Sơ Tranh vừa khôi phục ý thức, phát hiện mình đang trong một lớp học lạ. Cô nằm trên bàn, và phía trên bục giảng, một người đàn ông tóc nâu đang đọc một câu dài dòng bằng ngữ điệu lạ lẫm. Cô khẽ ngồi dậy và nhìn xung quanh, thấy nhiều thiếu niên thiếu nữ có kiểu tóc và màu sắc khác nhau, khác hẳn với hình ảnh tóc đen mắt đen mà cô thường thấy. Hẳn đây là một trường học khác biệt.
"Bạn học Shelleya, mời bạn làm mẫu một chút," giọng giáo viên cất lên, khiến tất cả ánh mắt trong lớp đồng loạt hướng về phía cô.
Sơ Tranh do dự, không biết mình có phải là người được gọi không. "Bạn học Shelleya?" giáo viên gọi lại, tỏ vẻ không hài lòng. Hình như không thể tránh khỏi việc phải đứng lên.
Cảm giác như mọi người trong lớp đang bàn tán về mình, nhắc đến khả năng ma pháp, điều mà cô còn chưa kịp làm quen. Một tiếng bàn tán xôn xao truyền đến tai cô, mỗi lời nói như nhắc nhở thêm sự xấu hổ của cô. Giáo viên dường như hết kiên nhẫn, trực tiếp bảo cô ra ngoài.
Sơ Tranh miễn cưỡng đứng dậy rời đi, trong lòng không khỏi lo lắng. Giữa những ánh mắt tò mò và thương hại, cô tìm một nơi yên tĩnh để bình tĩnh lại.
Dọc đường, cô lén lút tìm đến toilet, nhốt mình trong một phòng vệ sinh nhỏ bé. Cô cần tiếp nhận ký ức của nguyên chủ. Đây là một thế giới ma pháp, nơi mà ma pháp có thể mang lại danh tiếng và địa vị, nhưng không phải ai cũng có khả năng trở thành ma pháp sư.
Nguyên chủ của Sơ Tranh, được biết đến là một con lai, có ngoại hình giống người phương Đông. Cha cô đã qua đời vì bệnh tật, và mẹ cô làm nữ hầu kiếm sống. Không lâu sau, mẹ cô gả cho một gia đình khác trong khi Sơ Tranh chỉ được coi như một đứa con ghẻ. Cuộc sống của họ mặc dù đã cải thiện, nhưng mọi người vẫn nhìn cô với ánh mắt dè bỉu.
Mẹ cô thường xuyên nhắc nhở rằng không được kiêu căng hay khoe mẽ. Một trong những vấn đề lớn với Sơ Tranh là cô có một người chị cùng cha khác mẹ tên là Elsa, người mà luôn tìm cách châm chọc và làm khó dễ cô. Dù đã có đủ áp lực từ mẹ, Sơ Tranh vẫn cố gắng nhẫn nhịn.
Việc khảo nghiệm thiên phú ma pháp đến khi cô 12 tuổi, nhưng điều đó cũng không tốt đẹp gì khi Elsa đã bước vào học viện với thiên phú xuất sắc, còn cô thì không thể đo được thiên phú của mình. Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, Elsa bắt cô đi cùng trong khi thực chất, cô chỉ là một cái bóng, không hơn không kém.
Cô luôn bị Elsa xem như một người hầu, một vật phẩm vui chơi. Và điều tồi tệ hơn, có một cậu bạn cũng thích cô. Elsa phát hiện và lập tức tố cáo. Kết quả là Sơ Tranh bị phạt quỳ ngoài cửa, mẹ cô nghiêm khắc nó rằng không được phép lấy đồ của Elsa.
Áp lực đè nặng, Sơ Tranh đã phải chịu đựng những lời chế giễu, cho đến khi cô không thể chịu nổi nữa và quyết định kết thúc mọi thứ bằng cách tự tử. Cái chết của cô nhanh chóng bị quên lãng trong mắt mọi người.
Sơ Tranh thở dài, cô hiểu rõ rằng bản thân không có thiên phú ma pháp thì làm sao có thể thích nghi với thế giới này.
"Yếu đuối và bất lực thường phải hứng chịu như thế sao?" Cô thầm tự hỏi trong sự châm biếm. Rồi một thông báo vang lên trong tâm trí cô, yêu cầu cô tiêu hết 10 kim tệ trong vòng một giờ.
Cảm giác như bị khiêu khích, Sơ Tranh bực bội đá cửa phòng vệ sinh và bất ngờ đối diện với nhóm bạn nữ đang chờ bên ngoài. Họ im bặt nhìn cô, bất ngờ với hành động này.
Sơ Tranh hít sâu, không thể để ai thấy mình yếu đuối. Cô bước ra, mắt liếc qua họ, nhận thấy họ đều có những kiểu tóc kỳ lạ, đủ màu sắc khiến cô cảm thấy chóng mặt.
Sơ Tranh tỉnh dậy trong lớp học ma pháp, nhận thức rằng bản thân đối diện với áp lực từ bạn cùng lớp và gia đình. Cô là con lai bị xem thường, sống trong sự châm chọc của chị gái Elsa. Sau khi cảm thấy không có thiên phú ma pháp, Sơ Tranh quyết định tự tử để thoát khỏi cuộc sống khó khăn. Tuy nhiên, một thông báo xuất hiện yêu cầu cô tiêu tiền, khiến cô cảm thấy kích thích và buộc phải đối mặt với thực tại.
Một năm sau, tình trạng sức khỏe của Tân Trục xấu đi khi khối u trong đầu phát triển. Dù bác sĩ không khuyến nghị phẫu thuật, Sơ Tranh chăm sóc Tân Trục từng ngày. Họ cùng nhau trải qua những khoảnh khắc đẹp, nhưng nỗi đau và sự ra đi của Tân Trục vẫn luôn hiện hữu. Sau khi Tân Trục qua đời, Sơ Tranh tiếp tục sống với những kỉ niệm và mong mỏi gặp lại anh. Hai năm sau, sự xuất hiện của hai người đàn ông gợi nhớ lại vụ án năm xưa mà vẫn chưa có lời giải đáp.