Đăng cơ làm chưởng môn, Mộ Hàn cảm thấy mọi thứ tự nhiên như cá gặp nước, nhưng sự gặp gỡ với Diệp Thiếu Dương - người trong truyền thuyết - đã làm mọi thứ thay đổi. Đạo Phong dù mạnh hơn, nhưng danh tiếng của hắn đã sớm không còn là người của Mao Sơn. Tại thế giới Pháp Thuật, hắn đã đắc tội nhiều người, bị coi là tà ma ngoại đạo. Dù có mạnh đến đâu, các tông phái cũng sẽ không chấp nhận hắn.
Ngược lại, Diệp Thiếu Dương lại là một nhân vật khác. Hắn từng có tham vọng và dũng khí để đấu với Diệp Thiếu Dương. Trước đó, trong Long Hoa hội, Mộ Hàn đã làm được vị trí minh chủ, một vị trí chỉ mang tính hình thức. Mặc dù không được mọi người công nhận, Diệp Thiếu Dương vẫn luôn được thừa nhận là người mạnh nhất trong giới Pháp Thuật.
Mộ Hàn cảm thấy rằng sự không nổi tiếng của mình do chưa lăn lộn trong Pháp Thuật giới, mọi người không biết sức mạnh của mình, nên đã cho rằng Diệp Thiếu Dương là đệ nhất. Tuy nhiên, khi chứng kiến Diệp Thiếu Dương tạo ra kỳ tích trong "Hải Nhãn phòng ngự chiến", hắn đã tận mắt thấy sức mạnh của đối thủ. Cảm giác bị áp đảo đã khiến Mộ Hàn phải suy nghĩ về việc loại bỏ Diệp Thiếu Dương – kình địch duy nhất của mình. Hắn đã lên kế hoạch mượn đao giết người, mặc dù đó là một kế hoạch mờ ám.
Tuy thế, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy không cam lòng. Hắn tự hỏi tại sao Diệp Thiếu Dương lại có thể mạnh hơn mình, và tại sao mình phải nhường cho hắn. Mộ Hàn giận dữ đấm vào đá, bàn tay bị thương nhưng hắn không cảm thấy đau, như thể cơn giận đã làm hắn quên đi mọi thứ. Sau khi gầm rú không ngừng, hắn đã kiệt sức và nằm xuống đá, thở hổn hển khi màn đêm buông xuống.
Cuối cùng, khi chuẩn bị rời núi, Mộ Hàn nghe thấy một tiếng cười mỉa mai từ phía sau. Đó là âm thanh của một người phụ nữ. Hắn giật mình, nhận ra rằng không có khả năng ai có thể đứng ở đó, vì phía sau là một vách đá. Hắn hô to yêu cầu người xuất hiện.
Một bóng người xuất hiện, mặc một chiếc váy hoa, mái tóc dài xõa xuống. Mộ Hàn nhận ra, đó là Diêu Quang tiên tử - người mà hắn đã gặp trên đỉnh Thái Sơn. Diêu Quang tiên tử cười nhẹ nhàng, hỏi hắn có phải đến thưởng cảnh hay không. Mộ Hàn yên lặng chào hỏi và hỏi lý do cô ở đây.
Diêu Quang tiên tử không trả lời trực tiếp mà nhắc nhở Mộ Hàn về thái độ chán nản của mình khi là chưởng môn Long Hổ Sơn. Nàng khuyên hắn không nên từ bỏ, bởi Diệp Thiếu Dương chỉ là một kẻ giả danh. Mộ Hàn cảm thấy châm chọc với lời của nàng, nhưng không nói ra mà chỉ cảm ơn.
Diêu Quang tiên tử nhấn mạnh rằng Mộ Hàn phải nhận thức năng lực của mình. Nàng chỉ ra rằng cả hai đều có những điều kiện tốt, nhưng điều mà Mộ Hàn thiếu chính là công pháp. Mộ Hàn tức giận, ngỡ rằng công pháp của Long Hổ Sơn không kém hơn của Mao Sơn. Diêu Quang tiên tử liền chỉ ra rằng Diệp Thiếu Dương đã luyện được Đại Chu Thiên Thổ Nạp Tâm Pháp, giúp hắn có sức mạnh vượt bậc mà Mộ Hàn chưa từng nghĩ tới.
Mộ Hàn, chưởng môn Long Hổ Sơn, cảm thấy tự tin nhưng bị ảnh hưởng bởi Diệp Thiếu Dương, người được công nhận là mạnh nhất trong giới Pháp Thuật. Sau khi chứng kiến sức mạnh của Diệp Thiếu Dương trong một trận chiến, Mộ Hàn cảm thấy bị áp lực và có ý định loại bỏ đối thủ. Trong lúc suy tư, Diêu Quang tiên tử xuất hiện, khuyên Mộ Hàn nhận ra giá trị bản thân và công pháp của mình. Cô chỉ ra rằng Diệp Thiếu Dương đã luyện được công pháp mạnh mẽ, điều mà Mộ Hàn chưa nhận thức được.
Mộ Hàn thuyết phục các trưởng lão của Long Hổ Sơn về việc liên minh đối phó với Pháp Thuật Công Hội, nhưng nhiều người vẫn hoài nghi. Mặc dù có sự phản đối, Mộ Hàn kiên quyết đề xuất phương án triệu tập các phái để bàn bạc và lợi dụng tình hình căng thẳng với Mao Sơn. Sau cuộc họp, Mộ Hàn tìm đến một nơi quen thuộc trên núi để suy nghĩ về quá khứ, mối quan hệ phức tạp với Trương Vô Sinh và sứ mệnh lớn lao của mình với Long Hổ Sơn.
Chưởng mônPháp thuậtkình địchCông phápLong Hổ sơnMao SơnCông phápPháp thuật