Đại hỏa thiêu rụi cả cung điện, khói mù mịt bao trùm, khiến mọi người không thể tiến gần. Tiếng kêu gào vang lên bên ngoài: "Cứu công chúa! Cô ấy vẫn còn bên trong!"
Ngọn lửa cuồn cuộn thiêu đốt mọi thứ, người đứng gần cảm thấy như làn da mình bị thiêu cháy. Cung điện được xây bằng gỗ và chứa nhiều vật liệu dễ cháy, tốc độ bốc cháy rất nhanh khiến không ai dám vào bên trong.
Ân Thận thử cử người vào cứu, nhưng những người ấy không trở ra. Hoàng đế hoảng hốt chạy tới, hỏi: "Thường Hoan đâu? Công chúa còn ở trong đấy!" Một cung nữ khóc lóc: "Bệ hạ, cứu công chúa!"
Hoàng đế tức giận quát lớn: "Các ngươi đang làm gì vậy? Đi vào cứu Thường Hoan ngay!" Mọi người nhìn nhau hoang mang, làm sao có thể cứu được giữa ngọn lửa lớn như vậy? Hoàng đế liếc nhìn Ân Thận, yêu cầu: "Ngươi mau nghĩ cách đi!"
Ân Thận chỉ biết bất lực, tình hình không cho phép thêm bất kỳ ai vào nữa. Hoàng đế điên cuồng ra lệnh cho những người dũng cảm vào tìm công chúa. Dù là những người có công phu cũng không thể chống lại lửa lớn.
"Bệ hạ, không được..." một người hầu thều thào, nhưng Hoàng đế đã nổi giận, mắng: "Nghĩ cách giúp ta! Nếu có chuyện gì không hay xảy ra với Thường Hoan, các ngươi cũng chịu trách nhiệm!"
Hoàng đế cần Thường Hoan trở ra. Ân Thận cúi đầu, không dám làm trái lệnh. Ông nhìn về hướng cổng cung điện đang cháy, mắt chứa đầy lo lắng cho công chúa.
Bỗng từ phía sau, một giọng nói vang lên: "Ta có thể cứu nàng." Tất cả quay lại, thấy một cô gái trẻ đứng đó. Hoàng đế nhận ra ngay, đó chính là người đã làm chứng cho vụ việc của Hứa Kiêu Vi.
Ân Thận hoảng hốt, sao cô lại ở đây? Hắn đã cho người trông coi cô, không ngờ cô lại xuất hiện trong lúc này.
"Vậy ngươi mau cứu đi," Hoàng đế nói, không để ý tới lý do cô ở đây. Ông chỉ quan tâm tới việc cứu Thường Hoan.
Sơ Tranh quay sang Hoàng đế, nói rõ: "Ta muốn bệ hạ tuyên bố ta vô tội." Hoàng đế vội vã hứa hẹn: "Chỉ cần ngươi cứu Thường Hoan, ta sẽ đồng ý."
Bên ngọn lửa, Sơ Tranh bình thản nhấn mạnh: "Bệ hạ nên lắng nghe để dễ quyết định hơn." Hoàng đế nhất thời bối rối nhưng vẫn quyết tâm cứu công chúa.
Ân Thận cũng lo lắng cho sự an toàn của Sơ Tranh. Hắn thấp giọng khuyên: "Nàng không nên liều mạng." Sơ Tranh chỉ bình thản đáp lại rằng mình rất mạnh mẽ.
Dù vậy, Ân Thận vẫn không yên tâm. "Tôi không sao đâu." Cô nói, rồi lập tức lao vào bên trong cung điện đang cháy. Ân Thận hoảng hốt muốn đuổi theo, nhưng bị chặn lại.
Giữa ngọn lửa bao quanh, Sơ Tranh di chuyển dễ dàng, như thể có một sức mạnh vô hình bảo vệ mình, khiến lửa tách ra hai bên. Cô nhanh chóng tìm thấy công chúa Thường Hoan đang ngất đi trong một góc, không để lửa lan sang.
Khi cô nâng công chúa lên, Thường Hoan mơ màng tỉnh dậy, thều thào hỏi: "Ta chết rồi phải không?" Sơ Tranh đáp: "Chưa, nhưng nếu không đi nhanh, thì có thể thật sự sẽ chết."
Cô mang công chúa ra ngoài giữa sự chú ý của mọi người. Hoàng đế và Ân Thận nhìn thấy ảnh hình từ trong lửa bước ra, cả hai đều hồi hộp. Hoàng đế gọi ngự y, khuôn mặt lộ rõ lo lắng khi thấy Thường Hoan được đưa ra, chỉ bị khói hun ngất đi.
Ân Thận cau có: "Nàng không biết mình đã vào chỗ nguy hiểm thế nào sao?" Sơ Tranh không mảy may quan tâm, trả lời: "Nhưng ta đã trở ra rồi."
Dù cô hoàn toàn bình an mà vẫn khiến hắn lo lắng. "Cho dù có tự tin, cũng không nên hành động hấp tấp." Cô chỉ khẽ hất cằm sang phía công chúa Thường Hoan: "Vậy liệu có cần đợi để nhặt xác không?"
Trong bối cảnh cung điện bị thiêu rụi, mọi người hoang mang cố gắng cứu công chúa Thường Hoan mắc kẹt bên trong. Hoàng đế ra lệnh cho mọi người dũng cảm vào tìm kiếm, nhưng không một ai dám tiến vào giữa ngọn lửa. Sơ Tranh, một cô gái có quyền cứu công chúa, đề xuất cứu nàng với điều kiện Hoàng đế tuyên bố cô vô tội. Sau khi nhận lời, Sơ Tranh lao vào biển lửa, sử dụng sức mạnh vô hình để tìm thấy Thường Hoan và đưa cô ra ngoài an toàn, mặc kệ sự lo lắng của Ân Thận.
Chúc Đông Phong được rủ đi ra ngoài nhưng lo lắng về gia đình. Cẩm Chi âm thầm theo dõi và có ý đồ riêng. Chúc phụ bàn về tội nhân với các đại thần, nhưng Ân Thận lại phủ nhận việc này. Mặt khác, Sơ Tranh và Ân Thận trò chuyện đầy ẩn ý, trong khi ngoài kia xảy ra vụ hỏa hoạn tại tẩm cung công chúa Thường Hoan, khiến Ân Thận phải rời đi tức thì.
cứu công chúađại hỏangười chứngtuyên bố vô tộicung điệncung điệnngọn lửa