Ninh Ưu đến căn cứ sớm hơn Sơ Tranh, không thể nuốt trôi cục tức vì sự việc xảy ra bên kia, nên cô ta quyết định tìm người phụ trách căn cứ để giải quyết. Bộ trưởng Phùng là người tiếp đón cô ta, và vì Ninh Ưu dựa vào thân phận của mình, nên ông cũng phải lịch sự và nhượng bộ cô ta một chút.

Ninh Ưu đã đưa ra vài sự hợp tác để có thể kiểm soát Sơ Tranh, khiếu nại rằng Sơ Tranh đã hành hung đồng đội trong căn cứ. Cô ta nhất quyết phải đuổi Sơ Tranh ra khỏi đây, nhưng lại không ngờ cô ấy trở về với nhiều vật tư như vậy. Điều này khiến bộ trưởng Phùng dao động.

Trong khi đó, Sơ Tranh lại rất bình tĩnh và sử dụng thông tin về việc mình đã quyên tặng vật tư cho căn cứ để tạo ra sự hỗ trợ cho Sơ Tranh. Điều này làm cho nhóm đang khiếu nại bỗng trở nên ngớ ngẩn, bởi họ không còn lý do gì để chống lại Sơ Tranh nữa.

Khi bộ trưởng Phương xuất hiện, ông lạnh lùng chất vấn nhóm đàn ông về việc họ đã nói xấu ai. Bị dồn vào thế bí, một gã đàn ông lôi Sơ Tranh ra làm bia đỡ đạn, cho rằng cô có tâm tư độc ác, nhưng bộ trưởng Phương lại biết rõ ngọn ngành. Ông đã được Sơ Tranh cứu mạng cho con gái của mình và không thể tin vào những lời vu cáo đó.

Bỗng dưng, Sơ Tranh lên tiếng khẳng định rằng cô đã quyên góp vật tư, khiến gã đàn ông và những người khác không biết phải làm sao. Bộ trưởng Phương xác nhận và bày tỏ lòng biết ơn đối với Sơ Tranh, trong khi những kẻ gây rối đã trở thành trò cười.

Ninh Ưu cảm thấy tình thế không ổn và cố gắng lùi về, nhưng Sơ Tranh đã gọi người bắt cô ta lại. Khi đối mặt, Ninh Ưu không hề sợ hãi mà còn lớn tiếng yêu cầu được thả. Sơ Tranh hỏi liệu cô ta có sai khiến gã đàn ông không, khiến mọi thứ trở nên căng thẳng. Gã đàn ông, dù ban đầu im lặng, cuối cùng cũng khai ra rằng Ninh Ưu đã sai khiến hắn.

Ninh Ưu hoảng hốt phản bác, nhưng bộ trưởng Phương đã hỏi tại sao cô ta lại làm như vậy. Những người đi cùng Ninh Ưu thấy tình hình xấu và đến để bảo vệ cô. Trong khi Ninh Ưu cố gắng tẩy chay trách nhiệm, Sơ Tranh lại tuyên bố rằng cô mới là người có quyền lực đằng sau mọi chuyện.

Sự tự tin và quyết đoán của Sơ Tranh tạo ra một bầu không khí căng thẳng, khiến Ninh Ưu không thể không cảm thấy hoang mang. Sơ Tranh tiếp tục khẳng định rằng ngọc bội mà Ninh Ưu đang có là của cô và yêu cầu được tiến hành xét nghiệm ADN để chứng minh điều này. Bộ trưởng Phương đồng ý thực hiện và hỏi về mẫu thử.

Tóm tắt chương này:

Ninh Ưu tìm Bộ trưởng Phùng để khiếu nại về Sơ Tranh, nhưng Sơ Tranh đã quay về với nhiều vật tư và dùng thông tin hỗ trợ mình. Khi nhóm đang khiếu nại được dồn vào thế bí, một gã đàn ông đã vô tình xác nhận Ninh Ưu là người sai khiến mình. Sự tự tin của Sơ Tranh khiến Ninh Ưu hoang mang, khi cô khẳng định quyền lực của mình và yêu cầu xét nghiệm ADN về ngọc bội mà Ninh Ưu đang có.

Tóm tắt chương trước:

Lục Nhiên đau đớn và được Sơ Tranh giúp đỡ bằng cách nuốt viên tinh hạch, khiến tình trạng của hắn cải thiện. Sau khi tỉnh dậy, Lục Nhiên bày tỏ ý muốn giữ bí mật về dị năng của mình, và giữa họ có một khoảnh khắc tình cảm. Khi quay về căn cứ, Sơ Tranh đối mặt với quân đội muốn cướp vật tư mà họ vừa thu thập được. Tình hình căng thẳng trở nên nghiêm trọng khi cả hai bên xung đột.