cả không gian bất chợt rung chuyển mạnh mẽ, âm thanh nổ vang như sấm sét cắt ngang lời nói của hắn. Một cơn cuồng phong kéo đến, cuốn theo bụi đất và mảnh vụn, khiến cả ba người phải bịt mắt và cúi xuống để tránh gió.

"Phải nhanh lên!" Tiệt Đạo phu nhân hối thúc, mắt nhìn xung quanh một cách hoảng loạn, cảm nhận được sự đe dọa từ khắp mọi phía. "Chúng ta không còn thời gian đâu!"

"Nhanh lên, nhảy xuống!" Âm Tú Tài còn chưa kịp nhìn lại, đã đẩy hai người còn lại vào trong giếng. Mặc dù không biết dưới vực sâu có gì chờ đợi, nhưng đây dường như là sự lựa chọn duy nhất để sống sót.

Khi ba người họ rơi vào trong giếng, cảm giác bỗng chốc tĩnh lặng đến bất ngờ. Họ không còn nghe thấy tiếng ồn ào từ trận chiến bên ngoài, cũng như sự khủng khiếp của huyết chiến giữa Cố Mạch và những người từ Bái Nguyệt giáo. Tất cả mọi thứ như đã bị chôn vùi trong lòng đất, chỉ còn lại âm thanh tiếng nước nhỏ lách tách phát ra từ dưới đáy giếng.

Âm Tú Tài lấy lại tinh thần, thở hổn hển và quay lại nhìn Tiệt Đạo phu nhân cùng Xà Vương. "Chúng ta đã xuống đây an toàn, nhưng không thể ở lâu. Phải tìm đường thoát ra!"

Tiệt Đạo phu nhân gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. "Phải, chúng ta cần phải tìm lối ra trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn."

Và như thế, họ bắt đầu tìm kiếm xung quanh, trong bóng tối âm u của giếng, từng bước từng bước đảo mắt tìm hướng đi. Nhìn vào cảnh tượng đằng sau, họ đều cảm thấy áp lực và lo âu đang bủa vây lấy mình.

Khi họ tiến sâu hơn vào trong giếng, những âm thanh lồng ghép vào nhau như tiếng thì thầm từ quá khứ. Từng nhịp tim đập dồn dập hòa vào không gian tĩnh lặng, và ngay trong khoảnh khắc ấy, một cảm giác kỳ lạ bao trùm lấy họ. Giống như có thứ gì đó đang di chuyển, theo dõi họ trong bóng tối.

"Chúng ta không cô đơn," Xà Vương thì thào, đôi mắt ánh lên một chút hoang mang. Như thể bản năng của hắn đang báo động về điều gì đó sắp xảy ra.

Âm Tú Tài dừng lại, lắng nghe. Chỉ một giây, rồi một giây nữa. Những âm thanh mơ hồ trong bóng tối cứ len lỏi vào tâm trí họ. Đã bao lâu rồi họ không cảm nhận được sự bình yên? Và giờ đây, giữa bể khổ đau và huyết chiến, họ lại phải đối mặt với những điều không thể ngờ tới.

"Cẩn thận," Âm Tú Tài cảnh báo, "Kẻ thù có thể đang rình rập chúng ta."

Từng bước đi cẩn thận hơn, họ tìm thấy một bậc thang dẫn xuống sâu hơn, và không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi tiếp. Trái tim đập thình thịch, nhưng cảm giác hồi hộp cũng khiến họ cảm thấy sống động hơn bao giờ hết.

Dần dần, ánh sáng mờ nhạt từ dưới cuối bậc thang đổ về, như một bông hoa nở giữa bóng tối. Điều gì đang chờ đợi họ ở phía trước? Một lối thoát hay là một cái bẩy? Thời gian vẫn tiếp tục trôi, và họ buộc phải lựa chọn con đường của mình.

Tóm tắt chương này:

Trong một tình huống nguy hiểm, Tiệt Đạo phu nhân cùng Âm Tú Tài và Xà Vương tìm cách thoát khỏi sự truy đuổi trong cơn cuồng phong dữ dội. Họ nhảy xuống một giếng để tránh bị phát hiện, chỉ còn lại sự tĩnh lặng và âm thanh nước nhỏ lách tách. Dù đã an toàn tạm thời, họ nhận ra rằng nguy hiểm vẫn còn rình rập phía trước. Bỗng nhiên, những âm thanh kỳ lạ vang lên trong bóng tối, khiến lòng họ hoang mang. Họ quyết định tiếp tục tìm đường thoát, đối mặt với những thử thách không thể lường trước.

Tóm tắt chương trước:

Chương 253 xoay quanh cuộc chiến căng thẳng giữa các nhân vật chính và kẻ thù Diệp Nam Thiên. Sau khi phát hiện huyện Tam Xuyên có dấu hiệu bất thường và những người dân đã bị sắp đặt, nhóm của Cố Mạch phải nhanh chóng rời khỏi khu vực nguy hiểm. Trận chiến diễn ra với những cuộc tấn công dữ dội, Cố Mạch sử dụng những kỹ năng võ thuật cao siêu, cuối cùng đối đầu với Diệp Nam Thiên. Trong khoảnh khắc quyết định, Cố Mạch đã xé rách không gian và tiêu diệt đối thủ bằng một đòn mạnh mẽ, khiến cơ thể Diệp Nam Thiên vỡ vụn thành từng mảnh.