Nhiếp Chính Vương bị Sơ Tranh đánh năm mươi gậy. Tiểu Hoàng Đế nghe tin, lại ra lệnh đánh thêm năm mươi gậy nữa. Một trăm gậy này, nếu Nhiếp Chính Vương còn sống, cũng đã là kỳ tích. Ông ta một mực khẳng định mình không có ý đồ với Sơ Tranh, mà Sơ Tranh mới là người bịa chuyện. Tuy nhiên, Cấm Vệ quân đều chứng thực lời của Sơ Tranh, rằng lúc họ tiến vào, Nhiếp Chính Vương có ý định không đứng đắn với Thái Hậu.
Nhiếp Chính Vương tức giận, gọi Tiểu Hoàng Đế lại và bày tỏ rằng ông có chuyện bẩm báo. Tiểu Hoàng Đế nghiêm mặt, hỏi: "Hoàng thúc còn có chuyện gì?" Nhiếp Chính Vương lấy hết can đảm nói về việc Thái Hậu và Dung Tướng Quân có mối quan hệ mờ ám. Tiểu Hoàng Đế nhíu mày, nhìn Dương Đức công công, ra hiệu cho ông này đưa những người còn lại rời đi. Sơ Tranh đứng ở một góc, lãnh đạm quan sát nhưng không có ý định ngăn cản.
"Nếu Hoàng thúc có chứng cứ, hãy đưa ra," Tiểu Hoàng Đế nói. Nhiếp Chính Vương khẳng định có nhân chứng, nhưng sau khi gửi người đi gọi, thời gian trôi qua và không có ai trở về. Ông ta ngày càng lo lắng, mệt mỏi. Cuối cùng, khi ông sắp ngất đi, người của ông trở về nhưng nói không tìm được nhân chứng.
Nhiếp Chính Vương không thể nói rằng người của ông chỉ đang tìm lý do để không đến gặp mình. Tiểu Hoàng Đế nhắc nhở rằng việc nói xấu mẫu hậu là trọng tội, và Nhiếp Chính Vương phải im lặng. Ánh mắt lạnh lùng của Sơ Tranh làm cho ông ta rùng mình, nhận ra rằng cô có thể đã làm chuyện gì đó để chặn đường giao tiếp của ông.
Tiểu Hoàng Đế quyết định không để thông tin về Nhiếp Chính Vương lọt ra ngoài. Ông giam lỏng Nhiếp Chính Vương, không cho ông gặp bất kỳ ai. Trước đó, ông lệnh cho những người bên phe Nhiếp Chính Vương im lặng. Dù rất buồn, nhưng giờ đây Tiểu Hoàng Đế cũng không hỏi Sơ Tranh về thông tin Nhiếp Chính Vương cung cấp có phải thật hay không.
Nhiếp Chính Vương bị giam lỏng, tâm trạng rất tồi tệ. Ông gọi nhiều người muốn gặp nhưng không có ai đến. Người duy nhất đến, Tề đại nhân, thì bảo là bệnh, khiến ông thất vọng.
Bên ngoài, Sơ Tranh làm việc với Tố Tuyết để thu thập thông tin về phe cánh của Nhiếp Chính Vương. Sau khi thống kê, Sơ Tranh phát hiện nhiều người không còn trung thành với Nhiếp Chính Vương và đang có những dấu hiệu phản bội. Đặc biệt, họ liên kết với Dung Tướng Quân, và điều này khiến Sơ Tranh cảm thấy cần phải hành động để loại bỏ Nhiếp Chính Vương.
Sơ Tranh tự hỏi làm cách nào để có thể định tội cho Nhiếp Chính Vương. Khi Tiểu Hoàng Đế hỏi về việc vu oan, cô rất nghiêm túc trả lời, khiến Tiểu Hoàng Đế sốc. Cuối cùng, Sơ Tranh giải thích rằng nếu không làm như vậy, thì sẽ không thể hạ gục Nhiếp Chính Vương. Tiểu Hoàng Đế lo lắng về phản ứng của Nhiếp Chính Vương nhưng Sơ Tranh trấn an, rằng mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Trong khi đó, những người trong phe Nhiếp Chính Vương đã hầu như bị cô xử lý ổn thỏa. Giờ đây, Nhiếp Chính Vương đã trở thành một quân cờ vô dụng trong trò chơi quyền lực này.
Nhiếp Chính Vương bị đánh một trăm gậy theo lệnh Tiểu Hoàng Đế và bị giam lỏng vì có ý đồ không đàng hoàng với Thái Hậu. Ông ta bày tỏ nghi ngờ về mối quan hệ giữa Thái Hậu và Dung Tướng Quân, nhưng không đưa ra được chứng cứ. Sơ Tranh thu thập thông tin và phát hiện sự phản bội từ phe Nhiếp Chính Vương, quyết định hành động để loại bỏ ông ta, trong khi Tiểu Hoàng Đế lo lắng về tình hình. Cuối cùng, Nhiếp Chính Vương trở thành quân cờ vô dụng trong cuộc chiến quyền lực.
Tố Tuyết tỉnh dậy sau đêm mất trí và cảm thấy hoang mang về sự an toàn của Sơ Tranh. Khi gặp Thái Hậu, nàng cố gắng hỏi về những gì đã xảy ra nhưng Sơ Tranh không muốn tiết lộ. Một người mang tin đến thông báo Nhiếp Chính Vương muốn gặp. Trong cuộc gặp, Nhiếp Chính Vương thừa nhận sự quan tâm đến Tố Tuyết và đe dọa sẽ tiết lộ bí mật của nàng. Tuy nhiên, Sơ Tranh không hề sợ hãi và bất ngờ tấn công Nhiếp Chính Vương, khiến hắn rơi vào thế bị động.