Đầu tiên, Sơ Tranh lên sân thượng để quan sát xung quanh. Thành phố rất lớn, các tòa nhà cao tầng che khuất tầm nhìn của cô. Trên các con đường, xe cộ đậu lộn xộn, tựa như có chuyện xảy ra bất ngờ, va chạm vào nhau. Trong đêm khuya, Sơ Tranh quyết định trở về căn phòng của mình, đợi trời sáng sẽ tính tiếp.
Cô tùy ý tìm một chỗ nằm xuống. Đã nghỉ ngơi trước đó nên giờ không thấy buồn ngủ. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ rồi ngước nhìn lên nóc nhà. Một lúc sau, cảm giác buồn chán ập đến. Mặt trăng dường như không hề di chuyển. Cô đã ở đây khá lâu nhưng nó vẫn đứng yên ở vị trí cũ. Sơ Tranh tìm đồng hồ trong phòng nhưng không có, nơi này không có bất kỳ thiết bị điện tử nào, khiến không gian trở nên kỳ lạ và kinh dị.
Cô lấy một cái đồng hồ bấm giờ từ trong không gian, và sau một tiếng quan sát, xác định mặt trăng không có bất kỳ thay đổi nào. Điều đó có nghĩa là nơi này không có ngày đêm thay phiên. Đột nhiên, một tiếng hét thảm thiết vang lên từ dưới đường. Sơ Tranh vội tắt đèn pin, tiến lại cửa sổ nhìn xuống.
Cô nhìn thấy một người bị bắt và biến mất ở khúc cua, để lại trên mặt đất vết cắt sẫm màu. Tiếng động của một cuộc giao chiến vọng lại từ xa, nhưng nhanh chóng im bặt, không biết liệu kẻ săn lùng đã bị tiêu diệt hay chưa. Sơ Tranh mở cửa phòng, quan sát cẩn thận trước khi ra ngoài.
Ánh trăng chiếu xuống, tạo ra cái bóng dài trên mặt đất, tiếp bước theo cô. Cô đi ra khu chung cư, nơi đã mở cửa lớn, và bước ra ngoài. Trên đường trải đầy báo chí, túi xách, quần áo và đồ ăn. Những chiếc xe đậu bừa bãi, có chiếc còn đâm thẳng vào cột đèn, khiến cột đổ xuống.
Sơ Tranh nhìn vào một chiếc xe, thấy ghế lái trống không và bỏ qua nó, đi về phía đầu đường mà cô đã thấy từ trên cao. Trong thành phố vắng vẻ, dường như chỉ có mình cô sống sót. Cô đến chỗ người bị bắt đi và nhận thấy những vết máu trên mặt đất. Ở đó, cô nhìn thấy một chiếc túi, có vẻ như là của người chơi.
Cô không động vào chiếc túi mà bước vào bóng tối để làm rõ tình hình của kẻ săn lùng trong phó bản này. Con đường quá tối tăm, mặt đất có một lớp chất lỏng nhờn, mùi hôi thối xộc vào mũi. Khi cô tiến sâu hơn, tiếng động vang lên, giống như âm thanh của một con vật đang ăn.
Cô dán sát vào tường, thò đầu ra nhìn vào bên trong. Trong góc khuất, có một sinh vật cao lớn đang ngồi xổm, thân hình giống người nhưng tay chân lại dài như của một con nhện quái dị và có cái đuôi giống như đuôi bọ cạp. Sơ Tranh cảm thấy sợ hãi trước hình thù kỳ quái đó.
Bất chợt, cái đuôi của sinh vật khẽ động, như thể nó phát hiện ra điều gì. Sơ Tranh nhìn chăm chú, và ngay sau đó, sinh vật này lao ra ngoài. Một tiếng chửi bới vang lên, sau ba phút, nó trở về nhưng không mang theo bất kỳ thứ gì, có lẽ là vì người chơi đã bỏ chạy.
Sơ Tranh thả ngân tuyến ra, lợi dụng khi sinh vật đang ăn để nhanh chóng bao vây nó. Cô nắm lấy dây, kéo mạnh một cái, ngay lập tức sinh vật bị trói và kéo đến trước mặt cô. Dưới ánh trăng, làn da của nó như bị phỏng, phát ra âm thanh xì xì.
Cô nhận ra đây là một sinh vật lạ kỳ với mặt người. Nhìn nó lúc này giống như một Spider Man bị biến dị. Liệu vòng chơi này có chủ đề về biến dị không? Sinh vật đó trượt trên mặt đất, bị ánh trăng chiếu vào trông rất dữ tợn.
Sơ Tranh kéo nó vào bóng tối, mất đi ánh sáng mặt trăng, âm thanh "xì xì" cũng im bặt. Cô lại lôi nó ra ngoài, và ánh sáng mặt trăng dường như chính là điểm yếu của những sinh vật này. Trò chơi có quy tắc riêng, nếu chúng không có điểm yếu, sẽ không ngừng gây hại cho người chơi.
Cô đang quan sát sinh vật lạ thì bỗng cảm nhận được điều gì đó chuyển động trong bóng tối. Khi cô nhận ra, đã quá muộn. Một bầy sinh vật lạ đang chạy về phía cô. Sơ Tranh hoảng hốt nhận ra rằng chúng có thể nói.
Sau đó, những sinh vật lạ này nhanh chóng lui lại, chạy đi với tốc độ nhanh hơn. Trong bóng tối, Sơ Tranh không thể nhìn thấy rõ nhưng cảm giác như có đến hai, ba chục con. Chúng عản lại trong bóng tối, vòng tay trườn lết về phía "đồ ăn".
Khi một sinh vật lăn lộn trên mặt đất, Sơ Tranh nghe tiếng "anh" vang lên. Cô quay sang hỏi: "Mi có biết nói chuyện không?". Nó đáp lại bằng một âm thanh không rõ nghĩa, khiến cô cảm thấy thất vọng. Sơ Tranh quyết định thả nó ra, nhưng nó lại tiếp tục di chuyển về phía "thức ăn" của mình.
Cứ như vậy, bầy sinh vật lạ lại tiếp tục đuổi theo.
Sơ Tranh quan sát thành phố từ sân thượng, nhận ra nơi này không có ngày đêm và xảy ra những sự kiện kỳ lạ. Sau khi nghe tiếng hét và nhìn thấy dấu vết của cuộc giao chiến, cô quyết định ra ngoài khám phá. Cô phát hiện một sinh vật quái dị, nửa người nửa nhện, khi cố gắng bắt giữ nó, một bầy sinh vật khác xuất hiện và có thể giao tiếp. Đứng giữa những điều bí ẩn này, Sơ Tranh cảm thấy hoang mang và lo lắng về điều gì đang chờ đợi cô ở phía trước.
Sơ Tranh gặp một nữ sinh tóc ngắn yêu cầu thẻ thông hành, từ đó phát hiện ra mình đã bị mời vào một trò chơi nguy hiểm. Trở về khách sạn, cô nhận được Danh Sách Tử Vong với nhiều cái tên quen thuộc, khiến cô bối rối. Tây Mộ chờ bên ngoài phòng và đưa cho cô một vật để liên lạc khi vào trò chơi. Khi Sơ Tranh tiến vào trò chơi, cô nhận ra mình là người chơi Tử Thần và phải tiêu diệt những người chơi khác để vượt qua. Cô quyết định khám phá ngôi nhà tối và chuẩn bị cho cuộc phiêu lưu trong thành phố huyền bí.
Thành phốĐêm khuyamặt trăngcuộc giao chiếnkẻ săn lùngmặt trăngThành phốĐêm khuya