Dạ Văn Tiêu chỉ nhìn Hoa Đào Vẫn Như Cũ và tiểu tỷ tỷ bên cạnh. Hoa Đào Vẫn Như Cũ khoát tay, nói không phải là mình. Mọi ánh mắt ngay lập tức đổ dồn về phía Sơ Tranh. Cô bình thản nâng cằm, trả lời: "Tôi ở đâu, liên quan gì đến anh?"

Dạ Văn Tiêu tay nắm chặt, những cơn giận dữ từ đêm trước bỗng nhiên bùng phát. "Hôm qua em không đến không nói, nhưng gọi điện cho em em cũng không bắt máy, em có ý gì?" Sự vắng mặt của cô khiến hắn bị xấu hổ và bị chỉ trích. Ngay cả cha mẹ hắn cũng hỏi thăm.

"Tôi muốn nhận thì nhận, không muốn nhận thì không, anh quản được tôi à? Anh là cha tôi hay tổ tông tôi?" Sơ Tranh nói một cách mạnh mẽ.

Dạ Văn Tiêu giật mình, hạ giọng: "Em đừng khiêu khích sự kiên nhẫn của anh."

Sơ Tranh vẫn không nhúc nhích, hoàn toàn bình thản. Cô nghĩ rằng nếu không thử thách sự kiên nhẫn này, nó sẽ biến mất mất. "Tôi chỉ đang giúp anh rèn luyện kiên nhẫn."

Dạ Văn Tiêu nghiến răng, ánh mắt trở nên sắc lạnh: "Sơ Tranh, em đừng hối tiếc. Đây là cơ hội cuối cùng của em." Hắn cảm thấy mình bị cô phản kháng mạnh mẽ, trái tim bỗng loạn nhịp. Hắn nghĩ đến việc Sơ Tranh có thể đã nghe được điều gì từ Hoa Lạc Bất Tẫn.

Sơ Tranh thản nhiên nói: "Tuyệt đối không." Cô không hề có ý định từ bỏ.

Dạ Văn Tiêu quyết định thay đổi chiến lược, liền nói vài câu với Hoa Lạc Bất Tẫn, rồi họ rời đi. Dù Quả Quả cảm thấy khó chịu vì sự việc này, nhưng cũng đành phải theo.

Mọi người xung quanh bỗng nhiên im lặng, Ba La Xuy Tuyết mới nghẹn ngào hỏi: "Tiểu tỷ tỷ, Dạ Văn Tiêu... Hai người quen biết ở hiện thực sao?"

"Tôi không biết người đó." Sơ Tranh trả lời dứt khoát. Những người xung quanh liếc nhau, nhận ra rằng Hoa Lạc Bất Tẫn, người vừa lên sân khấu, là một nhân vật không dễ chơi.

Cuộc trò chuyện tiếp tục với sự quan tâm về thương vụ làm ăn trong game. Dù Hoa Đào Vẫn Như Cũ có chút bối rối khi nhận thanh kiếm Thương Vũ từ Sơ Tranh, nhưng Sơ Tranh chỉ đơn giản mời cô nhận món quà ấy.

Sự kiện Sơ Tranh “tiêu” 30.000 để mua kiếm Thương Vũ nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trong game. Ngay hôm sau, thông tin lan truyền rằng Hoa Đào Vẫn Như Cũ đã nhận được thanh kiếm này từ Sơ Tranh, dẫn đến nhiều đồn đại và bàn tán.

Sơ Tranh chỉ muốn tập trung vào nhiệm vụ của mình và không tham gia vào các cuộc thảo luận đó. Trong khi đó, Hoa Đào Vẫn Như Cũ vì sự chao đảo của sự việc, đã không dám lên mạng một thời gian dài.

Cuối cùng, Dạ Văn Tiêu tìm đến Sơ Tranh nhưng không ngờ phải vào nhà cô. Dì Đặng mở cửa, nhưng hắn đã lập tức chạy vào phòng cô. "Dì Đặng, đừng để người râu ria vào nữa," hắn nói, khiến Dì Đặng ngạc nhiên.

Phương Chu An cũng không kiên nhẫn khi thấy thái độ của Sơ Tranh. "Em làm gì thế?" hắn hỏi. Sơ Tranh khuyên hắn nên đi nhanh, nhưng điều này khiến Phương Chu An cảm thấy lạ lẫm và nghi ngờ. Giọng điệu của cô không còn như trước nữa, điều này khiến hắn bối rối.

Tóm tắt chương này:

Dạ Văn Tiêu và Sơ Tranh có một cuộc đối thoại căng thẳng về sự vắng mặt của cô, trong khi cô khẳng định quyền tự quyết của bản thân. Sau khi Dạ Văn Tiêu đưa ra lời cảnh cáo, Sơ Tranh vẫn kiên định với quyết định của mình. Sự việc về thanh kiếm Thương Vũ mà Sơ Tranh tặng Hoa Đào Vẫn Như Cũ nhanh chóng trở thành chủ đề bàn tán trong game, khiến Hoa Đào Vẫn Như Cũ cảm thấy áp lực. Dạ Văn Tiêu bất ngờ tìm đến Sơ Tranh tại nhà cô, thể hiện sự quan tâm nhưng cũng đầy nghi ngờ về tình hình giữa họ.

Tóm tắt chương trước:

Quả Quả khiêu khích Sơ Tranh về thanh kiếm Thương Vũ, khiến cô tức giận. Khi Sơ Tranh thành công mua kiếm bằng 30.000 kim, một cuộc xung đột diễn ra khi Quả Quả cố gắng chiếm đoạt thanh kiếm. Hoa Đào Vẫn Như Cũ và Sơ Tranh đụng độ với Quả Quả trong cuộc giao tranh. Dạ Văn Tiêu xuất hiện, làm tăng thêm căng thẳng khi Quả Quả cáo buộc nhóm Hoa Đào Vẫn Như Cũ cướp đồ của mình.