Tin tức Đại Hoang bị diệt mới truyền đến tai mọi người lúc này.

Trước đó, gần như tất cả mọi người đều tập trung sự chú ý vào cuộc chiến giữa Thần Triều Thần Quốc và Man Hoang thiên hạ.

Chỉ trong mấy ngày đã có vô số người tử thương, nhưng đây cũng chỉ là mới bắt đầu, tất cả mọi người đều hiểu rõ, giữa Nhân Tộc và Yêu Tộc cuối cùng cũng phải có một bên kết thúc ở Hoàng Tuyền.

Và đúng vào thời điểm chiến hỏa mãnh liệt nhất, tin tức Đại Hoang bị Nhân Cảnh thiên hạ tiêu diệt đã lập tức làm bùng nổ toàn trường.

Khiến một đám tu sĩ và Đại Yêu đều rơi vào trầm mặc.

Lúc này, trong doanh trại của Thần Triều Thần Quốc, tất cả mọi người đều nhìn nhau, không thể tin được khi nhìn tin tức truyền đến.

Bao gồm cả Thần Quốc Đế Quân đang ở trong doanh trướng lúc này cũng đầy vẻ chấn kinh.

Rất khó tin tưởng đây là sự thật.

Đương nhiên, nếu là thật, thì rất nhiều người sẽ cảm thấy hưng phấn.

Nếu Đại Hoang bị diệt, ít nhất cũng giúp hắn giải quyết được một mối họa trong lòng.

Vậy mà mặc dù như thế, vẫn có rất nhiều người khó mà chấp nhận chuyện này.

Dù sao bọn hắn đối với Nhân Cảnh thiên hạ cũng không hiểu rõ, dù cho có thể đánh thắng được Vân Long Thành, nhưng muốn chiến thắng một trong bát hoang tồn tại cường đại, nghĩ như thế nào cũng không lớn khả năng.

Hơn nữa, chủng loại Yêu Tộc ở Đại Hoang có thể cũng không kém gì Man Hoang, muốn đối mặt một thế lực như vậy, không chỉ đơn giản là đối phó một quận thành.

“Sao lại có thể như thế? Tin tức chuẩn xác không? Đại Hoang thật sự bị Nhân Cảnh thiên hạ chiếm đoạt sao? Nhân Cảnh thiên hạ thật sự đã cường đại đến mức này sao?”

“Đế Quân, ta cảm thấy việc này vẫn nên xem xét kỹ, rất có thể là tin tức giả do Đại Hoang cố ý tung ra, nếu chúng ta thật sự tin, mà bỏ qua hậu phương của mình, vậy thì sau này chắc chắn sẽ mắc bẫy của bọn họ.”

“Vô Âm đạo trưởng nói không sai, chuyện này ta cảm thấy chúng ta vẫn cần cẩn thận một chút, đồng thời nhìn về lâu dài, cho dù Chúa Tể Nhân Cảnh Thiên Hạ thực lực rất mạnh, nhưng muốn trong thời gian ngắn như vậy nhất cử diệt đi Đại Hoang luôn cảm giác quá mức xốc nổi.

Hơn nữa, nếu hắn có thực lực đó, vậy tại sao không lập tức gia nhập chiến trường hiện tại của chúng ta, nếu chúng ta có thể kết hợp chiến lực của hắn, thì đối phó Man Hoang đã không phải là chuyện quá khó khăn.”

“Nói không sai, bây giờ Man Hoang bên kia đã sắp tập kết các lộ Yêu Tộc bát hoang, không bao lâu nữa sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên một cấp bậc, cho nên chúng ta nhất định phải cẩn thận một chút.”

Lúc này, trong doanh trướng, mọi người xôn xao bàn tán.

Còn Thần Quốc Đế Quân ở phía trên thì sắc mặt bình tĩnh.

Thật ra, trong số những người ở đây, người duy nhất đủ tin tưởng Thẩm Mộc có thể làm được tất cả những điều này, có lẽ chỉ có Thần Quốc Đế Quân.

Dù sao trước đó, hắn và Thẩm Mộc đã có một lần tiếp xúc gần gũi.

Cho nên hắn biết Thẩm Mộc là một người thế nào.

Với tính cách và tính tình của hắn, ngược lại là có khả năng làm ra chuyện như vậy.

Nhưng nguyên do trong đó hắn lại không biết.

Dù sao chuyện này cũng không phải hắn đi nhờ Thẩm Mộc làm, cho nên việc hắn động thủ tiêu diệt Đại Hoang nhất định là có lý do riêng.

Đương nhiên, bất kể là vì sao, giờ phút này đối với Thần Quốc mà nói, lợi nhiều hơn hại, ít nhất cũng giải quyết được mối họa ngầm ở hậu phương.

Như vậy, trận đại chiến sau này ít nhiều cũng sẽ có chút chắc chắn.

Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng tin tức giả, cho nên hắn từ lâu đã phái người về hậu phương tìm hiểu.

“Các vị an tâm chớ vội, ta đã phái người đến Đại Hoang khảo sát, ngay sau đó trọng điểm vẫn là vấn đề Man Hoang tập kết.”

“Không sai! Tu sĩ Nhân Tộc không thiếu thiên tài yêu nghiệt, cùng bọn hắn đánh là được!”

...

Lúc này ở một bên khác.

