Nữ nhân đáp: “Đạo pháp của hắn rất cao, pháp lực thâm sâu, hoàn toàn vượt trội hơn cả Thiên sư.”

Nam nhân lạnh lùng nói: “Ta không hỏi về thực lực của hắn.”

Nữ nhân nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, nói: “Tốc độ của hắn rất nhanh, cảm nhận tiết tấu mạnh mẽ, hoàn toàn không có sơ hở nào. Quan trọng nhất là… Năng lực sáng tạo và khả năng nắm bắt cơ hội của hắn quá xuất sắc. Trong lúc chiến đấu, chỉ cần có một sơ hở nhỏ, hắn có thể thi triển một loạt pháp thuật liên hoàn, căn bản không có cách nào sống sót.”

Nam nhân gật đầu chậm rãi, “Điều này, cũng rất giống như những gì đồn đãi về hắn.”

Nữ nhân quay đầu nhìn hắn, trịnh trọng nói: “Sư huynh, người này là mối uy hiếp lớn đối với chúng ta, phải tìm cách xử lý…”

Nam nhân lắc đầu, “Ngươi sai rồi, mối uy hiếp càng lớn, chúng ta càng không thể hành động thiếu suy nghĩ. Chưa đến lúc bất đắc dĩ, ta tuyệt đối không muốn xảy ra xung đột với hắn.”

“Vậy thì ngươi nghĩ sao?”

Nữ nhân nhìn vào bóng mình trong nước, khuôn mặt từ từ biến thành một cái đầu lâu…

Trong phòng, Diệp Thiếu Dương đặt cô gái lên sô pha, thở hổn hển.

Chu Tĩnh Như tiến lại kiểm tra mạch đập và nhịp tim của cô gái, và không nghe được gì. Cô hoảng sợ và vội vàng nói với Diệp Thiếu Dương: “Cô ta bị ba ba tinh bám vào người.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Con ba ba tinh đó không đánh lại ta, nhưng đã dùng thân thể cô ta để phong ấn và trốn trong đó. Nghe nói đó là Quy Tức Thuật, chính là sở trường của loại quái vật này. Nếu cố tình phá vỡ kết giới, cô gái này cũng không sống nổi.”

Chu Tĩnh Như kinh hãi hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Đương nhiên là có biện pháp,”

Diệp Thiếu Dương quay người nhìn, bảo vị giám đốc tìm một cái bồn, đổ đầy nước và mang lại đây, đồng thời chuẩn bị một cây đuốc.

“Đuốc?”

Giám đốc gãi đầu, “Giờ lấy đâu ra đuốc?”

Diệp Thiếu Dương nghĩ một hồi, thấy yêu cầu tìm đuốc ở đây là khó khăn, bèn bảo hắn kiếm mấy cây lau nhà tới.

“Mà nếu không muốn tổn hại danh tiếng của nơi này, tốt nhất nên ngăn chặn những người ngoài cửa.”

Đến lúc này, giám đốc chỉ còn cách làm theo, gọi đội bảo vệ tới canh giữ bên ngoài, rồi bảo nhân viên vệ sinh mang mấy cây lau nhà lại.

Lúc này, Tiểu Mã chạy đến kêu lên, trên tay cầm đai lưng của Diệp Thiếu Dương và cái ba lô bách bảo, bên cạnh có một tên béo đi theo, mặt có vài vết thâm bầm, chính là bạn trai của cô gái trên sô pha.

“Ách, ngươi ra tay rất tàn nhẫn đấy.”

Diệp Thiếu Dương nhìn Tiểu Mã, khó hiểu nói: “Hắn nặng hơn ngươi nhiều, sao ngươi lại có thể thắng hắn?”

Tiểu Mã khinh thường nhún vai, “Đánh nhau không phải chỉ xem ai nặng hơn. Ta đã nói rồi, bắt quỷ không phải là sở trường của ta, nhưng mấy việc đánh nhau, Tiểu Mã ca rất giỏi.”

