★★】

【Loại: Danh hiệu hiếm.】

【Hiệu quả Danh hiệu 1: Tử Vong Nộ Hống (bị động). Khi số lượng đơn vị chiến đấu dưới trướng Liệp Sát Giả đạt 100, 2000, 10000, 50000, 100000, 300000 đơn vị, có thể kích hoạt sáu hiệu ứng tăng cường sau đây.】

【1. Tử Vong Độ +45% (100 đơn vị chiến đấu có thể kích hoạt gia tăng này).】

【Gợi ý: Sinh vật hệ vong linh tử vong độ càng cao, càng khó bị tiêu diệt. Tử vong độ đủ cao, ngay cả năng lực có đặc tính thần thánh cũng khó có thể tiêu diệt chúng.】

【2. Thuộc tính cận chiến +5%, lực phòng ngự cơ thể +35 điểm (2000 đơn vị chiến đấu có thể kích hoạt gia tăng này).】

【Gợi ý: Thuộc tính cận chiến bao gồm thuộc tính Sức Mạnh, Nhanh Nhẹn, Thể Lực.】

【3. Mỗi 30 giây, ban tặng trạng thái cuồng hóa kéo dài 15 giây (10000 đơn vị chiến đấu có thể kích hoạt gia tăng này).】

【4. Cấp độ toàn bộ năng lực tăng LV.10 (50000 đơn vị chiến đấu có thể kích hoạt gia tăng này).】

【5. Số lượng triệu hồi tối đa của người đeo danh hiệu +100% (100000 đơn vị chiến đấu có thể kích hoạt gia tăng này).】

【6. Tử Vong Hồi Sinh (bị động). Khi đơn vị chiến đấu/đơn vị triệu hồi dưới trướng tử vong, sẽ lập tức hình thành một "Vụ Nổ Tử Vong" 10x10 mét, gây "sát thương thật" bằng 15% sinh mệnh tối đa của đơn vị nổ. "Vụ Nổ Tử Vong" kèm theo hiệu ứng lây nhiễm. Nếu mục tiêu địch xung quanh chết do vụ nổ này, cũng sẽ thực hiện "Vụ Nổ Tử Vong" tương tự (300000 đơn vị chiến đấu có thể kích hoạt gia tăng này).】

【Gợi ý: Sáu hiệu ứng tăng cường trên sau khi kích hoạt có thể chồng chất lên nhau.】

【Hiệu quả Danh hiệu 2: Lệnh Chỉ Của Quân Chủ Tử Vong (chủ động). Người đeo danh hiệu có thể điều khiển đơn vị chiến đấu/đơn vị triệu hồi dưới trướng, nhanh nhất có thể lao về phía một mục tiêu địch, và khiến những đơn vị chiến đấu/đơn vị triệu hồi này thực hiện "Vụ Nổ Tử Vong". Sát thương của "Vụ Nổ Tử Vong" lần này có thể chồng chất theo số lần "Vụ Nổ Tử Vong".】

【Hiệu quả Danh hiệu 3: Tử Vong Hồi Sinh (bị động). Đơn vị chiến đấu/đơn vị triệu hồi dưới trướng của ngươi khi chiến đấu, có 5% xác suất vĩnh viễn thăng cấp thành đơn vị tinh anh, có 0.1% xác suất vĩnh viễn thăng cấp thành đơn vị thủ lĩnh, có 0.0001% xác suất vĩnh viễn thăng cấp thành đơn vị lãnh chúa.】

【Gợi ý: Sự thăng cấp này không tính tiềm năng, là sự thăng cấp được Cây Thế Giới Hư Không chứng nhận.】

【Gợi ý: Một khi hoàn thành thăng cấp, đơn vị thăng cấp này sẽ lập tức ký kết khế ước triệu hồi vĩnh viễn với ngươi, chỉ mình ngươi có thể đơn phương giải trừ.】

【Gợi ý: Cần dự trữ đủ "vị trí triệu hồi vĩnh viễn", nếu không sẽ dẫn đến việc ký kết khế ước triệu hồi vĩnh viễn thất bại.】

【Giới thiệu: Uy nghiêm của cái chết, không thể khiêu khích.】

【Giá bán: Không thể bán (sau khi phong ấn bằng nhựa cây vàng, có thể bán).】

...

Danh hiệu này không hoàn toàn như mong đợi, nhưng vẫn có thể sử dụng được. Đây mới là mục đích chính của Tô Hiểu khi tiến sâu vào khu vực bóng tối lan tràn. Dòng quân đoàn vô tận mà hắn phát triển, định trước không thể phát triển "Hào Quang Lãnh Chúa", hay nói cách khác, hắn có một phẩm chất mà hắn tự cho là rất tốt, đó là tự biết mình. Vì vậy, hắn sẽ không cho rằng cường độ linh hồn 1360 điểm của mình có thể chịu đựng được lượng năng lượng linh hồn tiêu hao khi "Hào Quang Lãnh Chúa" gia tăng sức mạnh cho hàng tỷ Cuồng Thú Nhân.

