Sơ Tranh đã quét sạch toàn bộ đảo Thất Tinh, ném mọi thứ xuống biển, bao gồm cả thức ăn và công cụ rời khỏi đảo. Cô còn để lại Lương HuyênTriệu Phù ở đảo, số phận của họ giờ đây phụ thuộc vào số mạng của Lương Huyên.

Vương Giả không muốn nói chuyện và chỉ muốn yên lặng. Sau khi giải quyết một phiền toái, tâm trạng của Sơ Tranh rất tốt. Cô nhìn về phía đảo nhỏ ngày càng xa, thấy hai người nhảy nhót ở đó. Sơ Tranh quyết định không để họ rơi vào tay tử thần, có thể giam giữ họ lại.

Cô nhìn Minh Tiện đứng bên cạnh, yên lặng không nói gì, và cả hai cùng nhìn về biển cả mênh mông.

Minh Tiện đột ngột lên tiếng: "Người chết thay ta là tiểu sư đệ vừa mới vào cốc. Hắn chỉ mới đến hai ngày và có tuổi tác tương tự như ta." Những người khác trong cốc có thể không biết về sự xuất hiện của một người mới.

Hắn nhớ lại quá khứ đen tối, khi những người kia nhận nhầm tiểu sư đệ thành hắn. Tỷ tỷ của hắn đã giấu hắn, cứu hắn khỏi kiếp nạn. Nhưng Minh Tiện đã chứng kiến tất cả hành vi của những người đó. Có hai người trong số họ đã bỏ khăn che mặt xuống, và hắn biết được những kẻ tham gia năm đó, những kẻ đã đổi tên và sống cuộc sống an nhàn.

Khi Minh Tiện bắt đầu báo thù, hắn tìm được hai người đó. Từ họ, hắn biết được những kẻ đã tham gia. Một số đã đổi tên, một số khác thì được người dân yêu quý. Điều này khiến Minh Tiện nhận ra hắn cần một tổ chức để tìm kiếm công lý.

Sơ Tranh nắm chặt tay Minh Tiện, và hắn không phản kháng. Cô hỏi về kiếm pháp của Khâu Nhạc Hà, và Minh Tiện giải thích rằng những gì Khâu Nhạc Hà có được chỉ là bản sao của hạ quyển, trong khi kiếm phổ và tâm pháp chân chính hắn đã mang đi.

Sơ Tranh không chỉ muốn biết về độ lợi hại của kiếm pháp mà còn về thực tế kho báu. Minh Tiện nhìn về đại dương sâu thẳm: "Dù có thực sự lợi hại hay không, nhưng khi con người buộc phải liều lĩnh, sẽ có những kẻ dám mạo hiểm."

Hai người đứng yên lặng, hướng ánh mắt về phía biển khơi.

Hàn Thê Thê, do bị Khâu Nhạc Hà làm tổn thương, luôn tự giam mình trong phòng. Mãi đến khi thuyền cập bến, cô mới xuất hiện với vẻ mệt mỏi. Sau khi chào một câu với Sơ Tranh, Hàn Thê Thê lập tức rời đi.

Trong thời gian Sơ Tranh ra biển, Phạm Tiên Giáo đã phát triển rất nhanh và có dấu hiệu trở thành tà giáo nổi bật trong giang hồ. Sơ Tranh đưa Minh Tiện trở lại Phạm Tiên Giáo tại thành Liễu Châu. Minh Tiện nhìn cờ xí treo khắp nơi, cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Những người dân xung quanh dường như đã chấp nhận sự hiện diện của Phạm Tiên Giáo, và họ không ngần ngại với việc mua sắm tại đây. Giá cả ở Phạm Tiên Giáo rẻ hơn thị trường, khiến dân chúng không ngần ngại ghé thăm.

Khi Minh Tiện bước vào "Túy Hồng Lâu", ngay lập tức có người chào đón. Sự chào đón này khiến hắn cảm thấy bất ngờ, vì trước đây mọi người đều xa lánh hắn. Lúc này, hắn cảm giác như vừa trở lại với cuộc sống thực.

Sơ Tranh dẫn Minh Tiện lên lầu, yêu cầu hắn đi tắm trước rồi ăn cơm. Minh Tiện nghi ngờ: "Ngươi định soán vị ta sao?" Sơ Tranh đáp không có ý định đó, chỉ muốn giữ vị trí người tốt.

Minh Tiện nhẹ nhàng nói: "Ngươi làm giáo chủ rất tốt." Sơ Tranh đáp lại rằng giáo chủ của cô chỉ có thể là hắn. Hắn cảm thấy tức giận mà không rõ vì sao.

Ác nhân Giáp đột ngột xuất hiện và làm họ cười. Minh Tiện cảm thấy không thoải mái và yêu cầu Sơ Tranh không nên nói những điều như vậy.

Sơ Tranh cảm thấy Minh Tiện bắt đầu tránh xa cô, khiến cô cảm thấy khó chịu. Cô tự đem thức ăn lên lầu, bước vào căn phòng nơi Minh Tiện ngồi lau kiếm. Ánh sáng chiếu vào làm hắn trông ôn nhu hơn.

Sơ Tranh đặt thức ăn xuống và yêu cầu hắn ăn, nhưng Minh Tiện lắc đầu: "Ta không đói bụng." Sơ Tranh không ép hắn, mà ngồi xuống đối diện. Hắn lập tức đứng dậy, tránh xa cô. Sơ Tranh không bỏ cuộc, cô bước lên, đẩy hắn vào tường, nhìn thẳng mắt hắn.

"Chàng trốn tránh ta làm gì?" Hắn cảm nhận được mùi hương từ Sơ Tranh và cố gắng không nghĩ ngợi lung tung.

Minh Tiện khẳng định rằng hắn không trốn tránh, nhưng rõ ràng là hắn đang nắm giữ kiếm một cách chặt chẽ, tìm kiếm cảm giác an toàn từ nó. Hắn bảo Sơ Tranh không nên đến làm phiền hắn nữa, vì hắn sẽ tự giải quyết công việc của mình.

Sơ Tranh chỉ nhìn hắn vài giây, rồi đi ra khỏi phòng mà không ngoảnh lại. Minh Tiện đứng đó, bất động, cho đến khi cửa khép lại, hắn mới chậm rãi che mặt.

Tóm tắt:

Sơ Tranh quét sạch đảo Thất Tinh, bỏ lại Lương Huyên và Triệu Phù. Minh Tiện nhớ lại quá khứ và quyết tâm báo thù, nhưng cùng lúc đó, anh cảm nhận được sự căng thẳng trong mối quan hệ với Sơ Tranh. Họ thảo luận về kiếm pháp và thực tại của Phạm Tiên Giáo, nơi dân chúng đã chấp nhận sự hiện diện của tà giáo này. Minh Tiện cảm thấy bất an khi Sơ Tranh tỏ ra quan tâm đến anh, còn cô thì không ngừng muốn kéo anh gần hơn, tạo nên một không khí kỳ lạ giữa họ.