Diệp Thiếu Dương nhìn tên béo bị Tiểu Mã đánh đến tèm lem máu, lại nhìn cô gái nằm trên sô pha, thầm than một tiếng, lại thêm một bông hoa lài cắm vào bãi phân trâu.

Thấy trên cổ tên béo có chiếc dây chuyền vàng to như dây thừng, Diệp Thiếu Dương giơ ba ngón tay lên: “Ba mươi triệu, cứu cô ta một mạng.”

Tên béo ngẩn người nhìn hắn, há miệng thở hổn hển, định nói gì nhưng cuối cùng phải gật đầu: “Được rồi, chỉ cần ngươi có thể cứu sống cô ấy.”

Diệp Thiếu Dương hài lòng gật đầu, tên béo xem ra cũng có chút lương tâm.

Đợi một lúc, các đồ vật cần thiết đã được mang tới. Diệp Thiếu Dương lấy một cuộn dây ni lông, bảo Tiểu Mã đỡ cô gái ngồi dậy, dùng dây ni lông trói hai tay cô ta lại, buộc vào ghế sô pha. Trong lúc hai người làm việc, tên béo vừa lo lắng vừa hoài nghi, nên muốn hỏi vài câu, nhưng Diệp Thiếu Dương hứa chắc sẽ không có chuyện gì, bảo hắn giữ im lặng.

Sau khi buộc chặt cô ta, Diệp Thiếu Dương đặt bồn nước đối diện cô gái, cách chừng nửa thước, sau đó lấy từ trong túi ra một bó hoàng phiếu giấy, nhúng vào nước, dán một tấm lên người cô gái, cuối cùng dán Tị hỏa phù vào một số vị trí trên người cô ta. Làm xong, Diệp Thiếu Dương đổ dầu lên phần vải bố của hai cây lau nhà, châm lửa đốt, dí sát vào bên người cô gái mà nướng.

“Này, ngươi làm gì vậy!”

Tên béo thực sự không nhịn được, muốn xông tới ngăn cản, nhưng bị Tiểu Mã ôm chặt lại.

Diệp Thiếu Dương không trả lời, nhưng cây đuốc đặt ở phía dưới không bị bật lửa, hơi ẩm trên bề mặt bắt đầu bốc hơi, dưới tác dụng của linh phù không được tiết ra ngoài mà tập trung bên trong, bốc lên xung quanh cô gái.

“Nhiệt độ không cao, chỉ làm cô ta cảm thấy nóng một chút, cảm thấy khát nước, yên tâm đi.”

Trước sự chứng kiến của các nhân viên đang trợn mắt há mồm, Diệp Thiếu Dương lạnh nhạt nói.

Chỉ chốc lát sau, trên người cô gái mồ hôi tuôn ra như mưa, mồ hôi chảy xuống hoàng phiếu giấy, lại bị lửa thiêu đốt và bốc hơi, liên tục tuần hoàn… Sau khoảng mười phút, Diệp Thiếu Dương nhìn đồng hồ treo tường, đối mặt với cô gái, có chút buồn bực nói: “Còn ở trong đó mà lì à?”

Vừa mới dứt lời, toàn thân cô gái đột nhiên run lên, hai mắt mở to, biểu tình dữ tợn nhìn Diệp Thiếu Dương, ánh mắt xanh phát ra tia sáng hung tợn, muốn vung tay công kích, nhưng do tay bị trói nên không cử động được.

“A!”

Cô gái phát ra tiếng gào, dùng sức giãy giụa, khiến sô pha rung động. Diệp Thiếu Dương bảo giám đốc mang vài nhân viên bảo an đến giữ chặt cô ta, còn mình thì đối diện, nhàn nhạt nói: “Ra đây!”

Trong miệng cô gái đột nhiên phát ra âm thanh lạnh lùng: “Pháp sư nơi nào, dám trêu đùa tộc ba ba của chúng ta!”

Diệp Thiếu Dương nhắc lại lần nữa: “Ra đây.”