Cũng chính vì sự tự biết mình này mà hắn cảm thấy, Lãnh Chúa Bạc năm xưa sở hữu "gene Cuồng Thú Nhân" đã bại dưới tay Lãnh Chúa Đỏ Tươi sở hữu "gene Chiến Sĩ Thú Nhân", còn bây giờ khi hắn tự mình sở hữu "gene Cuồng Thú Nhân", chỉ cần dùng chút mưu mẹo là có thể đánh bại Lãnh Chúa Đỏ Tươi rồi, điều này là không thể.

Ngay cả khi hắn có nguồn cung cấp "thức ăn" hạt nhân lãnh chúa dồi dào, vẫn cảm thấy không đủ. Trong trường hợp này, danh hiệu loại quân đoàn cấp cao chắc chắn là lựa chọn tốt nhất. Phần gia tăng sức mạnh do đeo danh hiệu mang lại, năng lượng tương ứng tiêu hao, sẽ do bên nào chứng nhận danh hiệu đó cung cấp.

Chính Cây Thế Giới Hư Không đã chứng nhận danh hiệu "Quân Chủ Tử Vong". Như vậy, việc gia tăng sức mạnh cho hàng tỷ Cuồng Thú Nhân, Tô Hiểu hoàn toàn không có áp lực. Còn về việc vượt quá giá trị gia tăng tối đa ẩn định của danh hiệu này, hắn có thể chắc chắn rằng, ngay cả khi xảy ra tình huống này, cũng sẽ không có vấn đề gì về hiệu ứng gia tăng của danh hiệu. Hắn khá hiểu về quy định chứng nhận của Cây Thế Giới Hư Không, nhiều nhất là nhận được cảnh báo từ Cây Thế Giới Hư Không, sau đó bắt đầu trừ điểm tín dụng của Cây Thế Giới Hư Không, yêu cầu người sử dụng kiềm chế.

Thông thường, giá trị gia tăng tối đa của danh hiệu quân đoàn chín sao là 50 triệu đơn vị chiến đấu. "Luyện Cực Hạn 1 lần" là 60-70 triệu, "Luyện Cực Hạn 2 lần" đến 90 triệu, "Luyện Cực Hạn 3 lần" là 200 triệu, "Luyện Cực Hạn 4 lần" là 350 triệu. Nếu danh hiệu quân đoàn "Luyện Cực Hạn 5 lần", rất có thể là không giới hạn số lượng gia tăng.

Còn về vị thần tiên nào đã kiểm tra ra những dữ liệu trên, được cho là một lão ca hệ vong linh. Phương thức phát triển của hắn là triệu hồi lính xương, cho đến khi hắn chết, những đơn vị vong linh cấp thấp nhất là lính xương đã đánh bại không biết bao nhiêu kẻ địch hùng mạnh.

Kiểu quy định chứng nhận trừ điểm tín dụng của Cây Thế Giới Hư Không này, đối với Tô Hiểu mà nói, đơn giản là song hỷ lâm môn.

Vừa giữ được hiệu ứng gia tăng của danh hiệu "Quân Chủ Tử Vong" không biến mất, hắn cũng muốn xem, dưới cấp độ "???" của điểm tín dụng Cây Thế Giới Hư Không, còn có cấp độ nào nữa, và khi đạt đến cấp độ chưa từng có này, liệu có nhiệm vụ thành tựu nào không, giống như lão ca lính xương kia, dũng cảm khám phá.

Tóm tắt:

Bầu trời tại Băng Nguyên Tĩnh Mịch chuyển sang tối tăm khi Tô Hiểu tiến hành dẫn Lôi Giới để rèn luyện khả năng kháng sét cho Phong Bạo Hỏa Long Địch Tư. Trong quá trình này, các nhân vật như Bố Bố Uông, A Mỗ, Ba Ha, và Bối Ni cũng tham gia luyện tập, tuy nhiên, một số trong họ lại không chịu nổi cường độ lôi. Song song với điều này, Vương của Đầm Lầy thoát khỏi cái chết trong tay Cổ Thần và có cuộc gặp gỡ đầy kịch tính với Đích Nữ Vực Sâu. Tô Hiểu chưa biết rằng cuộc chiến giữa các lãnh chúa ở thế giới này đang dần căng thẳng, và nhiệm vụ lớn lao đang chờ đợi hắn thực hiện.