Chúc Đông Phong gọi cha mình với giọng khàn. Chúc phụ vội nhìn con, hỏi ai đã đánh con đến mức này. Đông Phong trả lời, "Quý... Quý Sơ Tranh." Chúc phụ ngạc nhiên, bởi trí nhớ của ông chỉ có một Quý gia, và Quý gia đó đã bị chém đầu năm năm trước.

Đông Phong mắt sưng húp, một mắt nhắm, một mắt mở, bên trong chảy máu, hắn nắm chặt tay cha: "Cha, nàng không chết. Nàng vẫn sống, nàng đã trở về." Chúc phụ nhíu mày, sờ trán Đông Phong, không tin con mình. Đông Phong khăng khăng: "Nàng ở ngay đường phố Hải Đường."

Cha hắn trầm ngâm, không hiểu làm thế nào mà nàng còn sống. Đông Phong kiên quyết: "Con không biết làm sao nhưng nàng thật sự còn sống." Chúc phụ yêu cầu hắn kể lại sự việc, Đông Phong bắt đầu thuật lại. Chúc phụ lắng nghe càng lúc càng nghiêm trọng. Chuyện Quý gia vẫn còn người sống là một điều bất ngờ lớn.

"Hãy nghỉ ngơi, đừng lo nghĩ quá nhiều, cha sẽ xử lý chuyện này," Chúc phụ nói. Đông Phong thắc mắc liệu nàng về có phải để khôi phục lại công lý cho Quý gia hay không. Chúc phụ trấn an: "Chuyện này chả có ai có thể lật lại bản án Quý gia cả. Nàng, con gái của tội thần, sao dám trở về đây?"

Ngày hôm sau, Chúc phụ tất bật trong triều. Ông không chú ý tới người trước mặt, suýt chút đã va phải. "Chu đại nhân, xin lỗi," ông lập tức chắp tay xin lỗi. Chu đại nhân không bận tâm. Triều đình không có Hoàng đế mà có Ân Thận làm thay.

Các đại thần đã quen với điều này, họ bàn luận xong rồi rời đi. Chúc phụ chặn Ân Thận lại, lo lắng về sức khỏe của Hoàng đế. Khi ông hỏi liệu mình có thể gặp Hoàng đế không, Ân Thận từ chối, rằng Hoàng đế không muốn gặp ai. Chúc phụ ngậm ngùi rằng không có cách nào, đành phải chờ đợi.

Trong thời gian tiếp theo, Chúc phụ cố gắng gặp Hoàng đế nhưng lại bị từ chối. Chỉ có Chu đại nhân thường xuyên gặp Hoàng đế. Chúc phụ thấy lạ bèn nghĩ đến việc nhờ Chu đại nhân giúp đỡ vì ông ta không phải là kẻ thù của Quý gia. Sau khi thăm dò, ông quyết định mời Chu đại nhân đến.

Chu đại nhân không thể từ chối vì sự cởi mở của Chúc phụ nên đã đồng ý. Khi rời khỏi, ông lại bỗng nhớ tới một nữ sinh áo trắng mà mình đã gặp, nhận ra nàng là người của Quý gia. Việc một người còn sống trong gia đình tội thần làm ông cảm thấy nghi ngờ.

Chu đại nhân đến gặp Ân Thận, người đang thưởng thức trà. Ân Thận vẫy tay cho vào. Sau khi nghe Chu đại nhân báo cáo về đề xuất của Chúc phụ, Ân Thận cười nhưng không có phản ứng gì đặc biệt. Chu đại nhân bất an về phản ứng của Ân Thận, nhưng ông không biết rằng mình đang dần tự rơi vào vòng tay của kẻ quyền lực.

Tóm tắt chương này:

Chúc Đông Phong trở về nhà với vết thương nặng và thông báo với cha rằng Quý Sơ Tranh vẫn còn sống, điều này khiến Chúc phụ ngạc nhiên và nghi ngờ. Trong khi Chúc phụ lo lắng vì sức khỏe của Hoàng đế, ông cố gắng liên lạc với Chu đại nhân để tìm hiểu thêm về tình hình, nhưng liên tục bị từ chối. Chu đại nhân nhận ra sự liên quan đến Quý gia khiến ông lo lắng trong cuộc trò chuyện với Ân Thận về đề xuất của Chúc phụ mà không biết rằng mình đang mắc kẹt trong một mạng lưới quyền lực phức tạp.

Tóm tắt chương trước:

Chúc Đông Phong bất ngờ gặp lại Quý Sơ Tranh, một người bạn thời thơ ấu đã thay đổi hoàn toàn sau năm năm. Cuộc đối thoại giữa họ trở nên căng thẳng khi Sơ Tranh không muốn nhận sự cảm ơn từ hắn. Đồng thời, Chúc phụ lo lắng khi nghe tin con trai bị đánh trọng thương bên ngoài. Bên trong cung, Ân Thận nhận được tin về Quý Sơ Tranh và tỏ ra nghi ngờ về quá khứ của cô. Tình hình tiếp tục căng thẳng khi Chúc Đông Phong tỉnh lại, cảm thấy đau đớn và mệt mỏi.