Nàng bị đám cầm thú làm bẩn và nhốt lại, nếu khóc thì sẽ không được cho ăn. Nàng đã bị giam khoảng một tháng. Đến hơn một tháng sau, nàng nghe thấy bọn chúng đang thương lượng bán nàng đi. Nàng nhớ lại những câu chuyện về các cô gái trẻ bị mất tích ở làng lân cận và nhanh chóng nối các sự kiện lại với nhau.

Khi có người đến dẫn nàng đi, nàng đã lợi dụng bóng tối để đánh lén và trốn thoát, chạy đến vách núi phía sau ngọn núi Minh Tịnh, rồi nhảy xuống. Ai ngờ dưới chân nàng lại là một con sông, và nàng được Hàn Thê Thê vớt lên. Vốn không có thị nữ, Hàn Thê Thê liền mời nàng làm thị nữ của mình.

Ban đầu, Hàn Thê Thê muốn vào chùa xem tình hình, nhưng vừa đến nơi đã nghe tin tức rằng ngọn núi Minh Tịnh bị diệt khẩu. Sau đó, nàng nhìn thấy Sơ Tranh.

Hàn Thê Thê bưng mặt hỏi: "Ngươi có nghĩ đám người đó sẽ không chết mà thoát tội không?" Sơ Tranh thờ ơ đáp: "Có lẽ thế." Hàn Thê Thê cảm thán sự tàn nhẫn của con người và bất chợt chỉ vào một đám người bên dưới.

Họ đang đưa Lương Huyên, vị công tử bị thương, về. Hàn Thê Thê tò mò: “Lương Huyên làm sao vậy?” Sơ Tranh trả lời: “Trúng Quân Bất Quy.” Hàn Thê Thê quay sang nhìn Sơ Tranh với vẻ kinh ngạc: “Ngươi làm ra sao?” Sơ Tranh chỉ ậm ừ uống trà.

Hàn Thê Thê sau đó lớn tiếng gọi xuống: “Lương công tử, đã lâu không gặp, sao hôm nay ngươi lại giống như người bệnh vậy?” Lương Huyên và nhóm người phía dưới nhìn lên, khiến không khí có chút ngượng ngùng.

Một người trong nhóm hỏi xin Hàn Thê Thê chiếu cố cho Lương Huyên, nhưng nàng từ chối một cách hài hước. Cuối cùng, khi nàng khuyên Lương Huyên bảo trọng sức khỏe, hắn đã tức giận rời đi. Hàn Thê Thê quay góc phòng, thoải mái uống trà và chăm chú nhìn Sơ Tranh.

Rồi Hàn Thê Thê không nhịn được mà hỏi: “Tại sao ngươi không hỏi về thù oán giữa ta và Lương Huyên?” Sơ Tranh thờ ơ nói: “Không liên quan đến ta.” “Ngươi không ưa hắn sao? Ta cũng vậy, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.” Sơ Tranh im lặng, trong khi Hàn Thê Thê kể về Lương Huyên và những lời hứa mà hắn đã từng nói.

Lần đầu gặp Lương Huyên khi nàng vừa từ Thiên Sơn trở về, hắn lúc đó còn nhỏ và có mái tóc chỏm, nhưng lại nói những lời ngọt ngào. Hàn Thê Thê không dễ dàng bị lừa, nhưng Lương Huyên đã khiến nàng cảm động trong một thời gian dài. Chỉ đến khi nàng phát hiện Lương Huyên có mối quan hệ mờ ám với một cô gái khác, nàng mới quyết định chia tay.

Sau nhiều mâu thuẫn, Lương Huyên trở mặt và trở nên đáng ghét trong mắt nàng. Hàn Thê Thê băn khoăn khi Sơ Tranh có khả năng hạ độc hắn, nhưng Lương Huyên vô cùng cảnh giác và không dễ gì bị trúng kế.

Hàn Thê Thê không biết Sơ Tranh đang làm gì trong trấn nhỏ này, nhưng nàng thấy hắn thường rời đi vào sáng sớm và trở về lúc trời tối. Dù vậy, nàng không đi điều tra mà chỉ thường xuyên đến làm phiền Lương Huyên.

Tin đồn quanh ngọn núi Minh Tịnh dấy lên rầm rộ, cho rằng các hòa thượng trên đó là tội phạm. Những câu chuyện kỳ lạ về nơi đây truyền đi khắp làng, khiến người dân hoang mang và quyết định lên núi khám phá. Một số người đã phát hiện ra một tầng hầm trong chùa, với nhiều đồ vật của phụ nữ và một quyển sổ ghi chép rõ ràng về những người đã bị lừa bán.

Tóm tắt chương này:

Nàng bị nhốt và bán làm nô lệ nhưng đã trốn thoát và được Hàn Thê Thê cứu. Hàn Thê Thê thảo luận với Sơ Tranh về Lương Huyên, vị công tử bị thương. Mối quan hệ giữa Hàn Thê Thê và Lương Huyên đầy thù hận vì những lời hứa bị phá vỡ. Khi tin đồn về ngọn núi Minh Tịnh lan rộng, người dân quyết định điều tra và phát hiện nhiều bí mật động trời, khiến họ hoang mang về những điều đã xảy ra.

Tóm tắt chương trước:

Sau khi Minh Tiện mất tích, mọi hoạt động trong Phạm Tiên giáo trở nên yên ắng. Sơ Tranh phát hiện những kẻ theo dõi đã biến mất, trong khi ác nhân Giáp nhận được tin có động thái liên quan đến Minh Tiện ở núi Minh Tịnh. Tại đây, họ phát hiện toàn bộ hòa thượng bị giết và không ai chịu tin rằng Minh Tiện đứng sau vụ này. Mặc cho khả năng của Minh Tiện, thông tin xấu vẫn đổ lên đầu hắn. Sơ Tranh tìm kiếm tin tức về Khâu Nhạc Hà, trong khi Hàn Thê Thê câu chuyện về các hòa thượng vi phạm quy tắc của Phật môn.