"Chàng lắm lời với hắn như thế làm gì."

Sơ Tranh thô bạo yêu cầu Tuyên Ảnh mở kết giới, sau đó khua khua mấy cái trói Hà Thần về nguyên hình.

"Ta là Thần, tội giết Thần người gánh chịu nổi không?" Hà Thần gào lên với Sơ Tranh.

Sơ Tranh đặt Hà Thần lên thớt, bình thản nói: "Ngươi nên rõ ràng, bây giờ pháp tắc thiên địa chính là muốn ngươi chết, ta đây là thay trời hành đạo, pháp tắc thiên địa nói không chừng còn phải cảm ơn ta."

Bây giờ không phải thời đại chư thần thịnh hành nữa. Thần phải ẩn trốn, giống như chó nhà có tang.

Sơ Tranh sử dụng con dao phay rút ra từ bên cạnh, "ầm" một tiếng chém xuống râu của Hà Thần, nhưng râu của gã vẫn không bị đứt.

Hà Thần cười lớn: "Ha ha ha, ta là Thần, đồ vật bình thường không gây thương tổn cho ta được!!"

Sơ Tranh chỉ khẽ híp một cái mắt, cổ tay nâng lên, ngân mang hội tụ thành một con dao phay mới tinh trong tay. Vung lên, hạ xuống.

Cạch. Râu của Hà Thần bị chém đứt, tiếng cười của gã đột nhiên dừng lại.

"Nhìn, đứt rồi đây." Sơ Tranh nói, còn đưa râu bị cắt ra trước mặt gã.

Tuyên Ảnh đứng bên cạnh thở mạnh, tiểu nha đầu này quá tàn nhẫn.

Sơ Tranh lại rút dao ra, vỗ vỗ đầu Hà Thần: "Ngươi đã làm gì những cô nương kia?"

Hà Thần cảm thấy nhục nhã. Vừa nãy còn được hỏi có chút tôn nghiêm, giờ đây thì không còn gì.

"Đừng phí sức." Sơ Tranh nói: "Không bằng ngươi nghiêm túc trả lời vấn đề của ta đi."

Hà Thần không vùng vẫy nữa, nhưng cũng không nói gì. Dao phay của Sơ Tranh lại rơi xuống, râu lại bị chém thêm một cái.

Bị cắt mất râu, cả người Hà Thần run rẩy.

Sơ Tranh chuyển dao đến cái đuôi.

"Ngươi làm gì, ngươi làm gì! Ta là Thần, ngươi dám bất kính với ta!"

Sơ Tranh không muốn lề mề, con dao xẹt ánh sáng chém xuống phía đuôi Hà Thần.

Hà Thần hoảng loạn: "Dừng tay... Ta nói! Ta nói!"

Dao phay dừng lại trên đuôi gã. Sơ Tranh lệch tay một chút, rơi xuống bên cạnh.

"Nói."

Những con cá chạch kia chính là Hà Thần bỏ vào trong cơ thể những cô nương kia để thai nghén.

Lúc đầu Hà Thần có Thông Thiên Thần Điện che chở, nhưng sau khi mất đi, gã phát hiện sức mạnh suy giảm rất nhanh.

Đến Hàn Giang Thành, thứ nhất là để tránh pháp tắc thiên địa, thứ hai chính là để tìm kiếm lực lượng.

Sơ Tranh nghi hoặc: "Ngươi muốn nhiều con như vậy làm gì? Ngươi nuôi nổi không?"

"Nếu ngươi không thả ta ra, chẳng mấy chốc bọn họ sẽ san bằng nơi này của ngươi!"

"Chỉ sợ ngươi còn chưa rõ tình thế bây giờ." Giọng Sơ Tranh lạnh buốt. "Ngươi đang ở trong tay ta, ta muốn làm gì ngươi, ai có thể ngăn cản?"

Hà Thần cảm nhận được dao xẹt qua da gã, gã suy sụp: "Ngươi không sợ những người dân này đều chết hết sao?!"

"Liên quan gì đến ta." Sơ Tranh lạnh lùng. "Bọn họ cũng không coi ta là đồng loại."

Hà Thần không dám đùa với mạng sống của mình, gãhé một tiếng nhỏ.

Dân chúng đột nhiên ngừng chân.

Hà Thần đang muốn tìm cách thoát thân, nhưng tình huống bên ngoài đang trở nên ngày càng nguy hiểm.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh thô bạo tra hỏi Hà Thần, người đang bị bắt giữ. Hà Thần tự xưng là Thần nhưng rốt cuộc không thể thoát khỏi sự kiểm soát của Sơ Tranh. Câu chuyện xoay quanh cuộc đối đầu căng thẳng khi Sơ Tranh không ngại sử dụng vũ lực để buộc Hà Thần tiết lộ kế hoạch của mình. Hà Thần, mặc dù có sức mạnh, nhưng phải đối mặt với sự tàn nhẫn của Sơ Tranh, khi sự sống của mình đang bị đe dọa.

Tóm tắt chương trước:

Sơ Tranh trở về tiệm thuốc với Hà Thần, và được Tuyên Ảnh hỏi về việc cô đã bắt được Hà Thần. Trong khi Tuyên Ảnh thiết lập kết giới để giữ Hà Thần lại, Hà Thần tỏ ra hoang mang và tức giận khi bị nghi ngờ về danh tính của mình. Qua cuộc đối thoại căng thẳng, Sơ Tranh và Tuyên Ảnh dần tìm hiểu về nguồn gốc của Hà Thần, gây ra sự hoang mang trong gã khi nhận ra sự thật về bản thân và vị trí của Thần ấn. Cuộc tranh luận giữa họ diễn ra trong không khí căng thẳng, làm nổi bật những mâu thuẫn giữa quyền lực và danh tính.

Nhân vật xuất hiện:

Sơ TranhTuyên ẢnhHà Thần