Dưới chân núi có một làng nhỏ, nơi đây có nhiều lầu trúc với kiến trúc độc đáo. Trên đường đi, Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã thấy xung quanh đều là những người dân tộc Miêu trong trang phục truyền thống. Đàm Tiểu Tuệ khẽ nhắc nhở mọi người không nên nói lung tung.
Tiểu Mã gật đầu tỏ vẻ hiểu biết nhưng rồi lại thốt lên rằng, mấy cô gái Miêu trông thật hấp dẫn với những dáng vẻ nhỏ nhắn. Cảm nhận ánh nhìn từ Diệp Thiếu Dương và Đàm Tiểu Tuệ, cậu liền im bặt.
Khi trời tối, ba người đã đi được một khoảng đường dài và ai nấy đều mệt mỏi. Đàm Tiểu Tuệ không vội tìm chỗ nghỉ mà còn tiếp tục tìm kiếm cho đến khi quyết định dừng lại tại một nhà nghỉ nhỏ, chỉ có hai căn lầu trúc, mỗi căn có khoảng mười phòng. Các phòng rất đơn sơ và được bài trí mang đậm nét văn hóa dân tộc Miêu.
Đàm Tiểu Tuệ gọi chủ quán để đặt vài món ăn, bao gồm canh cá chua, du trà, huyết heo và một bình rượu ngọt. Tất cả đều là những món ăn đặc sản của người Miêu, mang lại hương vị thơm ngon và độc đáo. Sau bữa ăn, Đàm Tiểu Tuệ lại yêu cầu ông chủ mang đến vài ly trà sâu.
Trà sâu tương tự như hồng trà, nhưng có vị thơm mát đặc biệt, và khác hẳn với những loại trà thông thường. Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi về trà, Đàm Tiểu Tuệ bật cười nói đó là trà sâu mà cậu đoán thử.
Khi Diệp Thiếu Dương bất ngờ nhận ra rằng trà này có nguồn gốc từ phân của côn trùng, Tiểu Mã khi đó đang uống trà lập tức phun ra, làm bẩn mặt Diệp Thiếu Dương. Đàm Tiểu Tuệ bực mình nhưng vẫn giải thích rằng trà sâu rất phổ biến và được yêu thích.
Đêm hôm đó, khi mưa nhỏ rơi bên ngoài, Diệp Thiếu Dương nằm trên giường trúc, suy nghĩ về cuộc hành trình kỳ lạ từ thành phố tới ngôi làng của người Miêu. Bất chợt, hắn nghe thấy âm thanh lạ từ dưới giường trúc, cúi nhìn xuống, hắn thấy một con rắn đỏ thẫm, có mào giống như mào gà đang thò nửa người ra ngoài. Sự xuất hiện đột ngột của nó khiến Diệp Thiếu Dương bối rối, nhưng hắn biết mình phải đề phòng và thắt chặt sợi dây hồng quanh chân giường trước khi ngủ.
Sáng hôm sau, khi đang chỉnh đốn vệ sinh cá nhân, Đàm Tiểu Tuệ gõ cửa gọi cả Tiểu Mã dậy. Ngồi trong căn phòng nhỏ, ba người chờ bữa sáng. Diệp Thiếu Dương kể lại sự việc đêm qua, và Đàm Tiểu Tuệ tiết lộ rằng ông chủ nhà trọ là một Vu sư, khiến Tiểu Mã hoảng sợ và lo lắng rằng bữa ăn tối qua có thể đã bị "hạ cổ".
Đàm Tiểu Tuệ trấn an họ rằng ông chủ là Bạch vu, không phải Hắc vu, và con rắn mào gà thường sống trong ống trúc của nhà trọ, nó sẽ bảo vệ họ khỏi những nguy hiểm.
Bữa sáng được dọn ra, do một phụ nữ người Miêu đảm nhiệm. Đàm Tiểu Tuệ dùng tiếng Miêu giao tiếp với bà chủ, có vẻ giống như đang trách móc điều gì đó. Bà chủ tỏ ra áy náy và giải thích về con rắn mào gà, rằng nó chỉ ra ngoài vì mưa làm cho chuột vào trong phòng.
Bà chủ lại mang trà đến để xin lỗi về sự cố đêm qua. Khi Tiểu Mã nhận thấy đó lại là trà sâu, cậu ta vô cùng chần chừ. Đàm Tiểu Tuệ thì kiên quyết rằng đây là món trà để thể hiện sự xin lỗi và cô uống một ngụm. Trước tình thế ấy, Diệp Thiếu Dương cảm thấy bụng không thoải mái và vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, bỏ lại Tiểu Mã phải đối diện với cốc trà.
Sau khi rời khỏi trấn nhỏ, họ tiếp tục hành trình do Đàm Tiểu Tuệ dẫn dắt. Cô giải thích rằng ban đầu họ định đi bằng xe nhưng cuối cùng lại phải đi bộ. Khi đã giữa trưa, họ tiến vào một khu rừng núi hoang vu, nơi không có người sống. Đàm Tiểu Tuệ tự tin cho biết Tử Nhân Câu chắc chắn nằm gần đây, nhưng cô chưa bao giờ đến.
Tìm kiếm một lúc, Đàm Tiểu Tuệ lấy từ trong túi ra một cái vạc vuông phát sáng, cho một nắm thóc vào trong và thêm một ít cây cỏ, bắt đầu lẩm bẩm một phép thuật. Đột nhiên, một vật trắng bay ra từ lỗ nhỏ trên nắp vạc, hướng về một phía, và cô nói: "Mau đi theo nó, nơi đó chính là Tử Nhân Câu!"
Trong chuyến hành trình đến làng Miêu, Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã gặp Đàm Tiểu Tuệ, nơi họ trải nghiệm văn hóa độc đáo và món ăn đặc sản. Sau bữa tối, Diệp phát hiện một con rắn lạ dưới giường và nghe Đàm tiết lộ về ông chủ nhà trọ là Vu sư. Sáng hôm sau, mọi người lo lắng về con rắn và món trà sâu kỳ lạ. Họ tiếp tục hành trình tìm kiếm Tử Nhân Câu, Đàm sử dụng vạc vuông để dẫn đường, mở ra những điều bí ẩn phía trước.
Chương này ghi lại cuộc độ kiếp của hai con yêu xà dưới sức mạnh của thiên nhiên. Diệp Thiếu Dương và những người bạn chứng kiến cảnh tượng đáng sợ khi chúng cố gắng chống chọi với sấm sét. Dù không quen biết, Diệp Thiếu Dương không nỡ rời bỏ hai yêu xà trong lúc nguy nan. Cuối cùng, sức mạnh của một lá phù tử đã giúp chúng sống sót và hoá thành người. Hai nhân vật mới xuất hiện, hứa hẹn một hành trình tìm kiếm ân nhân của họ.
làng Miêutrà sâucon rắn mào gàTử Nhân Câuhành trìnhhành trình