Chuyện đã qua về game, giờ Tần Lạc cũng gần hoàn tất mọi việc của mình. Điều cuối cùng là phải tiêu hủy tất cả tư liệu liên quan đến Tần Lạc. Tần Lạc có thể tự xử lý các tài liệu trên internet, nhưng tư liệu giấy thì phải nhờ Sơ Tranh.

Sau khi Sơ Tranh xác nhận nhiều lần rằng không có vấn đề gì, cô mới thở phào. "Tần Lạc, sao anh lại nghĩ có người xấu bên ngoài?" Tần Lạc nhìn Sơ Tranh một lúc, rồi chậm rãi nói: "Có một đoạn chương trình đang nhắc nhở tôi..." Nhắc nhở hắn phải cẩn thận và không để lộ hành tung.

"Có thể là giáo sư kia để lại cho anh," Sơ Tranh suy đoán. Tần Lạc mỉm cười, không nói gì. "Anh còn nhớ rõ ông ta không?" Sơ Tranh hỏi. Tần Lạc lắc đầu. Ký ức của hắn chỉ là dữ liệu, và hắn không nhớ gì về vị giáo sư Nguy kia.

Nửa tháng sau, Hoa Đào Vẫn Như Cũ khoát tay, không muốn chơi nữa: "Thứ đồ chơi này thật là quá khó." Ba La Xuy Tuyết phản bác: "BOSS dã ngoại hạng nhất, dĩ nhiên là khó đánh." "Tôi chưa bao giờ thắng," Hoa Đào Vẫn Như Cũ bực bội. "Rốt cuộc ai thiết kế ra cái này? Thằng nhóc này cấp bậc của tôi có thể đánh thắng sao?!"

Điêu dân bên cạnh lên tiếng: "Nhưng nó có rơi cái lông mà cô cần đó." Hoa Đào Vẫn Như Cũ chợt im lặng. Cô đang làm nhiệm vụ cần lông vũ mà BOSS rơi ra. Sau một thời gian tự đánh, cô quyết định gọi thêm Sơ Tranh và nhóm bạn khác.

Kết quả là vẫn không đánh thắng được. Sơ Tranh im lặng vào Thương Thành mua một số đạo cụ và phát cho mọi người: "Một lần nữa." "Tiểu tỷ tỷ à, nhà cô có tiền cũng không cần phá hoại như thế," Ba La Xuy Tuyết bình luận. Sơ Tranh khiêm tốn hỏi: "Vậy thì nên giải quyết như thế nào?" Cô lo lắng vì công ty game đang kiếm tiền hàng ngày và cô cảm thấy rất áp lực.

Cuối cùng, Sơ Tranh đã làm được điều mà bọn họ không thể. Sau khi đánh bại BOSS, nhóm cô nhận được một mảnh vỡ Tàng Bảo đồ. "Đây là mảnh gì vậy?" Sơ Tranh đoán. Hoa Đào Vẫn Như Cũ mở ra nhưng không thấy thông tin gì. Mọi người cùng thảo luận, cuối cùng Sơ Tranh xin mảnh vỡ: "Cho tôi đi." Không ai thắc mắc, họ giao cho cô mảnh Tàng Bảo đồ.

Tuy nhiên, sau một thời gian, Sơ Tranh chưa thu thập đủ mảnh Tàng Bảo đồ, nên cô nghi ngờ rằng nó có thể đang nằm trong tay người khác. Ngay lúc ấy, Hoa Lạc Bất Tẫn lại xuất hiện và thu mua Tàng Bảo đồ, khiến Sơ Tranh có chút lo lắng. Không biết trong tay Hoa Lạc Bất Tẫn có bao nhiêu mảnh, nhưng chắc chắn không chỉ một.

Sơ Tranh chợt có ý tưởng tiêu hủy mảnh của mình. Cô quyết định gửi thông tin lên thế giới game, khẳng định với Hoa Lạc Bất Tẫn rằng cô không cho hắn ta mảnh đó. "Ai biết được nó là gì," cô tự nhủ. Những người khác trong game bắt đầu bàn luận, nhưng Sơ Tranh không quan tâm.

Dần dần, thông tin về mảnh Tàng Bảo đồ cũng lan ra, Dạ Văn Tiêu cảm thấy nghi ngờ, trong khi Hoa Lạc Bất Tẫn lại rất im ắng. Sơ Tranh nhận ra rằng mối quan hệ giữa Dạ Văn Tiêu và Hoa Lạc Bất Tẫn đang chao đảo. Rồi có một ngày, Dạ Văn Tiêu yêu cầu gặp Hoa Lạc Bất Tẫn, nhưng cô ta từ chối với lý do công việc bận rộn.

Sau đó, Dạ Văn Tiêu bắt gặp Hoa Lạc Bất Tẫn và Tương Mộ âu yếm, và ngay lập tức quyết định chia tay. Hoa Lạc Bất Tẫn thì rất thẳng thắn. Tất cả người chơi đều biết Dạ Văn Tiêu bị cắm sừng, điều này khiến Sơ Tranh rất hứng thú và cô đã thả pháo hoa ăn mừng.

"Khương Sơ Tranh, cô là người đã gửi những thứ đó cho tôi, đúng không?!" Dạ Văn Tiêu tức giận. Sơ Tranh thản nhiên đáp: "Tôi không biết gì cả." Dạ Văn Tiêu nghi ngờ cô đã lợi dụng phản bội để phá hoại tình cảm của hắn.

Đột nhiên, không khí trở nên nặng nề. Trước mặt Dạ Văn Tiêu, một thiếu niên áo trắng xuất hiện cùng với Sơ Tranh, và trong nháy mắt, cả hai biến mất trước mắt hắn. trước khi đi, Sơ Tranh còn ném lại một đạo cụ, lập tức gây chú ý cho người chơi khác.

Tóm tắt chương này:

Tần Lạc hoàn tất việc tiêu hủy tài liệu liên quan đến mình với sự hỗ trợ của Sơ Tranh. Trong game, Hoa Đào Vẫn Như Cũ và nhóm bạn cố gắng đánh bại một BOSS để hoàn thành nhiệm vụ nhưng không thành công. Sơ Tranh quyết định giúp họ và cuối cùng nhận được một mảnh Tàng Bảo đồ. Khi nghi ngờ mảnh này có thể bị phát hiện bởi Hoa Lạc Bất Tẫn, Sơ Tranh công khai tuyên bố với hắn rằng cô không cung cấp mảnh Tàng Bảo đồ. Mối quan hệ giữa Dạ Văn Tiêu và Hoa Lạc Bất Tẫn gặp trục trặc, dẫn đến sự tức giận của Dạ Văn Tiêu khi nghĩ rằng Sơ Tranh đã can thiệp vào tình cảm của hắn.

Tóm tắt chương trước:

Đoàn tổng, người từng làm việc với giáo sư Nguy, phát hiện ra hạng mục nghiên cứu của họ thành công nhưng bị giấu kín. Sự xuất hiện của Sơ Tranh đã khiến gã không thể giữ bí mật, và khi bày tỏ tham vọng xây dựng một đế chế khoa học công nghệ, Sơ Tranh lạnh nhạt từ chối. Tần Lạc, một trí thông minh nhân tạo, tỏ ra thắc mắc về quan hệ giữa họ, đặt câu hỏi về tương lai và sự gắn bó. Mặc dù Sơ Tranh khẳng định sẽ không rời bỏ, cuộc hội thoại giữa họ vẫn thể hiện sự khác biệt lớn trong bản chất nhân loại và trí tuệ nhân tạo.