Nghe được tin tức này, Tô Gia lão tổ Tô Cái vẫn còn ở trong Thần Quốc cảnh nội, sắc mặt đã lạnh tới cực điểm.

Bây giờ Tô Gia đã là nỏ mạnh hết đà, tử đệ không còn mấy người, đồng thời Tô Cái tự thân cũng bị quyền kia của Thẩm Mộc đánh có chút hạ cảnh giới, thậm chí đạo tâm cũng bị tổn hại.

Bất quá, hắn biết những điều này cũng không phải là kế lâu dài.

Ban đầu hắn còn muốn nghĩ cách châm ngòi ly gián, để Nhân Cảnh thiên hạ trong Thần Triều Thần Quốc một lần nữa bị xa lánh, nhưng lần đại chiến này quả thật khiến hắn có chút bất ngờ, trực tiếp cắt đứt kế hoạch của hắn.

Đồng thời hiện tại lại nghe tin tức từ bên Thẩm Mộc, khiến trong lòng hắn có một chút tuyệt vọng.

Thẩm Mộc đã cường đại đến mức có thể tùy ý nghiền ép tứ hải bát hoang, vậy sau này Tô Gia muốn báo thù gần như là không thể.

Lúc này Tô Cái sắc mặt đã trở nên yên lặng, mà ở đối diện hắn vừa vặn cũng là Tô Tinh Quân đang ký túc trong thân thể mới.

Giờ phút này hai người thần sắc cũng không dễ nhìn lắm, đương nhiên Tô Tinh Quân ít nhiều muốn so Tô Cái ít một chút.

Bởi vì hiện tại biết thân phận của hắn cũng chỉ có Tô Cái một người, nếu như hắn không tìm Thẩm Mộc phiền toái, đại khái có thể với thân phận như vậy, an an ổn ổn tiếp tục sinh hoạt, nhưng Tô Cái thì không được.

Cho nên Tô Tinh Quân kỳ thật đã có dị tâm.

Một mặt giúp đỡ Tô Cái suy nghĩ làm sao để gây phiền phức cho Thẩm Mộc, một mặt cũng nghĩ đến việc để lại cho mình một đường lui.

Hắn dùng ánh mắt còn lại vụng trộm nhìn thoáng qua Tô Cái, sau đó nghĩ nghĩ trước tiên mở miệng nói ra.

“Vì kế hoạch hôm nay, ta cảm thấy chúng ta vẫn phải nghỉ ngơi lấy lại sức, hiện tại chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn, cho nên tốt nhất vẫn là tìm một chút cơ hội khác.

Trước mắt ta tại Cửu Dương thiên hạ coi như khổ sở đi, nhưng nơi này làm chỗ dựa cũng không cường đại, cho nên ta nhất định phải nương tựa theo thiên phú của mình tiếp tục trèo lên trên.

Nếu như lão tổ có tâm lời nói, ngược lại là có thể liên hệ một chút những người có khả năng trở thành địch nhân của hắn, trước mắt toàn bộ thiên hạ đều đang đại chiến, rất có thể sẽ xuất hiện cơ hội để tiêu diệt hắn.

Đương nhiên muốn liên lạc với rất nhiều người, sau này nếu có cần một chút tài nguyên thì ta bên này cũng có thể trợ giúp ngươi.”

Tô Cái nghe âm thanh, giương mắt nhìn về hướng Tô Tinh Quân, trong lòng hắn nghĩ nghĩ, ngược lại cũng không có hoài nghi Tô Tinh Quân có cái gì dị tâm.

Hơn nữa, thật ra lời hắn nói cũng không phải không có lý, còn núi xanh thì còn lo gì không có củi đốt.

Nếu bây giờ liền muốn cùng đối phương liều mạng, khẳng định không phải cử chỉ sáng suốt.

Cho nên chi bằng đi theo đường cũ, tạo cho hắn một chút phiền phức, hoặc là tập hợp càng nhiều người có thù với hắn, như vậy phần thắng mới là tương đối lớn.

Bất quá bây giờ chính là đại chiến giữa Thần Triều Thần Quốc và tứ hải bát hoang. Thời điểm này muốn châm ngòi ly gián cũng không dễ dàng.

Nghĩ nghĩ, hắn chậm rãi mở miệng nói ra: “Nói như thế, vậy chúng ta còn cần thời gian nhất định để chuẩn bị, nếu muốn tạo phiền phức cho hắn, nhất định phải tìm gia tộc mạnh nhất Thần Quốc.”

Tô Tinh Quân mỉm cười, sau đó nói ra: “Ta cảm thấy thích hợp nhất cũng không phải không có.”

“Ngươi nói ai?” Tô Cái ánh mắt sáng lên.

Tóm tắt:

Tin tức về việc Đại Hoang bị Nhân Cảnh thiên hạ tiêu diệt lan truyền, làm cho nhiều tu sĩ và Đại Yêu ngỡ ngàng. Trong doanh trại Thần Triều Thần Quốc, mọi người bối rối trước thông tin này, đồng thời lo ngại về khả năng giả mạo. Dù có nhiều ý kiến trái chiều, Đế Quân tin tưởng Thẩm Mộc có thể làm được, nhưng cũng cử người kiểm tra thực hư. Trong lúc đó, Tô Cái và Tô Tinh Quân bắt đầu âm thầm lập kế hoạch để đáp trả Thẩm Mộc, suy nghĩ về cơ hội và đối tác trong cuộc chiến sắp tới.