“Hừ, ta không ra, ngươi làm gì được ta, dám cùng chết sao?”

Diệp Thiếu Dương không nói gì, ấn lên cằm cô gái một chút, miệng cô ta lập tức mở ra, hắn nhanh tay nhét một đồng tiền Ngũ Đế vào miệng, đặt phía dưới lưỡi.

Sau đó, Diệp Thiếu Dương cầm lấy cây đuốc, tiếp tục dí sát xung quanh cô gái.

Cô gái toát mồ hôi một hồi, trên mặt hiện ra vẻ khổ sở, há mồm thở dốc.

“Ngươi cứ như vậy, sẽ khiến ta với nàng cùng chết…”

âm thanh ba ba tinh tỏ ra mệt mỏi.

“Phải không?”

Diệp Thiếu Dương miệng niệm chú ngữ, linh phù dán trên người cô gái lập tức tỏa ra linh quang, bảo vệ linh hồn cô ta không bị ăn mòn.

Đốt hết một cây lau nhà, Diệp Thiếu Dương lại châm lửa đốt một cây nữa, giao cho Tiểu Mã, sau đó khom lưng ngồi bên cạnh bồn gỗ, lấy cái chén múc một ít nước, đưa tới trước mặt cô gái.

Cô gái lập tức tỏ vẻ thèm muốn cực độ, nước dãi chảy ra.

“Cầu xin ngươi, cho ta uống một ngụm…”

Ba ba tinh yếu ớt nói.

Diệp Thiếu Dương cười cười, tự mình uống một ngụm, sau đó đổ chút nước còn lại xuống đất, vươn tay chỉ vào bồn nước trước mặt: “Muốn uống nước hả? Ra đây, ra đây mà uống thoải mái.”

Vẻ mặt cô gái càng trở nên điên cuồng, khuôn mặt đỏ bừng, nước miếng giàn giụa, nhìn qua gần giống với người nghiện ma túy, nhưng mức độ nghiêm trọng còn gấp nhiều lần.

Đám người đứng bên cạnh mắt tròn xoe nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt, ngay cả tên béo bị nhân viên bảo an đè lại cũng quên luôn việc giãy giụa.

Chu Tĩnh Như đi tới bên cạnh Diệp Thiếu Dương, sợ hãi hỏi: “Thiếu Dương, đây là chuyện gì vậy?”

“Ba ba tinh là loài sống dưới nước, sợ nhất là thiếu nước. Chiêu này của ta chính là làm nó vừa nóng vừa khát, cần phải bổ sung nước ngay lập tức. Trước mặt lại có nguồn nước, nó sẽ nhanh chóng chịu không nổi.”

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Diệp Thiếu Dương và đồng đội phải đối mặt với mối nguy hiểm từ một nữ nhân bị quái vật ba ba tinh chiếm giữ. Họ cần áp dụng các pháp thuật để giải cứu cô gái mà không làm cho cô ta gặp nguy hiểm. Trong khi Diệp Thiếu Dương thực hiện kế hoạch, sự lo lắng và căng thẳng gia tăng khi mọi người phải giữ bình tĩnh trước tình huống căng thẳng này. Cuộc chiến tâm lý giữa Diệp Thiếu Dương và ba ba tinh diễn ra kịch tính khi hắn tìm cách buộc con quái vật phải lộ diện.

Tóm tắt chương trước:

Trong một khu tắm khoáng, Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã chứng kiến một cô gái bỗng dưng hành động lạ, giống như bị trúng tà. Cô gái quỳ xuống, toàn thân run rẩy và lâm vào tình trạng nguy hiểm khi chìm dưới nước. Diệp Thiếu Dương, sau khi quan sát cẩn thận, quyết định nhảy xuống nước để cứu cô. Đối diện với sự hoảng loạn của đám đông, anh phải vận dụng tất cả kỹ năng của mình để giải cứu cô gái trước khi quá muộn, trong khi bạn trai cô không ngừng tìm cách vào cuộc.