Tận đến khi Đồ Yếm bị lột bỏ mọi lớp vỏ bọc, hắn mới lấy lại được tinh thần. Nhưng tiếc rằng lúc này, mọi chuyện đã quá muộn. Sơ Tranh nhận thấy Đồ Yếm đặc biệt thích gọi tên cô, từng tiếng ngắt quãng khiến lòng người đau nhói. Cuối cùng, Sơ Tranh không chịu nổi nữa bèn dừng lại và hôn hắn.

Khi bàn tay cô chạm vào một vật mềm mại, cô hơi ngồi dậy và phát hiện cái đuôi của Đồ Yếm đã lộ ra từ lúc nào. Đuôi hắn dài và lông xù, đang lộ ra dưới thân thể trắng nõn của hắn. Sơ Tranh nắm lấy cái đuôi, khiến Đồ Yếm khẽ run rẩy, tiếng rên rỉ thoát ra từ cổ họng hắn không thể nào kiềm chế.

Sơ Tranh quên mất mình đang làm gì, chỉ chăm chú vào cái đuôi của hắn. Đồ Yếm khàn giọng gọi cô, nhưng Sơ Tranh chỉ đáp lại một cách thờ ơ. Cuộc trò chuyện trở nên dồn dập với những câu hỏi từ Đồ Yếm về linh chú mà cô đã gỡ khỏi hắn, buộc Sơ Tranh phải thừa nhận.

"Tiểu Phượng Hoàng, ở tận cùng Hồng Hoang, rốt cuộc nàng đã làm gì?" Đồ Yếm hỏi.

"Không làm gì cả," Sơ Tranh đáp.

Đồ Yếm giữ chặt tay cô, cố gắng giải thoát cái đuôi của mình ra khỏi tay cô, nhưng không thành công. Hắn cảm thấy mình đang rơi vào một cuộc khủng hoảng. Hắn không biết phải làm gì khi một linh chú đã qua tay Sơ Tranh và rằng cô đã hoàn toàn thay đổi mọi thứ.

Sơ Tranh nhìn Đồ Yếm, có một nỗi nghi ngờ và sự chờ mong trong ánh mắt cô. Hắn chưa từng thấy cô như thế này trước đây. Cuộc trò chuyện không đi tới đâu, nhưng những cảm xúc tích tụ giữa họ cứ nặng nề hơn.

Sau đó, Đồ Yếm quyết định sẽ không để Sơ Tranh đi ra ngoài nữa. Hắn xác định sẽ tìm biện pháp giải trừ bên trong Hồng Hoang. Nhưng Sơ Tranh thì lại mỉm cười, và khẳng định cô đã sẵn lòng hy sinh vì hắn mà không cần điều gì khác. Hắn tự hỏi liệu sự quan tâm này có thực sự sẽ dẫn đến điều tốt đẹp hay không.

Khu rừng chỉ còn lại hai con người, một chàng trai và một cô gái, cùng những bí mật dần hiện lên giữa ánh sáng mờ ảo của mặt trăng. Đồ Yếm xác định sẽ đối diện với mọi điều mà họ sẽ phải trải qua, và Sơ Tranh chỉ cười, đợi chờ những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Tóm tắt chương này:

Đồ Yếm cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần khi mọi lớp vỏ bọc của hắn bị lột bỏ. Sơ Tranh nhận thấy sự gắn bó đặc biệt giữa họ, khi Đồ Yếm gọi tên cô và thắc mắc về linh chú mà cô đã gỡ. Cuộc trò chuyện giữa họ không dẫn đến kết quả rõ ràng, nhưng cảm xúc nặng nề ngày càng gia tăng. Đồ Yếm quyết định không để Sơ Tranh ra ngoài và tìm cách giải quyết vấn đề từ bên trong Hồng Hoang, trong khi Sơ Tranh khẳng định sẵn lòng hy sinh vì hắn, tạo nên một mối liên kết đầy bí mật và chờ đợi giữa họ.

Tóm tắt chương trước:

Sơ Tranh tìm thấy Đồ Yếm trên vách núi, nơi hắn đang phải vật lộn với sự kiềm chế và cảm xúc của mình. Trong khi gợi nhớ về một chú đã ghi dấu trong cơ thể, Nguyên Ninh xuất hiện với lời nguyền bi thảm, khiến Sơ Tranh không thể bình yên. Khi tình hình trở nên căng thẳng và mập mờ, sự kết nối giữa Sơ Tranh và Đồ Yếm dường như đan xen với áp lực và tình cảm sâu sắc. Cảnh tượng kết thúc với một nụ hôn bất ngờ thể hiện sự kết nối và mâu thuẫn trong tâm hồn của cả hai.

Nhân vật xuất hiện:

Đồ YếmSơ Tranh