"Có. Trong vài ngày tới, có thể tôi sẽ phải đến đây thường xuyên hơn, hy vọng mọi người có thể đảm bảo an toàn."
Mã Thừa im lặng đồng ý, trong đầu bắt đầu tính toán cách hỗ trợ.
"Không có lời nào đủ để cảm tạ các vị. Tôi cũng không nói thêm, khi nào cần gì cứ gọi trực tiếp cho tôi." Mã Thừa đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Diệp Thiếu Dương một lúc rồi cười nói: "Cậu thật sự có sức hút, không trách được..."
"Không trách được cái gì?" Diệp Thiếu Dương hỏi.
Mã Thừa khoác tay lên vai hắn nói: "Cậu đã giúp tôi rất nhiều. Nếu trong tương lai trở thành tình địch, tôi hứa sẽ cạnh tranh công bằng, không chơi xấu với cậu."
Tình địch? Diệp Thiếu Dương không biết có phải Mã Thừa đã hiểu nhầm gì không. Hắn muốn giải thích nhưng Mã Thừa đã rời khỏi vườn hoa.
"Tên này thật không thể hiểu nổi!" Diệp Thiếu Dương lắc đầu chán nản.
"Đa tạ tiểu sư đệ, chúng ta lại phát tài rồi!" Lão Quách cười như trẻ con được cho kẹo. "Chỉ cần theo chân sư đệ kiếm tiền, sau này thành công, huynh sẽ trích phần cho đệ hai thành!"
"Huynh cứ sống mà ra khỏi đây đã rồi hãy nói."
Diệp Thiếu Dương trợn mắt, ngồi xuống đất lấy quyển sổ ghi chép đã chuẩn bị và đưa cho lão Quách xem. Hắn nhìn toàn bộ khu vườn anh đào rồi nói: "Trước đó tôi đã nói nơi này không có vật sống, vì toàn bộ không gian đều bị trận pháp phong ấn. Trận pháp này rất phức tạp, không chỉ đơn thuần là Cửu Hà (1) củng Nguyệt, Cửu Tinh Liên Hoàn, mà còn vận hành theo Đế Tinh. Tất cả đều tập trung tại cái giếng nước này."
Lão Quách xem bản vẽ của hắn một hồi, vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng và nói: "Đế Tinh ở bên trong, Tướng Tinh ở bên ngoài. Tướng Tinh ở đâu? Để huynh xem."
"Tôi đã tính toán qua, cách nơi này 38 dặm có phụ trận, Tướng Tinh đang ở đó." Diệp Thiếu Dương nói: "Quỷ Hộ Pháp thứ năm nằm ở đó. Mà chỗ này chính là nơi Thất Bà Bà ở. Tướng Tinh và Đế Tinh tương tác lẫn nhau, trận pháp tương thông, quỷ thần thật khó liệu!"
Tiểu Mã không hài lòng: "Các người nói gì mà tôi không hiểu gì cả."
"Giải thích sau, để tôi vào xem trước." Diệp Thiếu Dương đi tới bên giếng nước, lấy ra Hồng Tuyến và Chuông Kinh Hồn.
Tiểu Mã và lão Quách ngay lập tức tỏ vẻ lo lắng. Lão Quách nói: "Nguy hiểm đó, tiểu sư đệ. Hiện giờ có thể xác định Thất Bà Bà đã bị trấn yểm dưới Ngũ Hành trận. Nếu đệ xuống dưới, chắc chắn sẽ gặp phải quyết đấu kịch liệt, một mình đệ có thể không?"
"Bằng không huynh xuống cùng với tôi?"
"Huynh không được." Lão Quách lùi lại vài bước, "Huynh già rồi, xuống chỉ làm vướng chân tay đệ. Hay đệ xuống một mình, ta sẽ ở đây canh chừng cho!"
Diệp Thiếu Dương im lặng, không ngờ y lại sợ chết đến mức này.
"Tôi xuống dưới xem, đánh không lại thì sẽ bỏ chạy. Hai người ở đây chờ nhé." Diệp Thiếu Dương nói xong nhét viên Xích Luyện Đan vào miệng, kích phát cương khí rồi nhảy xuống giếng.
"Thiên cân chi lực, vạn vật nhất tuân, ngũ hà tứ hải, tị thủy như phong! Cấp cấp như luật lệnh!"
Diệp Thiếu Dương niệm xong Tị Thủy Chú, bức dòng nước cách xa mình khoảng ba thước, nhưng vẫn cảm thấy cái lạnh thấm tận xương.
Hắn không khỏi cảm thấy lo lắng. Chỉ trong ba năm mà Cửu Hà đã hấp thụ âm khí nhiều đến vậy, có thể nói may mắn vì đã không dẫn lão Quách xuống cùng. Nếu không, ba điểm mệnh đăng chắc chắn sẽ bị dập tắt ngay lập tức, âm khí sẽ nhập thể.
Sau khi lặn một hơi 20m, cuối cùng cũng xuống tới đáy nước.
Diệp Thiếu Dương nhìn quanh thấy phía bắc có một ngọn núi lớn, nước từ đó chảy ra. Hắn phỏng đoán đây là một hồ nước hình thành tự nhiên dưới mặt nước, đúng một trong bốn nơi đuôi rồng được điểm. Trong phong thủy gọi là "Long Tuyền Vô Căn Thủy." Nơi này thực sự là một cái long mạch.
Hướng phía nam giống như được bóng cây phủ xuống. Mỗi bước đi của Diệp Thiếu Dương khiến âm khí càng mạnh lên, hắn cảm thấy hoảng sợ. Dù pháp lực hắn cao cường nhưng cũng cảm thấy khó mà kháng cự được.
Diệp Thiếu Dương tranh thủ thời gian lấy đồng tiền điêu mẫu, vừa kẹp vào hai tay vừa đọc chú ngữ. Đồng tiền ngay lập tức tỏa ra ánh sáng tím, làm tiêu tán âm khí trong nước. Trước khi âm khí tụ lại trở lại, Diệp Thiếu Dương chạy nhanh đến nơi có bóng cây che phủ.
Ngẩng đầu nhìn lại, hắn ngay lập tức khiếp sợ. Cái thân cây này đỏ như máu!
Diệp Thiếu Dương đánh giá vài lần, phát hiện lá của cây này giống hệt lá hòe. Nó là một gốc huyết hòe âm sinh!
Loại cây này nhân gian không có mà nó đến từ Quỷ Vực, giống như cây hòe ở dương gian, tự nhiên có khả năng tụ âm khí. Chỉ khác nhau là cây hòe dương gian thiên về tính Thổ trong ngũ hành, tập trung âm khí từ trong đất. Còn với tên gọi huyết hòe, hiển nhiên thuộc Thủy (3), cho nên nó sinh ra trong nước, thông qua nước để tập trung âm khí.
Chỉ trong giây lát, Diệp Thiếu Dương đã hiểu ra toàn bộ: Vườn anh đào dựa vào xương người và máu gia súc tạo ra oán khí, và tất cả đều được đưa đến nơi này qua Cửu Hà. Cửu Tinh củng Nguyệt, cái cây này chính là "Nguyệt"!
Vì thế, động phủ của Thất Bà Bà nhất định ở trong cây hòe này!
Khi Diệp Thiếu Dương vừa nghĩ tới đây, tán cây huyết hòe đột nhiên rung động. Tán cây cực lớn tách ra làm hai, lộ ra một cảnh tượng khủng khiếp trước mặt hắn. Vô số đầu người bị buộc chằng chịt trên các cành cây, trên mỗi nhánh cây đều có đầu nam, nữ, già, trẻ.
Thân phận tất cả đều không giống nhau. Có đầu người quấn khăn vuông của người đọc sách, có người đội mũ quan, có đầu trọc của hòa thượng. Có cái đầu bị lột mất da đầu treo trên cành, nhiều nhất vẫn là đầu của những dân thường bình thường. Đột nhiên, Diệp Thiếu Dương thấy một cái đầu vấn tóc kiểu đạo sĩ, ở giữa ấn đường có ba điểm cho thấy hắn là một chân nhân...
Khi tán cây mở rộng, càng nhiều đầu người xuất hiện, mỗi cái đều không giống nhau. Nhưng tất cả đều thể hiện vẻ thống khổ: Có thất khiếu(4) chảy máu, có mặt mũi thối nát, có giòi bọ bò qua bò lại trong hốc mắt, có cả những cái đầu mất một mảng thịt...
Diệp Thiếu Dương biết rõ những điều này đều là ảo giác, nhưng những đầu người treo trên cây đều là những người chết dưới cây hòe này, trong đó có cả những người mặc cổ trang chứng tỏ nó đã sống rất lâu. Hơn nữa, cây huyết hòe này có tu vi rất cao, đến cả chân nhân cũng bị giết chết...
Khi hình ảnh được triển khai hết, Diệp Thiếu Dương như thấy được một bộ địa ngục đồ bi thảm đến cực điểm. Trong tai hắn nghe thấy từng tiếng kêu than, rên rỉ thảm thiết.
Dù Diệp Thiếu Dương có tố chất tâm lý rất mạnh, nhưng ở trong hoàn cảnh như vậy cũng cảm thấy áp lực tinh thần vô cùng lớn, gần như sụp đổ. Trán hắn toát mồ hôi, lòng không ngừng run rẩy.
Lúc này, hắn cảm giác vai trái có điều khác lạ, Diệp Thiếu Dương đột nhiên quay đầu và thấy một bàn tay đặt trên vai mình. Trên vai là một cái đầu xõa tóc đang nhìn hắn, khuôn mặt trắng nõn trơn bóng, chỉ có miệng đang há ra cực lớn, lộ ra hai hàng răng nhọn màu đen đang chuẩn bị cắn vào cổ hắn.
Trong chương này, Diệp Thiếu Dương quyết định khám phá một giếng nước bí ẩn, nơi được bảo vệ bởi một trận pháp phức tạp và ẩn chứa nhiều nguy hiểm. Mặc cho sự lo lắng của Lão Quách, anh quyết tâm xuống dưới để tìm hiểu về nguồn gốc âm khí và những gì xảy ra bên trong. Tại đáy giếng, anh phát hiện một cây huyết hòe kỳ lạ với những cái đầu treo trên cành, tượng trưng cho oán khí tích tụ. Áp lực tinh thần đè nặng lên anh khi bóng tối dần lộ diện và sự sống còn trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết.
Trong chương này, Mã Thừa tiết lộ vụ lừa gạt liên quan đến phần mộ của ông cố cậu, do pháp sư Lưu dẫn dắt. Diệp Thiếu Dương và nhóm cảm nhận được sự nghi ngờ khi phát hiện ra thân phận thực sự của Kim mặt rỗ. Hóa ra, Kẻ lừa gạt chính là Cổ sư Miêu Cương, người đã lợi dụng Mã Thừa để thực hiện âm mưu của mình. Trong khi giải quyết rắc rối, họ phải tìm ra cách bắt quỷ và xác định nguồn gốc của những hiện tượng huyền bí đang diễn ra tại địa điểm này.